Dối mặt với Huyết Phách, Lục Thiếu Du cảm giác uy áp giai vị không thể chống lại, uy áp bá đạo không cách nào ngăn cản.
Lúc này đưa mắt nhìn về phía Huyết Thiên Đế, hắn không sinh ra chút áp lực nào, nhưng sâu trong nội tâm Lục Thiếu Du lúc này sinh ra cảm giác kính sợ.
Khí tức bá tuyệt thiên địa lan tràn các nơi, đến từ trong nội tâm, đối mặt với Huyết Thiên Đế giống như đối mặt với thiên địa.
Dưới khí thế này, đột nhiên Lục Thiếu Du cảm giác nguyên đan chữ vạn trong cơ thể của mình chấn động, dường như thân ảnh to lớn kia trong mơ hồ có liên quan gì đó với mình.
Trên quảng trường, Mộc Vương đứng thẳng, thân thể mập mạp không ngừng run rẩy, nhìn thân ảnh nương theo thiên uy ngút trời này, chẳng biết lúc nào trên mặt hắn lệ nóng doanh tròng, tim đập nhanh hơn, hắn không nhịn được quỳ xuống, lúc này giọng nói run rẩy:
- Hậu nhân bái kiến tổ tiên.
- Xem ra ta đoán đúng, người này cũng không phải nửa hỗn độn và hỗn độn, bản thân hắn là người Thị Hoang Thế Giới, chỉ có người sinh ra trong Thị Hoang Thế Giới mới có thể không sợ uy áp thiên địa, đạt được thế giới này chiếu cố.
Tam Kỳ lão nhân nói.
Nghe vậy, Lục Thiếu Du cảm thấy ngạc nhiên, không nghĩ tới Tây Vương Phủ Mộc Vương lại là cường giả xuất thân từ chính Thị Hoang Thế Giới.
Với việc này Lục Thiếu Du cũng biết rõ một ít, trong tiểu thế giới, người thế giới hỗn độn, tu vị thực lực sẽ thấp một tầng, nửa hỗn độn và ngụy hỗn độn hoặc tu vị bình thường, trong tiểu thế giới vượt qua Thông Thiên Cảnh cao giai sẽ bị áp chế còn Thông Thiên Cảnh cao giai.
Ở bên ngoài còn có một ít tình hình đặc thù, trừ linh vật trời sinh ra, chỉ có người tu vị thuộc về bản thân thế giới đó, linh vật trời sinh và người thế giới hỗn độn đều được thiên địa chiếu cố, đạt được đặc xá, ở trong tiểu thế giới không giống người thường.
Bản thân người thuộc về tiểu thế giới sẽ không bị áp chế, ở trong tiểu thế giới của mình, thậm chí còn cường hãn hơn người thế giới hỗn độn.
Người thế giới hỗn độn được thiên địa chiếu cố, trong tiểu thế giới tu vị thực lực chỉ bị áp chế một cảnh giới mà thôi, nhưng mà người của thế giới đó lại không có những hạn chế này.
Người sinh ra trong tiểu thế giới chính là phần tử của thế giới, ở trong tiểu thế giới của mình sẽ không bị áp chế thực lực, cho dù là vượt qua Đại Đạo Cảnh, Niết Bàn Cảnh, cho dù là Tuyên Cổ Cảnh và Hóa Hồng Cảnh cũng không bị chút áp chế nào.
Trong tiểu thế giới, tu vị người đột phá đến Thông Thiên Cảnh cao cấp đỉnh phong, trên lý luận sẽ không thể đột phá cao hơn nữa, cho nên phải rời khỏi tiểu thế giới đi đột phá, vạn nhất có cơ hội đột phá đến Đại Đạo Cảnh, hoặc là Niết Bàn Cảnh, đi vào trong tiểu thế giới sẽ bị thiên địa áp chế, nhưng quay về tiểu thế giới của mình sẽ không bị áp chế.
Người của thế giới này sẽ không bị thế giới áp chế.
Đương nhiên, loại người trong cả ba ngàn đại thế giới cũng rất ít, muốn đột phá cũng không phải chuyện dễ dàng.
Huống chi cường giả sau khi đột phá, cũng không có mấy người sẽ quay trở về, sau khi trở về sẽ bị năng lượng thiên địa ảnh hưởng, vẫn không cách nào tiếp tục đột phá, cho nên người bình thường đều ở lại trung thiên thế giới hoặc là đại thế giới.
- Hậu nhân bái kiến tổ tiên.
Khi Mộc Vương quỳ lạy, Bảo Châu ở phía sau cũng hành lễ, lúc này nàng cũng khóc nhìn thân ảnh đang đứng trên không trung.
- Đứng lên đi, nhiều năm như vậy, trong năm tháng dài dằng dặc như thế, Huyết Thiên Đế ta vẫn còn huyết mạch lưu lại, cho tới nay thật khó cho các ngươi, tất cả đứng lên đi.
Ánh mắt Huyết Thiên Đế nhìn Mộc Vương và Bảo Châu, đôi mắt kiên định hơi chấn động.
Đột nhiên Huyết Thiên Đế đứng trên không trung lại hạ xuống đất, bước chân chậm rãi đi về phía bảy khô lâu kia.
Bảy khô lâu nhìn thấy Huyết Thiên Đế đi tới, khí tức sát phạt từ từ thu liễm, đôi mắt đỏ thẫm nhạt dần, lộ ra đôi mắt trống rỗng.
Ánh mắt kia mang theo rung động và vui mừng, lập tức bảy bộ khô lâu kia quỳ một gối trước mặt Huyết Thiên Đế.
Huyết Thiên Đế đứng trước bảy bộ khô lâu, ánh mắt rung động, ánh mắt không biết lúc nào đã ướt át, nói:
- Tình nghĩ thủ hộ tới chết, bảy vị huynh đệ nhận cúi đầu của Huyết Thiên Đế ta!
Vừa dứt lời, thân thể to lớn của Huyết Thiên Đế run lên, áo choàng chấn động, lập tức quỳ một gối với bảy khô lâu.
Ầm ầm!
Khi Huyết Thiên Đế quỳ xuống, cả không gian đột nhiên run lên, thiểm điện lôi minh vang vọng, cả thiên địa lúc này cũng phải rung động khi Huyết Thiên Đế quỳ xuống.
Ầm ầm!
Người trong di tích Hắc Thủy ngục giam lúc này tự nhiên cũng không biết, người ở bên ngoài, ở trong Thị Hoang Thế Giới, bầu trời bình tĩnh không biết khi nào đã sớm gió nổi mây phun, cả Thị Hoang Thế Giới chấn động và nổ vang, cuồng phong gào thét, giang hà nổi sóng lớn cuồn cuộn.
Tất cả sinh linh trong Thị Hoang Thế Giới lúc này linh hồn run rẩy, không có ai biết tất cả đang diễn ra việc gì, thiên địa biến sắc, dị tượng ngang trời.
Khi Huyết Thiên Đế quỳ xuống, cả Thị Hoang Thế Giới cũng run rẩy, thiểm điện lôi minh vang vọng
- Tốt cho Huyết Thiên Đế, nhân vật bậc này quả nhiên có thể gọi là bá tuyệt thiên hạ, buồn, thiên địa ảm đạm, giận, thế giới rung chuyển.
Tam Kỳ lão nhân cảm giác được rung động từ Thị Hoang Thế Giới truyền ra.
Lục Thiếu Du không nói gì, ánh mắt vẫn nhìn lên người Huyết Thiên Đế, từ đại lục Linh Vũ đến Thị Hoang Thế Giới, cho tới nay hắn nhìn thấy không ít cường giả hùng mạnh, nhưng mà Huyết Thiên Đế tuyệt đối là người làm hắn động dung nhất.
Trong đám người đứng ngoài xem, không ít người động dung khi nhìn thân ảnh hùng vĩ kia.
- Bảy vị huynh đệ truyền thừa, ta sẽ an bài thích đáng, chuyện kế tiếp giao cho ta đi, ta sẽ không phụ trăm vạn huynh đệ Hắc Thủy ngục giam, các ngươi nghỉ ngơi a, đi được rồi!
Vừa dứt lời, Huyết Thiên Đế thu hồi bảy hồn tinh vào trong người, lập tức quay người, lúc này nhìn thẳng vào thân ảnh Huyết Phách đang ở trên cao, nói:
- Huyết Phách, tất cả nên chấm dứt!
Hư ảnh khổng lồ của Huyết Phách không ngừng sinh ra huyết quang chấn động, ánh mắt mang theo sợ hãi một cách mơ hồ, ánh mắt liên tiếp run rẩy, hoàn toàn không dám tin, lắc đầu nói:
- Không có khả năng, Huyết Thiên Đế, ngươi không có khả năng còn sống, chỉ có Tuyên Cổ Cảnh mới có thể làm được, ngươi mới Niết Bàn Cảnh sơ giai, tại sao ngươi có thể sống chứ?
- Huyết Phách, ta lúc trước đúng là Niết Bàn Cảnh sơ giai mà thôi, nhưng lúc này, chẳng lẽ ngươi không nhìn ra sao?
- Ngươi...
Đôi mắt đỏ rực của Huyết Phách nhìn chằm chằm vào người Huyết Thiên Đế, đột nhiên ánh mắt run lên, kinh hãi nói:
- Huyết Thiên Đế, ngươi là Tuyên Cổ Cảnh, ngươi đạt tới Tuyên Cổ Cảnh, điều này sao có thể, tại sao ngươi đạt tới Tuyên Cổ Cảnh, đây là trong tiểu thế giới, tại sao ngươi có thể làm được, điều đó không có khả năng, không có khả năng.