Sau khi xuống live, Ninh Vân Dập trực tiếp đem canh sườn bắp ngô đã bày sẵn ra đặt lên bàn ở phòng ăn, nơi Ninh Tiểu Miêu đang vui vẻ bày ra bát đũa.
Bé con nhỏ nhắn đang nhẹ bước chân tránh gây tiếng động bày chén đũa của bé và cha lên bàn.
Bộ dáng nhỏ nhắn nhu thuận kia làm Ninh Vân Dập ấm áp tự đáy lòng, nếu bây giờ không phải giờ ăn cơm, y đã nói bé Mèo con nhà y biến thân về hình thú để y tha hồn vuốt v e cưng nựng.
Sao lại có một bé con vừa ngoan, vừa mềm mại lại manh như vậy, y thật muốn mang hết tất cả những điều tốt đẹp để trước mặt của bé.
Ninh Vân Dập nghĩ như vậy, từ trong không gian lấy ra một rổ trái cây, nghĩ nghĩ, lại lấy ra hai phần bánh gatô nhỏ, một cái bánh mousse, một cái bánh bông lan.
Ninh Tiểu Miêu nhìn thấy thấy hai cái bánh gatô kỳ lại cả người đều như rơi vào mộng mị, đôi mắt xanh biếc lập tức tròn xoe, nhất là mùi hương bơ xa lạ đan xen với mùi hoa quả, làm bé vô thức hít hà nuốt nước miếng.
Sau một phút ngẩn người bé ngượng ngùng thẹn thùng vùi đầu vào ngực Ninh Vân Dập, chọc cho Ninh Vân Dập cười nhẹ ra tiếng, một tay ôm lấy bé con, một tay cầm rỗ không đi ra ngoài: "Chúng ta đi lấy gà ăn mày rồi về ăn cơm.
Bánh gatô là để cho con làm điểm tâm sau khi ăn cơm xong, ăn không hết cất tủ lạnh chiều uống trà lại ăn tiếp nhé."
Ninh Tiểu Miêu tay nhỏ chân nhỏ ôm chặt cổ cha, khuông mặt nhỏ vì phấn khích mà đỏ bừng, hai con mắt tràn đầy tia sáng.
Ninh Vân Dập tâm tình cũng rất tốt, chỉ sau khi hai cha con y đến phía sau biệt thự y liền cảm giác phía trước có cái gì đó làm cho y phải đề phòng.
Ninh Vân Dập săc mặt không đổi nhìn chằm chằm về hướng khu rừng mô phỏng sinh học cách đó không xa, ánh mắt chăm chú vào một chỗ, sau đó y lại liếc mắt nhìn về phía đóm lửa đã tàn cách đó một khoảng.
Mùi thơm quen thuộc của gà ăn mày tràn ra không khí, do bị chôn dưới đất nên mùi vị thoát ra không nhiều, chỉ những người có khứu giác nhạy bén mới có thể cảm nhận được.
Trừ cái đó ra, trong rừng mô phỏng chủ yếu còn lại tiếng lá xào xạc.
Đồng thời Ninh Vân Dập cũng nghe được một âm thanh không giống người bình thường, rất nhỏ, nếu không lắng nghe kỹ sẽ không nghe thấy được.
Nhưng y vẫn phát hiện ra được.
Trong rừng mô phỏng sinh vật có sinh vật sống, thậm chí sinh vật này cách y và bé con rất gần.
Không biết là con người hay là thú, hay là, hay là kẻ phía sau sai khiến Hứa Tiên sinh đến rồi?
Ninh Vân Dập cúi đầu nhìn con trai thì thấy Ninh Tiểu Miêu đang nghiên đầu nghi ngờ nhìn y, y cười cười: "Gà ăn mày chưa lấy ra được, cha nhớ đã lâu rồi mình chưa đi vòng quanh kiểm tra rừng mô phỏng, chúng ta đi kiểm tra trước rồi quay lại lôi gà ăn mày ra nhé?"
Ninh Tiểu Miêu không mảy may nghi ngờ lời nói của cha, ngoan ngoãn gật đầu.
Ninh Vân Dập lấy một cái khung drone từ không gian ra ngoài, thử điều chỉnh kết nối với vòng tay, đem hình ảnh phía trước chiếu lên, khởi động drone bay lên.
(Khung drone)
Ninh Tiểu Miêu đã thấy qua phi thuyền, xe bay, lần đầu tiên nhìn thấy vật thể bay nhỏ không người lái này, bé tò mò nhìn chằm chằm, không hề phát hiện ra sự kỳ lạ của cha mình.
Ninh Vân Dập điều khiển drone bay lên trên, tốc độ rất nhanh mà hướng về phía trước khu rừng.
Đồng thời y cũng bao bọc một tầng linh lực quanh người mình và Ninh Tiểu Miêu, chỉ cần phát hiện có chỗ không an toàn liền lập tức mang bé con rời đi.
Drone hướng phía trước một đường bay đi, hình ảnh trình chiếu là khung cảnh phía trước, bắt đầu là hình ảnh một mảnh rừng xanh mênh mông không có điểm kết thúc, phía dưới đều là cây bụi cao lớn, tiến lên một chút chính là chỗ mà Ninh Vân Dập đã trồng cây giống, Ninh Vân Dập liền điều khiển drone nhẹ nhàng hạ xuống.
Sau khi hạ xuống một độ cao nhất định, hình ảnh đồng bộ truyền đến màng ảnh trong suốt trên tay y, cũng làm cho Ninh Vân Dập nhìn rõ ràng cảnh tượng trước mắt.
Chờ y thấy rõ là cái gì, không chỉ có Ninh Vân Dập sửng sốt, Ninh Tiểu Miêu cũng không nhịn được trợn to mắt.
Ninh Vân Dập suy đoán rằng sinh vật sống trong này rất có thể là tay sai của Hứa tiên sinh, hoặc là người dân sống lân cận quanh đây đi bậy bạ thẳng vào chỗ này.
Nhưng y lại không nghĩ tới trường hợp đây chỉ là một con thú bị trọng thương không rõ sống chết nằm im chỗ đó...!Một con Mèo BigSize?
Hình thể thế này là Mèo Lớn a? Nó nằm ngay chính giữa khu vực mà y chọn làm nơi tu luyện xum quanh còn gieo một vòng cây giống kia kìa.
Toàn thân con vật từ đầu đến đuôi đầy vết thương, không chỉ có thế, bụi cây mô phỏng sinh vật ở bốn phía đều bị phá hư, đầy dấu cào xé lộn xộn in trên đó.
Bị thương nghiêm trọng nhất chính là con vật đang nằm cuộn tròn ở giữa đó, trên toàn bộ phần da lông có thể nhìn thấy được vết thương lớn nhỏ chồng chất lên nhau, thậm chí có vài vết thương còn thấy cả xương cốt, máu thấm ướt cả một mảng lớn.
Cái đuôi gầy gò đang rủ xuống đất, xung quanh nó toàn là đất đá lởm chởm, màu lông xám trắng là do không đủ dinh dưỡng, chi trước to lớn rủ rượi một bên, đệm thịt vốn phải mềm mềm nay chồng chất toàn vết cắt, to to nhỏ nhỏ đếm không hết.
Ninh Vân Dập hít sâu một hơi, y đã thấy nhiều người bị thương thảm rồi, nhưng chưa thấy ai thảm hơn con Mèo Lớn này cả.
Ninh Tiểu Miêu cũng bị hù sợ, bé cũng là Bán Thú Nhân, hình thú của bé cũng là một con mèo nhỏ nhắn, đột nhiên nhìn thấy một con Mèo Lớn bị thương nặng như vậy, doạ cho bé cả khuông mặt nhỏ đều trắng bệt, cánh tay nhỏ nhắn nắm chặt lấy cổ áo cha.
Ninh Vân Dập vỗ vỗ lưng trấn an bé: "Ngoan! Đừng sợ, chắc là vẫn còn sống."
Y điều khiển drone tiến sát lại con thú, phát hiện lưng Mèo Lớn đang hô hấp cử động lên xuống nhịp nhàng, vẫn còn sống.
Chỉ là vết thương nặng nhiều như vậy, chắc là cứu cũng không thể sống được bao lâu.
Ninh Vân Dập mặt đầy thắt mắc tại con thú này lại bị thương như vây? Lại còn đi vào khu rừng mô phỏng này?.
Drone bay một vòng kiểm tra không hề có dấu chân người, khắp nơi chỉ có vết tích bị phá hư, có dấu chân thì cũng do Mèo Lớn để lại.
Ninh Vân Dập kiểm tra ký ức của nguyên thân, y lập tức biết được một ít việc.
Giống loài ở thời đại này cùng Cổ Lam Tinh cũng không khác nhau mấy, nhưng có không ít loài bị diệt chủng, số còn lại thì có một chút tiến hoá về hình thể cho phù hợp môi trường sống, loài nào càng mạnh thì hình thể càng lớn.
Bò....ò...!Bò....ò...!loài thú nuôi lấy thịt ăn, hình thể của nó đặc biệt to lớn, nhưng lại có trí lực và giá trị vũ lực rất thấp.
Sản lượng thịt tăng nhưng số lượng Bò...ò...Bò...ò...!lại không nhiều, cho nên thịt bò....ò...!Bò....ò...!trên Tinh Võng được bán với giá không thấp.
Trừ Bò...ò...!ra còn lại chỉ là những loài thú hung dữ cỡ lớn với số lượng thưa thớt, bị Quý tộc hoặc Hoàng tộc nuôi dưỡng thuần hoá thành Thú tác chiến, trở thành trợ thủ đắc lực dưới sự khống chế của người nuôi hoặc Quân đội, giá trị vũ lực cao nhưng trí thông minh lại thấp, chỉ có thể dùng để thuần hoá.
Thể loại còn lại chính là Bán thú nhân, là dạng người đột biến gen có giá trị vũ lực cường đại, số lượng cực kỳ ít, là giống loài vô cùng đặc thù.
Bán thú nhân trời sinh là kẻ có vũ lực cường giả, tiềm năng cực lớn, mặc dù tinh thần lực cực mạnh, nhưng tuổi thọ lại không dài.
So với người bình thường có thể sống mấy trăm năm, thì thời gian Bán thú nhân có thể sống nhiều nhất cũng chỉ được một hai trăm năm.
Có một số chỉ sống được mấy chục năm.
Vào thời điểm chính trị chưa ổn định thì Bán thú nhân luôn là kẻ bị quản chế, hình thể bọn họ so với thú tác chiến nhỏ hơn rất nhiều, bản thể hình thú lại giống với động vật bình thường ở Cổ Lam Tinh, nhưng một khi đã bộc phát tiềm năng thì vũ lực chẳng thua gì mãnh thú to lớn.
Cho nên phương pháp nhanh nhất hiệu quả nhất để phân biệt Bán thú nhân và Thú tác chiến chính là hình thể.
Con thú trước mắt Ninh Vân Dập to lớn như vậy, rõ ràng là mãnh thú bình thường.
Nếu không nhà ai có năng lực nuôi ra một con Mèo Lớn như con hổ thế này?
Ninh Vân Dập điều khiển drone vòng quanh Mèo Lớn mấy vòng, xác định con vật thật sự đã ngất đi, y mới đem theo Ninh Tiểu Miêu đi qua nhìn một cái.
Cách Mèo Lớn chừng mười mấy mét, y thả bé con xuống rồi dặn bé chờ tại chỗ, sau đó một mình y mới tiến vào khu vực con vật đang nằm xem xét.
Càng đến gần, càng có thể cảm nhận được trình độ bị huỷ hoại của rừng mô phỏng sinh vật một cách trực quan nhất.
Điều duy nhất khiến Ninh Vân Dập vui mừng là, con Mèo Lớn này không rõ nguyên nhân tại sao lại phát điên, nhưng nó lại không hề xuống tay với mấy cây giống mà y đã gieo trồng.
Ninh Vân Dập tiến lên vài bước nữa nhưng không đứng gần con thú xem xét mà lấy ra từ không gian một cái lồ ng giam thú lớn, y trực tiếp dùng linh lực bao vây bốn phía nâng Mèo Lớn lên thả vào giữa lồ ng sau đó "Rắc" một tiếng, khoá chốt cửa lồ ng lại, trực tiếp nhốt con thú sắp ngỏm lại.
Nếu chưa xác định được an toàn hay không, Ninh Vân Dập tuyệt đối sẽ không để cho mình cùng Ninh Tiểu Miêu gặp phải nguy hiểm.
Cho nên mà nói nhốt con mèo lớn này lại là điều tốt cho cả đôi bên nha.
Xác định lại Mèo Lớn không gây nguy hiểm, sau khi mang vào bao tay có chất liệu đặc biệt, Ninh Vân Dập lúc này mới tiến lên, đưa tay vào lồ ng xem xét cẩn thận con vật.
Cái găng tay này được y tìm người chuyên môn đặc biệt chế tạo ra, vốn y nghĩ để dành tận thế đối phó Zombie, ai ngờ đâu để hoài trong không gian không có cơ hội dùng đến.
Tình huống của Mèo Lớn so với y nghĩ còn nghiêm trọng hơn, y lật mí mắt con vật lên, đồng tử thẳng đứng đã chuyển sang màu xám đen, chứ không phải là màu đỏ sẫm có ở con thú đang phát cuồng.
Thú tác chiến một khi cần kích phát tiềm năng, nó sẽ bị tiêm vào người một loại thuốc đặc biệt khống chế tinh thần, mặc dù thực lực sẽ tăng lên nhưng cũng có nghĩa là trí lực và tuổi thọ sẽ giảm xuống.
Có thể cứu sống Thú tác chiến đang phát cuồng hay không hoàn toàn dựa vào xem xét đồng tử con vật, khi con vật thật sự phát cuồng mất khống chế hoàn toàn thì đồng tử sẽ chuyển sang màu đỏ sẫm.
Mà một khi đã mất khống chế hoàn toàn rồi, nó sẽ trực tiếp bị xử tử.
Ninh Vân Dập không biết Mèo lớn do phát cuồng nên bị vứt bỏ hay là do bị xử tử nên hoảng sợ chạy thoát ra ngoài, nhưng bây giờ đến xem, con vật này vẫn chưa hoàn toàn phát cuồng không còn nhận thức.
Ít ra màu mắt nó vẫn chưa đổi, vẫn còn là một con Mèo Lớn bình thường.
Ninh Vân Dập ngước mắt nhìn xum quanh, khung cảnh tơi tả nơi đây rất có thể do con Mèo Lớn này đã cố khống chế bản thân để không tấn công người khác gây ra.
Dù sao quanh đây ngoại trừ dấu chân của nó thì không hề tồn tại thêm dấu vết của giống loài nào khác.
Nghĩ nghĩ, Ninh Vân Dập hai tay cầm lấy chiếc lồ ng, thở dài một tiếng bất đắc dĩ nhưng vẫn quyết định mang con mèo lớn này về biệt thự cứu chữa..