Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3944: Thời không hình chiếu truyền tống trận



- Đây là tiếp sóng trực tiếp rồi.

Sau khi Lục Thiếu Du biết được, ánh mắt chấn động, so sánh với truyền hình kiếp trước, quả thật ăn dứt truyền hình...

Vô Sắc thế giới, hoàng hôn ảm đạm, tà dương như máu, mặt trời lên cao ở thành Vô Sắc, hào quang bắn ra bốn phía, chiếu sáng ánh mắt như mộng ảo của mọi người.

Mọi người đang tĩnh tọa ở quảng trường, đang chờ cuộc chiến bái tướng ngày mai, Vô Sắc thế giới có thành tích thế nào thì ngày mai sẽ rõ, cảnh tượng rầm rộ bực này làm vô số người chen chúc tới thành Vô Sắc.

Vào lúc này chín người của Vô Sắc thế giới đang bước vào Phong Thần đài, từ trước tới nay, đây là thành tích tốt nhất của Vô Sắc thế giới khi tham gia Vạn Thế đối quyết, trong nửa tháng qua việc này lan truyền ra khắp trung thiên thế giới, cho dù là người ở góc nào của thế giới cũng biết tin tức.

Vạn Cổ thế giới, Thiên Lang thế giới, Vạn Diệu thế giới đã sớm giăng đèn kết hoa, vui sướng hớn hở.

Khi tin tức rung động này truyền ra, tên của Lục Thiếu Du, Hoài Linh Ngọc, Tiết Mặc Kỳ chín người trở thành thần tượng của cả Vô Sắc thế giới.

Thậm chí khi tin tức truyền ra, Phi Linh Môn trong thời gian nửa tháng này có vô số người muốn gia nhập.

- Không biết thành tích ngày mai như thế nào.

Trong một lầu các trên quảng trường, Hướng Hầu Minh ngồi ở vị trí trung tâm.

Tông lão trong Vạn Thiên liên minh muốn thu Hướng Hầu Minh làm đệ tử nhập thất, địa vị bực này nên không cần phải cho Hoàng Thiên Tứ, An Thế Hải, Tiết Hưng Quốc mặt mũi..

Mà mặt mũi như thế Hoài Viễn Khôi cũng phải kính ba phần.

- Cứ chờ ngày mai đi.

Thời gian nửa tháng qua, Tử Huyền vẫn còn kích động, lúc này đang chờ ngày mai sẽ đến.

- Hướng Hầu Minh, ngươi không đi thế giới hỗn độn sao, tại sao còn chưa đi?

Hoàng Thiên Tứ hỏi Hướng Hầu Minh.

- Ta chờ một chút, Lạc trưởng lão bảo ta ba ngày sau đi cũng được đấy.

Hướng Hầu Minh nói.

- Lần này chúc mừng Hướng hộ pháp.

Tôn Cao Mộc nói với Hướng Hầu Minh, từ khi tin tức truyền ra, hắn được nhiều người nghênh đón tới Vô Sắc thế giới, tại Tôn gia cũng có địa vị không kém, chỉ dưới mỗi Tôn Điền.

Có được kết quả này, Tôn Cao Mộc biết rõ vì sao, đều là vì trong Vạn Cổ thế giới có ba người đặt chân lên Phong Thần đài, ba người này là hắn an bài, giờ phút này hắn cũng được thơm lây.

- Ngươi cũng không muốn đi vào thế giới hỗn độn bây giờ mà, cùng vui nào.

Hướng Hầu Minh cười với Tôn Cao Mộc, hắn biết rõ lựa chọn của hắn lúc trước rất đúng, hắn tin tưởng vào ánh mắt của mình, chỉ tiếc Thiên Thủy Môn Hỏa Quỷ đạo nhân Phạm Anh Ký đã hối hận không kịp.

Vào đêm, trong hư không vô tận, bóng tối bao phủ các nơi, nơi này có nhiều khối đá trống.

Những người bị thua cơ bản đều ở trong thế giới này, cũng không có ai đặt chân lên Phong Thần đài, cho nên mới phải đặt chân trên tảng đá trống trải ở đây.

Những người thất bại đều tập trung ở đây, phong vân ở ngay trước mặt nhưng bọn họ không thể tham gia, thần sắc vô cùng bi thương.

Hiện tại Lục Thiếu Du đứng chắp tay nhìn vô số thân ảnh đứng trên các tảng đá, cũng rất có cảm xúc.

Cường giả vi tôn, tu luyện vô tình, trong Vạn Thế liệp tràng và ở nơi đây, hắn xem như hiểu rõ vài phần.

- Đứng đầu Chiến Hoàng,ngạo thế thành thần, Chiến Thần.

Lục Thiếu Du thì thào, muốn lấy được phong hào Chiến Thần phải đứng đầu cửu hoàng, sợ rằng cũng không dễ dàng, mà chính mình nếu không bắt được phong hào Chiến Thần là không xong, cần gì bàn chống lại những thế hệ trẻ của cổ tộc trong thế giới hỗn độn chứ, cũng cô hắn là người mang thế giới chi nguyên.

Xùy...

Bỗng nhiên Lục Thiếu Du cảm giác có ánh mắt nhìn lên người mình.

Lục Thiếu Du nhìn qua bên cạnh, trong một tòa lầu các có một thân ảnh cao gầy cầm kiếm đang đứng, bộ dáng mười chín tuổi, gương mặt góc cạnh rõ ràng, lộ ra ba phần lãnh tuấn, khí tức chấn động vô hình.

Khí tức này hình thành một áp chế vô hình, một người một kiếm hồn nhiên thiên thành.

- Kinh Thiên Nhất Kiếm Tịnh Vô Ngân.

Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ nhúc nhích, người nọ chính là Võ Thần thế giới kinh thiên nhất kiếm Tịnh Vô Ngân, là đầu lĩnh tiểu đội thế giới bài danh thứ ba, xác thực bất phàm.

Trong khí thế này, Lục Thiếu Du đứng xa khó quan sát được rõ ràng.

Bốn mắt nhìn nhau, Tịnh Vô Ngân khẽ gật đầu xem như chào hỏi.

Thấy Tịnh Vô Ngân gật đầu, Lục Thiếu Du cảm thấy ngạc nhiên, cũng gật đầu chào hỏi, Lục Thiếu Du cũng cho người kính trọng mình mặt mũi.

Xùy.

Nhưng sau khi gật đầu, thân ảnh Tịnh Vô Ngân nhảy lên, biến mất không thấy gì nữa.

- Người này bất phàm.

Lục Thiếu Du thì thào, qua một lát cũng biến mất không thấy đâu.

Trong Vô Sắc thế giới, vô số người lẳng lặng chờ đợi, một đêm này đặc biệt dài.

Sáng sớm, mọi âm thanh đều yên tĩnh, bên ngoài thành Vô Sắc có tia sáng ban mai đầu tiên, ánh sáng xua tan bóng tối.

Vù vù...

Trên quảng trường thành Vô Sắc có khí tức kỳ lạ thức tỉnh, nó quét qua tất cả.

Hô!

Trong cung điện to lớn, Lục Thiếu Du phun ra một ngụm trọc khí, hắn thu liễm khí tức man hoang bao phủ toàn thân.

- Rốt cục đến...

Lục Thiếu Du nói nhỏ, chiến ý trong mắt xuất hiện.

Nắng sáng bao phủ quảng trường thành Vô Sắc, người bốn phía đang quan sát ngọc bích.

Xẹt.

Mọi người nhìn phía trước ngọc bích có không gian vặn vẹo, không gian vài trăm mét chấn động thật mạnh, sau một lát đông cứng trước ngọc bích, một đạo hào quang nhu hòa xuất hiện.

Oanh.

Không gian run rẩy, từng tia sáng chói mắt bắn ra chung quanh.

- Thời không hình chiếu truyền tống trận mở ra.

- Cuộc chiến bái tướng sắp bắt đầu rồi.

Trên hư không, nhật nguyệt tinh thần lơ lửng, mây mù mờ ảo tương liên với không gian, hùng hồn mà bao la mờ mịt, tang thương mà cổ xưa, mọi người đều có cảm giác thở gấp.

Hào quang cứng lại, trong hào quang là cảnh tượng núi non trùng điệp, cảnh tượng rất đồ sộ.

- Đây là Tương Hoàng Không Gian sao?

Trên quảng trường thành Vô Sắc, vô số ánh mắt rung rung, bọn họ khó nói nên lời.

Sưu sưu...

Vào thời khắc này mọi người nhìn thấy rất nhiều thân ảnh lướt đi trên hư không, từng thân ảnh lướt tới tảng đá màu vàng.

Tảng đá màu vàng lơ lửng giữa không trung, cao thấp không đều, làm cho người ta có cảm giác rung động khó nói nên lời, kim quang bao phủ nơi nơi.

- Chẳng lẽ đây là Phong Thần đài trong truyền thuyết sao?

- Mau nhìn, ta thấy Hoài Linh Ngọc, ở nơi cao nhất chính là Hoài Linh Ngọc.

- Thứ sáu là Lục Thiếu Du, bên người là Thái A, còn có Tiết Mặc Kỳ.

- Còn có Hoàng Sa cùng Tử Viêm, ta thấy bọn họ.

- Kim Viên, Bạch Lang, Quỷ Oa, bọn họ đều ở đây.

- Lục Thiếu Du cố gắng lên.

- Hoài Linh Ngọc cố gắng lên.

.........

Trên tảng đá màu vàng, từng đạo thân ảnh đứng ở trên đó, trên đó có từng thân ảnh quen thuộc, giờ phút này cả quảng trường sôi trào, từng tiếng hoan hô vang vọng các nơi, giống như sấm sét nổ vang, đinh tai nhức óc!

Tương Hoàng Không Gian, trên hư không vô tận có hai trăm bốn mươi khối đá màu vàng, hai trăm bốn mươi thân ảnh đứng trên đó.

Chung quanh có mấy ngàn người dùng ánh mắt hâm mộ nhìn qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.