- Phụ thân, không phải người cũng muốn đó chứ? Đó là lão đại của con nha.
Tiểu Long nói.
- Đứa nhỏ này, phụ thân con là loại người như vậy sao?
Huyền Hạo cười khổ nhìn Tiểu Long rồi nói.
Lục Thiếu Du mỉm cười, đương nhiên hắn tin được Huyền Hạo. Huống chi Thiên Trụ giới này của hắn không phải ai cũng có thể mạnh mẽ cướp đi được.
Một lát sau, Tiểu Long điều tức, mọi người cũng tu luyện.
Lục Thiếu Du khoanh chân mà ngồi, trong đầu suy nghĩ một lát rồi bắt đầu tiến vào trong lĩnh ngộ. Thời gian mười ngày đi tới Linh Hoàng Nhai, thời gian bên trong tầng thứ hai Thiên Trụ giới cũng là nửa năm.
Lục Thiếu Du đang lĩnh ngộ Thời Không Lao Ngục cùng Linh Vũ quyết. Lần này thi triển Thời Không Lao Ngục cùng Linh Vũ quyết, hiệu quả của nó khiến cho Lục Thiếu Du cực kỳ thỏa mãn. Thời Không Lao Ngục dưới sự dung hợp của bốn loại thuộc tính thì uy năng tăng lên tám lần. Lục Thiếu Du thậm chí còn có cảm giác uy lực này so với lúc hắn thi triển Tam Thần Quyết bình thường còn mạnh hơn không ít. Thậm chí so với Tam Thần Quyết biến dị chỉ kém hơn một chút mà thôi.
Về phần Linh Vũ quyết, cấp độ uy năng tuy rằng không thể đạt tới mức như Thời Không Lao Ngục dung hợp bốn loại thuộc tính. Thế nhưng uy năng bên trong cũng không thể khinh thường. Huống chi bên trong công kích vật chất lại đột nhiên có công kích linh hồn, tuyệt đối khiến cho người ta khó lòng phòng bị.
Một lát sau Lục Thiếu Du cũng tiến vào trong lĩnh ngộ.
Phía xa, Huyền Hạo nhìn về phía Lục Thiếu Du có chút kinh ngạc. Tu vi của hắn không còn, thế nhưng nhãn lực vẫn phải có. Trình độ lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính của Lục Thiếu Du hiện tại không tương xứng với tu vi, bởi vì trình độ lĩnh ngộ của Lục Thiếu Du còn lớn hơn tu vi.
Một cỗ khí tức cổ xưa lan tràn trong không gian. Trong một thạch thất lúc này có một cỗ năng lượng bàng bạc quanh quẩn cùng với tiếng rít, khắp nơi tràn ngập khí tức khủng bố.
Trên không, một cỗ quang mang quanh quẩn. Bên trong quang mang này liên tục vang lên tiếng nổ giống như tiếng sấm, khiến cho người khác nhìn vào tim không khỏi đập nhanh hơn.
Tổng thể mà nói, thanh kiếm này giống như một phôi kiếm thô vừa mới rèn ra. Trừ màu vàng khiến cho người ta chú ý ra cơ hồ có vứt trong đống rác sợ rằng cũng không có ai nhặt lên.
Ông.
Thế nhưng lúc này trong thanh trường kiếm dày rộng này lại có tiếng sấm rền vang lên không ngừng. Năng lượng quanh thân cuồn cuộn, gợn sóng trong không gian giống như nước sôi cuồn cuộn. Khí thế cực kỳ kinh người.
- Thiếu chủ, đây là lời nhắn lại của chủ nhân. Trước khi chủ nhân vẫn lạc đã bố trí tất cả, người muốn tìm truyền nhân tiếp nhận truyền thừa, cũng để ta ở lại phụ trợ thiếu chủ. Ai có thể nhận được truyền thừa của chủ nhân thì đương nhiên chính là chủ nhân mới chủ ta. Thiếu chủ chính là người duy nhất vô số năm qua thông qua khảo hạch của chủ nhân. Cho nên hiện tại cũng là chủ nhân của Kim Huyền.
Lão giả áo vàng ngẩng đầu, tuổi chừng năm mươi, ngũ quan góc cạnh khiến cho người ta có cảm giác sắc bén, đồng thời lại mang theo một cỗ uy áp nặng nề. Đặc biệt là cặp mắt kia tuy rằng bình thản thế nhưng lại khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.
- Kim Huyền thúc. Người là tọa kỵ của sư phụ, đệ tử không dám. Người không nghe lời ta mà vẫn gọi ta là thiếu chủ cũng không sao. Thế nhưng lễ này ta cũng không thể nhận được.
Dương Quá nói với Kim Huyền. Đây chính là tọa kỵ của sư phụ hắn, lại là một vị siêu cấp cường giả, hắn cũng không dám làm cao,.
- Thiếu chủ, sao lại như vậy được?
Kim Huyền không chịu.
- Kim Huyền thúc, cứ quyết định như vậy đi, trước tiên chúng ta đem hài cốt của sư phụ nhập thổ.