Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2747: Lam Linh rời đi



Trong màn đêm, sao đêm lấp lánh, ánh trăng chiếu vào đại địa.

Hai người đứng ở trên đỉnh núi, ai cũng không nói gì, thân ảnh của Lam Linh đứng ở dưới ánh trăng, chân dài thon thả, chèo chống lấy mông ngọc ngạo nghễ ưỡn lên, xa xa nhìn lại, tư thái lung linh cực kỳ hấp dẫn, đối với người xem là một loại thị giác khiêu khích.

Mà lúc này, Lục Thiếu Du lại không có tâm tình thưởng thức vẻ đẹp này, trong nội tâm vẫn có chút loạn.

Lam Linh nhìn ánh trăng sáng tỏ, khóe mắt bỗng nhúc nhích, phá vỡ yên lặng ngắn ngủi nói:

- Người Vạn Thú Tông cũng từ trong Tử Vong Thâm Uyên đi ra rồi?

- Ra rồi, bất quá Vạn Thú tông tổn thương không ít, đi ra được không có mấy người.

Lục Thiếu Du không có nhiều lời về sự tình của Vạn Thú tông, dù sao Lam Linh trở về sẽ biết.

- Sư phụ ta cùng Vô Ảnh Kiếm Tôn không có sao chứ?

Lúc này ánh mắt Lam Linh mới nổi lên không ít chấn động, đôi mắt dễ thương nhìn chăm chú Lục Thiếu Du, lo lắng hỏi.

- Hai người bọn họ đều không có việc gì.

Lục Thiếu Du nói.

- Vậy là tốt rồi.

Lam Linh nói, sư phụ cùng Vô Ảnh Kiếm Tôn đều không có việc gì, có lẽ Vạn Thú tông sẽ không có vấn đề quá lớn a, lúc này Lam Linh lại không biết biến cố trong Tử Vong Thâm Uyên, Vạn Thú tông cũng chỉ còn lại hai người này, cùng một Thái thượng trưởng lão khác mà thôi.

- Về sau ngươi có tính toán gì không?

Lục Thiếu Du do dự một chút, ngẩng đầu nhìn Lam Linh hỏi.

- Ta có thể có tính toán gì, hay là ngươi vì ta quyết định a?

Lam Linh nhìn qua Lục Thiếu Du, dịu dàng cười cười.

- Cái này...

Lục Thiếu Du sửng sốt một chút, đang muốn nói chuyện, Lam Linh lại nói:

- Được rồi, ta trêu ngươi mà thôi, ngoại trừ Vạn Thú tông, ta còn có thể đi nơi nào.

Lời nói vừa dứt, Lam Linh quay người nhìn bầu trời đêm bao la mờ mịt, đôi mắt dễ thương không lưu dấu vết có chút chấn động, mình bây giờ còn có thể như thế nào, chỉ có tiếp nhận hết thảy, nội tâm không bỏ xuống được người trước mắt này thì thế nào, hết thảy trở thành kết cục đã định rồi.

- Trên đường cẩn thận.

Lục Thiếu Du nói nhỏ.

- Ta có thể cầu ngươi một việc hay không?

Lam Linh hỏi, ánh mắt vẫn nhìn chăm chú phía trước.

- Có thể làm, ta nhất định sẽ không từ chối.

Lục Thiếu Du nói.

- Đây chính là ngươi đáp ứng ah, cũng không được đổi ý.

Lam Linh xoay người lại, màn đêm cũng khó có thể che dấu hai con ngươi dịu dàng của nàng, trên người lại lần nữa khôi phục khí chất dã tính kia.

- Đó là đương nhiên.

Lục Thiếu Du nói, trong nội tâm biết rõ Lam Linh không giống nữ tử bình thường, bình thường gặp phải đề phòng còn không kịp, nhưng mà bây giờ, hắn lại không đề phòng được a.

- Vậy ta đi trước, có cơ hội gặp lại.

Lam Linh nói, đôi mắt dễ thương nhìn chăm chú Lục Thiếu Du, bóng hình xinh đẹp lập tức lóe lên, thân thể mềm mại đã đến giữa không trung, nói:

- Nhớ rõ ngươi thiếu ta một điều kiện.

- Bằng không...

Lục Thiếu Du nhìn qua bóng hình xinh đẹp của Lam Linh, muốn nói cái gì, nhưng thân ảnh Lam Linh đã biến mất ở giữa không trung.

Trên ngọn núi, Lục Thiếu Du nhìn chăm chú bầu trời đêm thật lâu, mới rời đi.

Trong đình viện yên tĩnh, Cực Nhạc Tam Quỷ từng người điều tức dưỡng thương, ba người đều trọng thương, thế cho nên lúc này thương thế cực kỳ nghiêm trọng.

- Ai!

Ba người đang điều tức, đột nhiên đều mở mắt, tinh mang bắn ra, một cổ khí tức xuất hiện ở trong đình viện, ba người không khỏi sinh lòng đề phòng.

- Là ta.

Thanh âm sâu kín truyền tới, theo lời nói rơi xuống, một thân ảnh đã xuất hiện ở trong đình viện.

- Bái kiến Nhị thiếu gia.

Nhìn thấy người tới, ánh mắt đề phòng của Cực Nhạc Tam Quỷ sững sờ, ba người lập tức đứng dậy cung kính hành lễ.

- Không cần đa lễ, thương thế của ba người các ngươi ra sao rồi?

Đêm khuya mà đến này, đúng là Lục Thiếu Du.

- Bẩm Nhị thiếu gia, thương thế rất nặng, sợ rằng không có năm ba năm, là khó có thể khôi phục.

Lệ Quỷ nói, thương thế như vậy, muốn khôi phục toàn bộ là không dễ dàng, đặc biệt là Dương Quỷ cùng Âm Quỷ thương thế cực nặng.

- Năm ba năm năm? Ta sẽ để các ngươi trong vòng ba tháng khôi phục thương thế.

Lục Thiếu Du nói, thời gian không phải là vấn đề, thời gian trong Thiên Trụ giới đủ để cường giả của Phi Linh Môn khôi phục rất nhanh.

Ba người nghe Lục Thiếu Du nói, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, có chút không dám tin tưởng, thương thế của mình, bọn hắn là rõ ràng nhất, ba tháng khôi phục, cái này sao có khả năng, nói chuyện hoang đường viển vông a, bất quá ánh mắt lại không có biểu lộ ra.

Ánh mắt Lục Thiếu Du đảo qua ba người, cười nhạt một tiếng nói:

- Lần này các ngươi đều lập được đại công, ta gần đây không thích uy hiếp người khác, cho nên qua một hồi, ta sẽ để Tâm Đồng cởi bỏ Hồn độc trên người các ngươi, trên người có Hồn độc, dù sao đối với tu vi sẽ có chút ít ảnh hưởng.

- Cám ơn Nhị thiếu gia, coi như là cởi bỏ Hồn độc, ba huynh đệ chúng ta cũng sẽ trung thành tận tâm, tuyệt không dám sinh lòng phản trắc.

Ba người đại hỉ, lập tức hành lễ, trên người có Hồn độc, thật là đối với tu vi có chút ảnh hưởng, có thể cởi bỏ Hồn độc, đây việc mà là ba người nghĩ cũng không dám nghĩ, về phần phản bội, chứng kiến tình thế trong Tử Vong Thâm Uyên, tăng thêm Linh Vũ Đại Đế cảnh cáo, ba huynh đệ bọn hắn còn dám phản bội sao, huống chi sau khi quy hàng Lục gia, bọn hắn đạt được không ít chỗ tốt, cũng không cần phải phản bội a.

- Không cần đa lễ.

Lục Thiếu Du nói, tâm thần khẽ động, đưa cho ba người ba cái hộp gấm, nói:

- Đây là ban cho các ngươi, ta làm người có công tất thưởng, có tội tất phạt, đây là các ngươi nên được.

Tam Quỷ sửng sốt một chút, lập tức nhận lấy hộp gấm trong tay Lục Thiếu Du mở ra, ba linh quả vô sắc vô vị xuất hiện, không có chấn động gì, nhưng trong lúc vô hình lại có một cổ khí tức để cho ba người run sợ.

- Nhị thiếu gia, chẳng lẽ đây là...

Ba người đánh giá một lát, sắc mặt Lệ Quỷ lập tức đại biến, nói:

- Chẳng lẽ cái này là Diễn Linh Thiên Quả sao?

- Đúng vậy, đây chính là Diễn Linh Thiên Quả.

Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, nhìn qua ba người nói:

- Các ngươi ăn Diễn Linh Thiên Quả này, có lẽ sẽ có tiến bộ không nhỏ, Dương Quỷ cùng Lệ Quỷ đột phá Vũ Tôn Cửu trọng, vấn đề sẽ không lớn, Lệ Quỷ ngươi tiến thêm một bước, cũng là có khả năng.

- Thật sự là Diễn Linh Thiên Quả ah!

Tam Quỷ tự nhiên biết rõ giá trị của Diễn Linh Thiên Quả, trong mắt tuôn ra kinh hỉ cùng cảm kích, khó trách lúc trước Nhị thiếu gia cam đoan với bọn họ, nói nhất định có thể làm cho tu vi bọn hắn tiến bộ.

- Âm Quỷ, cái này cho ngươi, sớm đi tu luyện a.

Lục Thiếu Du lần nữa móc ra một vật, là một khối ngọc giản, một cổ năng lượng Phong thuộc tính bàng bạc tỏa ra bừa bãi, toàn bộ đình viện lập tức run lên ầm ầm.

- Vũ kỹ Thiên cấp.

Âm Quỷ chấn kinh, trợn mắt há hốc mồm, là khí tức của Vũ kỹ Thiên cấp a, trong Tử Vong Thâm Uyên, hắn nhìn thấy Nhị thiếu gia đã cho cường giả của tất cả sơn môn một bộ, hắn thật không nghĩ đến, Nhị thiếu gia sẽ cho hắn một bộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.