Thiên Khu đảo mắt nhìn quanh, sau cuồng sa phong bạo, mọi người cũng đã tụ tập với nhau, với tu vi của họ cũng không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
- Với thực lực của chưởng môn, ngay cả chúng ta cũng không có chuyện gì thì hắn cũng không sao, trừ phi có chuyện ngoài ý muốn.
Âm Minh dạ xoa trầm giọng nói.
- Di tích Hắc Thủy ngục giam đã mở ra, có lẽ hắn sẽ đuổi tới, bây giờ chúng ta cũng không có biện pháp tìm hắn, nếu hắn nghe tin di tích đã mở, chỉ cần hắn không việc gì, nhất định sẽ chạy tới.
Ma Linh yêu nữ nói xong, ánh mắt khẽ động.
- Tây Phương chưởng môn không có việc gì, tin tưởng ta.
Địa Long nói, trong đầu hắn có Huyết Hồn Ấn, có thể cảm giác được chân khí, ánh mắt hơi đổi, nói:
- Hình như Tây Phương chưởng môn cách chúng ta cũng không xa.
Nghe vậy mọi người nửa tin nửa ngờ nhìn Địa Long.
- Cẩn thận, động tĩnh tựa hồ càng lúc càng lớn!
Ánh mắt Mạc Kình Thiên ngưng tụ, tựa hồ cảm thấy được điều gì, thân hình lập tức thối lui.
Sưu sưu!
Mọi người không dám chần chờ, liên tiếp lui ra sau.
Oanh long long!
Ngay lúc này mặt đất lay động kịch liệt, không ngừng rung lên, cát vàng chìm xuống, cả Hoang Vu sa mạc như muốn chìm xuống dưới lòng đất biến mất, sắc mặt mấy ngàn thân ảnh khắp bốn phía đều đại biến, lập tức thối lui thật nhanh.
Phanh phanh!
Một đạo quang quyển trong suốt lập tức hiển lộ ra, bao trùm trời đất, vô cùng mở mang, trong mơ hồ lộ ra cỗ khí tức tử tịch, đem chân không ngăn cách thành một màn hào quang hình cung thật lớn.
Quang quyển hiển lộ, lập tức nứt nẻ tạc vỡ, đem cát vàng chấn nát thành tro bụi.
Oanh oanh!
Quang quyển tạc vỡ, thế như chẻ tre, đem cát vàng xung quanh đều phá hủy, cát vàng tro bụi tung bay đầy trời, sau đó chậm rãi tiêu tán, mọi người liền nhìn thấy trước mặt là một mảnh đổ nát thê lương màu đen xuất hiện.
Toàn bộ khu vực kia đều là màu đen sẫm, bên ngoài cùng còn có tường thành thật lớn cao hơn mười trượng, như đã trải qua vô số năm tháng, phá nát không chịu nổi, nhưng còn sót lại vẫn sừng sững không ngã.
Trong đống hoang tàn, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy vết máu viễn cổ khô héo cùng xương trắng dày đặc.
Khắp nơi đổ nát thê lương, giống như một tòa đại thành bị vứt bỏ, chỉ còn chứng kiến vết tích, thậm chí mặt đất có không ít khe rãnh thật sâu, chứng minh nơi này từng xảy ra cuộc chiến đấu kịch liệt, cả không gian thẩm thấu ra sát khí tràn ngập.
- Đây là di tích Hắc Thủy ngục giam!
- Di tích Hắc Thủy ngục giam trong truyền thuyết xuất hiện!
Ánh mắt mọi người run rẩy, từng luồng sát khí ngày càng nồng nặc, một loại dấu hiệu mơ hồ nảy sinh trong lòng các cường giả.
Ô ô!
Trong giây lát một thanh âm xèo xèo thê lương truyền ra, không gian dao động, giống như có vật gì từ hư không nhảy ra, làm ánh mắt mọi người cứng đờ, linh hồn run lên.
Từng luồng huyết tinh không ngừng lan tràn, nương theo tiếng xèo xèo thê lương làm tim đập nhanh, lại tiếng quỷ khóc thần hào, sát khí ngập trời, cả không gian lập tức xuất hiện vô số năng lượng thể màu đỏ.
Năng lượng thể cuồn cuộn tràn ra không dứt, bộ dáng vô cùng dữ tợn, trong khoảnh khắc tràn ngập khắp không trung, cảm giác được chân khí của mọi người lập tức lao tới.
- Đều cẩn thận một chút, năng lượng thể hình thành đã lâu, thực lực không yếu, mặc dù không có linh trí, nhưng lại có bản năng cắn nuốt linh hồn cùng đoạt xá, thực lực mạnh hơn nữa nếu bị vây khốn cũng rất phiền toái.
Mạc Kình Thiên trầm giọng nói, loại năng lượng thể này hắn đã bắt qua một đầu, cũng không nghĩ tới nơi này còn rậm rạp vô số.
Nghe vậy ánh mắt mọi người ngưng lại, bắt đầu đề phòng.
Phanh phanh phanh!
Ngay sau đó đã có người công kích những năng lượng thể kia, nhưng chúng vừa tạc vỡ lại cấp tốc khôi phục, vốn là không thể phá hủy.
Ngược lại có một ít người trở tay không kịp, không nghĩ tới năng lượng thể không thể hủy diệt, bị năng lượng thể khôi phục trực tiếp bao phủ, ngay lập tức vô số năng lượng thể rậm rạp đánh tới, một ít người tu vi không cao nhất thời phát ra tiếng kêu rên thê thảm, thân hình bị xé thành huyết vụ.
- Ô ô…
Những năng lượng thể kia không biết có bao nhiêu, rậm rạp bao phủ khắp không gian.
- Tàn hồn cùng âm sát khí biến thành năng lượng thể, đối với ta có ưu đãi thật lớn, chỉ với ưu đãi này cũng không uổng cho ta tới đây một chuyến!
Mọi người đều kiêng kỵ năng lượng thể, mà trên khuôn mặt khủng bố của Âm Minh dạ xoa hiện nụ cười, nụ cười làm người ta dựng đứng tóc gáy.
Một giây sau, Âm Minh dạ xoa tiến tới, âm minh khí trào ra, trong miệng hét lớn một tiếng:
- Đều im lặng một chút cho ta!
Nhất thời, lấy Âm Minh dạ xoa làm trung tâm, toàn bộ năng lượng thể tựa hồ cảm giác được điều gì, toàn thân run rẩy, vô hình trung giống như đã bị áp chế, thật sự yên tĩnh trở lại.
- Lại đây đi!
Âm Minh dạ xoa lệ quát một tiếng, há mồm khẽ hấp, nương theo sau khí tức âm hàn khủng bố, nhất thời rậm rạp năng lượng thể lại bị nàng trực tiếp nuốt vào trong miệng.
Hô hô…
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Âm Minh dạ xoa giống như hấp thủy, đem năng lượng thể khủng bố dữ tợn trực tiếp hút vào trong miệng, vô cùng dễ dàng chóng vánh.
- Âm Minh dạ xoa mang theo âm minh áo nghĩa chi nguyên, lĩnh ngộ âm minh áo nghĩa, chính là từ những tà vật âm hàn mà lĩnh ngộ đi ra, cho nên trời sinh chính là khắc chế những tà vật âm hàn này, có ưu đãi thật lớn, ưu đãi như vậy đối với nàng mà nói giá trị không thể cân nhắc.
Mạc Kình Thiên thấp giọng nói, vẻ mặt cười khổ, ánh mắt có chút rung động.
- Âm Minh áo nghĩa, thật là kỳ lạ!
Ma Linh yêu nữ chớp mắt, ánh mắt kinh ngạc, những người bên cạnh bởi vì có Âm Minh dạ xoa cho nên cũng không bị ảnh hưởng bao nhiêu, không giống như những người khác, bị năng lượng thể vây công chật vật không thôi, thực lực thấp còn rơi xuống không ít.
- Những năng lượng thể này quỷ dị, đều cẩn thận một ít!
Trong đám người truyền ra không ít tiếng hét lớn, tiếng nổ trầm thấp thỉnh thoảng vang lên, sát khí càng lúc càng nồng nặc, giống như mây đen áp đỉnh, hơn nữa thanh âm quỷ khóc thần hào làm linh hồn người run rẩy, càng khó thể ngăn cản là vì năng lượng thể kia không cách nào giết sạch.
- Hắc Thủy ngục giam tựa hồ là ở trong này!
Trong tay Mạc Kình Thiên hiện ra tấm bản đồ, nhìn đống đổ nát thê lương trước mắt như có phát hiện gì.
…
- Đây là địa phương nào vậy?
Lục Thiếu Du chật vật xuất hiện trong một hang động, xung quanh có không ít cát vàng lả tả tuôn xuống, hắn cảm giác được năng lượng sát khí trong không gian, mà sát khí khi nãy xuất phát từ khu vực này.
Hang động thật lớn, vách đá đen sẫm, như thoa lên một tầng màu đen, tản ra lưu quang nhàn nhạt.
- Tây Phương Cầu Bại, ta tuyệt đối không bỏ qua ngươi!
Tiếng hét phẫn nộ truyền ra, linh hồn phân thân Thổ Phong cũng xuất hiện trong nham động, ánh mắt oán độc âm trầm rơi lên người Lục Thiếu Du.
- Chỉ một người đuổi theo sao?
Lục Thiếu Du sửng sốt, lập tức trong mắt hiện lên ý cười, chỉ một linh hồn phân thân, cho dù thực lực mạnh hơn nữa thì thế nào, nếu đi tới là bản thể thì hắn mới cảm thấy thật sự phiền toái.