- Chỉ sợ dù ngươi về Mộc Lôi điện tìm người hỗ trợ cũng không quá khả năng.
Có Vu gia nhúng tay, khó trách lần này Thái gia có chút luống cuống, với địa vị của Dư Kỳ cùng Như Hoằng trưởng lão trong Tuyên Cổ điện, Lục Thiếu Du phỏng chừng cho dù Thái Thanh đi Mộc Lôi điện tìm viện binh cũng vô dụng, người Mộc Lôi điện tự nhiên sẽ cấp mặt mũi cho Như Hoằng trưởng lão, trừ phi Thái Thanh có thể thỉnh được điện chủ Mộc Lôi điện Hoành Khung hồng tôn lên tiếng thì còn có cơ hội.
Trọng yếu hơn chính là Tuyên Cổ điện sẽ không nhúng tay vào phân tranh bên ngoài.
Thái Thanh nghe vậy, nói:
- Đệ tử cũng biết có đi Mộc Lôi điện cũng vô dụng, nhưng đệ tử thật không còn biện pháp, Côn Dương tông vô sỉ, hơn nữa còn có Dư gia tương trợ, Thái gia khó thể đối kháng, cũng không cách nào mời được trợ lực.
Nói tới đây, Thái Thanh nhất thời quỳ một gối hành lễ, nói:
- Thỉnh thánh chủ thương tình đệ tử là đệ tử Tuyên Cổ điện, xin chủ trì công đạo cho Thái gia.
- Thỉnh thánh chủ đại nhân chủ trì công đạo giúp Thái gia.
Các cường giả Thái gia cũng đứng dậy cầu xin.
- Việc này…
Sắc mặt Lục Thiếu Du lộ vẻ khó khăn, mặc dù Côn Dương tông trơ trẽn, nhưng mình lại có thân phận thánh chủ Tuyên Cổ điện, cũng không thể quá rêu rao nhúng tay bất cứ chuyện gì, lưu cho người nói xấu cũng không tốt. Lần này Dư gia không để Dư Kỳ ra tay, chỉ sợ là vì người Tuyên Cổ điện nhúng tay chuyện gì cũng sẽ có băn khoăn.
- Thánh chủ đại nhân, chỉ cần có thể tương trợ Thái gia, chúng ta nguyện ý dâng lên toàn bộ bảo vật trong bí cảnh cho thánh chủ, chúng ta cũng không muốn tiện nghi cho Côn Dương tông cùng Dư gia vô sỉ kia.
Thái Hoa Đạo cắn răng nói.
- Không phải ta không muốn tương trợ, nhưng Tuyên Cổ điện không thể nhúng tay bất cứ chuyện gì, mọi người nên biết.
Lục Thiếu Du nói.
- Đệ tử đương nhiên biết điều này, nhưng việc này quan hệ tới Dư gia, chỉ sợ cũng chỉ có thánh chủ mới có thể giúp đỡ Thái gia.
Thái Thanh lại tiếp tục khẩn cầu:
- Chỉ cần thánh chủ đáp ứng nguyện ý giúp đỡ, Thái gia nguyện ý trả bất cứ giá nào, cũng không muốn nhìn thấy Côn Dương tông lấn Thái gia quá đáng.
Lục Thiếu Du nhìn Thái Thanh, chân mày khẽ động.
- Tiểu tử, đáp ứng Thái gia, ngươi mau chân đi xem bí cảnh kia đi!
Vào lúc này kim sắc tiểu đao đột nhiên lên tiếng:
- Ta đã phát hiện một loại khí tức có chút quen thuộc trên thân thể người của Thái gia, hẳn là lây dính từ trong bí cảnh kia cách đây không lâu. Nếu ta đoán không sai, là xuất phát từ bí cảnh đó, nhưng khí tức quá yếu, nhất thời ta cũng không cảm giác được nhiều, có lẽ sau khi đi vào bí cảnh sẽ có phát hiện cũng không chừng.
Lục Thiếu Du nghe vậy, thần sắc nổi lên một ít dao động, như vậy hắn không muốn nhúng tay cũng không được, lập tức nói:
- Như vậy đi, ta đáp ứng tận lực thử xem một lần, nếu cuối cùng thành công, mặc kệ trong bí cảnh có cái gì, ta chỉ lựa chọn trước ba kiện là được rồi, các ngươi thấy thế nào?
- Chỉ cần ba kiện?
Thái Hoa Đạo nghe vậy nhất thời nghi hoặc ngẩng đầu, có vẻ thật kinh ngạc, vừa rồi hắn cũng đã hứa hẹn, dù sao đã có Dư gia ra tay, bí cảnh kia Thái gia cũng không giữ được, cho nên rõ ràng toàn bộ giao cho thánh chủ, cũng không muốn nhìn thấy Côn Dương tông khinh người quá đáng, thật không nghĩ tới vị thánh chủ này chủ động nói chỉ cần ba kiện đồ vật là được rồi.
Lục Thiếu Du gật đầu nói:
- Không tệ, nếu ta thành công, tới lúc đó ta chỉ cần ba kiện đồ vật là được rồi, dù sao bí cảnh là do Thái gia phát hiện, Thái Thanh cũng là đệ tử Tuyên Cổ điện, ta cũng không thể lấy đồ vật của đệ tử. Nhưng ta chỉ hết sức thử xem một lần, nếu tới lúc đó ta không được, chư vị đừng trách ta mới tốt.
Lục Thiếu Du vừa dứt lời, các cường giả Thái gia vô cùng kích động, Thái Hoa Đạo tràn ngập ý cười, nói:
- Thánh chủ đại nhân không cần nói vậy, có thánh chủ đại nhân ra tay, Dư gia lại tính thứ gì, nhất định sẽ thành công.
Lục Thiếu Du thản nhiên cười cười, dù sao cũng phải đợi ba ngày, thời gian cũng không lâu lắm, huống chi là kim sắc tiểu đao yêu cầu hắn đi, lập tức nói:
- Với thân phận của ta, chỉ sợ tới lúc đó không thích hợp ra mặt, dù sao hai bên đã hẹn chỉ dùng người môn phái mình, Dư Truyền cũng có danh hiệu cung phụng của Côn Dương tông, không bằng như vậy đi, tới lúc đó ta sẽ dịch dung…
Nói tới đây, Lục Thiếu Du không khỏi dừng lại một thoáng, nhìn qua Thái Thanh, nói:
- Thái Thanh, nếu ngươi không để ý, tới lúc đó tuyên bố với người ngoài ta là vị hôn phu của ngươi thế nào, ta nghĩ làm vậy xem như phân nửa người của Thái gia đi, Côn Dương tông cũng không thể nói gì hơn.
Thái Thanh nghe vậy ánh mắt sửng sốt, nhất thời khuôn mặt nổi lên đỏ ửng, từ cổ hồng tới vành tai, có vẻ kiều diễm ướt át.
Lục Thiếu Du thấy thế, nháy mắt khôi phục thần trí, chợt cảm thấy có chút không ổn, khuôn mặt hiện lên vẻ xấu hổ, vội vàng nói:
- Làm vậy hình như cũng không ổn thỏa, vậy tuyên bố ta là cung phụng của Thái gia đi.
- Thánh chủ không để ý, vậy tuyên bố là vị hôn phu của đệ tử đi, như vậy càng đỡ, chỉ sợ làm nhục thanh danh của thánh chủ.
Thái Thanh nói tới đó, khuôn mặt ửng đỏ, tựa hồ như muốn nhỏ ra nước, nhìn thấy như cây đào mật, làm người ta thèm chảy nước miếng.
- Sao cũng được.
Lục Thiếu Du ho khan một tiếng, nói:
- Mấy ngày nay ta sẽ ở lại Thái gia, không biết có địa phương nào yên tĩnh hay không, ta muốn tĩnh tu vài ngày.
- Thánh chủ đại nhân nguyện ý đặt chân trong Thái gia, đây chính là phúc khí của Thái gia.
Thái Hoa Đạo nghe vậy cao hứng phấn chấn, có thể kết giao được với thánh chủ Tuyên Cổ điện, hắn tự nhiên hiểu được điều này đại biểu cho chuyện gì, lập tức nói:
- Thái Thanh, mau mời thánh chủ tới đình viện của ngươi ở lại, đình viện của ngươi an tĩnh nhất, thông tri toàn bộ đệ tử không được tới gần hậu viện nửa bước.
- Dạ!
Thái Thanh gật đầu, hai má phiếm hồng, căn bản không dám nhìn thẳng Lục Thiếu Du, cúi đầu dẫn theo Lục Thiếu Du đang cười khổ đi về hướng hậu viện.
- Không nghĩ tới Thái gia chúng ta lại có vận khí bậc này, không ngờ thánh chủ đột nhiên giá lâm, thật sự là trời phù hộ Thái gia a!
Nhìn thấy hai người đã rời khỏi, Thái Hoa Đạo kích động nói.
- Thái trưởng lão, hiện tại thánh chủ đã đáp ứng tương trợ, tới lúc đó Côn Dương tông cùng Dư gia cũng không làm được gì.
Một trung niên cao hứng nói.
- Đó là đương nhiên, không nghĩ tới thánh chủ trẻ tuổi như vậy, còn không có chút cái giá nào!
Thái Hoa Đạo chợt cười nói:
- Các ngươi nói thánh chủ có thật sự trúng ý Thái Thanh nha đầu hay không, nha đầu kia cũng không tệ, bất luận là thiên phú hay tài hoa đều là nhân tuyển tốt nhất, mà ánh mắt vẫn luôn khá cao.
Mẫu thân của Thái Thanh lên tiếng:
- Ta cảm giác Thái Thanh nha đầu có chút không thích hợp, diễn cảm vừa rồi hình như là có chút…
- Thái gia gia, loại chuyện này vẫn thuận theo tự nhiên đi, Thái gia đừng quá tỏ vẻ ý tứ của mình mới tốt, nếu thánh chủ thật sự trúng ý Thanh nhi, chúng ta tự nhiên là cao hứng, nhưng cũng phải nhìn xem ý của Thanh nhi, chuyện như Côn Dương tông, Thái gia chúng ta không cần làm như thế!
Phụ thân của Thái Thanh nói.
- Khụ…
Thái Hoa Đạo nghe vậy xấu hổ ho khan một tiếng, thu liễm thần sắc, nói:
- Đó là đương nhiên, chuyện như Côn Dương tông Thái gia chúng ta cũng không làm được, nếu bọn họ tự có ý nguyện như vậy thì rất tốt. Lần này có thánh chủ hỗ trợ, chúng ta cũng không cần sợ Dư gia cùng Côn Dương tông, chuẩn bị cuộc chiến ba ngày sau đi.
Lục Thiếu Du đi theo Thái Thanh tới một hậu viện yên tĩnh, trong đình viện bố trí tinh xảo, có hương thơm tràn ngập, đây chính là khuê phòng của Thái Thanh, chỉ sợ chưa từng có nam tử đi qua.
- Mấy ngày này thánh chủ ở lại đây tĩnh tu, cam đoan không có bất luận kẻ nào gây rối, ba ngày sau ta sẽ tới gọi thánh chủ.
Thái Thanh cúi đầu nói, chẳng biết tại sao khuôn mặt nàng lại biến thành đỏ bừng, vừa dứt lời vội vàng xoay người chạy ra ngoài.
Lục Thiếu Du lộ vẻ cười khổ, đánh giá xung quanh, thần sắc thu liễm, thủ ấn ngưng kết, bố trí cấm chế đem cả đình viện bao phủ bên trong.
- Ta nên xưng hô ngài như thế nào?
Sau khi bố trí xong cấm chế, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi trên giường, tâm thần lại hỏi kim sắc tiểu đao:
- Ngài đã dung hợp xong năng lượng rồi sao?
Kim sắc tiểu đao nói:
- Đều đã dung hợp, nhưng năng lượng quá ít, ban đầu ta bị thương quá nặng, muốn hoàn toàn khôi phục thật khó khăn, nhưng hiện tại tốt hơn trước kia rất nhiều.