Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4353: Chấn động hoàn vũ 2



Trừ đệ tử Cổ tộc trong Thượng Thanh thế giới ra, cơ hồ tất cả những người vây xem lúc này đều quỳ sát trên không trung, dưới uy áp như vậy, bọn họ không có cách nào loại trừ, không thể phản kháng.

Trừ tám đại Cổ tộc trong Thượng Thanh thế giới ra, mà người của Linh Vũ thế giới cũng có thể đứng bình thường như đệ tử Cổ tộc, tuy rằng sắc mặt trắng bệch không thôi. Thế nhưng vẫn đạp không đứng lơ lửng, dưới hai cỗ uy áp này vẫn sừng sững đứng đó.

- Truy Phong Chiến Thiên Cung, phá.

Trong lúc phiến thiên địa này rung chuyển, trên không trung, Lục Thiếu Du xoay người lần nữa nghiêng người, cánh tay kéo cung. Trên cây cung có một mũi tên bằng năng lượng chẳng biết từ khi nào đã lặng lẽ ngưng tụ ra.

Ông.

Mũi tên bằng năng lượng khủng bố lại một lần nữa hóa thành lưu quang phá không bắn ra.

- Lại tới.

Trong chớp mắt ngắn ngủi, Lục Thiếu Du hét lớn một tiếng, trong đan điền khí hải bàng bạc, nguyên lực điên cuồng rót vào bên trong cây cung ở tay hắn. Mũi tên thứ hai bắn ra, ngay sau đó mũi tên thứ ba kéo căng cung bắn ra.

Ngay lập tức, sắc mặt Lục Thiếu Du tái nhợt, gân xanh trên mặt hiện lên. Phóng ra ba mũi tên của Truy Phong Chiến Thiên Cung, loại tiêu hao này cho dù là Lục Thiếu Du hiện tại cũng khó có thể chịu nổi.

Ông Ông.

Liên tiếp phóng ra hai mũi tên, năng lượng thiên địa cuồn cuộn bạo động, tiếng sấm minh vang vọng không ngừng. Hai mũi tên mang theo hai vết nứt không gian đen kịt giống như dải lụa màu đen, lại giống như đạn pháo hung hăng phá không bắn về phía trước. Hung hăng đánh vào trên thân kiếm phượng đã tiếp cận tới gần Lục Thiếu Du lúc này.

Chi.

Đầu kiếm phượng kêu lên một tiếng, Phong Du Du chém ra một kiếm, mở miệng bắn ra một đạo hư ảnh kiếm quang, ngăn cản mũi tên bằng năng lượng thứ hai.

Ông.

Mũi tên bằng năng lượng thứ ba lúc này dưới vô số ánh mắt kinh hãi bắn vào trong đầu kiếm phượng khổng lồ, ngay sau đó, phía trên kiếm phượng khổng lồ lập tức xuất hiện từng khe nứt.

Ầm ầm.

Cùng lúc, kiếm quang và mũi tên bằng năng lượng thứ hai cùng lúc bị nghiền nát, ngay sau đó đầu kiếm phượng triệt để bị phá vỡ, hóa thành hư ảnh kiếm quang ngập trời, bắn ra bốn phương tám hướng. Quang mang giống như pháo hoa nổ tung, năng lượng khủng bố ẩn chứa lực lượng hủy diệt lan tràn ra chung quanh.

Ầm ầm.

Chiến đài khổng lồ không thể lay động rốt cuộc triệt đển nổ tung. Trong thủy vực bao la phía dưới giống như đột nhiên có vô số quả bom nổ tung dưới nước. Vô số ngọn núi bốn phía vỡ nát, sụp đổ. Trên không trung, tiếng nổ vang liên hoàn, cuồn cuộn không ngừng vang vọng trong không gian này.

Xoẹt.

Lấy thân hình Lục Thiếu Du và Phong Du Du làm trung tâm, năng lượng khủng bố giống như pháo hoa rực rỡ bắn ra bốn phía. Năng lượng khủng bố bắn tứ tung, thế nhưng lại ẩn chứa lực lượng hủy diệt. Cả phiến không gian lớn nứt vỡ từng khúc hóa thành hư không đen kịt lan tràn ra chung quanh.

Vô số người vây xem chung quanh bốn phia có chút kinh ngạc. Năng lượng hủy diệt này lan tràn tới, thế nhưng bọn họ lại không bị ảnh hưởng tới. một khi bị ảnh hưởng, chắc chắn sẽ thần hồn câu diệt.

- Ài.

Trên trời cao truyền ra một tiếng thở dài già nua.

- Độ không tuyệt đối.

Lập tức có một đạo âm thanh khác vang lên, mảnh không trung phía trên Chiến đài lập tức có hàn khí hàng lâm. Một trung niên có khuôn mặt trắng nõn, khí khái hào hùng lặng lẽ xuất hiện trên không trung tràn ngập năng lượng hủy diệt. Lấy thân hình hắn làm trung tâm, hàn khí lạnh lẽo thấu xương lan tràn ra, trong giây lát cả thiên địa này giống như bất động, cơ hồ tất cả năng lượng hủy diệt ngừng lan tràn, sau đó lập tức biến mất không còn gì nữa.

Phụt.

Trong cơn lốc bằng năng lượng khủng bố, thân hình xinh đẹp của Phong Du Du liên tiếp thối lui, trong đôi môi đỏ chót có một ngụm máu tươi phun ra. Khuôn mặt thánh khiết lập tức tái nhợt như tro tàn, khí tức khủng bố trong nháy mắt va chạm với thân hình nàng.

Xoẹt.

Thân hình Lục Thiếu Du chẳng biết từ khi nào lặng lẽ được Thanh Linh Khải Giáp bao phủ, quang mang lập lòe, thân hình ở trong cơn lốc bằng năng lượng khủng bố liên tiếp bị đẩy lui. Cuối cùng bàn chân đạp mạnh hư không mới có thể đứng vững thân hình. Truy Phong Chiến Thiên cung biến mát trong tay, sắc mặt hắn cũng tái nhợt.

- Nàng không sao chứ?

Thanh Linh Khải Giáp được thu liễm, thân ảnh Lục Thiếu Du xẹt qua không trung xuất hiện bên người Phong Du Du, nhìn nữ tử trước mắt, trong mắt hắn vẫn tràn ngập vẻ nghi hoặc, khó có thể tin được trên đời này lại có hai người tương tự như vậy.

Phong Du Du khẽ ngẩng đầu, nhìn qua nam tử mặc áo bào xanh bên người. Trong mắt hiện lên chút mê ly bất định. Trong lúc mơ hồ trước mắt nàng dường như xuất hiện vô số hình ảnh, nam tử mặc áo bào xanh bên cạnh nàng đột nhiên lại trở nên quen thuộc như vậy.

Từng bức họa kia rõ mồn một hiện lên trong đầu nàng. Một nam tử mặc áo bào xanh đang nói với một nữ tử giống nàng:

- Bởi vì ta thích nàng, thế nhưng ta biết nàng là một cường giả, ta là một tiểu tử Phá Giới cảnh, ta căn bản không xứng với nàng. Từ lần đầu tiên nhìn thấy nàng ta đã thích nàng, cho dù là nàng đâm ta một đao, đặt Vô Ảnh Phệ Tùy Độc trùng vào trong người ta. Ta cũng không có trách nàng, ta nguyện ý vì nàng mà làm bất luận chuyện gì, ta cố ý không trả lại cho nàng Vô Ảnh Phệ Tủy độc trùng và Tử Linh thánh dịch là bởi vì ta thích nàng.

- Ngươi quá to gan lớn mật, ngươi có biết ngươi đang nói gì không? Dám đùa giỡn ta sao? Ta sẽ giết ngươi.

- Nàng giết ta, ta vẫn sẽ thích nàng.

- Người ta thích phải có phong độ, anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng, thiên phú, thực lực đều là người trẻ tuổi đứng đầu trong ba ngàn Đại thiên thế giới này. Không phải là kẻ miệng lưỡi trơn tru, chỉ biết lừa gạt người khác, thực lực thì thấp tới mức đáng thương như ngươi. Tóm lại ngươi không thể thích ta, bằng không ta sẽ giết ngươi...

Từng bức họa xuất hiện trong đầu Phong Du Du, trong đầu lập tức xuất hiện cảm giác đau đớn, nhìn qua nam tử mặc áo bào xanh trước mắt, Phong Du Du mở miệng nói:

- Lục Thiếu Du, ngươi thực sự yêu ta sao?

- Du Du cô nương, nàng sao vậy?

Lục Thiếu Du nghe vậy khuôn mặt đang tái nhợt lập tức sững sờ.

- Du Du.

Hai đạo thân ảnh lập tức phá không xuất hiện bên cạnh hai người, một đạo thân ảnh to lớn, cao ngạo, một nam tử mặc cẩm bào khí vũ hiên ngang.

- Đại ca, Hoàng Dật.

Phong Du Du ngẩng đầu nhìn hai nam tử vừa tới. Ánh mắt nhìn vào trên người nam tử mặc cẩm bào lập tức sững sờ, trong đầu lại hiện lên một màn giống như nàng đã từng biết. Ta hy vọng người ta thích có phong độ, anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng, thực lực mạnh mẽ...

- Ah..

Sự đau đớn trong đầu nàng không có cách nào chống lại, linh hồn đau đớn kịch liệt, giống như trong đầu nàng đang có người không ngừng gõ búa tạ vào, Phong Du Du kêu thảm một tiếng, lập tức mở miệng lần nữa phun ra một ngụm máu tươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.