- Nhưng những gì mà tôi vừa nói cũng không phải là điều quan trọng nhất, mà thứ trọng yếu hơn chính là: Bóng Đè chỉ hoạt động trong Giấc mơ Trung dung và Giấc mơ Thâm sâu. Nó chưa bao giờ xuất hiện tại Giấc mơ Nhạt nhẽo cả.
"Khoan đã!" Tôi nhìn dòng comment của vị Chuyên gia Thôi miên này, có khá nhiều khái niệm mà tôi mù tịt: "Mr. Fan, anh nói Giấc mơ Trung dung và Giấc mơ Thâm sâu là gì? Ngay cả giấc mơ còn phải phân ra loại này loại kia à?"
Chuyên gia Thôi miên Fantasy trả lời:
- Giống như cậu ngủ mơ mơ màng màng và ngủ say vậy. Khi cậu ở trong Giấc mơ Nhạt nhẽo, cậu vẫn còn thanh tỉnh, biết rõ là mình đang nằm mơ. Thậm chí, cậu có thể chọn cách nhảy từ trên cao xuống, hoặc tự sát, để có thể chấm dứt giấc mơ, cưỡng ép bản thân tỉnh lại.Thế nhưng, Giấc mơ Trung dung thì khác. Lúc đó, cậu không thể nhận rõ là mình đang ở trong mơ hay thế giới thực. Dù cuối cùng cậu biết là mình đang nằm mơ, nhưng tôi chấp cậu dùng bất cứ phương pháp nào cũng không thể tỉnh lại từ trong giấc mơ ấy, trừ phi có người từ thế giới bên ngoài chủ động đánh thức cậu.Và sau cùng, tầng đáng sợ nhất chính là Giấc mơ Thâm sâu. Cậu sẽ cho rằng, giấc mơ này mới chính là thế giới thực. Cậu không hề có bất cứ nghi ngờ nào với thế giới chân thực mà mình đang đứng. Bên cạnh đó, ai đã mơ một Giấc mơ Thâm sau, kẻ đó sẽ không thể nào tỉnh lại bởi ngoại lực tác động. Nói cách khác, nếu cậu lạc lối trong Giấc mơ Thâm sâu, cậu sẽ bị nhốt vĩnh viễn tại nơi đó.
Nghe vị Chuyên gia Thôi miên Fantasy nói xong, trán tôi đổ mồ hôi hột. Ngẫm kỹ lại, vấn đề này có vẻ còn đáng sợ hơn những truyền thuyết về yêu ma, quỷ quái rất nhiều.
"Chẳng lẽ không có cách nào trốn thoát sao anh?" Tôi vẫn chưa từ bỏ ý định, hỏi thêm một câu.
Chuyên gia Thôi miên Fantasy nói:
- Chỉ có một biện pháp duy nhất, đó chính là để một người khác đi vào trong giấc mộng của cô ấy, nói sự thật cho cô ấy biết, rồi dẫn cô ấy ra ngoài.Nếu cậu không còn gì để hỏi, thì tôi tiếp tục nói về đề tài đầu tiên. Bóng Đè chỉ có thể sống trong các tầng Giấc mơ Trung dung và Giấc mơ Thâm sâu. Sau khi cậu streamer vừa bước vào giấc mơ, bỗng nhiên cậu đứng ngẩn người trong 01 phút, và thời gian 01 phút đó vô cùng trùng hợp.
Tôi không rõ điểm này, bèn hỏi: "Tôi chỉ đứng ngẩn người 01 phút thôi à, nhưng thực tế tôi ở trong cơn ác mộng ấy đến tận 01 tiếng đồng hồ đó."
Chuyên gia Thôi miên Fantasy trả lời:
- Cậu streamer đừng nôn nóng. Đây chính là điều mà tôi chuẩn bị nói. Không thể nào nắm bắt được dòng thời gian chảy trong giấc mơ, giống như rơi vào một Lỗ sâu mini vậy. Nếu cậu có thể chắc chắn rằng mình ở trong giấc mơ ấy 01 tiếng đồng hồ, vậy là cậu vô cùng xuất sắc rồi đó.
Mặt tôi hơi đỏ, nếu không phải có hàng loạt đồng hồ báo thức xuất hiện trong cơn ác mộng ấy, tôi cũng chẳng biết là thời gian nơi ấy nhanh chậm thế nào.
- Căn cứ vào nghiên cứu của chúng tôi, theo lẽ bình thường, những tầng giấc mơ khác nhau sẽ có tỷ lệ nghịch về thời gian là 60:1. Nói cách khác, nếu cậu dừng chân bên trong Giấc mơ Trung dung, thì ở tầng Giấc mơ Nhạt nhẽo chỉ là 01 phút, và bên ngoài thế giới thật là 01 giây!
Đọc xong dòng comment này, tôi bừng tỉnh: "Ý của anh là, tôi vừa bị kéo vào tầng Giấc mơ Trung dung?"
- Đúng vậy, cũng chỉ có thế mới giải thích được vì sao xuất hiện tỷ lệ nghịch về thời gian như thế, và tại sao cậu gặp Bóng Đè.
Có lẽ cái người mang ID Chuyên gia Thôi miên Fantasy này cũng là một cao thủ trong cuộc sống hiện thực. Điểm lợi hại của người này khác với Vạn Nhất đạo trưởng, ông ấy đang dùng phương pháp khoa học để giảng giải cho tôi về sự cấu thành của một giấc mơ. Mặc dù vẫn còn nhiều danh từ chuyên môn khó hiểu, nhưng ít ra là để tôi nhận biết cơ bản về phạm trù giấc mơ này.
"Mr. Fan, vậy theo anh, làm sao tôi mới có thể tỉnh lại từ giấc mơ này?"
Chuyên gia Thôi miên Fantasy trả lời:
- Hiện tại, chúng ta đang ở tầng Giấc mơ Nhạt nhẽo, chỉ cần nhảy từ trên cao xuống là có thể tỉnh lại. Đáng tiếc, đây là giấc mộng của người khác, chứ không phải của cậu. Muốn chạy ra khỏi giấc mơ này, chỉ có cách để người đang nằm mơ tự tỉnh lại.
Tôi nhìn Hoàng Tuyết đang ngủ say bên cạnh: "Mr. Fan, ý anh là đánh thức cô gái này?"
- Đánh thức trực tiếp nguy hiểm lắm. Chuyện này y chang như cậu dùng bạo lực để đánh thức kẻ bị mộng du vậy, sẽ gây ra tổn thương vĩnh viễn đến thân thể và trí não của cô ấy. Nếu cô ấy có bệnh tật bẩm sinh hoặc thần kinh yếu, nhạy cảm, thậm chí sẽ bị chết vì điên loạn, hoặc vĩnh viễn lạc trong giấc mơ của bản thân.
Tôi im lặng một hồi, rồi hỏi: "Vậy tôi cần làm gì bây giờ?"
- Cách ổn thỏa nhất chính là tự bản thân cậu đi vào tầng Giấc mơ Trung dung, tìm ra ý thức của cô ấy, nói cho cô ấy biết đây là giấc mơ, để cô ấy tự thức tỉnh.
"Nhập mộng lần nữa à?"
- Chính xác hơn là, cô ấy đang mơ trong giấc mơ. Cậu phải biết tranh thủ thời gian nhé! Nếu cô ấy ngủ say trong tầng Giấc mơ Trung dung, có khả năng sẽ đối mặt với Bóng Đè, bị nó bắt đi đến tầng Giấc mơ Thâm sâu. Đến khi đó, cơ hội để chúng ta có thể chạy trốn càng mong manh hơn nữa.
Nhìn dòng comment mà Chuyên gia Thôi miên Fantasy vừa gửi, tôi hơi do dự. Tôi vừa thoát khỏi tầng Giấc mơ Trung dung. Nơi đó đã bị âm hồn chiếm cứ hoàn toàn. Nhớ lại ký ức kinh khủng trong căn nhà đó, thực lòng tôi không đủ dũng cảm để quay lại nơi đó lần nữa.
"Chẳng còn biện pháp nào khác sao anh?"
Chuyên gia Thôi miên Fantasy nói:
- Cậu tranh thủ thời gian đi! Trên thế gian này, cái chết thống khổ nhất không phải là bị vạn trùng cắn tim, không phải là bị ngàn đao tùng xẻo, mà là bị chết trong giấc mơ của mình.
Sau dòng comment này, chờ một hồi, tôi cũng không thấy ID của Mr. Fan tiếp tục nói chuyện trong room livestream nữa.
"Nằm mơ trong giấc mộng còn dễ hiểu, giờ mình còn phải đi vào giấc mơ ấy để cứu người nữa à? Có đáng tin không đây?" Tôi bước đến cạnh Hoàng Tuyết đang ngủ say. Trên trán cô ấy vẫn là lá bùa Đồng Tang bằng da người đang dán chặt.
"Mình đã đích thân trải nghiệm sự đáng sợ bên trong tầng Giấc mơ Trung dung. Một cô gái yếu đuối như Hoàng Tuyết, phỏng chừng sẽ hoảng sợ đến chết ngất, hay thậm chí muốn chết cũng là một chuyện vô cùng xa xỉ."
Sau khi quyết định chủ ý xong, tôi không do dự nữa. Dựa vào phương pháp vẽ đồ án Hồ lô mà Vạn Nhất đạo trưởng đã dạy ban nãy, tôi lần mò một hồi liền tìm được chòm Dao Quang trong vòng xoáy của chòm sao Bắc Đẩu Thất Tinh.
Tôi tập trung tất cả ý niệm của mình vào nơi này, rồi đọc thầm pháp môn nhập mộng lần nữa:
- Mộng đêm, một giấc kinh hoàngĐồng Tang vừa nhập, ba ngàn năm trôi!
Căn phòng bệnh trống rỗng này chỉ còn lại mỗi Hoàng Tuyết đang ngủ say và Anh Tử. Sau khi tôi đi vào tầng Giấc mơ Trung Dung của Hoàng Tuyết, bỗng nhiên Anh Tử làm ra một hành động vô cùng quái lạ. Cô bé giật lá bùa Đồng Tang ra khỏi trán Hoàng Tuyết, liếc mắt nhìn về phía cửa ra vào một cái, rồi cả thân người cô bé biến mất dần.
Mười mấy giây sau, cửa phòng bệnh bật mở tung, có một đôi anh em song sinh bước vào phòng.
Dáng vẻ của bọn họ rất đẹp trai, nhưng có phần kỳ quái do gương mặt của người anh có thêm một vết bớt to lớn trên má.
Cả hai bước nhanh đến bên cạnh Hoàng Tuyết, nhìn cô nàng đang ngủ say, có chút lần khần.
"Anh hai, giấc mơ của cô gái này khiến em không được thoải mái. Chúng ta chỉ vừa vào tầng Giấc mơ Nhạt nhẽo thôi, nhưng em đã có cảm giác này. Em lo rằng có biến cố phát sinh đấy!"
"Khó nói lắm! Anh cảm giác được có người nhanh chân hơn chúng ta, đã vô giấc mơ của cô gái này trước đó rồi!"
"Anh hai, chẳng lẽ bọn họ cũng dòm ngó đến bức tranh cổ không hình mà Phật Đà để lại? Dù gì nó cũng cất giấu số mệnh của Thiên Ất Quý Nhân..."
"Thay vì vấn đề này, anh đang thắc mắc một chuyện khác. Đó là bọn chúng đã dùng cách nào để tiến vào giấc mơ của cô gái này? Số mệnh của cô gái này được Thiên Ất Quý Nhân che chở. Nếu không nhờ sự chỉ dẫn của bức tranh cổ từ tay Phật Đà, hai anh em sinh đôi chúng ta không thể nào đi vào được nơi này đâu. Chúng ta không thể khinh thường thực lực của đối phương được!"
"Anh, vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì?"
"Cô ấy ngủ say trong giấc mơ, xem ra là bản ngã cô ấy đã bước vào tầng Giấc mơ Trung dung mất rồi. Đến nước này, chúng ta đành phải đi vào nơi đó."
Hai người nhìn nhau một cái, rồi áp tay vào nhau, tay còn lại cùng sờ vào sợi dây chuyền có hình tượng Phật.
"Giới phân Ngũ hành - luật thông Âm Dương - câu hồn dịch phách - song đồng nhập mộng!"
...
Vừa mở mắt ra, hình ảnh đầu tiên mà tôi nhìn thấy chính là một gương mặt nhỏ nhắn với cái miệng xinh xinh đang cắt chặt răng, cố gắng làm ra biểu hiện hung dữ, nhưng thực tế lại vô cùng đáng yêu.
Gương mặt cô ấy thon, gầy, nhưng dường như Thượng Đế đã phá lệ mà thiên vị cô ấy vậy, trút hết tất cả những gì xinh đẹp vào đấy.
"Đẹp quá!" Tôi thì thầm lời cảm quan sâu tận đáy lòng. Sau đó, tôi bừng tỉnh, vì lúc này không phải là thời điểm thưởng thức gái đẹp nha.
Tôi lùi về sau một bước, kéo dài khoảng cách với cô gái trước mắt ra. Tình thế hiện tại có vẻ thuận lợi hơn nhiều so với điều mà tôi dự kiến, vừa vào giấc mơ tầng Trung dung đã có thể gặp Hoàng Tuyết ngay tức khắc.
Cô ấy vẫn đang ngồi trên giường nhỏ trong phòng điều dưỡng, cực kỳ cảnh giác, ôm choàng lấy chăn gối, che phủ hết dáng người quyến rũ mê hồn.
Cô ấy cầm chặt điện thoại bằng hai tay, hung hăng trợn mắt nhìn tôi: "Tại sao anh đến phòng tôi giữa khuya? Bên ngoài có nhiều bảo vệ lắm đó, nếu anh muốn làm gì tôi, tôi khuyên anh nên dẹp bỏ cái ý định đó đi!"
Trông bộ dạng khẩn trương của Hoàng Tuyết, tôi chỉ biết thở dài trong lòng. Quả nhiên, cô ấy không hề hay biết là mình đang nằm mơ.
"Hoàng Tuyết, chuyện này hơi phức tạp. Anh sẽ tóm tắt cho em nghe. Hiện tại, em đang ở trong chính giấc mơ của mình. Có lẽ em không nhận ra, bởi vì em đã tiến vào tầng Giấc mơ Trung dung, nghĩa là em đang nằm mơ trong chính giấc mộng của bản thân mình!"
Nghe tôi nói xong, Hoàng Tuyết liền phản ứng trực tiếp ngay, không hề do dự, bèn nhấn số 110, và thét to về phía bên ngoài: "Có ai không??? Có một thằng điên biến thái lén vào phòng em nè!!!!!"