Khí tức lăng lệ tới cực điểm bộc phát, Đông Quan Trạch hét lớn một tiếng, một chưởng đánh thẳng vào Lục Thiếu Du, chưởng ấn mang theo linh hồn áo nghĩa quét qua các hướng.
Oanh!
Chưởng ấn Đông Quan Trạch ngưng tụ mang theo lực lượng khủng khiếp, một đạo quang ấn bao phủ hư không, bao phủ Lục Thiếu Du.
- Lục Thiếu Du kia dường như không ổn...
Người chung quanh nhìn thấy công kích này, Lục Thiếu Du trực tiếp bị bao phủ trong đó, dường như không kịp tránh né, âm thầm đổ mồ hôi lạnh thay Lục Thiếu Du.
Thân hình Lục Thiếu Du bị chưởng ấn bao phủ, linh hồn chấn động giống như phong bạo.
Lúc này Đông Quan Trạch nhíu mày, nụ cười trầm xuống, nguyên lực trong người quán chú vào chưởng ấn, làm cho chưởng ấn càng đáng sợ hơn trước
Ken két.
- Đông Quan Trạch thật mạnh, không hổ là thế hệ trẻ nổi bật trong Thương Khung chiến trường, người duy nhất có thể sánh ngang Lục Linh.
Âu Dương Tiển cảm giác chưởng ấn mang theo linh hồn lực đáng sợ kia, sắc mặt của hắn cũng biến hóa.
Âu Dương Tiển không khó phát giác, cho dù là hắn bị chưởng ấn kia bao phủ vào trong, sợ rằng khó thoát thân thuận lợi, linh hồn công kích kia tuyệt đối không giống tầm thường.
- Thực lực Đông Quan Trạch rất mạnh, khó trách phụ thân nói, cho dù là thế hệ trẻ đỉnh phong của cổ tộc cũng khó có thể hơn hắn.
Đôi mắt Mộ Linh Lạc nhìn chằm chằm vào hư không, từ từ nói nhỏ.
- Lục Thiếu Du có linh hồn lực quỷ dị, nhưng linh hồn công kích của Đông Quan Trạch dù sao cũng không tầm thường, không biết có thể chống lại hay không?
- Ồ, không đúng ah, năng lượng thiên địa chấn động dị thường.
Âu Dương Tiển đang lo lắng cho Lục Thiếu Du, bỗng nhiên nhíu mày, hắn cảm nhận được năng lượng thiên địa chấn động khác thường, loại chấn động này khác với nguyên lực chấn động.
Năng lượng thiên địa chấn động hủy diệt đánh tan chưởng ấn Đông Quan Trạch đang đánh tới, dường như có thứ gì đó rất khủng bố thôn phệ tất cả.
Chỉ trong nháy mắt năng lượng thiên địa chấn động cực mạnh, năng lượng thiên địa trôi qua rất nhanh.
Bá bá.
Đám người chung quanh cũng cảm giác được chấn động này, không ngừng quan sát tình huống, lúc này mọi người nhìn thẳng vào chưởng ấn Đông Quan Trạch đang đánh tới.
- Công kích linh hồn thật mạnh.
Nhưng chưởng ấn kia lúc này dường như bị bình chướng ngăn cản, không thể tiến thêm, cũng từ từ tan rã.
Lúc này thân ảnh áo bào xanh lướt tưới phía trước, đạp không đứng đó, áo bào xanh phất phơ, khí tức lăng lệ bá đạo quét qua các hướng.
- Đi.
Thân ảnh xuất hiện, Lục Thiếu Du không trì hoãn chút nào, phất tay đánh ra một quyền vào ngực Đông Quan Trạch, hư không rung chuyển, một quyền này đánh nát hư không.
Oanh!
Thiên địa run lên, một quyền xuất hiện trong hư không, không gian đi qua sinh cơ biến mất, khí tức tịch mịch bao phủ không gian.
- Khí thế thật bá đạo!
Cảm giác lực lượng khủng bố của quyền này, ánh mắt Đông Quan Trạch biến hóa, loại khí thế bá đạo này làm nội tâm của hắn run lên.
- Hoang Vu Toái Không Chưởng!
Dông Quan Trạch nhanh chóng xuất ra một chưởng ngăn cản một quyền bá đạo kia, cả hai đụng chạm, sóng xung kích khủng bố quét qua tất cả các nơi.
Ầm ầm.
Kình phong khủng bố bộc phát sang các hướng, thiên địa trong phạm vi vụ nổ hóa thành hư vô, rất nhiều đỉnh núi tan biến không còn.
Đạp đạp!
Hai đạo thân ảnh đồng thời lui lại, sắc mặt bọn họ tái nhợt.
- Đông Quan Trạch, người này rất mạnh, trong Thương Khung chiến trường không thiếu cường giả.
Lục Thiếu Du ổn định thân hình, trong mắt ngạc nhiên, Đông Quan Trạch lại có thể chống lại Bát Hoang Thiên Địa Quyết đệ nhất quyết của hắn, xem ra thực lực không kém, đồn đãi người này khủng bố tuyệt đối không phải hư danh.
Đông Quan Trạch ổn định thân hình, ánh mắt nhìn qua Lục Thiếu Du, trong mắt mang theo rung động không nhỏ, lập tức khí tức lăng lệ biến mất, sắc mặt ôn hòa, nói với Lục Thiếu Du:
- Một chiêu định thắng bại, ta lại ra tay hai chiêu, ta thua, ngươi thắng.
- Đa tạ.
Lục Thiếu Du gật gật đầu, Đông Quan Trạch khí độ bất phàm.
- Đoàn trưởng giỏi lắm.
Nghe Đông Quan Trạch nhận thua, ba mươi vạn đệ tử quân đoàn Hùng Phong hò hét vang dội.
Phá Thổ, Phong Hỏa, Hồ Hải, Nham Sơn, Bì Bang, Bắc Đông, Tô Nhan, Lý Cụ, Vu Mã Tam Giới, Truy Phong vui mừng ra mặt, lúc này cũng thở ra một hơi.
- Đông Quan Trạch vậy mà thua, nhưng mà dường như không có kỳ quái.
Mộ Linh Lạc nói nhỏ.
- Xem ra lúc này đối phó Lang Linh nhất tộc cùng Phệ Hồn nhất tộc có hi vọng.
Âu Dương Tiển lông nhíu mày, nói nhỏ:
- Nhưng mà kế tiếp, sợ rằng là long tranh hổ đấu.
Xoẹt.
Vào thời khắc này, hư không lại có tiếng chấn động sinh ra, ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn huyết tinh bên kia, Huyết Ưng bạo phát không gian giống như tu la địa ngục.
Loại huyết tinh này làm Lục Thiếu Du không thích, nhưng không gian huyết tinh này rất mạnh, người bình thường khó lòng ngăn cản được.
Khí huyết tinh khủng bố bạo phát, sát khí quanh người Lục Linh chấn động, mùi huyết tinh không bị ảnh hưởng, hắn trực tiếp xuất hiện trước mặt Huyết Ưng.
Nhìn thấy Lục Linh tiến tới, ánh mắt Huyết Ưng lăng lệ, không ngừng phóng thích huyết tinh, lập tức đánh ra một quyền rất mạnh.
- Nên chấm dứt thôi, ngươi rất mạnh, nhưng chưa thể đối phó ta, có lẽ chờ ngươi tu luyện khí huyết tinh tới trình độ nhất định, ta mới có thể chính thức cố kỵ, nhưng khi đó ta đã tiến bộ rồi.
Đối mặt vưới một quyền này, Lục Linh không tránh không né, trực tiếp để quyền này đánh vào ngực, năng lượng khủng bố lập tức bộc phát, thân hình trực tiếp nổ tung, thân hình Lục Linh tan thành mảnh vỡ.
- Không gian áo nghĩa quá mạnh!
Lục Thiếu Du nhíu mày, hắn đã biết kết quả.
Xùy.
Thân ảnh Lục Linh xuất hiện bên cạnh Huyết Ưng, trong bàn tay có điện quang tử kim sắc.
Ông.
Vào lúc này, Tử Lôi Huyền Đỉnh trong người Lục Thiếu Du cảm giác được gì đó, không ngừng run lên.
Giờ phút này, ánh mắt Lục Thiếu Du chấn động! Thuộc tính quen thuộc lan tỏa ra, khí tức quen thuộc này làm nội tâm Lục Thiếu Du run động, bởi vì khí tức này tương tự tử kim huyền lôi.
Xoẹt.
Lục Linh xuất hiện, lôi điện tử kim sắc trong tay tỏa ra khí tức hủy diệt mênh mông, lúc này âm thanh lôi đình vần vũ trấn nhiếp âm tà.
Trong nháy mắt lôi điện tử kim sắc đánh thẳng vào người Huyết Ưng.
Huyết Ưng bị điện quang đánh trúng, thân hình bay thẳng vào đá vụn bên dưới.
- Không hổ là Lục Linh, ta bại tâm phục khẩu phục, nhưng có một ngày ta sẽ đánh bại ngươi.
Huyết Ưng bay ra khỏi đống đá, đôi mắt chớp động, tuy bây giờ không phải chiến đấu sinh tử, hắn không có sức liều mạng, nhưng Lục Linh vẫn không có sử dụng toàn lực.
- Ta chờ ngươi, nhưng mà khi đó, ta đã mạnh hơn ngươi rồi.
Lục Linh đạp không bay lên, thần sắc tuấn lãng đầy tự ngạo, loại tự ngạo này có được từ tự tin tuyệt đối.
Dứt lời, Lục Linh nhìn qua phía Lục Thiếu Du, thân hình lẳng lặng đứng đó, thần thái ung dung không quan tâm.
Lục Thiếu Du cũng đứng chắp tay quan sát, thần sắc tự tin bình thản này nếu như chưa trải qua chém giết sinh tử nhiều lần, không bao giờ bồi dưỡng ra được.