Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3742: Bán đạo cảnh



- Mộc Vương, Tây Vương phủ của ngươi cũng muốn chen chân hay sao!

Ánh mắt Tham Lang âm trầm đảo qua Mộc Vương, thần sắc ngưng lại.

- Quan hệ giữa Tây Vương phủ cùng Thất Sát môn vốn không kém, nếu ngươi muốn động thủ, ta cũng muốn chơi vài chiêu với ngươi, ta muốn nhìn xem mấy năm nay thực lực của ngươi tiến bộ bao nhiêu!

Khuôn mặt Mộc Vương tuy tươi cười, nhưng lời nói rõ ràng là cảnh cáo.

- Mộc Vương, từ khi nào Tây Vương phủ có quan hệ với Thất Sát môn, ngươi không phải muốn độc chiếm đại đạo hồn tinh đi!

Lại hơn mười đạo thân ảnh hạ xuống, đi đầu là một người có khí tức nóng bỏng, khiến không gian như biến thành một bếp lò.

Đó là một trung niên, thân mặc áo ngắn, thân hình rắn chắc, sau lưng khoác áo dài màu đỏ, lộ ra một cỗ bá đạo.

- Nam Thiên môn Chúc Hỏa!

Trong mắt người Thất Sát môn đều có chút băn khoăn nhủ thầm.

- Chúc Hỏa, quan hệ giữa ngươi cùng Tham Lang cũng mật thiết lắm!

Mộc Vương nói, trong giọng nói mang theo ý tổn hại.

- Thế nào, có muốn ta cùng Tham Lang thử vài chiêu với ngươi không, thử xem là biết!

Chúc Hỏa trầm giọng nói.

- Chư vị, các ngươi không sao chứ!

Một thanh âm thanh thúy vang lên, mười mấy thân ảnh đã rơi xuống bên cạnh người Thất Sát môn.

- An tiểu thư.

Nhóm người Thiên Khu lên tiếng chào hỏi, người vừa tới chính là Thải Vân thương hành An Thi Dao.

Bên cạnh An Thi Dao có một lão giả năm mươi tuổi, chân khí dao động lặng yên ảnh hưởng không gian xung quanh, ánh mắt đảo qua Mạc Kình Thiên, lập tức nhìn qua Chúc Hỏa cùng Tham Lang.

- Thi Dao, sao ngươi lại tới đây!

Ma Linh yêu nữ thân thiết đi qua kéo tay An Thi Dao, nói:

- Gần đây nhị ca luôn nhắc ngươi đâu!

- Tam muội, ta nói qua hồi nào chứ!

Mạc Kình Thiên bước tới, xấu hổ cười khổ nói:

- An tiểu thư, lời của tam muội ta nói, ngươi cũng đừng xem là thật!

- Hừ, đồ ngốc!

Ma Linh yêu nữ oán trách nói.

An Thi Dao khẽ cười, nàng cũng đã thói quen, lướt mắt nhìn qua, nói:

- Tây Phương chưởng môn đâu, sao hắn không tới?

- Chúng tôi gặp cuồng sa phong bạo nên bị thất lạc.

Ma Linh yêu nữ nói.

- Chẳng lẽ Thải Vân thương hành cũng muốn nhúng tay vào việc của Thất Sát môn cùng Bắc Đẩu môn hay sao? Đừng quên quy củ của Vạn Thiên liên minh!

Sắc mặt Tham Lang khẽ động, ánh mắt nhìn qua lão giả đứng cạnh An Thi Dao với vẻ băn khoăn.

- Việc này ta cũng đã nhìn thấy, nếu đã có quan hệ với Phi Linh thương hành, mà Phi Linh thương hành vốn là liên minh của Thải Vân thương hành, Bắc Đẩu môn muốn động tới họ, Thải Vân thương hành đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

An Thi Dao quay đầu trầm giọng nói.

- Hừ!

Nghe vậy Tham Lang hừ lạnh một tiếng, có Thải Vân thương hành cùng Tây Vương phủ, dù Bắc Đẩu môn cùng Nam Thiên môn liên thủ cũng không chiếm được tiện nghi.

- Sơn không chuyển thủy chuyển, sau này còn gặp lại!

Tham Lang quát một tiếng, lập tức nhìn Chúc Hỏa, đành phải thả người rời đi.

- Ai, không có vở kịch hay nhìn xem!

Hơn mười thân ảnh xa xa nhìn theo bọn họ rời khỏi, khuôn mặt không khỏi hiện lên vẻ thất vọng, chính là Tô Phong, Lưu Duẫn cùng Linh Đốn.

- Ôn huynh, chúng ta vào đi thôi!

Cách đó không xa, một thân ảnh đứng cạnh Ôn Tuấn Hùng nói.

- Mời Chu huynh!

Ôn Tuấn Hùng nhìn lướt qua người Thất Sát môn, đi vào trong đại điện.



Không biết qua bao lâu, dựa vào thân hình cường hãn, rốt cục Lục Thiếu Du đem sáu cỗ năng lượng khủng bố mạnh mẽ trấn áp xuống, ngay khi hắn thở ra một hơi nhẹ nhõm, tâm thần tiến vào một không gian hư vô, bên trong cuồng phong gào thét, một đạo tàn ảnh hư ảo đang lĩnh ngộ phong hệ áo nghĩa.

- Đây là đại đạo hồn tinh lĩnh ngộ đối với việc đột phá đại đạo cảnh!

Tâm thần Lục Thiếu Du vui vẻ, lập tức đắm chìm ở bên trong.

Về phần thời gian bên ngoài trải qua bao lâu, Lục Thiếu Du đã tạm thời quên mất.

Oanh long!

Trong thạch thất đại điện, tiếng chấn rung truyền tới, lung lay như sắp đổ.

- Tiểu tử, còn bao lâu nữa mới đi ra?

Tam Kỳ lão nhân khoanh chân ngồi, ngẩng đầu nhìn đại hồn anh hỏi.

- Hẳn là nhanh thôi!

Đại hồn anh mở mắt nói, hắn đang luyện hóa năng lượng thể đã cắn nuốt.

- Đã mười ngày thời gian, nếu tiểu tử ngươi còn không đi ra, nói không chừng thông linh bảo khí xuất thế cũng bị người khác nhanh chân tới trước.

Tam Kỳ lão nhân nói:

- Ngươi thật sự đã giải quyết xong sáu viên đại đạo hồn tinh kia sao?

- Đương nhiên giải quyết!

Trong Tử Lôi Huyền Đỉnh truyền ra thanh âm của Lục Thiếu Du, một đạo tủ kim hào quang chợt lóe, Lục Thiếu Du nhảy ra thạch thất, toàn thân tràn ngập năng lượng dao động thật hùng hồn, trong mắt hiện lên tinh quang man hoang thương cổ lưu chuyển.

Đại hồn anh lập tức hóa thành lưu quang bay vào trong ấn đường, chân khí trên người Lục Thiếu Du cũng đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Cảm giác được khí tức trên người hắn, ánh mắt Tam Kỳ lão nhân run lên, kinh ngạc nói:

- Thông thiên cảnh cao giai đỉnh!

- Hiệu quả sáu viên hồn tinh không sai, nhưng còn chưa đột phá được đại đạo cảnh!

Tam Kỳ lão nhân đứng dậy, nhìn chăm chú lên người hắn, khẽ lắc đầu nói:

- Hình như không giống, lại không phải đại đạo cảnh, chẳng lẽ ngươi…

Dừng một thoáng, Tam Kỳ lão nhân run lên, cả kinh nói:

- Tiểu tử, chẳng lẽ ngươi đã tiến nhập bán đạo cảnh?

Lục Thiếu Du cũng có chút kinh ngạc, nhưng cũng không ngoài ý muốn, nghe vậy cười nói:

- Ánh mắt Kỳ lão cay độc a, ta cũng không biết đã tới trình tự gì, đã vượt qua thông thiên cảnh, nhưng lại bị kẹt lại ở chỗ nào đó, cho nên còn chưa thể chân chính đi lên đại đạo cảnh, có lẽ là bán đạo cảnh đi.

- Có hai loại khả năng, một là lĩnh ngộ áo nghĩa kém một chút, nhưng nguyên lực đã sớm tràn đầy, dưới loại tình huống này mới đạt tới bán đạo cảnh, tuy thực lực còn kém đại đạo cảnh chân chính, nhưng thông thiên cảnh không còn khả năng đối kháng.

- Chúng huyền chi điểm, vạn diệu chi môn, vị chi đại đạo!

Lục Thiếu Du thì thào, giờ khắc này như có điều lĩnh ngộ, linh quang lóe lên, nhưng chợt lóe rồi biến mất, không thể bắt lấy.

Tam Kỳ lão nhân tiếp tục nói:

- Tình huống thứ hai bước lên bán đạo cảnh, loại này càng thêm đặc thù, chỉ phát sinh trên thân người tu luyện hơn hai loại áo nghĩa, dưới tình huống bình thường, toàn bộ thuộc tính đều phải đạt tới đỉnh phong thì mới có thể đặt chân đại đạo cảnh.

- Đồng thời trong người mang nhiều loại áo nghĩa, lĩnh ngộ tu luyện khó khăn hơn rất nhiều, cơ hồ là gấp nhiều lần, ngươi rõ ràng chính là loại người này.

- Nhưng người như vậy một khi đặt chân lên đại đạo cảnh, tu vi thực lực tu luyện giả đơn hệ không cách nào so sánh, vượt cấp đánh bại đối thủ cũng không phải chuyện đùa, giai vị cách xa nhau như lạch trời, nhưng nếu đồng thời lĩnh ngộ vài loại đại đạo, vậy đủ vượt qua lạch trời kia!

- Toàn bộ áo nghĩa nhất định phải cùng nhau đạt tới trình tự đại đạo cảnh!

Lục Thiếu Du lộ vẻ cười khổ, áo nghĩa của hắn có kim mộc thủy hỏa thổ, linh hồn, không gian, thời gian, cộng lại tới chín loại áo nghĩa.

Muốn đồng thời cùng tiến lên đỉnh phong, đừng nói là khó khăn, chỉ sợ thời gian cũng dài đăng đẵng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.