Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang

Chương 206: Thỉnh phong (8)



Cô quay lại nhìn màn hình, thấy mọi người trong phòng livestream vẫn đang bàn luận rôm rả về chuyện thỉnh phong.

 

Lương An Vãn cúi đầu suy nghĩ một lúc rồi chủ động mở lời: “Người hữu duyên thứ ba đang có việc riêng cần xử lý, nhân lúc này, tôi kể cho mọi người nghe một câu chuyện nổi tiếng trong lịch sử về thỉnh phong nhé?”

 

[Ngon luôn! Em đã rửa tai sạch sẽ rồi đây!]

 

[Mở tai nghe đây!]

 

[Lôi ghế, lấy khoai tây, chuẩn bị nghe chuyện nè!]

 

Lương An Vãn hắng giọng, bắt đầu kể: “Nghe nói vào cuối thời Tần, vùng Trung Nguyên có một con linh xà tu hành thành công. Để được hóa tiên, nó chủ động đi tìm người thỉnh phong. Nhưng người gặp nó đều sợ hãi, vừa thấy con rắn cuộn lại liền bỏ chạy. Linh xà không nản chí, đợi thêm vài ngày rồi đột nhiên cảm nhận được một luồng đế khí mạnh mẽ – thì ra đó là lúc Lưu Bang đi ngang qua.”

 

“Linh xà tưởng gặp được cơ duyên lớn, vội vàng chạy tới thỉnh phong, muốn hỏi Lưu Bang nó có giống người không. Nhưng vừa mới đến gần, Lưu Bang đang say rượu đã rút kiếm chém thẳng một nhát, khiến linh xà thân tử đạo tiêu.”

 

“Linh xà căm phẫn không cam lòng, linh hồn sau khi chết cứ mãi bám lấy Lưu Bang. Lưu Bang tỉnh rượu cùng có chút áy náy nhưng vì đại nghiệp chưa thành nên chỉ qua loa nói rằng: ‘Giờ còn đang phải vượt núi, không có mạng đền, khi nào tới đồng bằng hãy nói.’”

 

“Sáng hôm sau tỉnh lại thấy mình vẫn sống bình thường, ông cũng chẳng để tâm đến giấc mơ đó nữa.”

 

“Sau này, nhà Hán truyền được hơn 200 năm, tới thời Hán Bình Đế thì bị Vương Mãng đầu độc giết chết, chiếm lấy thiên hạ nhà Hán. Bình – tức ‘bình nguyên’, Mãng – tức ‘Vương Mãng’, dân gian vì thế mới có câu truyền miệng: ‘Lưu Bang chém Mãng, Bình Đế đền mạng.’”

 

Lương An Vãn nói một hơi dài, cảm thấy khô miệng, lập tức cầm ly uống nước cho đỡ khát.

 

Phòng livestream đã bùng nổ.

 

[Trời ơi, còn có chuyện như vậy sao?]

 

[Nhà Hán thân yêu của tôi ơi, có ai học sử xác minh giúp không?]

 

[Chuyện này làm sao chứng minh được thật hay giả, vì sách sử cũng do người viết mà thôi.]

 

[Nhưng tôi chọn tin lời chủ phòng!]

 

[Nghĩ lại thì người hữu duyên cũng còn may mắn chán, chỉ xui xẻo nửa năm thôi, ít ra vẫn còn mạng sống...]

 

Sau khi câu chuyện của Lương An Vãn vừa kết thúc không bao lâu, người hữu duyên thứ ba đã gửi tin nhắn riêng, nói rằng mình có thể kết nối mic được rồi.

 

Lương An Vãn lập tức gửi yêu cầu kết nối.

 

Ngay khi ID [Ánh Sáng Chính Đạo] vừa hiện ra, cả phòng livestream đã bật cười rôm rả.

 

[Ông anh cái tên này bá quá, hahaha!]

 

[Ánh sáng chính đạo! Chiếu rọi khắp nhân gian!]

 

[Trong đầu tự nhiên vang lên nhạc là sao vậy trời?!]

 

Người hữu duyên này là một chàng trai trẻ, nhưng trông có vẻ khá mệt mỏi, quầng thâm dưới mắt dày như gấu trúc khiến cả gương mặt càng thêm tiều tụy.

 

Cậu ấy hơi ngại ngùng chào ống kính: “Chào chị, chị livestream.”

 

“Chào em.” Lương An Vãn gật đầu thân thiện, nói câu quen thuộc:

“Tiền quẻ là một Chưởng Trung Minh Ngọc.”

 

“Dạ dạ, em biết chứ, em là fan của chị mười năm rồi mà.” [Ánh Sáng Chính Đạo] nhanh chóng chuyển khoản tiền quẻ, xoa tay đầy mong chờ, “Tiếp theo chị sẽ tính vận mệnh đời em đúng không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.