Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4981: Thời gian trôi qua như cát 1



Cổ Nham lão quỷ từ trong âm thanh tựa hồ đã nhận ra thân phận người được, có lẽ còn là một người quen, sau đó sắc mặt liền trở nên dữ tợn, mắt thấy Lục Thiếu Du được người cứu đi, ánh mắt như ngọn núi kia cơ hồ như muốn điên lên, lập tức thân ảnh liền lướt đi, bàn tay huy động, một đạo chưởng ấn khủng bố chụp về phía vòng xoáy không gian kia, năng lượng khủng bố không gì so sánh nổi đông cứng không gian, chưởng ấn rơi xuống, vòng xoáy không gian lập tức sụp đổ.

- Cổ Nham lão quỷ, hiện giờ ta phải đi, ngươi sao có thể lưu lại được.

Giọng nữ thanh thúy từ cuối trời xanh truyền ra, sau đó từ từ tiêu tán, Cổ Nham lão quỷ cuối cùng không thể lưu lại Lục Thiếu Du và Tiểu Long, nhìn qua vòng xoáy không gian sụp đổ kia, nhưng lại không thấy dấu vết linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du, tiếng gầm gừ phẫn nộ lập tức cuồn cuộn vang vọng trời cao:

- Dám phá hỏng chuyện tốt của ta, ta sẽ không bỏ qua ngươi đâu.

Đối với Cổ Nham lão quỷ phẫn nộ gào thét, giọng nữ thanh thúy cuối hư không kia không hề hồi âm, giống như đã đi xa rồi vậy.

- Chạy mau.

- Chúng ta đi mau.

Trên hư không xa xa bốn phía, không ít Hóa Hồng cảnh nhìn thấy một màn này, sau khi rung động liền phục hồi tinh thần lại, lập tức nguyên một đám hoảng sợ mà trốn. Cường giả Hư Vô chi cảnh kinh khủng kia bị người phá hư chuyện tốt, vạn nhất phát tác lên người bọn hắn thì bọn hắn sợ rằng ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.

Cả đám Hóa Hồng cảnh lập tức cấp tốc mà trốn, căn bản không dám ở lại đây thêm nữa.

Dãy núi xanh biếc, sinh cơ bừng bừng, vòng xoáy không gian lăng không hiển hiện, Lục Thiếu Du và Tiểu Long đạp không lao ra, thần thái cực kỳ chật vật, đối mặt với Hư Vô chi cảnh chính thức, thực lực bọn hắn lúc này cũng bất lực như vậy.

- Đây là...?

Lục Thiếu Du nhìn qua dãy núi xanh biếc, nơi này hắn rất rõ ràng, ánh mắt nhìn qua bốn phía, nơi đây trong Vạn Thế liệp tràng lúc trước. Nơi mà hắn đang đứng lúc này, còn là nơi mà hắn và Huyền Tuyết Ngưng gặp nhau. Lúc đầu trong sơn cốc cách đó không xa, không ít người tranh đoạt Nghịch Thiên Tà Long, còn từng dẫn phát một hồi đại chiến huyết tinh nữa.

Lúc này lần nữa quay lại đây, thời gian qua đi cảnh vật thay đổi, Lục Thiếu Du không khỏi cực kỳ cảm thán, ngay cả Huyền Tuyết Ngưng có lẽ cũng khó mà gặp lại nữa rồi.

Lục Thiếu Du nhớ rõ lúc đầu Huyền Tuyết Ngưng đã từng nói qua, trăm năm sau còn muốn đến tìm mình gây phiền toái, nhưng giờ không biết đã qua biết bao nhiêu cái một trăm năm rồi, hiện giờ cũng không biết nữ tử từng cùng mình có một đoạn duyên phận sương sớm kia hiện giờ đang ở nơi nào nữa.

- Lục Thiếu Du, nơi này đã an toàn, Cổ Nham lão quỷ đã không cách nào làm gì được ngươi nữa rồi.

Giọng nữ thanh thúy truyền vào tai Lục Thiếu Du đang thoáng thất thần.

- Đa tạ tiền bối tương trợ.

Lục Thiếu Du ngửa đầu nhìn trên không, xuất thủ tương trợ mình là Hư Vô chi cảnh.

Vạn Thế liệp tràng đã ở trong Thượng Thanh thế giới, trong lòng Lục Thiếu Du cũng suy đoán cường giả này có phải có quan hệ gì đó với Thượng Thanh thế giới không.

- Không nên nói cảm ơn, ta và ngươi vốn có một ít tình duyên, nói ra thì... ngươi và ta cùng thế hệ, nhưng lại là hậu bối ta, tóm lại, ngươi tự giải quyết cho tốt đi.

Giọng nữ thanh thúy từ từ nói với Lục Thiếu Du, âm thanh như đến từ cuối hư không, mờ ảo hư vô:

- Hạo kiếp buông xuống, Hư Vô chi cảnh cũng không cách nào ngăn cản hạo kiếp, có thể ngăn cản trận hạo kiếp này, chỉ có Nhân Thánh Đế Phách Thiên đại nhân và ngươi, thời gian không nhiều nữa, trở về chuyên tâm lĩnh ngộ đi. Trong khoảng thời gian này các ngươi đã cắn nuốt không ít Viễn Cổ sinh linh, tin tưởng cũng đủ cho các ngươi lĩnh ngộ rồi. Có thể tiến thêm một bước nữa được hay không thì phải xem chính các ngươi, ở bên ngoài có không ít lão giả hỏa Viễn Cổ cũng bị các ngươi kinh động, các ngươi cũng không cần thiết phải ra ngoài làm loạn nữa.

Lục Thiếu Du có chút suy nghĩ, sau đó nhìn qua cuối hư không nói:

- Chúng ta đã rõ ràng, không biết tiền bối rốt cuộc là người phương nào, nếu có thể ta tất sẽ tạ ơn tiền bối.

Giọng nữ thanh thúy nói:

- Ta cũng không cần ngươi tạ ơn, nếu có duyên thì sẽ gặp mặt, có lẽ đến lúc đó gặp mặt ngươi không phải chỉ mình ta. Nghiệt duyên, lại là một đoạn nghiệt duyên, tất cả đợi đến sau hạo kiếp lại nói. Hiện giờ các ngươi có thể trở về rồi.

Lời vừa dứt, giọng nữ thanh thúy không còn hồi âm nữa, triệt để biến mất trong hư không.

Thật lâu sau, Tiểu Long phục hồi tinh thần lại, mắt lộ vẻ kinh ngạc nhìn qua Lục Thiếu Du nói:

- Lão đại, cường giả này là người phương nào, cũng là cường giả Hư Vô chi cảnh sao?

- Ta cũng không biết vị tiền bối này là ai, bất quá hữu duyên thì sẽ tương kiến, đến lúc đó cảm tạ cũng không muộn.

Lục Thiếu Du nhìn những nơi quen thuộc chung quanh, sau đó nói:

- Chúng ta quay về Linh Vũ thế giới đi, Thương Khung chiến trường sợ rằng không thể đi rồi.

- Hư Vô chi cảnh thật đúng sự khủng bố.

Tiểu Long vẫn còn sợ hãi, trong Bán Hư Vô chi cảnh hắn đã xem như không địch thủ, nhưng đối mặt Hư Vô chính thức lại vô lực như vậy. Khuôn mặt hắn có chút trở nên tái nhợt, con ngươi thâm thúy nổi lên chút chấn động, sau đó nói:

- Ta nhất định sẽ đặt chân Hư Vô, chỉ có đến Hư Vô chi cảnh, mới có thể bảo vệ được Linh Vũ thế giới.

- Ân.

Lục Thiếu Du nhẹ gật đầu, dưới Hư Vô đều là con sâu cái kiến, chuyện đó quả thật không sai. Chỉ có đặt chân Hư Vô, mới có thể bảo vệ tất cả trong Linh Vũ thế giới, không đặt chân Hư Vô, vậy thì chỉ đành vô lực.

Thực lực mới có thể bảo vệ tất cả của mình, đạo lý này Lục Thiếu Du cho tới bây giờ đều hiểu.

- Cổ Nham lão quỷ kia quả thật rất mạnh, bất quá cũng không phải là không có thu hoạch. Giao thủ với Hư Vô chi cảnh chính thức, tuy rằng có chỗ chịu thiệt, bất quá cũng khiến ta cảm giác được một ít cảm giác Hư Vô. Thiệt thòi này ăn cũng không oan, sớm muộn gì cũng có một ngày, thiệt thòi này ta sẽ đích thân đòi lại.

Tiểu Long lúc này mới phất ống tay áo lau vết máu nơi khóe miệng, có thể đả thương bản thể hắn hiện giờ, cũng chỉ có Hư Vô chi cảnh mới có thể làm được thôi. Thánh Hồng chi cảnh và Bán Hư Vô căn bản không cách nào rung chuyển bản thể hắn được.

- Quả thật, thiệt thòi này ăn không oan.

Khóe miệng Lục Thiếu Du lộ ra nụ cười khổ, trong lúc giao thủ với Cổ Nham lão quỷ, đích thật đã thu được ích lợi không nhỏ, tựa hồ trong lúc vô hình đã bắt được gì đó, loại cảm giác này không cách nào nói rõ được, chỉ hiểu mà không diễn đạt được bằng lời, đường đến Hư Vô, chỉ có thể tự mình lĩnh ngộ thôi.

"Sưu sưu. "

Sau một lát, thân ảnh hai người xé rách trường không, sau đó liền biến mất không thấy đâu nữa.

Trong 3000 đại thế giới yên lặng bình tĩnh, tin tức linh hồn phân thân của Hỗn Độn Thế Giới chi chủ Lục Thiếu Du và Long Huyền đánh chết mấy chục cường giả Viễn Cổ và Thánh Hồng chi cảnh lập tức truyền ra như sấm rền từ Thương Khung chiến trường. Trong lúc nhất thời khiến 3000 đại thế giới yên lặng bình tĩnh cũng trở nên sôi trào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.