Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3613: Diệu Thủ Mạc Không 2



An Thi Dao mỉm cười gật đầu, nói:

- Đó là đương nhiên, nếu các hạ không tin, đi về hỏi Diệu Thủ Mạc Không Mạc tiên sinh thì biết rõ.

Lục Thiếu Du ở bên cạnh nhìn tất cả, đang suy nghĩ giải quyết Ma Linh Yêu Nữ như thế nào, nghe được An Thi Dao nói thế, nội tâm vui vẻ, không nghĩ tới An Thi Dao có quan hệ với nhị ca Ma Linh Yêu Nữ, hy vọng yêu nữ không xằng bậy mới tốt, bằng không tân tân khổ khổ dựng lên Phi Linh Môn, bị yêu nữ san bằng thì quá thảm.

Ma Linh Yêu Nữ hỏi:

- Vậy ngươi có quan hệ thế nào với Lục Thiếu Du hỗn đản này?

An Thi Dao nói:

- Ta và Lục tiên sinh cũng là bằng hữu, cho nên xin các hạ xem mặt mũi Diệu Thủ Mạc Không Mạc tiên sinh, mọi người ngồi xuống nói chuyện chứ?

- Không được.

Thần sắc Ma Linh Yêu Nữ vốn hòa hoãn không ít, nhìn An Thi Dao và Lục Thiếu Du, sắc mặt tức giận, nói:

- Nếu nhị ca của ta ở đây, càng không bỏ qua Lục Thiếu Du hỗn đản này, hỗn đản này gạt ta, còn đoạt Tử Linh Thánh Dịch của nhị ca, nhị ca ta nói, không luyện hỗn đản này thành khôi lỗi là không bỏ qua.

- Tử Linh Thánh Dịch.

An Thi Dao nghe xong ánh mắt chấn động, trước tiên nhìn Lục Thiếu Du, nàng không ngờ tới nam tử áo xanh này dám đoạt đồ của Phong Vân Sơn, còn đoạt đồ của Diệu Thủ Mạc Không, Tử Linh Thánh Dịch là trọng bảo, quả thật là động thủ trên đầu thái tuế, nếu Diệu Thủ Mạc Không có mặt ở đây, chắc chắn sẽ không bỏ qua.

Lục Thiếu Du nhìn An Thi Dao, nhún nhún vai, Tử Linh Thánh Dịch mình đã uống, không phun ra được.

- Việc này không có chút quan hệ với thương hội Thải Vân, thương hội Thải Vân không nên nhúng tay mới tốt, làm ta tức giận, đừng nói Phong Vân Sơn không dám động thương hội Thải Vân.

Ma Linh Yêu Nữ nhìn An Thi Dao.

An Thi Dao nhìn qua Ma Linh Yêu Nữ, khẽ cắn môi nói:

- Các hạ, Lục tiên sinh là bằng hữu của ta, nếu bởi vì Tử Linh Thánh Dịch, về sau Lục tiên sinh trả cho ngươi một phần Tử Linh Thánh Dịch được chứ, tuy Tử Linh Thánh Dịch khó có thể đạt được, nhưng thương hội Thải Vân ta sẽ nghĩ biện pháp, chắc chắn có thể tìm được.

Nhìn thấy An Thi Dao che chở Lục Thiếu Du, trong lòng Ma Linh Yêu Nữ không biết tại sao rất khó chịu, nói:

- Tử Linh Thánh Dịch tuy quý trọng, nhưng ta còn ném được, hừ, không cần ngươi quan tâm, ta thấy ngươi đi cùng Lục Thiếu Du hỗn đản này, sợ là quan hệ không đơn giản, bằng không dựa vào cái gì giúp hỗn đản này.

An Thi Dao sững sờ, nói với Ma Linh Yêu Nữ:

- Ta và Lục tiên sinh chỉ là bằng hữu.

Ma Linh Yêu Nữ không tin, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du và An Thi Dao hai người, bờ môi vểnh lên, nói:

- Ta thấy các ngươi có quan hệ không muốn người khác nhận ra.

Nghe vậy, An Thi Dao và Lục Thiếu Du hai mặt nhìn nhau, Lục Thiếu Du hơi xấu hổ, nhún nhún vai, tỏ vẻ bất đắc dĩ, An Thi Dao cảm thấy mặt nóng lên, vội vàng lắc đầu nói với Ma Linh Yêu Nữ:

- Các hạ hiểu lầm, ta và Lục tiên sinh thật chỉ là bằng hữu.

Ma Linh Yêu Nữ nhìn thẳng An Thi Dao một hồi, đôi mắt lóe sáng như sao, lẳng lặng nhìn qua, ánh mắt giảo hoạt, một tia giảo hoạt lại dấu diếm đi, lập tức nói thẳng với An Thi Dao:

- Ta mới mặc kệ ngươi và Lục Thiếu Du hỗn đản này có quan hệ thế nào, nhưng mà ta muốn nói cho ngươi biết, ngươi không được có suy nghĩ với hắn, hắn là của ta.

Vừa dứt lời, thân thể của Ma Linh Yêu Nữ lồi lõm lung linh, lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt, nhiều người chảy máu cam.

- Ah.

Nghe vậy, ánh mắt nhiều người chấn động, tưởng rằng chính mình nghe lầm cái gì, ngay cả An Thi Dao cũng không ngoại lệ, đôi mắt kinh ngạc.

Ma Linh Yêu Nữ đạp không đi tới, rất thỏa mãn với biểu lộ của mọi người, nhìn Lục Thiếu Du, bá đạo nói:

- Lục Thiếu Du ngươi hỗn đản này, ngươi lừa gạt cảm tình của ta, còn chạy đến Thị Hoang Thế Giới, hiện tại có theo ta quay về kết hôn hay không?

- Xảy ra chuyện gì, chưởng môn...

Mọi người đang bày trận địa đón địch, trong nội tâm ngưng trọng lại biến thành ngạc nhiên, nghe khẩu khí của nữ tử này, dường như không phải báo thù, mà là... Từng ánh mắt đồng loạt nhìn thẳng vào Lục Thiếu Du, ngay cả An Thi Dao cũng không ngoại lệ.

- Ah, kết hôn...

Lục Thiếu Du sững sờ.

- Lục Thiếu Du, chẳng lẽ ngươi không muốn chịu trách nhiệm?

Ma Linh Yêu Nữ nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du.

Ánh mắt Lục Thiếu Du kinh ngạc, nhưng trong lòng không thể không cảnh giác, không biết yêu nữ đánh chủ ý gì, yêu nữ này không thể dùng lẽ thường đối đãi, nói:

- Cô nương, ta phụ trách thế nào, ta và ngươi không có quan hệ gì cả!

Ma Linh Yêu Nữ chẳng suy nghĩ tới biểu lộ của Lục Thiếu Du, dường như rất hài lòng, nói:

- Không phải ngươi nói yêu thích ta sao?

- Ta thích ngươi...

Lục Thiếu Du ngạc nhiên, ánh mắt nhảy lên lên, đúng là có chuyện này, lúc trước vì chạy trốn khỏi chết, mình quả thật biên lời nói dối, vội vàng lắc đầu, nói:

- Nhưng ngươi có người trong lòng, hắn phong độ nhẹ nhàng, anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng, thực lực đỉnh cấp, hắn mới là bạch mã vương tử của ngươi, ta không xứng.

Lục Thiếu Du nói xong lại lui hai bước, trực giác nói cho Lục Thiếu Du biết, động cơ của yêu nữ không tinh khiết, hắn tránh xa mới tốt.

Ma Linh Yêu Nữ nghe vậy, sắc mặt biến hóa, mắt đầy lửa giận nhìn Lục Thiếu Du, lập tức nói:

- Ngươi không xứng với ta, nhưng ta đã là người của ngươi, ta phải làm sao, ngươi không phụ trách với ta?

- Ah...

Nghe Ma Linh Yêu Nữ nói thế, đệ tử Phi Linh Môn vẫn kinh ngạc, lúc này nghẹn họng nhìn trân trối nhìn Lục Thiếu Du.

- Cô nương, chúng ta quan hệ khi nào, tại sao ta không biết?

Lục Thiếu Du vẻ mặt oan uổng.

Ma Linh Yêu Nữ không tha Lục Thiếu Du, nói:

- Không phải ngươi đã hôn ta?

Lục Thiếu Du vội vàng giải thích, cuối cùng trong nội tâm nghĩ lud đó chỉ cố ý chọc tức Ma Linh Yêu Nữ, nhưng cũng không phải là cố ý.

- Có, nhưng mà...

- Có phải ngươi đã sờ ta, còn...

Lục Thiếu Du vừa nói ra khỏi miệng, lập tức lại bị Ma Linh Yêu Nữ chen ngang, bộ dáng muốn nói lại thôi, dung nhan đỏ rực, làm cho người ta mơ màng liên tục.

An Thi Dao nghe xong, ánh mắt nhìn Lục Thiếu Du từ trên xuống dưới, trong ánh mắt mang theo thần sắc không tin.

- Ta sờ, không phải... Đó là ta...

Lục Thiếu Du không giải thích rõ ràng.

Ma Linh Yêu Nữ thấy Lục Thiếu Du giải thích, trong nội tâm dường như rất hưởng thụ, đôi mắt sáng nhìn thẳng vào hắn, nói:

- Lục Thiếu Du, dù sao ta hiện tại là người của ngươi, cho nên ta phải lấy ngươi, về sau ngươi chính là người của ta.

- Không phải lúc nãy ngươi nói ngươi thành người của ta, tại sao bây giờ thành ta là người của ngươi?

Trong lòng Lục Thiếu Du không dám buông lỏng, không biết yêu nữ đánh chủ ý gì.

Ma Linh Yêu Nữ đảo mắt, phất tay với Lục Thiếu Du, nói:

- Ta quên quy củ của Phong Vân Sơn, dựa theo quy củ Phong Vân Sơn, ngươi bây giờ là người của ta, ta muốn kết hôn, ngươi trở thành áp trại tướng công của ta, ngươi sẽ phụ trách với ta, ta cũng có trách nhiệm với ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.