Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4692: Một trăm ba mươi năm 2



Trong mảnh không gian lờ mờ này, năng lượng thiên địa cũng đang kịch liệt chập trùng!

- Chuyện gì xảy ra vậy.

Biến cố đột nhiên xuất hiện, lập tức khiến sắc mặt Băng Thiên khẽ giật mình, ánh mắt lập tức nhìn tới trong Cửu Tuyệt Tháp khổng lồ ở đằng kia.

- Hẳn là Lục Thiếu Du đã có động tĩnh.

Mắt nhìn về trước, gương mặt già nua của Phong Hành thiên chủ cũng nổi lên chấn động không nhỏ.

Băng Thiên nghe vậy, lập tức hỏi Phong Hành thiên chủ:

- Không phải là tiểu tử Thiếu Du kia thật sự thành công đấy chứ, Cửu Tuyệt chi khí của Thất Tuyệt Hoàng Tôn bị hắn lĩnh ngộ thành công rồi.

Con ngươi thâm thúy vô biên vô hạn của Phong Hành thiên chủ cũng nhìn chăm chú vào Cửu Tuyệt Tháp khổng lồ, trong mắt xẹt qua thần sắc kích động, nói:

- Cái này cũng không biết được, bất quá động tĩnh này có quan hệ với Lục Thiếu Du, trong Cửu Tuyệt Tháp hiện giờ cũng chỉ có mỗi mình hắn thôi.

"Phần phật á! "

Trong khoảng thời gian ngắn, trong hư không lờ mờ, năng lượng thiên địa chấn động cũng càng ngày càng kịch liệt. Một cỗ năng lượng thiên địa không ngừng từ trong không gian lờ mờ này thẩm thấu ra, liên tục tiến vào trong Cửu Tuyệt Tháp, một cỗ tuyệt diệt chi khí cuồng bạo kinh khủng tràn ngập.

Tuyệt diệt chi khí cuồng bạo như thế khiến cho hai người Phong Hành thiên chủ và Băng Thiên cũng phải cảm thấy chấn động.

Khí tức tuyệt diệt khủng bố và năng lượng thiên địa chấn động càng lúc càng cường hãn, càng ngày càng mênh mông bàng bạc, cuối cùng như lôi đình tràn ngập trong không gian u ám bao la, không ngừng quay chung quanh Cửu Tuyệt Tháp khổng lồ, phát ra âm thanh "Ầm ầm" đinh tai nhức óc.

"Rầm rầm rầm! "

Bỗng dưng, trong không gian lờ mờ, vòng xoáy tuyệt diệt chi khí khủng bố nổ tung, giống như một quả bom ném vào trong không gian mờ mịt này vậy.

Không gian bạo tạc nổ tung, tầng tầng không gian rung động bay vụt kích tán, từng đạo vết nứt không gian treo ở không gian phía trên.

Theo vòng xoáy các loại tuyệt diệt chi khí nổ tung, động tĩnh khủng bố cũng lập tức biến mất bình tĩnh trở lại.

Hai người Phong Hành thiên chủ và Băng Thiên hai mặt nhìn nhau, bốn mắt nhìn nhau, Băng Thiên chấn động, nói nhỏ:

- Động tĩnh thật không nhỏ a, tên kia rốt cục đã làm gì trong Cửu Tuyệt Tháp thế, là thành công hay là đột phá?

- Cái này cũng không biết, không biết tên kia đã xảy ra chuyện gì, trong Cửu Tuyệt Tháp tràn đầy các loại tuyệt diệt chi khí, ngay cả ta cũng không dám xông vào.

Phong Hành thiên chủ nói.

"Xùy~~! "

Ngay khi lời Phong Hành thiên chủ vừa dứt, trong Cửu Tuyệt Tháp khổng lồ, trên tầng thứ 9 có một đạo thân ảnh lướt xuống.

Một nam tử áo bào xanh lập tức lăng không lơ lửng trên không không gian âm u mờ mịt này, đạp không đứng lơ lửng, áo bào xanh phần phật cổ đãng, hai mắt nhắm chặc ngay khi hắn dừng lại đột nhiên mở ra, trong hai con ngươi một đen một trắng tựa như Nhật Nguyệt xoay tròn, hai cổ tinh mang bắn ra, bên trong thái cổ chi khí lại nương theo một cỗ tuyệt diệt chi khí ngập trời.

"Ầm ầm! "

Theo hai mắt Lục Thiếu Du mở ra, quang mang hắc bạch luân chuyển trong mắt, tựa hồ trong hư không lờ mờ này cũng chỉ có một mình hắn tồn tại, dưới tuyệt diệt chi khí khủng bố cũng khiến cho Cửu Tuyệt Tháp khổng lồ kia cũng theo đó lần nữa ầm ầm run lên.

Một lát sau, tất cả khí tức đều thu liễm không còn nữa.

- Đa tạ tiền bối.

Sau một lúc, Lục Thiếu Du quay người nhìn về phía Cửu Tuyệt Tháp kia cúi đầu một cái hành lễ thật sâu, sau đó thân ảnh mới đáp xuống bên người Phong Hành thiên chủ và Băng Thiên nói:

- Bái kiến Phong Hành thiên chủ, Băng Thiên lão ca.

- Ngươi thế nào rồi?

Hai người Phong Hành thiên chủ và Băng Thiên chăm chú nhìn vào trên người Lục Thiếu Du, hai cổ hơi thở cũng điều tra trên người Lục Thiếu Du, tựa hồ như muốn nhìn trộm gì đó.

- Cũng không tệ lắm, tiểu tử còn có việc, đi trước một bước.

Lục Thiếu Du dứt lời liền xé mở một đạo vết nứt không gian trước người sau đó biến mất không thấy đâu nữa.

- Lục Thiếu Du, nhớ rõ bảy ngày sau các ngươi sẽ phải đi vào Thương Khung chiến trường rồi đấy.

Phong Hành thiên chủ nói với Lục Thiếu Du, lời vừa dứt, vết nứt không gian cũng lập tức khép lạ.

- Khí tức trên thân tiểu tử Thiếu Du này vì sao như thế khó có thể dò xét như vậy, hiện giờ ngay cả ta cũng không cách nào dò xét được rồi, vừa rồi đến cùng có đột phá không vậy?

Hai mắt Băng Thiên tràn đầy nghi hoặc.

Phong Hành thiên chủ nhíu mày, nói nhỏ:

- Khí tức của hắn, ta cũng khó có thể dò xét thấu...

- Đệ tử bái kiến sư phụ.

Lúc Lục Thiếu Du trở lại trong sơn phong đình viện, Thái A đã xuất quan, nhìn thấy Lục Thiếu Du lập tức hành lễ, khí tức Tuyên Cổ cảnh cao giai đỉnh cao trên người hắn hiện giờ khiến Lục Thiếu Du cũng cực kỳ thoả mãn.

- Miễn lễ.

Lục Thiếu Du dứt lời liền lập tức biến mất trước người Thái A, khiến cho Thái A cũng lộ ra vẻ nghi hoặc.

Trong phòng, Lục Thiếu Du sau khi bố trí một đạo cấm chế liền gọi ra Thiên Trụ giới, lập tức tiến vào trong Thiên Trụ giới.

"Rầm rầm... "

Thiên Trụ giới tầng thứ tư, còn có một cỗ năng lượng thiên địa kinh khủng còn sót lại đang dần dần tràn vào trong cơ thể một đạo thân ảnh uyển chuyển xinh đẹp.

Thân ảnh kia lơ lửng trên bầu trời, chung quanh một cỗ năng lượng áo nghĩa mộc thuộc tính ngưng tụ hình thành một cái vòng xoáy lan tràn ra.

Dưới năng lượng mộc thuộc tính nồng đậm, không gian chung quanh bóng hình xinh đẹp kia khẽ lắc lư, hoàn toàn vặn vẹo lấy, cả phiến không gian to như vậy đều nổi lên gợn sống, tầng tầng chấn động lan tràn ra.

Thân ảnh xinh đẹp kia đúng là Bắc Cung Vô Song, ngoại giới hơn một trăm ba mươi năm, trong Thiên Trụ giới tầng thứ tư lại qua hơn năm nghìn năm rồi.

Trong thời gian dài dòng buồn chán như thế, bởi vì Lục Thiếu Du ở trong Cửu Tuyệt Tháp cho nên Bắc Cung Vô Song cũng không cách nào ra khỏi Thiên Trụ giới được.

Ánh mắt Lục Thiếu Du rơi vào trên người Bắc Cung Vô Song ở xa xa, động tĩnh trong Thiên Trụ giới lúc Lục Thiếu Du đang bế quan cũng vẫn có thể cảm nhận được, vừa mới bởi vì mình lần nữa đột phá cho nên khiến trong Thiên Trụ giới cũng tràn vào đại lượng năng lượng thiên địa, khiến Bắc Cung Vô Song đang ở biên giới đột phá cũng dựa vào Thiên Trụ giới đột phá.

"Phần phật"

Ngay khi một cỗ năng lượng thiên địa cuối cùng trong không gian tràn vào cơ thể Bắc Cung Vô Song thì một cỗ khí tức mới cũng đột nhiên từ sâu trong cơ thể Bắc Cung Vô Song phô thiên cái địa bạo tuôn ra. Khí thế đột nhiên phóng lên trời, mang theo không gian gợn sóng bay thẳng lên không trung, nương theo một đạo cột sáng lục sắc tràn ngập mà ra, khiến cho thân hình đều bay bổng lên, quần màu lục cũng cổ đãng bồng bềnh, tóc sau đầu bay múa.

- Không nghĩ tới thiên phú nha đầu kia lại mạnh như vậy, có thể dung hợp Mộc Chi Thánh Nguyên đến tình trạng hoàn mỹ thế này, thật sự là hiếm thấy ah.

Trong đầu Lục Thiếu Du, Kim Sắc Tiểu Đao cũng cảm thấy chấn động bên ngoài, kim mang nhàn nhạt quanh quẩn mà ra, âm thanh truyền ra trong đầu Lục Thiếu Du.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.