Nhìn Lục Thiếu Du trên không trung, trong không gian chung quanh có không ít người thì thào nói.
- Bái kiến chưởng môn.
- Bái kiến Đại thiếu gia.
- Thiếu Du đại ca.
Trong đình viện, trước người Lục Thiếu Du, vô số thân ảnh hành lễ, đúng là Lục Minh, Lục Lộ, Cực Lạc Tam Quỷ, Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc, Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Phách Đao Long Tam, Phi Ưng Lăng Phong, còn có Đạm Đài Tuyết Vi, Lăng Thanh Tuyền, Bắc Cung Ngọc, Bắc Cung Hạo Nam, Thái Công Tĩnh Nhiễm, cơ hồ tất cả người của Linh Vũ thế giới đều tới mật địa Thiên giới.
Mà Lục Thiếu Du thì đi tới trước mặt đám người Lữ Chính Cường, Khâu Mỹ Vi, Vân Khiếu Thiên, Lục Trung, Lục Đông, Lục Tây hành lễ.
Điều khiến cho Lục Thiếu Du kinh ngạc nhất chính là đám người Bắc Cung Vô Song, Vân Hồng Lăng, Lam Linh, Lữ Tiểu Linh, Độc Cô Cảnh Văn cũng tới mật địa Thiên giới.
Từ trong miệng chúng nhân Lục Thiếu Du mới biết được, năm năm trước mọi người đã được người trong mật địa Thiên giới dẫn vào bên trong mật địa Thiên giới lĩnh ngộ, tu luyện. Hiện tại Phi Linh môn chỉ có thể giao cho đám người Lục Tiểu Bạch, Lưu Nhất Thủ, Âm Quỷ, Mộc Vương, Hoàng Đan.
Lục Thiếu Du nhìn thấy mọi người tự nhiên đại hỉ, mọi người không tránh khỏi hàn huyên một phen, người mật địa Thiên giới cũng sắp xếp chỗ ở của mấy người, đồng thời không ít người trong Linh vũ thế giới đều được sắp xếp tiến vào trong Tuần Tra đội và Chấp pháp đội.
Từ trong miệng mọi người Lục Thiếu Du cũng biết được tình hình đại khái gần đây của Phi Linh môn, hiện tại Phi Linh môn coi như đã triệt để đứng vững trong Thượng Thanh đại thiên thế giới.
Đêm, màn đêm buông xuống, màn đêm giống như là một tấm lưới khổng lồ, bao phủ trọn thiên địa vào bên trong.
Thiên địa yên tĩnh, nhu hòa, ở một căn phòng trong đình viện, nhìn khuôn mặt tinh xảo trước mắt, trong lòng Lục Thiếu Du khẽ run lên, nói:
- Cảnh Văn, các nàng ở trong mật địa Thiên giới đã quen chưa?
- Nơi này có chàng, sao lại không quen cơ chứ.
Độc Cô Cảnh Văn tựa vào trong lồng ngực Lục Thiếu Du, khẽ ngẩng đầu, hai hàng lông mi rung động, đôi mắt xinh đẹp nhìn vào khuôn mặt quen thuộc, bờ môi son khẽ mở, có chút giận hờn, nói:
- Ta nghe nói, chàng cùng với Băng Nhu gì đó của Băng gia đi lại rất gần, Hồng Lăng và Tiểu Linh đang định đi tìm chàng hỏi một chút đó nha.
Lục Thiếu Du lập tức sững sờ, vội vàng lắc đầu nói:
- Không có chuyện này a, quen biết mà thôi.
Đôi mắt trên khuôn mặt trắng nõn, không chút son phấn của Độc Cô Cảnh Văn khẽ đảo, đôi mắt giống như bảo thạch nhìn qua Lục Thiếu Du, cười nói:
- Vậy là tốt nhất, bằng không Hồng Lăng và Tiểu Linh, Lam Linh sẽ không bỏ qua cho chàng.
Lục Thiếu Du cười khổ, lập tức nhìn vào nữ tử xinh đẹp trước mắt, khuôn mặt nữ tử này câu hồn đoạt phách, dung nhan tuyệt mỹ, bờ môi son hồng nhuận phơn phớt giống như dụ hoặc hắn, khiến cho lửa nóng trong bụng Lục Thiếu Du dâng trào, hắn lập tức cúi người hôn cặp môi đỏ mọng mê người kia.
- Ưm...
Độc Cô Cảnh Văn không nói gì, lúc này nàng có nói cũng không nên lời, đôi môi bị bao phủ, cái lưỡi mềm mại thơm tho lập tức dây dưa cùng một chỗ, lửa nóng trong người hai người đồng thời dâng trào.
Hai người quấn lấy nhau, hô hấp ngày càng dồn dập, năm ngón tay di chuyển, tùy ý chạy loạn trên thân hình đối phương, không ngừng thỏa mãn khát vọng trong lòng.
Một lát sau, y phục trên thân hai người biến mất, bắt đầu mây mưa, trong phòng, hai người hòa vào làm một thể, xuân sắc khôn cùng.
Mọi người trong Linh Vũ thế giới tiến tới, cũng quấy rầy một ít kế hoạch của Lục Thiếu Du, hắn không thể không ở cùng với chúng nữ Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Vân Hồng Lăng một đoạn thời gian ngắn. Không thể bồi tiếp chúng nữ một phen Lục Thiếu Du cũng băn khoăn không thôi.
Trong mật địa Thiên giới, dùng thân phận của Lục Thiếu Du hiện tại cũng không có nơi nào không thể đi, những ngày này hắn mang theo chúng nữ đi dạo ở không ít nơi trong mật địa Thiên giới. Những nơi mọi người đi qua tạo thành không ít oanh động. Dung nhan, khí chất của đám người Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn và chúng nữ, cũng không có nữ nhân nào trong mật địa Thiên giới có thể đánh đồng.
Nửa tháng sau, Lục Thiếu Du tiến vào trong mật địa Lôi gia, do Lôi Quang trưởng lão tự mình dẫn vào.
- Lục lão đệ, mật địa Lôi gia chúng ta người bình thường khó có thể đi vào, phải đặc biệt cẩn thận, nếu không chống lại được phải lập tức đi ra.
Lôi Quang trưởng lão tự tay giao cho Lục Thiếu Du một khối ngọc giản, nghiêm túc dặn dò Lục Thiếu Du.
- Không thành vấn đề, ta sẽ nhớ kỹ.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói với Lôi Quang trưởng lão.
Lôi Quang nhìn Lục Thiếu Du, hai hàng lông mày khẽ nhúc nhích, nói tiếp:
- Lục lão đệ, không phải lão đệ cũng sẽ lĩnh ngộ áo nghĩa thuộc tính Lôi trong bí cảnh Lôi gia chúng ta đó chứ?
- Ta cũng không biết.
Lục Thiếu Du vuốt vuốt mũi mình, mỉm cười nói:
- Ta sẽ cố gắng thử xem, áo nghĩa thuộc tính Lôi của Lôi gia cực kỳ cường hãn a.
Lôi Quang nghe vậy bất đắc dĩ trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, lập tức mở ra bí cảnh Lôi gia.
Ầm ầm.
Trong không gian trước mặt mọi người lập tức có tiếng sấm hung hãn cuồn cuộn vang vọng.
Sưu.
Thân ảnh Lục Thiếu Du lập tức nhảy về phía trước, tiến vào trong không gian lôi điện.
Nhìn qua thân ảnh Lục Thiếu Du biến mất trong bí cảnh Lôi gia, ánh mắt một đại hán chừng năm mươi tuổi có chút chờ mong hỏi Lôi Quang:
- Lôi Quang trưởng lão, Lục Thiếu Du này sẽ không ở trong bí cảnh Lôi gia chúng ta lĩnh ngộ áo nghĩa thuộc tính Lôi của Lôi gia chúng ta đó chứ?
- Ai biết được...
Lôi Quang cũng không dám khẳng định.
Ầm ầm.
Trong không gian lôi điện, Lục Thiếu Du vừa mới đặt chân vào bên trong, tiếng sấm lập tức ầm ầm vang vọng không thôi.
Trong không gian bao la, lôi vân hội tụ, giống như che khuất bầu trời, trong lôi vân có từng tia chớp màu trắng xuyên thẳng ra bên ngoài, có sấm sét to như cánh tay, giống như cự long rít gào ở phía chân trời, không ngừng tàn sát bừa bãi trong lôi vân.
Khí tức khiến cho tim đập nhanh tràn ngập, lôi uy mênh mông lan tràn, không gian lôi điện này vốn không phải là nơi mà người bình thường có thể đặt chân vào.
Xoẹt.
Thân ảnh Lục Thiếu Du vừa mới xuất hiện, trên không trung lập tức có từng đạo sấm sét mang theo quang mang chói mắt phô thiên cái đại đánh về phía Lục Thiếu Du. Từng đạo sấm sét giống như có linh trí, đánh vào người Lục Thiếu Du, khiến cho điện mang trên người Lục Thiếu Du tràn ngập.
Rầm rầm.
Bằng mắt thường có thể thấy được, vô số điện mang lập tức hóa thành vô số điện xà nho nhỏ, sau đó tiến vào trong thân hình Lục Thiếu Du, khiến cho Lục Thiếu Du run lên.
- Lôi điện lực thật mạnh.
Ánh mắt Lục Thiếu Du lập tức kinh ngạc không ít, nhưng mà người mang Bất Diệt Thiên Thể, ngay cả Vô Thượng thiên lôi hắn cũng có thể chống lại, Lục Thiếu Du cũng không sợ những lôi điện này.
Ầm ầm.
Trong không gian lôi vân không ngừng vang lên tiếng sấm vang dội, dường như biết rõ Lục Thiếu Du không sợ lôi điện lực, trong lôi vân ngày càng có nhiều điện mang mang theo khí tức khiến cho tim đập nhanh hội tụ thành những đạo sấm sét sau đó đều bổ vào trên thân hình Lục Thiếu Du.