LiveStream Mỹ Thực Trên Toàn Tinh Tế Để Nuôi Bé Con

Chương 82: Chương 82




Đối diện trả lời có lệ, rõ ràng là như vậy, cấp S, bao nhiêu lợi hại a, rõ ràng rất đẹp đôi.
Ninh Vân Dập nhìn Mục Gia Dập không bị làn bình luận ảnh hưởng tới, ngay lúc Tông Linh đến gần hắn liền lui về gần, cười nhẹ đặp Tông Linh một chút: "Đừng làm rộn, đến quá gần chỉ thấy mặt của anh."
Tông Linh phối hợp ngồi ở một bên, một tay chống cằm, dáng vẻ tự phụ mà thanh thản: "Đây không phải khu sinh hoạt sao? Trực tiếp sinh hoạt, tôi không phải cũng là một phần trong sinh hoạt của cậu sao?"
Một màn đối thoại đơn giản, nháy mắt trấn an fan Mục Gia Dập.
Lập tức bình luận gào khóc đòi ăn cẩu lương của đám fan vây hãm.
Ninh Vân Dập mặt không biểu tình nhìn Tông Linh đang phối hợp diễn, không biết Mục Gia Dật làm sao thuyết phục đối phương, nhưng không thể không thừa nhận, trừ Tông Nguyên Soái, từ trên xuống dưới Tông gia một thế hệ này, thật không có ai làm được việc gì.
Mục Gia Dật mặc dù chướng mắt Tông Linh, lại không thể không thừa nhận thân phận của Tông Linh, cùng với gương mặt này duy trì.
Hắn hưởng thụ sự hâm mộ cực kỳ của fan trên livestream, thậm chí còn nghĩ Tông tiên sinh kia trốn phía sau màn hình ngấp nghé hôn phu của hắn, ở một chỗ âm u mà liếc trộm.

Hắn đắc ý lơ đãng nhìn sang, lại nhìn thấy nhân vật hoạt hình trên kênh livestream đang mân mê đồ ăn của y, căn bảng không nhìn bên này.
Mục Gia Dật lần này không có lộ ra sắc mặt bất ổn: "Tông tiên sinh đang làm cái gì?"
Ninh Vân Dập: "Đặt đồ ăn vào khay giữ ấm, cơm chờ lâu sẽ nguội lạnh."
Ngụ ý, có rắm mau thả, ngươi chậm trễ lão tử ăn cơm.
Mục Gia Dật trong lòng thiếu chút nữa là tức điên, nhưng mục đích lần này chưa có đạt được, chỉ có thể giả vờ như nghe không hiểu: "Đúng thật là phải bỏ vào.

Ngươi nhìn ta, chỉ lo nói xin lỗi, quên mất liên kết này là yêu cầu khiêu chiến, là không thể từ chối.

Nếu không, chúng ta so tài một phen?"
Ninh Vân Dập sau khi dọn xong, lúc này mới vén mí mắt ngước nhìn: "Được a, so thế nào? Hai ta một ở khu sinh hoạt, một ở khu mỹ thực, cũng không giống nhau."

Mục Gia Dật vẫn là ôn nhu thiện lương bộ dáng: "Chúng ta đồng dạng lấy tay ra so tài.

Ta ở khu sinh hoạt, biểu duễn yêu thích thường ngày dùng giết thời gian; Tông tiên sinh ở khu mỹ thực, có thể tận tay nấu một món ăn."
Ninh Vân Dập một bộ tốt tính dễ thương lượng: "Được a."
Mục Gia Dật cười đến càng thêm chân thành: "Chúng ta hai phe cũng không thiếu tinh tệ, vậy liền không khen thưởng, chỉ xem điểm hảo cảm được không? Trong vòng năm phút đồng hồ, ai đạt số lượng hảo cảm nhiều nhất người đó thắng?"
Ninh Vân Dập cười như không cười nhìn ống kính liếc mắt, năm phút đồng hồ để hắn làm một món ăn, thật đúng là "Thiện lương" a.
Ninh Vân Dập giống như là không nhìn ra bẫy rập của hắn, vẫn là tốt tính: Được a.
Mục Gia Dật không nghĩ tới kế hoạch thuận lợi như vậy, rất nhanh không cho đối phương cơ hội đổi ý, ấn bắt đầu.
Năm phút đồng hồ đếm ngược bắt đầu, Ninh Vân Dập lại là không có bất kỳ động tác gì.
Cứ như vậy nhìn Mục Gia Dật hướng phía ống kính cười cười, sau đó đi đến một vị trí, lộ ra một chiếc dương cầm cổ đang được bày ở đó.
Lập tức Mục Gia Dật giống như là tiểu công tử tự phụ, mặc bộ âu phục trắng ngồ xuống ghế, mười ngón tay thon dài linh động, trên phím đàn múa may bắt đầu đàn tấu.
Toàn bộ kênh livestream thấy dương cầm đều ngơ ngác, hiển nhiên không nghĩ tới cái gọi là yêu thích của Mục Gia Dập lại đặc biệt như vậy.
Không hổ là Mục Gia, lại có thứ đồ dương cầm cổ này?
【 Khá lắm, nghe nói mấy năm trước có một món đồ cổ đấu giá hô đuọc giá trên trời, một mực không biết ai đấu giá thắng, không nghĩ tới vậy mà là Mục Gia 】
【 Tin đồn quả nhiên là thật, Mục Mục là cục cưng của Mục Gia! Ô Ô Ô ngay cả đồ cổ như dương cầm cũng có thể tuỳ tiện đánh.】
【 thật sự là âm thanh của trời a 】
【 Đối diện sao còn không có động tĩnh gì, không phải bị làm cho linh diễm tới trợn tròn mắt đi?】
Ninh Vân Dập hoàn toàn chính xác không nhúc nhích, chủ yếu là cảm thấy thời gian còn đủ, thẳng đến Mục Gia Dật đàn được một nửa, y mới lấy ra cái dĩa dài lúc đầu làm món cá dùng đến.


Sau đó lấy ra ba củ Cà Rốt, một nắm Bông Cải Xanh, rửa sạch sẽ.
Ninh Vân Dập chọn một cái dao tỉa sắc bén, sau đó trước ống kính nhẹ nhàng ném một củ Cà Rốt lên không trung.

Chỉ mấy giây rơi xuống, đám người trên kênh livestream chỉ thấy một trận hoa mắt, ngón tay cầm cây dao nhỏ kia phản phất như có thể múa ra tàn ảnh:??
Lạch cạch, lúc củ Cà Rốt rơi trên mặt bàn, đám người đồng loạt nhìn sang, chỉ thấy lột ra lớp ngoài Cà Rốt, lộ ra một cái đầu một cái đuôi đã được khắp tốt?
Kia là cái đuôi a?
Đây mới là bắt đầu, theo củ Cà Rốt thứ hai ném đi, chờ rơi xuống đất, lột lớp ngoài lộ ra một đoạn hoa văn hình vảy sinh động như thật, trong lúc nhất thời nhìn không ta cái gì.
Ninh Vân Dập đã bắt đầu bày bàn, cái đuôi đặt ở phần đuôi cái dĩa, ở giữa trang trí lên Bông Cải Xanh, quấn một vòng.
Cổ dài mang theo lớp vẩy đặt ở đầu dĩa, sau đó củ Cà Rốt cuối cùng bay lên, rơi xuống, từ giữa không trung liền tách ra.

Đám người trơ mắt nhìn một cái đầu rồng thần bí của Cổ Lam Tinh điêu khắc từ củ Cà Rốt được gắn vào phần cổ, thậm chí lúc đặt xuống hai sợi râu bên đầu rồng còn rung rinh, có thể thấy công phu sử dụng đao tinh xảo cỡ nào!
Cuối cùng một bàn đồ ăn điêu khắc như vậy liền xong rồi!
Không biết ai dẫn đầu hít vào một hơi, hoàn hồn, bỗng nhiên nhìn về phía thời gian.
Một phút đồng hồ???
Bọn hắn rốt cuộc biết Streamer vì cái gì lại lấy tên là Tông Môn Đệ Nhất Đao.
Trước đó cũng có người sử dụng đao pháp nhưng so với sự điêu luyện này, lại thành trò trẻ con.
Fan hâm mộ Mục Gia Dật úc đầu đang thưởng thức tiếng đàn, nhưng một khắc sau bị hình ảnh sinh động kia hấp dẫn ánh mắt, bọn họ trừng lớn đôi mắt ngốc ngếch nhìn, trong quá khứ chỗ nào thấy được một màn như vậy đâu chứ?
Một bộ chưa thấy qua việc đời cứ như vậy trợn to mắt, sững sờ nhìn chằm chằm, quên phản ứng.

Thẳng đến khi âm thanh nhắn nhở bình chọn đếm ngược ba mươi dây mới hoàn hồn, tâm tư điên cuồng bình chọn.
Chỉ là chú ý nghiễm nhiên lại ở phía đối diện.
Không phải bọn hắn bất trung, thật sự đối diện quá mạnh Ô Ô.
Thật động tâm, ngón tay thon dài kia phất lên xoát xoát xoát múa sâu vào tim họ tận ba phân a.
Fan hâm mộ Ninh Vân Dập hiển nhiên cũng bị làm cho kinh diễm ngây người, lấy lại tinh thần điên cuồng ấn ấn ấn, do fan hâm mộ hai bên số lượng quá nhiều, tổ nghiên cứu 【 Tinh Bá 】không có dự liệu được, dẫn đến lúc đưa ra kết quả cuối cùng lại ngoài ý muốn, cả hai đều gây chân động lớn dẫn đến số lượng bình chọn đều rất cao.

Kết quả là hoà nhau!!
Mục Gia Dật không thấy được quá trình Ninh Vân Dập khắc rồng chỉ trong một phút, hắn chỉ nhìn thấy số phiếu bình chọn tuy cao nhưng lại hoà nhau này cũng không có phản ứng gì, cười nói: "Tông tiên sinh, vậy phải làm sao bây giờ, chúng ta thật sự là hữu duyên, số phiếu bình chọn bằng nhau, không biết được ai thua ai thắng."
Ninh Vân Dập thuận theo ý hắn nói: "Đúng vậy a, vậy sao biết được ai thua đây?"
Mục Gia Dật: "Xem như chúng ta hoà, nhưng mọi người xem kênh livestream khổ cực bình chọn như vậy cũng không thể để họ thất vọng, hay là chúng ta chơi trò Thật Lòng hoặc Mạo Hiểm Lớn góp vui cho tất cả fan hâm mộ, ngươi thấy sao? "
Ninh Vân Dập nhìn qua người đối diện trong màn ảnh đang cười giả dối: "Được a.".

||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới) |||||
Mục Gia Dật càng thấy đối phương dễ lừa gạt: "Vậy ai bắt đầu trước hỏi đây?"
Ninh Vân Dập: "Mục tiên sinh trước đi."
Cái này lại đúng ý Mục Gia Dật, hắn thậm chí có chút kích động, rốt cục nháo lớn như vậy không phải để đạt được mục đích thế này sao?
Mục Gia Dật hít sâu một hơi: "Như vậy Tông tiên sinh chọn lời Thật Lòng hay là Mạo Hiểm Lớn đâu?"
Ninh Vân Dập: "Lời Thật Lòng."
Mục Gia Dật cong cong mắt, mở miệng chính là một câu hỏi mang tính bạo kích: "Như vậy, vấn đề của ta là, những nguyên liệu nấu ăn hiếm có hợc đã bị tuyệt chủng của Cổ Lam Tinh trong tay ngươi từ đâu mà có? Tông tiên dinh phải nói thật nha."
Trước mặt nhiều người như vậy, hắn không tin đối phương có thể không nể mặt mà nói láo được.
Một khi nói dối rồi, người này chắc chắn sẽ bị lưu lại vết đen trong cuộc đời y.
Còn nếu như thẳng thắn trả lời, Mục Gia Dật sẽ biết được nguyên liệu của đối phương là từ đâu mà có, đến lúc đó lại thu mua, hắn còn có thể lo lắng vấn đề đưa mỹ thực Cổ Lam Tinh cho Đường lão nữa sao?

Mục Gia Dật lòng tin tràn đầy, đối với cục diện này nắm chắc phần thắng.
Lợi ích thật lớn phía sau đạt được một phần nguyên nhân cũng do Tông Linh phối hợp cùng hắn biểu diễn.
Ninh Vân Dập nghe xong liền trầm mặc, ngay lúc Mục Gia Dật cho là đối phương chọn không nói hoặc là đổi thành trừng phạt, y một lần nữa mở miệng: "Kế thừa di sản gia tộc."
Chỉ ngắn ngủi mấy chữ, tất cả mọi người bao gồm Mục Gia Dật và Tông Linh đang xem kênh livestream cũng đều choáng váng.
Kế thừa...!di sản gia tộc?
Cái này hiển nhiên không nằm trong suy xét của Mục Gia Dật, đơn giản là vì hắn không nghĩ tới trường hợp là di sản được kế thừa?
Đây chính là đồ vật tư nhân, muốn đoạt cũng không thể đoạt được.
Ninh Vân Dập nhìn mặt Mục Gia Dật nháy mắt trắng bệch, lộ ra một nụ cười sâu xa, thì ra mục đích là như vậy a, thật đáng tiếc lại để hắn thất vọng rồi!
Ninh Vân Dập vô tội nhún vai: "Đích thật là di sản của gia tộc, một mình ta thừa kế."
Cái này cũng không tính là lời nói dối, chính xác là thừa kế a! Chỉ là y thừa kế "Di sản" đời trước của y mà thôi.
Mục Gia Dật nhếch môi, không cam tâm hỏi: "Ta làm sao chưa nghe nói qua gia tộc nào có di sản là nguyên liệu nấu ăn Cổ Lam Tinh này a?"
Ninh Vân Dập cười đến càng thêm vô tội: "Đây là câu hỏi thứ hai."
Cho nên, y có thể cự tuyệt trả lời nha.
Mục Gia Dật trước mặt nhiều người xem kênh livestream chỉ có thể thu liễm tâm tư: "Là ta nhất thời lòng hiếu kỳ, hiện tại đến lượt Tông tiên sinh hỏi ta."
Ninh Vân Dập: "Như vậy Mục tiên sinh chọn lời Thật Lòng vẫn là Mạo Hiểm Lớn nha?"
Mục Gia Dật không chút do dự lựa chọn: "Lời Thật Lòng."
Ninh Vân Dập nôn nóng được xích lại gần một chút, nhìn qua nhân vật hoạt hình giả lập có thể thấy tâm tình y rất vui vẻ: "Như vậy lúc đó Mục tiên sinh đáp không được, sẽ đổi thành Mạo Hiểm Lớn sao?"
Mục Gia Dật liếc y một cái thật sâu, cảm thấy đối phương có thể hỏi ra vấn đề gì khiến hắn không trả lời được? Hắn thấy không có khả năng.
Mục Gia Dật không chút do dự gật đầu: "Tông tiên sinh yên tâm, ta đã chọn, tự nhiên sẽ không đổi ý."
Ninh Vân Dập chặn đường lui của hắn, lúc này mới cười tủm tỉm nói: "Như vậy ta bắt đầu hỏi."
Mục Gia Dật chẳng biết tại sao không hiểu có chút nóng nảy, miễn cưỡng khắc chế: "Hỏi đi.".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.