Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4461: Ai cũng không cứu được



- Di, người tới thực lực rất mạnh a!

Tiểu Long nhíu mày nói.

- Mặc kệ ngươi là ai, mạng của Diệt Hồn yêu cơ ta thu định rồi!

Lục Thiếu Du quát một tiếng, hàn ý dâng lên, bàn chân giẫm hư không, thân ảnh như tên rời cung lướt về hướng lão giả áo xám, khí tức tứ nguyên Hóa Hồng cảnh hoàn toàn bộc phát.

- Lão đại thật đúng là tứ nguyên Hóa Hồng cảnh, không hổ là lão đại của ta!

Tiểu Long khẳng định nói.

- Nguyên lai là tu vi tứ nguyên Hóa Hồng cảnh, có ta ở đây, chỉ sợ ngươi còn chưa có bổn sự lấy tính mạng của nàng!

Huyền Độc âm trầm cười lạnh, nhưng vừa dứt lời thần sắc kinh biến, trong cảm xúc linh hồn của hắn, trên người Lục Thiếu Du chợt lan tràn khí tức hàn băng khủng bố quỷ dị.

Xuy lạp lạp…

Hàn băng khí cuồn cuộn dâng lên, thiên không nổi lên băng tuyết, Huyền Độc cảm giác không gian xung quanh nháy mắt đã bị hàn băng khí lạnh thấu xương kỳ lạ bao phủ.

Loại hàn băng khí kỳ lạ làm toàn bộ vật chất trong không gian đều đóng băng, ảnh hưởng nguyên lực, linh hồn, làm nguyên lực cùng linh hồn không gian của Huyền Độc giống như cũng đóng băng.

- Trời ạ, hàn băng khí khủng bố như thế!

- Hàn băng khí có thể đóng băng nguyên lực cùng linh hồn.

- Áo nghĩa cũng có thể đóng băng, đây là hàn băng khí loại nào!

Thần sắc cường giả Tuyệt Linh độc cốc đại biến, hàn băng khí ảnh hưởng không gian, thời gian, nguyên lực lẫn linh hồn.

Một đám cường giả Hóa Hồng cảnh bị ảnh hưởng làm cho động tác của họ biến thành chậm chạp, hết thảy đều bị áp chế, căn bản không thể đối kháng.

- Độ Không Tuyệt Đối!

Lục Thiếu Du ngưng kết thủ ấn, hàn băng khí quỷ dị cuồn cuộn không ngừng lan tràn.

Xuy lạp lạp…

Sắc mặt Huyết Độc biến hóa, thân ảnh cấp tốc thối lui, nguyên lực khủng bố bạo tuôn không dứt, mặc dù còn chưa bị hoàn toàn đóng băng nhưng tốc độ đã suy giảm, không gian xung quanh dần dần bị đông cứng, càng lúc càng chịu ảnh hưởng.

Xuy!

Thân ảnh Lục Thiếu Du Dạ Mị xuất hiện trước bản thể Diệt Hồn yêu cơ.

- Ngao…

Một đạo kim huyết sắc lưu quang khởi động, Huyết Lục hiện ra, long ngâm đao minh khiến linh hồn kẻ khác rung chuyển.

- Duệ Kim hồn đao!

Huyết Lục bổ xuống, kim quang tán phát, đao mang mang theo tiêu sát khí bàng bạc lướt qua giữa không trung.

Xuy lạp…

Diệt Hồn yêu cơ đối mạng với đao mang càng cảm thấy khủng bố, tiêu sát khí sắc bén khiến linh hồn bà ta run rẩy, trong mắt tràn ngập sợ hãi nhưng thân thể không cách nào giãy thoát.

Hưu!

Toàn bộ mọi chuyện xảy ra trong tích tắc, đao mang bổ thẳng vào thân hình Phệ Huyết độc chu, chỉ chớp mắt tiêu sát khí ngập trời thổi quét.

Răng rắc!

Kim sắc đao mang vặn vẹo không gian, vỡ áp xuống, thân hình Diệt Hồn yêu cơ chém thành hai nửa, nương theo sau linh hồn công kích nháy mắt triệt để phóng thích, khí tức hủy diệt kinh người lan tràn khắp thiên không.

Xuy lạp lạp…

Hai đạo linh hồn quang mang lướt ra nhanh như điện, nhưng lại bị đông cứng lại, chính là linh hồn phân thân cùng thú hồn của Diệt Hồn yêu cơ.

Hưu…

Một đạo tử quang nhàn nhạt lướt ra khỏi ấn đường Lục Thiếu Du, đại hồn anh xuất hiện trước linh hồn phân thân cùng thú hồn của Diệt Hồn yêu cơ, sát khí âm hàn thổi quét trời cao.

Hô lạp lạp!

Đại hồn anh xuất hiện, há mồm khẽ hấp, lốc xoáy sát khí lan tràn, đem linh hồn phân thân cùng thú hồn của Diệt Hồn yêu cơ nuốt vào trong miệng.

- Huyền Thiên Toái Không quyết, phá!

Đồng thời Huyền Độc cũng khẽ quát một tiếng, năng lượng khủng bố điên cuồng tràn ra, va chạm cùng không gian linh độ tuyệt đối của Lục Thiếu Du.

Xuy!

Năng lượng va chạm, chỉ nháy mắt đã gạt bỏ hàn băng khí thoát ra ngoài.

- Thất nguyên tiểu viên mãn, rất mạnh!

Lục Thiếu Du nhíu mày.

- Ta nói rồi, mặc kệ ngươi là ai, người ta muốn giết không ai bảo hộ được!

Lục Thiếu Du ngạo nghễ đứng thẳng nhìn qua lão giả áo xám.

Giờ phút này đối mặt thất nguyên tiểu viên mãn, Lục Thiếu Du không chút sợ hãi, với thực lực bây giờ của hắn, còn có đủ loại thủ đoạn, chẳng phải không có lực chiến đấu, hơn nữa trong lòng hắn cũng rất muốn thử xem sao.

- Lục Thiếu Du, ngươi sẽ phải hối hận!

Huyền Độc là một lão giả bảy tám mươi tuổi, thân hình gầy gò, tận mắt nhìn thấy Diệt Hồn yêu cơ bị đánh chết, ánh mắt dâng lên gợn sóng.

Nghe vậy Lục Thiếu Du cười lạnh:

- Hối hận giết Diệt Hồn yêu cơ sao, cho ta thêm một lần cơ hội, ta cũng diệt bà ta, ai cũng không bảo hộ được!

- Tiểu tử, thiên đường có đường ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại vào, cũng tốt, dứt khoát đem ngươi cùng nhau giải quyết, hết thảy đều là của ta!

Xuy!

Vừa dứt lời, chân giẫm hư không, thân ảnh Huyền Độc lướt ngang trời cao, không gian tạc vỡ, xuất hiện trước người Lục Thiếu Du, oanh thẳng ra một quyền.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.