Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang

Chương 183: Phát trực tiếp bắt ma (9)



Một cảm giác mất mát thoáng qua trong tim. Bà như vừa nhận ra điều gì, buột miệng hét lên: “Tiểu Tiểu, con chính là con gái của mẹ!”

 

Cơ thể Chu Tiểu Tiểu khẽ run lên, không kìm được quay đầu lại, mỉm cười: “Con yêu mẹ, mẹ ơi!”

 

Ngay khoảnh khắc lời nói rơi xuống, đôi mắt của Hồ Xuân Liễu khôi phục hoàn toàn sắc đen trắng như người bình thường. Màu xám kỳ dị kia biến mất không dấu vết.

 

Cũng chính lúc đó, trong thế giới của Hồ Xuân Liễu, hình bóng của Chu Tiểu Tiểu biến mất hoàn toàn.

 

Ngay cả một nam một nữ mặc áo choàng kỳ lạ cầm xích cũng không thấy đâu nữa.

 

Hồ Xuân Liễu lại rơi lệ.

 

*Bình luận trực tiếp từ người xem:

 

[Hu hu hu mặc dù không hiểu hết, nhưng khóc quá trời, không kìm được nước mắt.]

 

[Tui cũng vậy, đoạn giữa Tiểu Tiểu với dì Hồ xúc động quá trời!]

 

[Streamer thuê diễn viên ở đâu vậy trời? Diễn đỉnh thế! Nhất là bé gái ấy, đào tạo làm sao thành sao nhí đi, diễn xuất này mà lớn lên thì nổi tiếng khắp cả nước luôn á!]

 

[Mà mắt của dì Hồ sao đổi màu được thế? Có dùng hiệu ứng không? Tôi đâu thấy bà ấy tháo kính áp tròng đâu!]

 

[Tui nghĩ là tui hiểu rồi...]

 

[Cắm tai nghe đi, cao nhân trên kia chuẩn bị phân tích kìa.]

 

[Tui đoán là: Tiểu Tiểu vốn mồ côi, từng được dì Hồ giúp đỡ. Sau này trại trẻ xảy ra chuyện, Tiểu Tiểu mất, nhưng vì lòng biết ơn cô ấy quay về bên cạnh dì Hồ, phát hiện dì vì cái chết của con gái mà tâm thần sa sút nên mới giả làm Lạc Lạc để ở bên dì.]

 

[! Trên kia thông minh quá trời, không cần mạng nữa à!?]

 

[Phân tích hay thế, thưởng cho một bộ đề thi Ngữ Văn luôn!]

 

Lương An Vãn đi phía trước, kéo theo sợi xích, Chu Tiểu Tiểu ngoan ngoãn đi phía sau.

 

Không rõ là cố tình hay vô ý, hai người họ cố giữ khoảng cách khá xa với Phong Yến.

 

Trên đường đi, Lương An Vãn đột ngột lên tiếng sau một lúc im lặng: “Đôi mắt âm dương của bà Hồ là do sức mạnh của con ảnh hưởng phải không?”

 

Chu Tiểu Tiểu gật đầu: “Vâng. Bản thân dì Hồ không có mắt âm dương, chỉ là con chuyển sức mạnh của mình sang cho dì, để dì có thể nhìn thấy con, nghĩ rằng ‘Lạc Lạc’ vẫn luôn ở bên dì.”

 

“Giờ con phải rời đi rồi, sức mạnh cũng dần tan biến, mắt âm dương của dì Hồ cũng sẽ biến mất theo.”

 

Cô bé giải thích rất rõ ràng, không giấu giếm chút nào, như thể đang báo đáp ân tình vì được Lương An Vãn cho nói lời tạm biệt cuối cùng.

 

Sức mạnh tan biến...?

 

Lông mày Lương An Vãn khẽ nhíu lại. Cô vô thức quay đầu lại nhìn thì thấy thân thể lơ lửng của Chu Tiểu Tiểu đã trở nên trong suốt hơn, mờ dần như sắp tan biến.

 

Đó là dấu hiệu linh hồn bắt đầu tan rã.

 

Linh hồn tan vỡ, nói một cách dễ hiểu, chính là hồn bay phách tán.

 

Thậm chí ngay cả cơ hội để đi qua cầu Nại Hà, đầu thai chuyển kiếp cũng không còn - hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này.

 

Ánh mắt có phần ngây ngô của Chu Tiểu Tiểu bắt gặp vẻ nghi hoặc trong mắt Lương An Vãn, cô bé lên tiếng hỏi:

 

“Cô đang muốn hỏi sức mạnh của con đến từ đâu, phải không?”

 

Lương An Vãn gật đầu.

 

Chu Tiểu Tiểu nhìn đôi tay trắng trẻo của mình, giọng nói bình thản nhưng lộ ra sự điềm tĩnh đáng ngạc nhiên:

 

“Trước khi chết, con đã giết rất nhiều người. Sau khi chết, không hiểu sao lại có được những sức mạnh này. Trước đây từng đọc trong truyện, nói rằng nếu quỷ hút tinh huyết người sống thì sẽ biến thành ác quỷ, có được sức mạnh lớn. Tuy con giết người khi còn sống, nhưng có lẽ cũng có tác dụng tương tự...”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.