- Đúng vậy, Khiên sư bá đưa tin tức nói, Diệt Linh Minh đã phong tỏa không gian trùng động quanh thế giới Vô Sắc, chúng ta bây giờ đã khó mà lui lại, Diệt Linh Minh lúc này đã chuẩn bị tốt mọi thứ, sợ để lộ tiếng gió, phong tỏa tin tức rất nghiêm mật, Khiên sư bá thật vất vả mới có thể truyền tin tức tới đây.
- Lúc này đúng là phiền toái.
Nghe vậy, Lục Trung ngưng trọng, lập tức nói với Lục Du Thược:
- Du Thược, hai ngày sau trên vùng biển trên trời, mục tiêu của chúng là thế giới Vô Sắc, ngươi không nên đi tới đó, sợ rằng bọn chúng đã có chuẩn bị rồi.
Lục Du Thược khẽ lắc đầu, nói:
- Chính bởi vì như thế, ta mới càng phải đi, tin tưởng bọn chúng muốn đối phó ta, nhất định sẽ an bài không ít cường giả, ta còn có thể kéo dài không ít người, đến lúc đó Phi Linh Môn chúng ta ít áp lực hơn, bằng không chúng ta không thể nào thừa nhận bao nhiêu áp lực cả.
Vừa dứt lời, Lục Du Thược ngẩng đầu nhìn qua Bắc Cung Vô Song, thần sắc lạnh lẽo, môi son khẽ mở, từ từ nói:
- Đại nương, đến thời điểm này, cũng nên vận dụng át chủ bài cuối cùng của Lục gia thôi, hy vọng thời gian còn có thể tới kịp.
- Vùng biển trên trời, Diệt Linh Minh sẽ đánh một trận giải ân oán với Du Thược, hiện tại chúng ta mang tin tức khuếch tán ra ngoài đến lúc đó trước mắt bao người, Diệt Linh Minh bao nhiêu cũng có cố kỵ, thủ đoạn hèn hạ cũng không nên thi triển.
Độc Cô Cảnh Văn trầm tư rồi nói ra.
Bắc Cung Vô Song gật đầu gật đầu, nói:
- Diệt Linh Minh có mục tiêu là thế giới Vô Sắc, muốn nhổ tận gốc Phi Linh Môn chúng ta, muốn rút lui cũng đã muộn. Đã như vầy, chúng ta dứt khoát không rút lui, thông tri Tiết gia, Hoàng gia, thương hội Thải Vân, Tôn gia đầu tiên rút lui về phía Tử Diễm Huyền Xà nhất tộc. Bên kia có địa hình sơn mạch, chỉ có như vậy chiến hạm của Phi Linh Môn mới có thể phát huy tới mức lớn nhất, chỉ chờ tới lúc Kinh Vân, Xảo nhi, Tượng nhi trở về, Diệt Linh Minh muốn đối phó chúng ta cũng không dễ dàng như vậy đâu.
Bắc Cung Vô Song dứt lời, trong tay lấy ra vài khối ngọc giản, lập tức bóp nát thành phấn vụn.
Khi Bắc Cung Vô Song bóp nát ngọc giản trong tay, ngay lúc này trong thiên địa mênh mông, trong một căn phòng tao nhã trong thế giới Vô Tư, một nữ tử chừng mười chín tuổi dung mạo như tiên đang ngồi đó, khí chất cao quý hồn nhiên thiên thành, hai mắt nhắm chặt, quanh người có hào quang màu xanh bao phủ.
Dưới minh viêm màu xanh đậm bao quanh, trong mật thất tỏa ra sinh cơ bừng bừng, các nơi xanh um, trăm hoa đua nở, kỳ hoa dị thảo tranh nhau khoe sắc.
Hô.
Bỗng dưng thiếu nữ mở mắt ra, đôi mắt trong veo như nước, phun ra một ngụm trọc khí, lập tức cầm một khối ngọc giản, ngọc giản tan thành mảnh vỡ.
- Đụng đến Lục gia ta, chết!
Trong nháy mắt ngắn ngủi, thiếu nữ tuyệt mỹ sinh cơ bừng bừng kia biến hóa, ánh mắt đầy sinh cơ biến thành tử khí, sơn mạch chung quanh mật thất bách hoa héo rũ, dãy núi xanh biếc hóa thành đại địa hoang vu.
- Truyền lệnh xuống, mở thế giới trùng động, dùng lệnh của Thiên Nữ ta, chấp pháp đoàn Thiên Nữ Cung theo ta đến thế giới Vô Sắc.
Sau một lát, trong sơn mạch lập tức huyên náo.
...
Trong thế giới Thái Hoàng, trong mật thất phong cách cổ xưa, một thiếu nữ váy dài ưu nhã mộc mạc đang ngồi đó, quanh người có ánh trăng bao phủ.
Bên cạnh thiếu nữ có nữ tử váy dài như tuyết cũng ngồi đó, tư thái xinh đẹp lung linh, làm cho người ta cảm thấy tim đập thình thịch, trên dung nhan tuyệt mỹ có khí chất rất tự nhiên.
Xùy.
Bỗng dưng hai mắt thiếu nữ mở ra, hai mắt tinh khiết làm thiên địa động dung, vào lúc mở mắt ra không gian chấn động, ánh mắt cao quý mang theo vũ mị hồn nhiên thiên thành.
Loại vũ mị này đẹp tới tận cùng, đã thành thánh khiết, trong tay thiếu nữ xuất hiện ngọc giản, ngọc giản nghiền nát.
Thiếu nữ quần trắng như tuyết mở mắt ra, ánh mắt yêu mị nhưng phong tình vạn chủng, dung nhan hoàn mỹ mê hoặc lòng người, kinh tâm động phách, trong xinh đẹp còn mang theo lãnh diễm cự tuyệt người từ ngàn dặm.
Nữ tử quần trắng tuyệt mỹ và thiếu nữ trừ Bạch Linh cùng Lục Âm ra, tự nhiên không còn người khác.
- Mẫu thân, lúc trước phụ thân lưu lại ngọc giản Phi Linh Môn đã nghiền nát, thế giới Vô Sắc gặp chuyện không may.
Lục Âm nói.
- Không đến nguy cơ trước mắt, Vô Song a di Cảnh Vân a di các nàng sẽ không vận dụng ngọc giản.
Bạch Linh nói ra, đôi mắt yêu dị biến thành băng hàn, nói:
- Chúng ta lập tức lên đường trở về.
Sau một lát, trong dãy núi có tiếng ra lệnh vang lên:
- Ta dùng Thánh Hồ Lệnh, điều lệnh Cửu Vĩ Thiên Hồ chấp pháp đoàn, theo ta đi tới thế giới Vô Sắc.
Đỉnh núi, ba thân ảnh cao ngất đang đứng, ba người nhìn dãy núi trùng điệp, thanh niên đứng đầu nói với lời đầy sát khí:
- Tất cả Thiên Cuồng Điện và Phi Thiên đạo tặc nghe lệnh, lập tức khởi hành đi tới thế giới Vô Sắc.
......
Thế giới Minh Quang, trong một khu vực mật địa, một mỹ nữ mặc trang phục yêu mị nóng bỏng đang ngồi, một thanh niên cười tà dị đi vào trong mật đia.
- Chuyện ở Thượng Thanh thế giới, thế giới Minh Quang không thể nhúng tay với quy mô lớn, nhưng mà việc này có quan hệ với các ngươi, thực lực của các ngươi xưa không bằng nay, cũng có thể ứng phó một vài vấn đề, đại ca các ngươi có không ít nhân thủ, cho nên ta sẽ cho Ngũ sư huynh cùng Lục sư huynh theo các ngươi quay về.
Trong nội điện có tiếng nói già nua vang lên.
..................
Trong không gian tiêu điều, trong mật thất một thân ảnh đang ngồi, huyết quang bùng nổ, khí tức sát phạt lăng lệ tỏa ra các hướng.
Xuy xuy.
Bỗng dưng hai mắt thanh niên mở ra, trong lòng bàn tay là ngọc giản nghiền nát.
- Rốt cục nhịn không được sao.
Thanh niên lúc này đứng lên, sát khí làm mật thất rung chuyển.
- Không nghĩ tới thế lực này rốt cuộc triệt để động thủ rồi.
Một lát sau, trên ngọn núi, Nam thúc Độc Cô Ngạo Nam chậm rãi hành động, trường bào run lên, khí tức hoàng giả bẩm sinh bùng phát, đôi mắt lạnh như băng bắn ra, nói:
- Lúc trước Thiếu Du bị đánh lén, nhất định là có người trong Thượng Thanh thế giới Mật Địa Thiên Giới bán đứng, những người này không cho phụ thân ngươi quật khởi, cũng tuyệt đối sẽ không ngồi nhìn Lục gia phát triển an toàn, đợi khi phong ba qua đi, chắc chắn sẽ đối phó Lục gia, đến lúc đó người bán đứng phụ thân ngươi sẽ tự mình đi ra ngoi đầu lên, thậm chí còn dẫn các thế lực âm thầm đi theo, xem ra hiện tại đã tới lúc rồi, nhiều năm như vậy, bọn chúng không còn nhẫn nại chờ đợi nữa, sợ Lục gia càng ngày càng phát triển an toàn sẽ không thể động thủ.
- Lục gia ta làm gì có thể rung chuyển, ta ẩn nhẫn nhiều năm như thế, ngay cả Lục gia quân cũng rất đường hoàng, chính vì chờ hơn ngàn năm qua, rốt cuộc bọn chúng không chờ được.
Lục Kinh Vân vô cùng lạnh lùng, khí tức sát phạt chấn động không ngớt, nói:
- Cũng tốt, ta đúng là muốn xem chúng có tư cách gì động tới Lục gia.