Mắt Mèo.
Đại sảnh Hội đồng Thánh điện.
"Cách phân công này không thường gặp."
Trưởng lễ nghi Arnold gấp lại danh sách tham dự trong tay, nhìn quanh hội nghị, bàn tròn ngồi đầy quan lễ nghi.
Hai đầu bàn là hai trưởng lễ nghi khác, tân trưởng lễ nghi Malorian Perron và Gabriel.
"Nhưng cách phân công hiện tại rất hợp lý. Tháng 9 là tháng nhiều sự kiện, Carnival Bắc Cực trùng với thời điểm tổ chức hội nghị hợp tác giữa Mắt Mèo và Liên minh Thủ đô."
"Trùng trẻ cần tham gia nhiều buổi tiệc phù hợp để mở rộng kiến thức. Malorian, đây là lần đầu tiên cậu tham dự buổi tiệc hợp tác giữa Mắt Mèo là Liên minh Thủ đô với tư cách là trưởng lễ nghi Mắt Mèo, buổi tiệc này khác với tất cả các buổi tiệc giao lưu trước đây mà cậu từng tham dự với tư cách là trùng thừa kế Perron."
Trưởng lão lễ nghi nhìn sang tân trưởng lễ nghi bên tay trái, gương mặt già nua hiền từ nhưng đôi mắt thú toát lên vẻ sắc bén uy nghiêm: "Lần này đi dự tiệc thay mặt cho Mắt Mèo, cậu không có dòng họ, cậu là trưởng lễ nghi Malorian."
"Hãy quên đi bản thân cũ trở thành trùng hoàn toàn mới trong buổi tiệc hợp tác này, đừng làm tôi thất vọng, trưởng lễ nghi Malorian."
"Vâng." Tân trưởng lễ nghi Malorian đáp ứng.
Trưởng lão lễ nghi quay sang bên phải, nhìn Gabriel bằng vẻ mặt hài lòng: "Karen phụ trách giám sát Carnival đã nghỉ hưu, ông sẵn sàng chủ động nhận nhiệm vụ giám sát Carnival là một điều rất đáng khen ngợi."
Mỗi năm Carnival, Mắt Mèo đều cử vài quan lễ nghi cấp cao và một trưởng lễ nghi đích thân đến giám sát.
Trước năm 2000, mối quan hệ giữa Tòa án Mắt Mèo và Quân đoàn không tốt đẹp, các quân thư cuồng nhiệt tôn sùng quý ngài, thường xuyên cau mày lạnh lùng với các quan lễ nghi của Mắt Mèo. Mỗi năm Carnival, các quan lễ nghi là nhóm chịu thiệt thòi, nhiều quan lễ nghi thầm cho rằng được chọn đi giám sát lễ hội là một việc làm vất vả.
Trước lời khen ngợi của trưởng lễ nghi, Gabriel mỉm cười, cụp mắt khiêm tốn.
Trưởng lão lễ nghi: "Lần này, mười quân đoàn cấp cao tham dự nhiệt tình chưa từng có, đây là một tín hiệu tích cực cho Mắt Mèo, đại diện cho sự hợp tác phá vỡ thế bế tắc."
"Carnival Bắc Cực có nguyên nhân đặc biệt, rất nhiều quân thư cấp cao của mười quân đoàn tham dự, hơn 20 tổng tư lệnh phân đoàn đã dành riêng kỳ nghỉ để dự tiệc, một nửa tư lệnh phân đoàn của mười quân đoàn cấp cao đều đến, lần này lễ hội Bắc Cực không giống bình thường."
Trưởng lão lễ nghi: "Gabriel hãy dùng đôi mắt tinh tường và khứu giác nhạy bén của ông phát hiện ra những quân thư cấp cao nào là những đối tác hợp tác tiềm năng."
"Vâng." Gabriel đồng ý.
"Vậy thì, tiếp theo chúng ta sẽ điều chỉnh tạm thời việc sử dụng tài nguyên trong thời gian gần đây. Các hành tinh tài nguyên ở vùng sao Tây Tiên Nữ bị ô nhiễm nghiêm trọng..." Trưởng lão lễ nghi lần lượt thông báo chính sách mới, các truởng lễ nghi im lặng lắng nghe, thỉnh thoảng đặt câu hỏi và đề xuất ý kiến.
Hai tiếng sau, hội nghị kết thúc. Các quan lễ nghi chào hỏi nhau, vội vã quay trở về khu vực quản lý của mình để tổ chức hội nghị tiếp theo với các giảng viên lễ nghi cấp dưới.
Chẳng mấy chốc, hai dãy hành lang hai bên Thánh Điện đã vắng tanh.
"Trưởng lễ nghi Gabriel, xin dừng bước."
Một giọng nói vang lên từ phía sau, Gabriel dừng chân.
Y ấm giọng dặn dò tôi tớ bên cạnh: "Cậu đi lấy xe trước đi, đợi tôi ở đường đi vào quảng trưởng vườn hoa, tôi qua sau."
"Rõ, thưa trưởng quan." Tôi tớ nhanh chóng rời đi.
"Buổi sáng tốt lành, trưởng lễ nghi Malorian." Gabriel quay người lại.
Chỉ thấy tân trưởng lễ nghi bước nhanh về phía y.
Gabriel mỉm cười: "Sao ngài không ở lại với trưởng lão lễ nghi lâu hơn một chút."
"Nếu tôi ở lại lâu hơn nữa, lỗ tai tôi sẽ ra kén mất, vị ấy chỉ lặp đi lặp lại vài câu sáo rỗng." Tân trưởng lễ nghi bước lên đi song song, cả hai cùng nhau dạo bước trên hành lang Thánh Điện.
Tháng 9, lá ngô đồng vàng bay lả tả hai bên đường, ánh nắng chiều tà rọi xiên xuống, vụn lá vàng trải thảm trên con đường.
"Vào thời của trưởng lão lễ nghi Arnold, những lời ông ấy truyền dạy lại là cách giao tiếp xã hội tốt nhất đấy." Gabriel nói.
Tân trưởng lễ nghi cười giả lả: "..."
Sau vài câu chào hỏi xã giao, tân trưởng lễ nghi vào thẳng vấn đề chính. Anh ta hắng giọng rồi nói: "Cảm ơn ngài đã chủ động đề cập đến danh sách trao đổi lần này."
Nếu lần này không phải Gabriel chủ động đề xuất việc giám sát Carnival, thì trùng đến Carnival lần này sẽ là Malorian!
Anh ta còn trẻ, thích hợp làm những việc khó khăn hơn.
Đàm phán hợp tác với đại diện Liên minh Thủ đô là cơ hội tốt để kiếm chác và gia tăng tầm ảnh hưởng của trùng, trước đây đều do Gabriel không có gia thế đảm nhiệm việc này.
Suốt bao nhiêu năm qua, Gabriel đã làm việc vô cùng xuất sắc, khiến Mắt Mèo lạnh nhạt với Liên minh Thủ đô suốt mười mấy năm trời. Liên minh Thủ đô vẫn không ngừng cống nạp tài nguyên và công nghệ mới tiên tiến cho Mắt Mèo.
Tân trưởng lễ nghi Malorian còn tưởng phải mất hai ba mươi năm mới có cơ hội này, ai ngờ, năm thứ hai sau khi lên chức đã được tiếp xúc.
"Nếu ngài có ý định cân nhắc vị trí trong tòa án..." Tân trưởng lễ nghi nói đầy ẩn ý.
"Ngài suy nghĩ như vậy là hiểu lầm rồi."
Gabriel nói, nhẹ nhàng nắm lấy chuỗi cầu nguyện đeo trước ngực, vẻ mặt hiện từ: "Carnival Bắc Cực lần này là cơ hội phá băng đầu tiên sau 400 năm giữa Mắt mèo và phe quân đoàn, đây là sự thay đổi lớn và cơ hội to lớn đối với Mắt mèo và chúng ta."
"Từ khi lên chức, tôi luôn đảm nhiệm việc hợp tác của Liên minh Thủ đô. Chắc hẳn ai cũng biết, trong suốt nhiều năm qua, tôi là trùng có khả năng xử lý những tình huống khó xử, vun đắp các mối quan hệ."
Gabriel cười dí dỏm, rồi nghiêm túc nói: "Phe quân thư cứng nhắc hơn Liên minh Thủ đô nhiều. Vậy làm sao một trưởng lễ nghi giữ lập trường, dùng quyền lực của trưởng lễ nghi để đàm phán với phe quân đoàn, đảm bảo sự cân bằng trong giao dịch... tất cả những điều này đều là những gì ngài chưa thành thạo. Nếu ngài bắt đầu sự nghiệp cầm quyền bằng cách đối mặt với phe quân đoàn nguy hiểm hơn Liên minh Thủ đô, đó sẽ là một gánh nặng lớn."
Tân trưởng lễ nghi nghe vậy bèn nhướng mày, quay đầu lại nhìn chằm chằm Gabriel.
Gabriel mỉm cười đáp lại, tân trưởng lễ nghi nheo mắt.
"Tất nhiên, không thể bỏ lỡ cơ hội hòa giải giữa quân đoàn và Mắt Mèo. Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, trao đổi danh sách tham dự là lựa chọn tốt nhất." Gabriel cụp mắt nói: "Ngài không cần phải băn khoan hàm ý tôi đề xuất thay đổi danh sách. Dù tôi không đề cập đến nó ngày hôm nay, trưởng lão lễ nghi Arnold cũng sẽ đưa ra lựa chọn này. Tất cả đều nhằm mục đích tối đa hóa lợi ích cho Mắt Mèo."
"Nguyện Thánh Điện phù hộ cho các quý ngài bình an hạnh phúc."
"Vậy, ngài còn có câu hỏi nào khác không?" Gabriel hỏi.
Tân trưởng lễ nghi im lặng một lát bèn hỏi: "Ngài đã có nhiều năm kinh nghiệm xử lý tiệc hợp tác của Liên minh Thủ đô. Vậy thái độ thực sự của ba gia tộc lớn trong Liên minh Thủ đô với Mắt Mèo là gì? Thái độ mà ngài đại diện cho Mắt Mèo thể hiện thiên vị về gia tộc nào?"
Gabriel vuốt ve chuỗi cầu nguyện nhẹ nhàng, nụ cười vẫn như cũ: "Vậy chúng ta đi thêm một đoạn nữa nhé, tôi sẽ nói thêm cho ngài một số điều."
"Làm phiền ngài rồi, cảm ơn." Lần này tân trưởng lễ nghi nói rất chân thành.
...
...
"... Quy trình cơ bản như vậy, sau này tôi sẽ gửi cho ngài một email liệt kê tọa độ các hành tinh mà tôi đã chọn trong những năm qua." Gabriel nói: "Mỗi lần Mắt Mèo tổ chức yến hội hợp tác với Liên minh Thủ đô, các hành tinh được chọn đều là những hành tinh nghỉ dưỡng trung lập. Quyền chọn hành tinh nằm trong tay Mắt Mèo, sau khi chọn hành tinh, Mắt Mèo sẽ cử Quân đoàn 4 phong tỏa hành tinh đó."
"Trùng đại diện của Liên minh Thủ đô đến dự hội, chỉ được đi cùng 20 vệ sĩ hoặc á thư của đội liên sao Thủ đô để đảm bảo an ninh. Trong số các tọa độ hành tinh này, tôi thường dùng nhất là Hồng Phỉ Thúy, Lục Loan."
Gabriel hạ giọng, nói nhỏ nhẹ: "Nhưng, ngài làm đại diện mới tham dự yến tiệc hợp tác, ngài có thể chọn những hành tinh cấp trung bậc cao có công nghệ cảnh quan tiên tiến hơn."
"Hành tinh không nên quá rộng, nhưng phong cảnh phải đa dạng, tốt nhất là những hành tinh có nhiều khoáng sản tự nhiên phong phú và độc đáo. Vậy thì ngài vừa có thể ngắm cảnh vừa đàm phán. Khi các trùng thảo luận về một vấn đề quan trọng, khung cảnh xung quanh càng hùng vĩ càng tốt. Họ sẽ tự nhiên tin rằng mình đang tham gia vào một sự kiện vĩ đại nào đó, từ đó nảy sinh thêm nhiều tham vọng hơn, tin rằng mình đang góp phần tạo nên một điều phi thường. 'Phi thường' là một gợi ý rất hấp dẫn đối với trùng, khi trùng của Liên minh Thủ đô tiếp nhận gợi ý này, việc đàm phán tiếp theo của chúng ta sẽ dễ dàng hơn nhiều." Gabriel mỉm cười.
Một lát sau, tân trưởng lễ nghi nói: "... Xin ghi nhận lời dạy của ngài."
"Cần lưu ý thêm một điều nữa." Gabriel cười nói: "Gần đây Tây Tiên Nữ thường xảy ra dị thú, tôi khuyên ngài nên chọn du lịch nghỉ dưỡng ở Đông Thiên Cung. Vì tổ chức tại khu vực thuộc phạm vi Liên minh Thủ đô cũng coi như một cử chỉ hòa bình, trước tiên hãy ổn định họ, ngầm ám chỉ Mắt Mèo sẽ không vì phe quân đoàn trỗi dậy mà hoàn toàn lạnh nhạt với Liên minh Thủ đô."
Tân trưởng lễ nghi thận trọng gật đầu: "Cảm ơn ngài chỉ bảo, nếu sau này ngài có bất cứ yêu cầu nào, tôi, Malorian và Perron sẵn lòng dang rộng vòng tay giúp đỡ."
"Ha ha."
Gabriel cúi đầu một cách khiêm tốn: "Lời này không cần nói, giúp đỡ lẫn nhau là mỹ đức."
"Mong rằng sự nghiệp cầm quyền của ngài sẽ có một khởi đầu rực rỡ."
"Cảm ơn." Tân trưởng lễ nghi nói.
...
"Trưởng quan, ngài cảm thấy Belin kia tốt bụng thật sao?" Tôi tớ đi theo tân trưởng lễ nghi hỏi.
Tân trưởng lễ nghi đứng trên hành lang, tiễn Gabriel lên xe rồi rời đi.
Tân trưởng lễ nghi hừ một tiếng: "Dù ông ta có tốt bụng hay không, không thể phủ nhận Belin là một đóa hoa giao tiếp, một kẻ mưu mô bẩm sinh. Chờ Arnold nghỉ hưu, sẽ có một trưởng lễ nghi nhậm chức, mà vào thời điểm đó, Belin sẽ là trưởng lễ nghi có lai lịch và thâm niên nhất Mắt Mèo."
"Nhưng ông ta không có gia tộc, không thể gánh vác vị trí trưởng lễ nghi. Tất nhiên, vị trí đứng đầu chắc chắn sẽ do tôi đảm nhiệm, ông ta chỉ phụ tá cho tôi."
"Ông ta đang đối xử tốt với tôi vì lợi ích lâu dài thôi."
Tân trưởng lễ nghi giễu cợt: "Không trách gã già kia thích ông ta như vậy, đổi lại tôi cũng thích dùng kiểu thuộc hạ này."
Ting —— Vòng trí não của tân trưởng lễ nghi rung lên, anh ta cúi đầu mở email của Gabriel, một tệp hình ảnh có tọa độ hành tinh hiện ra.
"Làm cẩn thận thật." Tân trưởng lễ nghi lướt qua, phóng to hành tinh Đông Thiên Cung được đánh dấu đỏ là những hành tinh nghỉ dưỡng tiềm năng.
Tuy tân trưởng lễ nghi vẫn không đánh giá cao Gabriel, nhưng lời của Gabriel vẫn ảnh hưởng đến ạn ta. Anh ta không lãng phí thời gian vào việc chọn hành tinh nghỉ dưỡng, mà trực tiếp chọn hành tinh nghỉ dưỡng khai thác đá quý duy nhất ở Đông Thiên Cung: Sky Crystal.
Tôi tớ có chút lo lắng, cung kính nói: "Trưởng quan Malorian, gần đây dị thú liên tục xuất hiện, bọn dị thú thường nhắm đến các mỏ quặng và hành tinh dầu mỏ,... Chọn hành tinh đá quý vào thời điểm này,... Hay là chúng ta nên xem xét thêm các hành tinh nguyên thủy thuộc loại rừng rậm?"
"Từ bao giờ cậu cũng có thể đề nghị cho tôi rồi?" Tân trưởng lễ nghi nói.
Tôi tớ lập tức ngậm miệng, sắc mặt trắng bệch.
Tân trưởng lễ nghi hừ một tiếng, đi ra ngoài.
...
"Trưởng quan Gabriel, tôi đã đến ngã tư Lộ Cung." Tài xế hạ tấm chắn trong xe xuống, báo cáo: "Vừa nhận được thông báo từ bộ đàm trên xe, quý ngài Josephine Von và ngài Vladimir Jeanine đã đến hành cung của ngài. Xin hỏi ngài muốn đi gặp quý ngài Valentine trước hay quay về hành cung."
"Hành cung." Gabriel nói.
"Vâng." Tài xế tiếp tục lái xe thẳng về phía trước, nhanh chóng đến hành cung, hắn xuống xe đi vòng qua mở cửa xe cho trưởng quan.
Gabriel tiện tay mang theo món quà đã chuẩn bị sẵn trên xe xuống, liếc nhìn thời gian trên trí não, bước đi qua con đường mòn trong khu vườn. Sớm có tôi tớ mở cửa cho y: "Chào mừng ngài trở về, trưởng quan. Quý ngài Josephine dẫn theo con cái đang uống trà chiều ở vườn hoa lộ thiên."
"Ừm."
Gabriel vượt qua hai cổng hoa, bước đến trước cổng hoa cuối cùng, điều chỉnh nụ cười xã giao thành nụ cười chân thực nhưng hơi lạnh lùng.
Tôi tớ đẩy cửa vườn hoa, phát ra tiếng động nhỏ, hai trùng đang uống trà trong khu vườn lộ thiên quay đầu lại.
"Chúc một ngày tốt lành, thưa quý ngài Josephine." Gabriel tiến lên chào hỏi, đặt hộp quà biếu được bọc màu đơn sắc lên bàn của quý ngài.
"Đã lâu rồi không được gặp ngài, thấy ngài tinh thần phấn chấn, rạng rỡ khiến tôi thật vui mừng. Nguyện Thánh Điện đời đời phù hộ ngài."
"Chúc một ngày tốt lành, Gabriel." Quý ngài Josephine lãnh đạm cất lời: "Cảm ơn ông, vẫn chu đáo như mọi khi."
"Chúc một ngày tốt lành, thầy Gabriel." Vlad Jeanine bên cạnh lên tiếng chào hỏi đúng lúc.
"Chúc một ngày tốt lành, Vlad đã lâu không gặp."
Gabriel quan tâm hỏi han: "... Gầy đi một chút, dạo này ăn uống không tốt à?"
Vlad Jeanine mỉm cười lắc đầu, khéo léo nói: "Là do sức hấp dẫn của biển tri thức."
Tôi tớ kéo ghế cho Gabriel, sau khi Gabriel ngồi xuống, trò chuyện vui vẻ với quý ngài Josephine nửa tiếng, những chủ đề thú vị và hài hước cứ liên tiếp xuất hiện, quý ngài Josephine giữ thái độ bình tĩnh từ đầu đến cuối.
Đúng 30 phút, không hơn không kém, quý ngài Josephine nói: "Ồ, Valentine sắp sốt ruột rồi, ông dẫn Vlad đi thăm cậu bé nhé, cả hai đã lâu không gặp, chắc hẳn có nhiều chuyện muốn nói."
"Tất nhiên rồi. Nhưng xin hãy đợi một chút, tôi cần quay về thư phòng lấy một số vật dụng cần thiết. Khoảng 10 phút nữa, tôi sẽ đến đón Vlad." Gabriel khéo léo nói, rồi nhanh chóng cúi đầu chào rồi rời đi.
Trưởng lễ nghi và tôi tớ rời đi, còn tôi tớ của Josephine cúi đầu im lặng, trong khu vườn lộ thiên không có trùng nào lên tiếng.
Còn vài phút nữa thì Josephine bỗng lên tiếng: "Vlad."
"Con nghe, thưa hùng phụ." Tư thế ngồi thẳng của Vlad Jeanine càng thêm thẳng, y tập trung nghiêm túc nhìn hùng phụ.
"Nói chuyện với Valentine về văn hóa đại chúng là đủ." Josephine nâng tay lên, vuốt nhẹ vai Vlad, gạt đi bụi bẩn không tồn tại trên vai con nhỏ.
Ông cụp mắt: "Cả ta và Valentine đều mang họ Von, nhưng đó chỉ là họ chung của những trùng không còn liên hệ huyết thống trong ba đời trở lại đây, con của ta, đừng vội vàng hứa hẹn vì điểm chung này."
"Các con..." Josephine chạm lên má đứa con nhỏ, môi mấp máy chỉ nói đến đó rồi ngừng.
Vlad vô thức cọ mặt vào tay hùng phụ, rồi lập tức nhận ra lại quay lại dáng vẻ ưu nhã nhã nhặn.
"Vâng hùng phụ, con đã biết."
Josephine nhìn y, không nói thêm lời nào.
Chẳng mấy chốc, tôi tớ của trưởng lễ nghi đến dẫn đường, Vlad đi theo họ một lần nữa gặp Gabriel. Gabriel đã thay một áo bào màu xám, còn cầm theo một chiếc hộp.
Vlad cụp mắt vờ như không thấy.
Hành cung của trưởng lễ nghi và Lộ Cung của Valentine rất gần nhau, chỉ mất 5 phút lái xe là đến.
"Vlad!!!" Valentine hối hả chạy đến, sau lưng là một nhóm tôi tớ mang theo lễ phục và đồ trang sức.
"Lâu rồi không gặp! Hời ơi! Tớ còn tưởng cả tháng nay không gặp được cậu nữa chứ!" Valentine vui vẻ nói.
"Chúc một ngày tốt lành, Valentine." Vlad nói.
"Valentine." Gabriel đi ở sau cùng khẽ ho, Valentine lập tức đứng thẳng, cúi đầu chào Vlad một cách trang trọng: "Chúc một ngày tốt lành, ngài Jeanine. Lâu rồi không gặp, tôi rất nhớ ngài."
"Thầy." Valentine trông mong nhìn Gabriel.
"Đi đi, nhớ mang theo trùng bảo vệ." Gabriel nói.
Valentine lập tức kéo tay áo Vlad: "Vlad... Vladimir, tôi dẫn ngài đi xem thứ hay ho!"
"Ừm." Vlad đáp.
Gabriel nhìn theo cả hai đi xa rồi mới xách chiếc hộp đi vào Lộ Cung.
Y hỏi tôi tớ đi theo bên cạnh: "Hộp của trưởng lễ nghi Arnold và trưởng lễ nghi Perron đã mang đến chưa?"
"Vừa mới đến, hiện đang đặt trong nhà kính lạnh bên cạnh hồ thuốc."
Gabriel đi về phía nhà kính lạnh, tận mắt nhìn tôi tớ mở cửa nhà kính, đưa hộp thuốc cuối cùng vào sắp xếp, rồi lại khóa cửa, mới nói: "Được rồi, cậu đi xuống đi, tôi quan sát một lúc việc đổ nước vào hồ thuốc."
"Vâng." Tôi tớ rời đi.
Hồ thuốc mà Valentine dùng cho tháng trưởng thành không lớn, trông như một chiếc bát úp ngược, mép bể nhẵn mịn, bên cạnh có vài bậc thang dài.
Lúc này, bể thuốc đang được bơm nước sống và dung dịch thuốc đặc biệt, chúng cuộn trào hòa quyện vào nhau trong bể, biến thành một thứ nước màu nâu đỏ.
Gabriel đảo mắt quan sát xung quanh hồ thuốc, phát hiện ra ít nhất 10 chiếc camera giám sát.
Số lượng camera ẩn trong bóng tối còn nhiều hơn thế nhưng điều này không ảnh hưởng nhiều đến Gabriel.
Y là thầy chỉ bảo của Valentine, y có quyền truy cập và điều khiển tất cả các hệ thống điện tử trong Lộ Cung.
Gabriel ngồi xuống chiếc ghế dài bên hồ nước thuốc, đặt tay lên vòng tay trí não một lúc mới mở giao diện ảo, bật chế độ chống nhìn trộm rồi mở hộp thoại của Fate.
Tài khoản của Fate hiển thị offline.
@Fate: [Hình ảnh.jpg, hình ảnh.jpg, hình ảnh,jpg]
@Fate: [100 điều cần biết về tuyến đường lỗ đen.pdf]
Chỉ nhìn vào ảnh thu nhỏ, đồng tử của đồng tử của Gabriel co lại.
Đầu tiên: Trắng.
Cũng giống như làn da trắng khác thường của y, làn da trong ảnh cũng có màu sắc khiến trùng kinh ngạc.
Gabriel không quan tâm đến tin nhắn thứ 2, y mở ngay bức ảnh đầu tiên.
Bức ảnh đầu tiên là da tay, ở vị trí mu bàn tay.
Da trắng trong bức ảnh rất khoẻ mạnh, không chụp đến ngón tay, cả bức ảnh chỉ toàn một màu trắng. Những đường gân trên mu bàn tay không rõ ràng, ẩn dưới da, tinh tế như mạch máu của cánh hoa.
Khác hẳn với nước da trắng tái của y.
Đôi tay này khoẻ mạnh đẹp đẽ, chỉ nhìn mu bàn tay này thôi cũng đủ biết: Chủ nhân của đôi tay này ăn uống đầy đủ được tôi tớ chăm sóc chu đáo hàng ngày.
Rất tốt.
Gabriel mở bức ảnh thứ hai, môi run nhẹ, rồi vội vàng mở bức ảnh thứ ba, y nhấp môi.
Bức ảnh thứ hai là ảnh môi, môi tái nhợt, không phải trắng bệch do thiếu máu, mà là trắng bệch do kích ứng do cảm xúc dao động mạnh trong thời gian ngắn, hoặc do nôn mửa hoặc bị đánh mạnh vào bụng.
Bức ảnh thứ ba chỉ chụp phần da mặt bên má và môi. Tác động thị giác của bức ảnh này khá mạnh mẽ, da mặt xung quanh má trong ảnh bị vỡ các mao mạch, những mao mạch vỡ li ti bao trùm khắp mặt như mạng nhện, da thịt mỏng manh nửa đỏ nửa trắng, lộ ra màu máu đỏ ửng như muốn chảy ra.
Gabriel giữ nguyên một tư thế ngồi im lặng hồi lâu.
Y không mở tệp pdf về kiến thức cơ bản về tuyến đường lỗ đen mà Fate đã gửi.
Hai mươi năm qua, Gabriel đã chứng kiến vô số quý ngài chào đời, trưởng thành và bước vào thế giới bên dưới tầng mây.
Dĩ nhiên y biết tại sao tình trạng da trong ảnh lại như vậy.
Nói chung trùng đực không chịu được việc nhảy vọt qua lỗ đen, một khi thời gian bị nén quá lâu, họ sẽ nôn mửa, tiêu chảy vì rung lắc và trọng lực thay đổi đột ngột, chảy máu màng nhĩ, phù nề một số cơ quan, trường hợp nghiêm trọng nhất có thể dẫn đến tăng áp lực não và mất thị lực tạm thời.
Trùng đực khác với trùng cái, trùng cái có vảy bụng, cơ vũ trang và sức chịu đựng cao. Cơ vũ trang co lại trong cơ thể trùng cái tất nhiên là một lớp vảy mềm chống áp lực, do đó trùng cái có thể chịu được huấn luyện trọng lực cường độ cao, đối với việc nhảy vọt qua lỗ đen, di chuyển đột ngột và thay đổi trọng lực ở cấp độ phá vỡ tường đều không hề hấn gì.
Song trùng đực không thể.
Bộ phận duy nhất trên cơ thể họ có vảy là đuôi.
Nội tạng và cơ thể đều mềm, chịu áp lực cao sẽ dễ gặp vấn đề.
Gabriel tắt vòng trí não, chắp hai tay lại, nắm chặt mặt dây chuyền bạc của chuỗi cầu nguyện trong lòng bàn tay, y nhắm mắt niệm tụng.
"..."
Ba tấm ảnh này tạm đủ rồi, chỉ nhìn da tay thôi thì thấy cuộc sống thường ngày của đứa bé này không tệ.
"..."
Có lẽ đây là lần đầu tiên Fate đưa đứa bé đi xa.
"..."
Mắt Mèo nắm giữ mọi thông tin về trùng đực, tất cả những chiếc hạm mà các quý ngài dùng để di chuyển đều do các công ty quân sự hợp tác với Mắt Mèo sản xuất. Kiểu hạm này là vật phẩm kiểm soát, không lưu thông trên thị trường. Fate có thể không biết, xem như vô tội.
"..."
Mọi chiếc hạm đều có khoang ngủ giảm áp, dành cho thân trùng cấp cao bị trượt gen, chỉ cần nằm vào, ngủ một mạch đến đích, cơ thể sẽ không có bất cứ cảm giác khó chịu nào.
Hoặc có lẽ, Fate cố tình làm vậy, biết rõ sai mà vẫn cố tình làm.
"..." Gabriel nhắm mắt, môi hơi mấp máy.
Y chưa bao nghĩ rằng tất cả lại xuất phát từ bức ảnh chụp lọ thuốc đặc biệt kia. Có lẽ vì lời đe dọa của y, Fate đã phản kích, đánh thức đứa trẻ ra khỏi buồng giảm áp, để nó chịu đựng lực hấp dẫn biến đổi thất thường của chiếc hạm trong vài giây khiến đứa bé hoảng sợ, rồi lại đưa đứa bé ngủ trở lại buồng giảm áp.
Gabriel nắm chặt dây cương tưởng tượng, kiểm soát cảm xúc của mình một cách chính xác.
Y chỉ nhìn vào kết quả, chỉ nhìn vào kết quả mà y muốn thấy.
"..."
Fate đã biết rõ đây là việc ác mà vẫn cố tình làm.
Ác là tội, tội phải trừng phạt.
"... Nguyện Thánh Điện phù hộ quý ngài cả đời bình an." Gabriel niệm xong lời cầu nguyện.
Lúc này, có ai đó mở cửa bước vào.
"Ngài quan tâm quý ngài Valentine thật." Một tôi tớ đúng giờ đến kiểm tra thuốc, nịnh nọt lấy lòng: "Quý ngài Valentine, nhất định sẽ vượt qua tháng trưởng thành suôn sẻ, ánh sáng của Mắt Mèo và sự bảo vệ của Thánh Điện sẽ giúp quý ngài xua tan mọi tai hoạ."
"Nguyện Thánh Điện phù hộ cho quý ngài, cả đời bình an suôn sẻ." Tôi tớ khiêm tốn cúi đầu cung kính, nịnh nọt nói: "Mong ước và lời cầu nguyện của ngài sẽ được đáp ứng tất cả, cho ngài Valentine một tương lai rạng rỡ."
Thế nhưng, một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy trưởng lễ nghi trả lời.
Khi tôi tớ ngẩng đầu lên lần nữa, ấn tượng cuối cùng là tầm nhìn xoay vần, ánh bạc lấp lánh phóng to trong con ngươi giãn nở của anh ta, cho đến khi mọi thứ trở nên hư vô.
...
"... Huệ." Thời Tấc Cẩn ngẩng đầu lên, môi ánh lên ánh nước. Anh vịn vào bồn rửa mặt, nhắm mắt hít thở sâu, rốt cuộc cũng bình tĩnh lại sau cú sốc do liên tục nhảy vọt qua lỗ đen.
"Thời sensei, chúng ta đã vượt qua đoạn đường gập ghềnh nhất, từ Cực Đông sao Bắc Cực đến trung tâm sao Bắc Cực, những hành tinh tiếp theo chỉ cần nhảy vọt, không cần nhảy xa nữa." Hệ thống nhắc nhở: "Đã chuẩn bị sẵn đồ uống nóng và đồ ngọt cho anh, đưa đến phòng nghỉ rồi nha!"
"Cảm ơn." Thời Tấc Cẩn nói.
Anh lau mặt, nghỉ ngơi một lát, thay một bộ quần áo sạch sẽ rồi trở về phòng nghỉ.
Nhiệt độ ấm ấp ổn định lan tỏa khắp nơi, làm dịu đi những mạch máu căng phồng ở thái dương của Thời Tấc Cẩn.
Hơn 15 giờ trôi qua kể từ khi họ khởi hành, giờ thứ 3, Starnet hoàn toàn bị gián đoạn.
Thời Tấc Cẩn không bắt đầu làm việc ngay lập tức, mà ngủ vài tiếng trong khoang giảm áp để cơ thể thích nghi với trọng lực thay đổi.
Anh ăn nhẹ để bổ sung năng lượng cho cơ thể và não bộ.
Sau đó, đi dạo trong khu công nghệ mới của phi thuyền để tiêu hóa, nghe hệ thống hào hứng giải thích về các loại công nghệ trong khoảng nửa tiếng rồi quay trở lại phòng nghỉ cải tạo từ phòng y tế.
"Bắt đầu đi, hiển thị giới thiệu và chương xuất hiện đầu tiên của Evans Amon." Thời Tấc Cẩn mở rộng sổ tay trên bàn.
Khi Evans Amon mở khóa thẻ nhân vật và chương gốc, Thời Tấc Cẩn đang bận rộn tìm cách đưa cả gia đình trốn khỏi khu vực chiến tranh nguy hiểm. Từ khi rời hành tinh Black Shield đến tộc ong chiến tranh trên hành tinh số 56, rồi sau chiến tranh là tìm kiếm thân trùng và làm thủ tục di cư, Thời Tấc Cẩn không có thời gian nghỉ ngơi, bận rộn liên tục.
Mãi cho đến khi đến Gamma, anh mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.
Ba ngày ngắt kết nối rất thích hợp để ngẫm nghĩ về những thẻ bài.
Hệ thống nói: "Tới đây!"
Thẻ bài và trang sách ảo dần mở ra trong đầu Thời Tấc Cẩn.
Evans Amon.
Thời điểm xuất hiện: Chương 5.
Thiết lập nhân vật: Tsundere kỳ quặc nói một đằng làm một nẻo.
(*) Tsundere là một từ tiếng Nhật được sử dụng để mô tả một nhân vật có tính cách mâu thuẫn. Họ thường tỏ ra lạnh lùng, khó gần, hay cáu kỉnh bên ngoài nhưng bên trong lại ấm áp, dễ thương và quan tâm người khác.
Tính cách: Hắn sinh ra đã huy hoàng, kiêu căng ngạo mạn, lúc thì thẳng thắn bộc trực, khi thì nói một đằng, làm một nẻo, tâm trạng thay đổi thất thường.
Evans có rất ít bạn. Nếu bạn muốn làm bạn với hắn, hãy cẩn thận lắng nghe từng câu hắn nói để hiểu ý chân thật.
Lúc tức giận, hắn có thể lột da rút gân bạn dù chỉ một giây trước cả hai còn vui vẻ trò chuyện. Lúc vui vẻ, hắn coi bạn như anh em khác ba khác bố, sẵn sàng cho bạn tất cả.
Thời Tấc Cẩn: ...
"Kỳ quặc" này không phải chơi chữ nữa chứ?
Các chương gốc liên tục được hiển thị, tổng cộng 5 chương, không có gì bất ngờ, thứ tự các chương gốc vẫn không khớp nhau.
Thời Tấc Cẩn nhanh chóng đọc lướt qua một lượt, tóm tắt sơ lược: Evans Amon sinh ra trong một gia đình quân sự có đặc quyền, thư phụ của hắn là tổng tư lệnh biệt động, cậu ruột là tổng tư lệnh quân đoàn 1 hiện tại.
Song, Evans Amon là trùng duy nhất trong gia tộc suốt trăm năm qua bị trượt gen xuống cấp A bậc trung.
Hắn trở thành nỗi nhục của gia tộc Amon trong mắt thế tục.
Nhưng gia phong phe quân đoàn cứng rắn và thực tế, miễn là đủ nỗ lực, sẵn sàng dùng mồ hôi và nước mắt rèn luyện nên một tinh thần thép, dù bị trượt gen cũng sẽ được tôn trọng.
Evans Amon nỗ lực không ngừng, dốc hết sức lực theo kịp bước chân của thư phụ, nhập ngũ làm quân dự bị của biệt động ở tuổi 34, trở thành sĩ quan vào năm 44 tuổi.
Bẩm sinh Evans Amon có mặt em bé, đây là gen trội của gia tộc Amon. Gương mặt non nớt và gen bậc trung không thể cải thiện khiến Evans Amon phải hứng chịu nhiều ánh mặt khinh miệt khi nhập ngũ.
Thư phụ của hắn mặc kệ chuyện này.
Evans Amon hiểu ra, muốn gia nhập vào hàng ngũ quân thư cấp cao, chỉ nỗ lực thôi là chưa đủ.
Để thay đổi tình cảnh này, Evans Amon chỉ còn cách tự vũ trang cho bản thân, hắn trở nên thất thường, cách thức chiến đấu và phong cách sống ngày càng trở nên cực đoan, sự cực đoan cùng với gia thế hiển hách đủ sức tạo nên một vẻ ngoài đáng sợ.
Cách làm của hắn đã hiệu quả, binh sĩ Quân đoàn Biệt động bắt đầu thực sự tôn trọng hắn, những trùng thuộc các phe phái khác cũng bắt đầu tôn trọng hắn.
Cho đến khi hắn gặp Anouchka Cash 24 tuổi.
Anouchka Cash 24 tuổi được Quân được 1 đề bạt thẳng lên vị trí sĩ quan, bỏ qua giai đoạn tuyển chọn của biệt động.
Anouchka Cash nhỏ hơn Evans Amon 20 tuổi, làm giáo quan sớm hơn hắn 20 năm, trở thành trùng thừa kế được tổng tư lệnh Amon coi trọng nhất, không ai sánh bằng.
Thư phụ của Evans tổng tư lệnh Amon không có nhiều tình cảm với Evans, nhưng ông tôn trọng máu và mồ hôi của bất cứ binh sĩ nào.
Ngay ngày đầu tiên Anouchka nhập ngũ, tổng tư lệnh Amon đã nói chuyện rất lâu với Evans: Hứa hẹn sau này sẽ cho Evans kế thừa nhánh chính của gia tộc Amon, biệt động sẽ luôn dành ra một vị trí cho hắn, tiền bạc, quyền lực và quân đội sẽ vẫn như lúc hắn còn sống.