Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 794: Phá trận chạy ra



Lục Thiếu Du cùng Đông Vô Mệnh cấp tốc đánh ra thủ ấn, Linh lực bắn ra ngoài, lục mang cùng độc khí bám chặt trên bầu trời khe sâu, chân khí khó ngửi phóng lên cao, năng lượng ba động kịch liệt cuộn sóng cũng làm lòng người sợ hãi không thôi.

Trong khe sâu, vài đạo cự lực bàng bạc phóng lên cao, hung hăng đánh lên tầng độc khí bên trên, nhất thời độc khí hỗn loạn cùng lục mang giống như sóng lớn gào thét tản ra, cả không gian biến dạng, bắt đầu bành trướng.

Oanh oanh oanh!

Tiếng nổ tung đinh tai nhức óc vang vọng chân trời, vài luồng năng lượng đụng chạm trên không trung, hung hăng va đập vào nhau, năng lượng phong bạo khủng bố nhất thời cuồng quét, cả khe sâu chao đảo như động đất.

Oanh oanh oanh!

Tiếng nổ bạo liên tục truyền ra, không gian hoàn toàn nổ tung, năng lượng cuồng bạo tràn ngập khắp nơi, trên khe sâu đá tảng nứt vụn, hoàn toàn như sơn băng địa liệt.

Ba mặt khe sâu núi vòng quanh, lúc này kình khí nổ lớn như dẫn bom, hóa thành bão táp thổi quét, xen lẫn theo ngọn lửa, hơi nước, long quyển phong bạo kích tán, chỉ một thoáng sau cả bốn phía khe núi đã bị san thành bình địa.

- Chạy mau!

Đệ tử Phi Linh môn đứng trên sơn cốc cấp tốc bỏ chạy, sơn cốc sụp đổ, dưới kình khí cuồng bạo thực lực đẳng cấp thấp căn bản không thể đối kháng.

- Cứu mạng a!

Tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên, không ít đệ tử Phi Linh môn đẳng cấp khá thấp không kịp chạy thoát, bị đá lớn nện trúng chôn vùi trong tầng đất đá vụn, chỉ đảo mắt đã có hơn trăm người uổng mạng.

- Đi!

Sắc mặt Lộc Sơn lão nhân trầm xuống, kết xuất thủ ấn, chân khí tràn ra nháy mắt hóa thành hoàng sắc quang tráo bao phủ, lúc này mới ngăn cản kình khí bàng bạc va đập, các đệ tử bình thường của Phi Linh môn hiểm hiểm thối lui.

Khắp bốn phía núi non, toàn bộ người vây xem trợn mắt há hốc mồm, cả khe sâu bị san thành bình địa, loại thực lực khủng bố này đủ làm người sợ hãi.

- Đặng đặng…

Khi toàn bộ kình khí tiêu tán, Lục Thiếu Du bị cự lực va chạm nhất thời thân hình bật lui, một mảnh hắc vụ lập tức xuất hiện trước người hắn, Đông Vô Mệnh đã kịp thời bố trí hộ thân cương khí cản trở tuyệt đại bộ phận kình khí tàn sát bừa bãi.

Trong cổ họng Lục Thiếu Du muốn trào ra máu tươi, ngay lập tức hắn liền mạnh mẽ nuốt xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm phía trước, chỉ thấy bên trong khe núi đã biến thành một mảnh hoang tàn, giữa không trung có năm thân ảnh lăng không đứng thẳng, chân khí ba động, sau lưng họ còn có một nhóm cao thủ, ngoài ra còn hơn một vạn người của bốn sơn môn.

Lúc này toàn bộ cao thủ Phi Linh môn nhìn chằm chằm về phía trước, thần sắc ngưng trọng.

- Tưởng Lượng Nguyệt, lão bất tử kia cũng tới!

- Hợp Hoan tông Mã Cư Huyền lão dâm trùng cũng tới!

Lộc Sơn lão nhân nhìn vài thân ảnh phía trước, nhất thời vẻ mặt thêm nghiêm túc, những người này chính hắn cũng không dám trêu chọc.

- Còn có Côn Sơn môn Phương Ngọc Quý, Trang Đại Quân, Trang Nhị Quân!

Sắc mặt Thanh Hỏa lão quỷ cũng khó xem, thần sắc không ngừng biến đổi.

- Hắc Sát giáo Hoàng Kính Lương, Tiền Trường Vận, Địa Cương môn Trần Cường Bang…đám người kia đều tới đây!

Ánh mắt Hoa Mãn Lâu lo lắng.

- Hắc Sát giáo, Địa Cương môn, Hợp Hoan tông, Côn Sơn môn, thật đúng là xem trọng Phi Linh môn a.

Đôi mắt Hoa Mãn Ngọc lạnh lùng, trong lòng thở ra một hơi.

- Thật nhiều cường giả!

Một nhóm hộ pháp trưởng lão Phi Linh môn có chút kinh hãi nói.

Thực lực của hộ pháp trưởng lão cũng không thể nhìn thấu được thực lực của người Hắc Sát giáo, càng không biết tên những cường giả kia, nhưng nhìn theo chân khí cũng phỏng chừng được thực lực của đối phương.

- Kích động cái gì, cùng lắm thì liều mạng!

Hoa Mãn Ngọc trầm xuống, quay đầu nhìn qua nhóm trưởng lão hộ pháp nói.

- Đúng vậy, chẳng qua là liều mạng thôi, chúng ta thề sống chết bảo vệ Phi Linh môn!

Sắc mặt các trưởng lão hộ pháp trầm xuống, đồng thời hô to, đã tới giờ này mọi người đều biết ngoại trừ liều mạng cũng không còn con đường nào khác.

- Cường giả nhiều lắm, chỉ sợ khó thể đối kháng a.

Đông Vô Mệnh truyền âm cho Lục Thiếu Du:

- Người thứ nhất chính là Hắc Sát giáo Tưởng Lượng Nguyệt, Địa Cương môn Phương Ngọc Quý, Hợp Hoan tông Mã Cư Huyền, Côn Sơn môn Trang Đại Quân cùng Trang Nhị Quân, năm người này đều là Vũ Suất cửu trọng.

Lục Thiếu Du nhìn năm người phía trước, năm người đều là Vũ Suất cửu trọng, thực lực này đích thực cực kỳ cường hãn, với thực lực trước mắt của Phi Linh môn mà xem, có thể đối kháng cũng chỉ có lão độc vật, Bạch Linh, Lộc Sơn lão nhân cùng Thanh Hỏa lão quỷ mà thôi.

Mà thực lực của Lộc Sơn lão nhân cùng Thanh Hỏa lão quỷ dù liên thủ cũng chưa chắc đối kháng được một Vũ Suất cửu trọng, sắc mặt Lục Thiếu Du ngưng trọng, nếu chỉ có một mình hắn đánh không lại có thể bỏ chạy, nhưng hắn có Phi Linh môn, đánh không lại cũng không chạy được.

- Những người khác không đáng để lo, chỉ là năm Vũ Suất cửu trọng là phiền toái lớn.

Lục Thiếu Du trầm trọng nói, cho dù Thanh Hỏa lão quỷ cùng Lộc Sơn lão nhân liên thủ đối phó một người, còn lại hai người lại không ai đối kháng, cao thủ Phi Linh môn còn chưa tới đẳng cấp này.

- Nói thế nào cũng chỉ có thể liều mạng!

Đông Vô Mệnh nói:

- Ta dựa vào độc công có thể kéo hai người một lát, nhưng muốn đối phó thật không khả năng, chỉ có thể kéo dài thời gian, nhưng e rằng không được bao lâu, làm vậy cũng không giải quyết được vấn đề.

- Ha ha, không biết ta có tới chậm hay không, chuyện náo nhiệt như thế tính thêm ta thế nào!

Ở phía sau, một thân ảnh nháy mắt bay tới, chỉ vài lần lắc mình đã đi ra giữa không trung.

Người kia dáng người hơi mập, toàn thân bao phủ trong áo choàng đen, chân khí mênh mông, không kém gì năm người bên Hắc Sát giáo, khi Lục Thiếu Du vừa nhìn thấy hắn ánh mắt chợt co rụt lại, nhất thời lộ ra sắc mặt vui mừng, nói:

- Lôi…

- Lục chưởng môn, tạm thời đừng bộc lộ ra thân phận của ta, ta có thể ngăn cản một người, mà cường giả trong tông phỏng chừng sắp tới rồi, chuyện kế tiếp phải xem chính ngươi!

Một thanh âm truyền âm vào trong tai Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du nhất thời thở ra một hơi, lúc này có Lôi trưởng lão của Vân Dương tông chạy tới, nếu lão độc vật có thể kéo hai Vũ Suất cửu trọng, hiện tại Phi Linh môn cũng có sức liều mạng, chỉ cần mấy cường giả Vũ Suất cửu trọng bị dây dưa, những người khác sẽ dễ làm.

- Vũ Suất cửu trọng!

Đông Vô Mệnh cảm nhận được khí tức trên người Lôi trưởng lão, có vẻ cực kỳ kinh ngạc, không biết Lục Thiếu Du làm sao kết giao được với cường giả này.

- Không nghĩ tới Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cũng gia nhập Phi Linh môn, điều này thật làm cho ta cảm thấy ngoài ý muốn.

Lôi trưởng lão nhìn qua Đông Vô Mệnh, ánh mắt co rụt lại.

Đông Vô Mệnh nhìn Lôi trưởng lão, cũng không nhận ra, tựa hồ chưa từng gặp qua, vì vậy càng thêm nghi hoặc.

- Đông Vô Mệnh, không nghĩ tới ngươi gia nhập Phi Linh môn, dám động tới Hợp Hoan tông chúng ta, nhưng người khác sợ ngươi, ta không sợ, hôm nay ta phải đem Phi Linh môn san thành bình địa, chó gà không tha!

Bên trong đám người, một thân ảnh áo bào trắng lăng không đứng thẳng, ánh mắt lộ vẻ tà khí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.