Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3661: Cười lớn 1



Trong không gian tầng thứ sáu Thiên Trụ giới, Lục Thiếu Du đang điều tức, luyện chế chiến hạm, khôi lỗi tọa giá và các thứ khác tiêu hao cực lớn, mỗi một lần sau khi tiêu hao hết Lục Thiếu Du đều phục dụng không ít đan dược, sau đó bắt đầu điều tức, khôi phục.

Nhưng vào lúc này dường như cảm nhận được thứ gì đó, hai con mắt nhắm chặt của Lục Thiếu Du mở ra, tinh quang trong mắt bắn ra, sắc mặt lập tức ngưng trọng, thân ảnh nhanh chóng biến mất tại chỗ.

Sưu Sưu.

Trong không gian thiên hôn địa ám, sát khí tràn ngập không gian, sát khí thẩm thấu trực tiếp làm ảnh hưởng tới linh hồn, đột nhiên có vô số cơn gió mạnh xé rách không gian xuất hiện giống như là một cơn lốc, khiến cho không gian chung quanh nứt vỡ từng khúc. Năng lượng mạnh mẽ bắn tứ tung, từ bốn phương tám hướng vây quanh thân niên áo xam, chung quanh là vô số vết nứt không gian đen kịt.

Sưu Sưu.

Gió mạnh thoi qua, giống như là một đầu cự long phóng lên trời, những nơi nó đi qua, không gian trực tiếp bị phá hủy thành hư không.

- Huyễn Sát Thiên Cương trận, vốn là đại trận không tệ, chỉ tiếc trận pháp này bố trí chưa lâu, lại không gia cố, uy lực ngay cả một phần mười cũng không có. Sát khí rõ ràng còn chưa đủ, chỉ càn tu vi Thông Thiên cảnh sơ giai là có thể chống lại. Ài...

Nhìn cơn gió mạnh này, thân thể thanh niên áo xám lơ lửng trong gió, cơn gió khủng bố này thoạt nhìn muốn cuốn hắn vào trong vòng xoáy, thế nhưng trong lúc vô thanh vô tức thân ảnh thanh niên này lại biến mất.

- Xem ra các hạ cũng là một đại hành gia về trận pháp, không biết xưng hô thế nào? Tới Phi Linh môn ta có gì chỉ giáo?

Thanh âm vang lên, thiên địa lờ mờ lập tức biến mất không thấy, lập tức có một đạo thân ảnh mặc áo bào xanh xuất hiện, đạp không mà đứng.

Người vừa mới xuất hiện đương nhiên chính là Lục Thiếu Du, sau khi ở trong Thiên Trụ giới cảm nhận được có người xông vào trong Huyễn Sát Thiên Cương trận của mình, Lục Thiếu Du lập tức rời khỏi Thiên Trụ giới, đồng thời còn mang Bạch Kinh Đường đã khôi phục và luyện hóa xong linh khí Tiên Thiên.

Đánh giá thanh niên tóc đen mặc y phục màu xám trong đại trận lúc này, ánh mắt Lục Thiếu Du rất là ngưng trọng, bởi vì trên thân thể người này Lục Thiếu Du cảm nhận được một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm.

Nhìn thấy Ma Linh yêu nữ cũng không có xuất quan, vẻ mặt Lục Thiếu Du lại càng âm thầm ngưng trọng hơn.

Bạch Kinh Đường lúc này cũng không khó nhận ra được khí tức nguy hiểm trên người thanh niên áo xám, khí tức này nhìn như bình tĩnh, cũng khó có thể nhìn ra tu vi chân thật, thế nhưng rõ ràng tu vi của người thanh niên này đã tới tình trạng cường hãn.

- Ta nói nhà ngươi không biết lịch sự một chút nào, ta còn chưa phá trận a, sao ngươi lại ngừng Huyễn Sát Thiên Cương trận, chẳng lẽ ngươi xem thường ta sao?

Thanh niên áo xám nhìn Lục Thiếu Du trước mặt rồi nói.

- Chưởng môn.

Sau lưng Lục Thiếu Du, đám người Viêm Hỏa, Đồng Thất, Phạm Thống, Bàn Sấu Hòa thượng đều có mặt, đồng thời còn có một ngàn đệ tử Phi Linh môn vội vàng nhảy lên trên không trung.

- Hóa ra ngươi chính là Lục Thiếu Du.

Thanh niên áo xám tóc đen nhìn chăm chú vào người Lục Thiếu Du, ánh mắt biến hóa không nhỏ, mở miệng nói:

- Ta nói tại sao ngươi có thể là Phá Giới cảnh cảnh a. Xem ra tu vi chân thật của ngươi chính là Thông Thiên cảnh, khó trách bọn họ lại không có cách nào làm gì được ngươi.

Nghe lời nói của đối phương, ánh mắt Lục Thiếu Du lập tức cảnh giác, người này dường như tới đây vì hắn, Lục Thiếu Du trầm giọng nói:

- Rốt cuộc các hạ là ai?

Thanh niên áo xám tóc đen nhìn Lục Thiếu Du, không có lập tức trả lời mà nhìn đám người sau lưng Lục Thiếu Du rồi cười nhạt một tiếng nói:

- Nhiều người như vậy, các ngươi muốn tự bạo hay là để ta động thủ?

- Gia hỏa không biết sống chết, quá kiêu ngạo a.

Phạm Thống hét lớn một tiếng, có chưởng môn và phu nhân đều ở trong Phi Linh môn, cho nên Phạm Thống cũng không quá e ngại người vừa mới xông tới.

- Xem ra các ngươi muốn cùng tiến lên, cũng tốt.

Thanh niên áo xám không coi đám người Phạm Thống vào trong mắt, nói:

- Cách đây vài ngày ta vừa vặn nhận được hai thứ đồ chơi nhỏ không tệ, có một thứ vừa vặn có thể giải quyết một ít cá nhỏ, ta cũng nên thử uy lực một chút.

Thanh niên áo xám dứt lời, phất tay một cái, một đạo lưu quang trong tay hắn lướt đi, trong nháy mắt cả không gian bỗng nhiên run lên. Không gian tước mặt thanh niên áo xám đột nhiên xuất hiện một đầu quái vật khổng lồ.

Ầm ầm.

Khí tức bắt đầu lan tràn, không gian run lên, đầu quái vật khổng lồ này chính là một chiếc hiến hạm quanh thân tràn ngập bí văn, một cỗ khí tức hung hãn đột nhiên phóng ra, phía trước chiến hạm chính là một cái đầu hổ dữ tợn.

- Ồ?

Thế nhưng vừa nhìn thấy vật này, cơ hồ tất cả đệ tử Phi Linh môn cùng với Lục Thiếu Du, Bạch Kinh Đường, Phạm Thống và những người khác đều ồ lên một tiếng, sắc mặt nghi hoặc, đây không phải là vật gì lạ lẫm với mọi người mà chính là Phi Hổ chiến hạm.

Mà đối với Lục Thiếu Du mà nói, hắn càng thêm kinh ngạc, trên người thanh niên áo xanh này không ngờ lại có Phi Hổ chiến hạm do hắn luyện chế ra.

- Tiểu tử nhà ngươi định đối phó với chúng ta bằng thứ này sao?

Sau khi nghi hoặc một lát, Phạm Thống lập tức hỏi thanh niên tóc đen kia.

Nhìn thấy khuôn mặt kinh ngạc của đệ tử Phi Linh môn, thanh niên tóc đen vẫn gật đầu, mở miệng nói một câu:

- Đúng vậy, đây chính là Phi Hổ chiếm hạm, mặc dù chỉ là chiến hạm cấp hai, uy lực có thể tương đương với chiến hạm cấp ba. Bất quá đối phó với đám tôm cá nhãi nhép như các ngươi cũng đã đủ rồi.

- Phi Hổ chiến hạm, ha ha...

- Dùng Phi Hổ chiến hạm đối phó với chúng ta, ha ha...

- Ha ha....

Từ Phạm Thống, Bạch Kinh Đường cho tới không ít đệ tử cũ trong Phi Linh môn lập tức cười ha hả, đặc biệt là đám người Phạm Thống và Bạch Kinh Đường, cười tới đau bụng. Bọn họ là người biết rõ ràng nhất, Phi Hổ chiến hạm này chính là thứ mà chưởng môn nhà bọn hắn tự mình luyện chế.

Số người biết rõ lúc này cũng không nhiều, cho dù hiện tại số người biết rõ không nhiều, đại đa số chỉ biết rõ Phi Hổ chiến hạm này chính là bảo bối độc nhất vô nhị của chưởng môn, chỉ có Phạm Thống mới chính thức biết rõ, Phi Hổ chiến hạm này là do chưởng môn tự tay luyện chế ra.

Phạm Thống không có lệnh chưởng môn cho nên không thể nói, bởi vậy cũng chỉ có thể nói cùng với mấy người Bạch Kinh Đường mà thôi.

Sau khi biết được thứ này là do tự tay chưởng môn luyện chế, bọn họ lập tức cười lớn, dẫn theo đám người sau lưng cũng lớn tiếng cười theo.

Nhìn thấy đệ tử Phi Linh môn cười như vậy, cho dù định lực của thanh niên áo xám này có mạnh mẽ tới đâu cũng không hiểu ra sao, vẻ mặt nghi hoặc không thôi.

- Đây là thứ đồ chơi nho nhỏ không tệ mà ngươi đạt được sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.