Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2503: Đỉnh cấp hội tụ 1



Đông Vô Mệnh tùy thân mang theo trăm khôi lỗi thì không thấy.

Trận thế cường giả như vậy vừa đáp xuống núi liền yêu khí ngút trời hấp dẫn nhiều ánh mắt. Cường giả Phi Linh môn thì mắt nhìn chằm chằm vực sâu cực kỳ bao la phía trước.

Thiên Tôn Tạ Thiên tinh thần quan sát, ánh mắt hơi thay đổi:

- Nhiều cường giả đến thật.

Địa Tôn Tạ Địa vung áo đỏ, che giấu khí tức nhưng khí thế vô hình trung rất đáng gờm:

- Khá đông người, có nhiều khí tức cường giả, chắc nhiều lão quai ẩn cư đều đi ra.

Ầm ầm ầm!

Trong vực sâu bao la lại phát ra dao động ầm ầm. Ánh mắt vô số người chuyển hướng vực sâu. Không gian nơi đó bắt đầu nổi lên từng đợt dao động như có cái gì sắp phun trào, ngọn núi xung quanh hơi rung rinh.

Nhưng loại dao động động này chỉ giây lát liền biến mất, trong thời gian gần đây tần Suất dao động tương tự tăng nhiều, mỗi lần dao động là tiếng động càng lớn hơn.

Động tĩnh trong vực sâu khiến vô số người trên các ngọn núi phía xa mắt đỏ ngầu, tiếng hít thở nặng nề nhiều. Đám người này đến chỉ vì báu vật.

Cường giả Phi Linh môn đáp xuống đất, trên một ngọn núi bên cạnh vang tiếng hét sang sảng:

- Tạ Thiên Tạ Địa, không ngờ các ngươi thật sự ở trong Phi Linh môn. Ta đến hơi chậmrồi.

Mấy chục bóng người bay qua.

Mấy chục người, dẫn đầu là người mặ áo xám đáp xuống gầnchỗđámngười Thiên Tôn Tạ Thiên, Địa Tôn Tạ Địa. Trường bào màu xám vung lên, người đó khoanh tay đứng liếc qua Thiên Tôn Tạ Thiên, Địa Tôn Tạ Địa. Đôi mắt người đó sâu thẳm như lỗ đen, khoảng bảy mươi tuổi, tóc đen như mực, trên người luôn nổi gió nhẹ khiến người nhìn tựa như tắm gió xuân.

Thiên Tôn Tạ Thiên nhìn người đến, đánh giá từ đầu đến chân rồi mỉm cười vỗ vai người đó:

- Lão già, thì ra ngươi cũng đột phá Vũ Tôn bát trọng.

Lão nhân áo xám mỉm cười nói:

- Buồn cười, chỉ cho phép hai lão già các ngươi đột phá sao?

Nụ cười rõ ràng gần ngay trước mắt nhưng cho cảm giác mông lung như ẩn như hiện.

- Vân Phi Hồng,không ngờ lão già nhà ngươi cũng đến.

Âm thanh dứt, trên bầu trời chợt khuếch tán dao động không gian. Một sóng không gian bị xé rách, người mặc trưòng bào màu tím bước ra.

Khi người áo tím xuất hiện phát ra khí thế vô hình, khoảng bảy mươi tuổi, làm người nhìn kỹ thì linh hồn bỗng tim đập nhanh, không kiềm chếđược rét run. Vô hình trung có thiên địa năng lượng bao trùm người đối phương.

Sau lưng người áo tím có mấy chục bóng người đáp xuống, dẫn đầu là Lữ Chính Cường, theo sau có Lư Khâu Mỹ Vi, Giác Linh Tôn Giả, Tinh Linh Tôn Giả, và cường giả Vương cấp.

Lão nhân áo xám đến trước đương nhiên là Thiên Dương Tôn Giả Vân Tiếu Thiên của Vân Dương tông.

- Mang Linh, ngươi cũng đến góp vui?

Sau lưng Vân Tiếu Thiên có nhóm Thiên Thủy Tôn Giả, Thiên Phong Tôn Giả.

Vân Tiếu Thiên và lữ Chính Cường vừa thấy mặt nhau liền trừng đối phương, như thể đối phương nợ mình mấy chục bộ vũ kỹ địa giai.

- Đều đến rồi sao? Vậy chúng ta cũng tới giúp vui.

Chúng ta chưa dứt các bóng người từ những ngọn núi xung quanh lăng không đến, tuy che giấu khí tức nhưng khí thế vô hình trung cực kỳ kinh người.

Vù vù vù!

Từng bóng người đáp xuống, có khoảng mấy trăm người. Một số người dẫn đầu, nếu Lục Thiếu Du có mặt tại đây thì đều biết họ. Các chủ Nhật Sát các, Lạc Kiến Hồng. Kỷ Diệu Tông của Kiền Hiên đảo, Ô Chấn Vũ của Tinh Ngục các. Trọng Nham Tôn Giả, Đồ Linh Tôn Giả, Vạn Linh Tôn giả, Phi Đao Tôn Giả, Kinh Hồn Tôn Giả, một đám cường giả đều có mặt.

Trong đám người, cường giả đảo Thiên Vân cũng có mặt, dẫn đầu là một nữ nhân trẻ trung mười sáu tuổi, mắt như minh châu, khuôn mặt da thịt như ngọc, mắt đẹp toát ra phong vận khó tả, khiến người nhìn mỹ mà không yêu, diễm mà không tục. Là đảo chủ hiện tại của đảo Thiên Vân, Đạm Thai Tuyết Vi.

Bên cạnh Đạm Thai Tuyết Vi có một nữ nhân mặc cung trang màu đỏ, khí chất quyến rũ, mắt phượng ưu sầu, ánh mắt làm người khó dằn lòng. Da thịt như tuyết, mái tóc đen nhánh bới kiểu mỹ nhân cao cao, môi đỏ thắm cong lên, thân hình yểu điệu khiến nhiều người nhìn sang. Nữ nhân này có khí thế bất phàm, nếu Lục Thiếu Du có mặt sẽ thầm khó hiểu. Lần trước Mộ Dung Lan Lan bỗng dưng mất tích làm Lục Thiếu Du thắc mắc đến tận bây giờ.

Sau lưng Mộ Dung Lan Lan, hai vị Kính Hoa Thủy Nguyệt, đám cường giả Thiên Huyễn Tôn Giả cũng có mặt.

Hai nữ nhân Đạm Thai Tuyết Vi, Mộ Dung Lan Lan đáp xuống ngọn núi, mắt đẹp cùng nhìn trận thế Phi Linh môn, xem đám người Phi Linh môn. Tiếp theo mắt đẹp lộ tia phức tạp, mơ hồ có chút thất vọng.

Thiên Huyễn Tôn Giả cũng có mặt trong trận thế cường giả đảo Thiên Vân. Đứng trước mặt Đạm Thai Tuyết Vi một chút có một nữ nhân mặc váy dài màu trắng, trông khoảng bốn mươi tuổi nhưng tóc đen nhá, da trắng nõn nà, ngũ quan tinh xảo không có vẻ già, ngược lại toát ra sức quyến rũ. Giống như rượu ngon lâu năm, thời gian càng dài thì mùi rượu càng thuần. Khiến người nhìn khó quên nhất là đôi mắt kia như thủy, khiến người không bỏ qua được.

Lúc này trong đám cường giả trừ người của Nhật Sát các, đảo Kiền Hiên, Tinh Ngục các, đảo Thiên Vấn ra còn có Ưng công tử Hàn Tử Khiêm, Tiêu Dao Vương Quân Lâm Hàn, cùng với Quy Ngọc Tôn Giả, Chân Nguyên Tôn Giả, Ngân Đao Tôn Giả, Địa Vũ Tôn Giả. Đám cường giả cũng có mặt.

Trận thế phe cuối cùng là một thanh niên mặc trường bào màu trắng, ngũ quan tinh xảo như điêu khắc, khuôn mặt trắng trẻo trơn bóng, đôi mắt trong suốt tựa hồ sâu, tay cầm cây quạt trắng tinh, trong tuấn tú có nét dịu dàng của nữ. Đây là Âm Dương Vương nữ cải nam trang, sau lưng nàng có Hàn Ngọc Tôn Giả, Hóa Linh Tôn Giả, toàn là người Thánh Linh cốc.

Trong các đại thế lực thì mỹ phụ cung trang của đảo Thiên Vân là bất phàm nhất. Trong Nhật Sát các, đảo Kiền Hiên, Tinh Ngục các đều có một lão nhân, khí độ bất phàm, bộ dạng già nua nhưng quanh thân vô hình trung khiến năng lượng thiên địa có thay đổi.

Một đám người đứng thẳng, trên ngọn núi toàn là cường giả hội tụ. Khí thế kinh người vô hình khiến đám tán tu phía xa thụt lùi một chút, không ai dám đứng gần.

Thiên Dương Tôn Giả Vân Phi Hồng, Mang Linh Tôn Giả, Thiên Địa Nhị Tôn, các cường giả cùng nhìn chằm chằm hướng người đến, dường như toàn là người quen.

- Thanh Oản Tôn Giả, Thiết Kiếm Tôn Giả, Thất Tinh Tôn Giả, Kiền Chính Tôn Giả, các người cũng chịu đi ra sao?

Trên đảo Thiên Vấn, mỹ phụ cung trang bốn mươi tuổi thướt tha tiến lên:

- Đã lâu không gặp đám lão già các ngươi, không ngờ đi ra một chuyến lần này gặp đầy đủ hết.

Thiên Dương Tôn Giả Vân Phi Hồng, Mang Linh Tôn Giả, Thiên Địa Nhị Tôn bị hấp dẫn ánh mắt.

Thiên Dương Tôn Giả hỏi:

- Thanh Oản Tôn Giả mấy năm nay sống sao rồi?

Trên khuôn mặt giàn nua của Thiên Dương Tôn Giả Vân Phi Hồng toát ra kích động người ngoài khó phát hiện.

Thanh Oản Tôn Giả mỉm cười nói:

- Tạm được, thân thể còn khỏe mạnh.

Nụ cười của Thanh Oản Tôn Giả không giống người sống không biết bao nhiêu trăm tuổi, Thanh Oản Tôn Giả hoàn toàn không khác gì một thiếu nữ nhưng thêm khí chất chính chắn, quyến rũ, tựa như đào mọng nước toảmùi thơm nức mũi. Nhiều cường giả đỉnh cao quen biết với Thanh Oản Tôn Giả đều tiếc dời tầm mắt đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.