Chương có nội dung bằng hình ảnh
Phòng khách sạn không lớn, nhưng ga trải giường sạch sẽ và phòng tắm có nước nóng.
Thượng úy Romeo đã trả đủ tiền phòng, 1000 kim lư không chỉ có thể mua được dịch vụ cho thuê xe, mà ngày hôm sau lễ tân khách sạn còn mang đến vài túi giấy lớn.
Một trong những túi giấy chứa các loại thực phẩm đặc sản của hành tinh Black Shield, dịch dinh dưỡng có hương vị mật ong, nước lọc đóng hộp tiệt trùng thứ cấp (*), một vài ổ bánh mì, pho mát, giăm bông cắt lát rẻ tiền và ba hoặc bốn hương vị bia lúa mì khác nhau, một vài giấy ăn và bộ đồ ăn.
(*) Có hai loại là sơ cấp và thứ cấp, thứ cấp là khử trùng lần thứ hai nên bớt độc hại hơn.
Thời Tấc Cẩn chỉ đặt phòng, khi anh ngủ thì những thứ này đều do hệ thống đã học được trước đó, mà dùng tài khoản thượng úy Romeo đặt trước tại quầy lễ tân khách sạn.
Hệ thống phát hiện, khi Thời Tấc Cẩn chạy nạn chỉ có giấy tờ cần thiết, ngay cả túi xách cũng không mang theo, sau khi lấy lại chút năng lượng, nó muốn làm gì đó cho Thời sensei.
Không thể cho Thời sensei một thân phận tốt, hệ thống vô tri chỉ có thể cố gắng chăm sóc cho Thời sensei từ những chi tiết nhỏ. Nó là một hệ thống tình cảm, khi bắt đầu chú ý đến từng chi tiết thì cũng có khuôn có dạng.
Trong mấy cái túi giấy, túi lớn thì chứa mọi thứ từ quần áo, khăn mặt đến khăn tắm, mũ đến giày, vớ dài vớ ngắn, mấy chiếc áo T - shirt mềm, một chiếc túi thắt lưng thích hợp để che móc đuôi ở thắt lưng, một chiếc áo khoác lớn, khẩu trang, kính râm và kính thường đều có đủ cả.
Thời Tấc Cẩn vừa tỉnh lại, hệ thống lập tức thông báo cho anh biết việc này, sau đó lắp bắp nói: "Thời sensei, chờ lần sau cốt truyện thay đổi có năng lượng mới rồi, yêm có thể cộng điểm gen cải thiện thể chất của anh được không?"
Đêm qua, Thời Tấc Cẩn vừa đến khách sạn, vừa tới giường đã ngủ say như chết, không tắm rửa hay ăn uống gì, hơi thở vừa nhẹ vừa yếu. Anh chìm vào chiếc giường lớn rộng cỡ hai cánh cửa mà trùng cái có thể dang tay ra của khách sạn, cặp song sinh giúp anh đắp chăn, chôn anh tới mấy lớp.
Điều này khiến hệ thống vô tri sợ hãi.
Cả đêm nó không làm gì cả, chỉ theo dõi nhịp tim của Thời sensei, sợ cơ quan nho nhỏ này đột nhiên ngừng đập. Tuy cách làm nó khác nhưng lại giống mục đích của cặp song sinh đang co ro ngủ bên cạnh cậu út.
Thời Tấc Cẩn buồn ngủ mơ màng đáp lại: "Mốt tính."
Hệ thống nín liền.
Khi Thời Tấc Cẩn tỉnh dậy, cặp song sinh đã ngồi xổm cạnh giường cả ngày lập tức ngẩng đầu lên, mỉm cười với cậu út ngủ tới tóc rối bù của mình.
Hai đứa cũng không rửa mặt, khuôn mặt nhỏ bẩn thẩn bần thần, nhưng ánh mắt lại sáng ngời.
Dinh dưỡng bổ sung trước khi khởi hành đã tiêu hóa gần hết, khi Thời Tấc Cẩn tỉnh lại, anh cảm thấy bụng mình đói meo.
Cặp song sinh quan sát sắc mặt của anh, nhanh chóng ôm túi giấy đựng thức đựng thức ăn leo lên giường, đổ hết thức ăn ra như chó hoang đào hố, lấy ra dịch dinh dưỡng và nước lọc mà hai đứa nhận biết rồi mở nắp đưa cho cậu út.
Rolley: "Cái này uống ngon."
Raleigh: "Ngọt không đắng."
Thời Tấc Cẩn tay chân lành lặn:...
Thời Tấc Cẩn nếm thử đồ ăn đổ ra từ trong túi, mùi vị... tàm tạm, anh chẳng đòi hỏi gì cao xa.
Cặp song sinh ăn ngon lành, chỉ là tướng ăn không đẹp lắm nom rất thô lỗ.
Thời Tấc Cẩn cắt bánh mì với phô mai và giăm bông cho hai đứa nhỏ, đồ ăn vừa đưa tới tay hai bé tức thì đã ăn xong chỉ trong mấy ngụm, động tác nhét đồ ăn tựa như một giây sau đồ ăn sẽ biến mất.
Thời Tấc Cẩn phải dành chút thời gian dạy lại quan niệm ăn uống đúng đắn cho hai đứa bé, đừng lần nào cũng ăn như chó hoang.
Hai đứa bé xơi xong đồ ăn trên giường, tối qua chẳng có ai tắm rửa, giờ ga trải giường bẩn ôi thôi rồi.
Thời Tấc Cẩn dùng điện thoại bàn trong phòng gọi phục vụ phòng, sau đó vừa xách túi giấy vừa dắt hai đứa cháu vào phòng tắm rửa.
Thời Tấc Cẩn tắm cho hai đứa cháu trước, cặp song sinh tắm xong, đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.
Anh đẩy nhẹ vai cháu trai, Rolley và Raleigh mới nói:
"Cậu út cũng tắm nữa."
"Giơ đầu vòi hoa sen lên."
"Giúp cậu út."
"Lấy xà phòng."
Cậu út có tay có chân: Cậu út không cần đâu.
Thời Tấc Cẩn giúp hai đứa sấy khô tóc, đuổi hai đứa ra ngoài như cún con, rồi nói với hệ thống: "Kiểm tra phòng tắm."
Hệ thống đã sớm chuẩn bị, nó như chú chó chăn cừu trung thành, đảm bảo: "Anh yên tâm thay đồ! Cả tòa nhà này không có con mắt thứ hai đâu!"
Lúc này Thời Tấc Cẩn mới đi vào sau rèm tắm.
Khi từng bộ quần áo ném ra khỏi rèm tắm, đằng sau tấm rèm tắm nửa trong suốt, một thứ gì đó dài và mảnh chợt nhô ra từ thắt lưng của bóng người, cuộn tròn rồi thoải mái duỗi thẳng xuống phía dưới, từ bóng dáng hình người gầy gò có thêm một chiếc đuôi mảnh khảnh.
Sau khi cái bóng của cái đuôi rũ xuống thì bắt đầu chậm rãi hoạt động, lắc sang trái rồi sang phải hệt như động vật họ mèo đang vui vẻ dạo bước.
Thời Tấc Cẩn thả lỏng đầu óc, xối nước nóng lên đầu, hai tay chống lên gạch tắm rồi nhắm mắt tận hưởng khoảnh khắc riêng tư và yên tĩnh này.
Cho đến khi khoảnh khắc yên tĩnh bị vòng tay trí não chợt rung lên phá bĩnh.
Thời Tấc Cẩn lấy lại tinh thần, cuối cùng nhớ ra rằng hình như mình đã quên béng điều gì đó trong suốt 48 giờ này.
Vòng tay trí não không thấm nước, anh đứng dưới vòi hoa sen, bấm mở tài khoản Starnet luôn.
Anh không có bạn bè ở đây, bạn bè có thể gửi tin nhắn là mười người bạn mà anh đã thêm trước khi xuống máy bay.
Hàng thứ nhất trong danh sách Inbox là ba tin nhắn có chấm đỏ của SVIP với khung vàng.
Thời Tấc Cẩn bấm vào tài khoản đầu tiên theo thứ tự, mở khung chat của Standard A567.
Tin nhắn đầu tiên lọt vào mắt là một loạt sáu dòng đã bị [đối phương thu hồi tin nhắn].
Thời Tấc Cẩn:?
Bên dưới sáu lời nhắc thu hồi tin nhắn màu xám có hai tin nhắn đã gửi từ tối qua.
Tin đầu tiên:
[Anh đừng chỉ nói với trùng dưới lòng đất rằng, khi mùa xuân tới vạn vật sẽ sinh sôi nảy nở. Mà xin anh hãy dẫn dắt nó vào mùa xuân, tắm mình trong ánh nắng của cuộc sống, chớm nở trong tình yêu, chẳng cần tới nước mắt, nó vẫn sẽ tự khắc lớn lên trong niềm khắc khoải mong ngóng.] 9:00.
Kể từ khi Thời Tấc Cẩn bước vào cái thế giới lạnh lùng và tàn khốc này cũng đã gần mười ngày, đây là lần đầu tiên anh thấy một câu văn nghệ dài tới vậy.
Anh đã sắp quen cách tấu nói ngắn gọn của cặp song sinh.
Nhìn không ra, đại gia này còn giàu tính văn nghệ đến vậy?
Thời Tấc Cẩn trầm ngâm, hiển nhiên đây là một trùng cái cấp cao có trình độ văn hóa giáo dục đầy đủ.
Anh lướt xuống, thấy rõ thời gian của tin nhắn thứ hai.
Tin nhắn thứ hai:
[Anh đã nhận trát hầu tòa của Tòa án Bảo vệ trùng đực rồi? Hết dám live rồi? Rén rồi à?] 9:30
Thời Tấc Cẩn:...
Lối viết văn nghệ của trùng tộc có hạn chế hay là do quá hàn lâm vậy?
Thời Tấc Cẩn mở inbox thứ hai, đó là của Heart đứng thứ hai trong bảng tặng quà.
Bên này thì nhiều tin hơn một chút, từ nửa tiếng sau khi thêm bạn tới hôm nay thì đã liên tục gửi tới năm mươi tin nhắn.
Lượng thông tin trong tin nhắn đầu tiên khiến Thời Tấc Cẩn cảm thấy dì dị như đa cấp lừa đảo.
[Anh bạn, anh là phóng viên ngầm của tờ báo lá cải nào vậy? Solo hay có team? Tôi bỏ tiền vào cổ phần, làm nhà đầu tư thiên thần (*) cho team anh bạn, tôi chỉ đầu tư không can thiệp vào nên cân nhắc thử nhé?]
(*) Business angel: Người cung cấp vốn cho những dự án kinh doanh mạo hiểm (nhưng đầy triển vọng), cùng với những lời khuyên và những cơ hội. Họ thường hoạt động độc lập hay làm trong những tổ chức rất nhỏ, và chỉ giữ vai trò không trực tiếp như cố vấn cho hoạt động của doanh nghiệp được đầu tư.
[Hey, anh bạn đừng sợ, việc tôi làm rất hợp pháp, theo luật liên minh xx mục xx điều xx, nên khỏi lo bị bắt đâu!]
[À không anh bạn, xin hãy cân nhắc chút, tôi đang ở hành tinh cấp cao xx, trong tay tôi có rất nhiều chuyện xưa của ngài trùng đực trong ngần ấy năm qua, tất nhiên đều được thu thập một cách hợp pháp! Anh kể xong câu chuyện này rồi, vậy còn phần sau thì sao? Làm trùng phải biết nhìn xa trông rộng, tôi quen mấy chiêu trò marketing lắm, tôi có rất nhiều tin tức cũ ở đây, thế nên tôi có thể cung cấp cho anh bạn tư liệu miễn phí, còn mang tới một nhà đầu tư thiên thần, một khoản tiền lớn nữa nha! Việc này còn kiếm bộn hơn cả việc livestream của anh bạn nữa đấy, mỗi phút mấy chục triệu kim lư, mọi thứ đều hợp pháp hợp quy, anh bạn cân nhắc xem có muốn hợp tác với tôi không?]
[Tất cả các loại giấy tờ đã làm mờ.jpg]
Gì mà sòng bạc Hoàng gia Macau, tin nhắn lừa đảo gì đây!
(*) Sòng bạc Hoàng gia Macau là sòng bạc sang trọng nhất châu Á, sánh ngang với sòng bạc Las Vegas.
Phía dưới có hơn 50 tin nhắn, nội dung cũng na ná thế.
Cho tới trưa hôm nay, Heart vẫn còn gửi tin nhắn cho Fate Wynne đến độ đứt hơi khản tiếng, cảm xúc dạt dào trong từng câu chữ, gói gọn lại thành: Hợp tác, hợp tác, hợp tác đi! Anh bạn gánh tôi với! Cho tôi nhập bọn với!!
Từng dòng tin nhắn như mấy người bán hàng sale sập sàn, kiểu như sản phẩm này không phải là thuốc nhưng có tác dụng thu hút mọi ánh nhìn, còn phân vân gì nữa mà không chốt đơn liền tay đi anh bạn ơi. Thoạt nhìn rất vô lý hoang đường nhưng cũng gần gũi tới nực cười.
Thời Tấc Cẩn thấy:...
Top 1 là trùng thích làm màu thích văn vẻ, muốn lược bước gian truân trắc trở mà muốn thêu dệt câu chuyện như ảo tưởng của mình?
Thời Tấc Cẩn lại nhấp vào tài khoản SVIP thứ ba, đó là mũ Giáng Sinh aka "Mistletoe" đã bị ban acc hai lần rồi tái sinh thành ver 3.0.
[Hôm nay tôi không muốn nhắc tới tiền bạc, mà chủ yếu muốn kết bạn với đằng ấy thôi.]
Bắt đầu là một câu lễ phép lịch sự, tin nhắn tiếp theo tức thì biến thành một màn khoe của, mũ Giáng Sinh 3.0 này rất ngắn gọn súc tích và hào phóng, cậu ta liệt kê một hàng dài danh sách tài sản trong hộp thoại.
Một hộp thoại trò chuyện có giới hạn từ là 3k, mà danh sách tài sản của mũ Giáng Sinh này có thể nhồi đầy 8 hộp thoại trò chuyện.
Mỗi khi xổ ra một câu đều càng che càng lộ, cậu ta lại phải nối tiếp bằng một câu khác: [Không có ý gì đâu, tôi thích bắt tay làm quen với người bạn tri kỷ mà tôi công nhận thôi.]
[Hôm nay Tòa án Bảo vệ trùng đực cũng có mặt, hành vi của chúng ta hợp pháp nha.]
[Kết bạn đi, tôi còn có thể lấy ra nhiều thứ hơn thế nữa.]
Thời Tấc Cẩn đã từng thấy kiểu giọng điệu này rồi. Trong tin tức triệt phá ổ buôn bán mại dâm, người bán dâm là một thánh giả gái, móc chim ra còn lớn hơn người ta, người mua dâm buồn vui lẫn lộn, hét lên với chú cảnh sát rằng: Bọn tôi chỉ kết bạn làm quen thôi! Hành vi hợp pháp ấy mà!
Sau đó cả hai đều bị chú cảnh sát với meme anh da đen còng đi. (*)
Xem ra đại gia bị ban acc hai lần này đã học lỏi được chút gì đó, nhưng mà tìm lý do này...
Anh nghĩ tới ba SVIP này có thể là vai chính phụ quan trọng trong nguyên tác thì không khỏi cảm thấy trước mắt tối sầm lại.
... Với EQ này thì 1v1 hơi bị khó à nha!
Cái đuôi dài nhỏ màu bạc sẫm dưới xương sống thắt lưng của Thời Tấc Cẩn lắc lư theo tâm trạng nao nao, không để ý tới một tí đã đập vào gạch tắm.
Gạch tắm chẳng bị gì mà Thời Tấc Cẩn bị đau tới sực tỉnh hồn, không dám tin vươn tay bắt lấy cái đuôi ấy, vậy mà nó còn cái nết này luôn?
Lúc này hệ thống mới như máy nhắc tuồng, giải thích cho Thời sensei: "Thời sensei à, đuôi nối liền với cột sống của anh, dây thần kinh cột sống và dây thần não cùng một đường thẳng, nếu anh không vui thì nó cử động cũng là chuyện bình thường..."
Thời Tấc Cẩn:...
Trước đó anh vẫn giấu quanh eo, thiệt sự không phát hiện chiếc đuôi này lại nhạy cảm tới thế.
Thời Tấc Cẩn ấn đuôi xuống, lại đọc tin nhắn trò chuyện của bảy bạn bè còn lại.
Từ vị trí thứ tư đến vị trí thứ mười, trong khung chat nhét đầy sơ yếu lý lịch và phiếu kiểm tra sức khỏe của mình, còn có ảnh chụp cơ bắp, có bôi dầu bắt chước vận động viên thể hình, có mặc áo bó eo bắt chước phong cách cấm dục, còn có mấy hình khá nhạy cảm phải làm mờ luôn ấy chứ.
Kiểu này là nhảy cóc một phát tới bước xem mắt luôn đấy à?
Vậy đúng là rất to gan, rất thẳng thắn, rất lõa lồ.
Đây khác gì hành động thiếu tinh tế EQ thấp chứ, Thời Tấc Cẩn chỉ thấy thịt heo muốn qua kiểm tra đạt tiêu chuẩn mới làm thế thôi.
So với bảy vị phía sau, thì nội dung trò chuyện của ba SVIP đầu tiên lại trở nên bình thường rồi!
Thời Tấc Cẩn: Cụ ông nhìn điện thoại trong tàu điện ngầu.jpg
Anh tắm nhanh, rồi mặc quần áo đàng hoàng mới đẩy cửa ra.
Vừa mở cửa đã thấy cặp song sinh đang im lặng ngồi xổm bên cạnh lối đi, hai đứa vừa nghe thấy tiếng cửa mở bèn quay đầu nhìn cậu út cùng lúc, rồi tức thì đứng lên sáp lại đây.
Cảm giác Deja Vu này y hệt một cảnh trong video ngắn, con mèo nhà bạn lo bạn chết đuối trong bồn tắm nên nó canh giữ ngoài cửa, khi bạn vừa bước ra nó đã lập tức kêu meo meo meo chạy tới.
Cặp song sinh sáp tới rồi nói:
"Căn phòng."
"Sạch rồi."
"Cậu út ơi."
"Ngủ chưa ạ?"
Thời Tấc Cẩn xoa đầu từng đứa một: "Cậu út chưa ngủ đâu, cậu út còn có việc phải làm."
Cặp song sinh gật đầu, cậu út bước đến phòng khách nhỏ, hai đứa dần xích lại gần nhau hơn.
Khi Thời Tấc Cẩn ngồi xuống bên chiếc bàn tròn trong phòng khách, Rolley và Raleigh theo bản năng muốn ngồi xuống đất, chui xuống gầm bàn, muốn chen vào chân cậu út để ngồi xổm.
Thời Tấc Cẩn nhanh tay túm lấy cổ áo hai bé con, bảo hai đứa ngồi xuống ghế bên cạnh mình.
Sau khi nguy cơ đã tạm giải quyết, Thời Tấc Cẩn muốn điều chỉnh tình huống hiện tại của cặp song sinh.
Anh đưa những từ khóa chính cho hệ thống, nó nhanh chóng chiếu bản đồ gần đó lên vòng tay trí não của Thời Tấc Cẩn.
Hành tinh tộc ong Black Shield lớn hơn hành tinh ban đầu của nguyên thân, kiến trúc kiểu tổ ong chia cảnh quan toàn hành tinh thành các khối.
Nơi Thời Tấc Cẩn hiện đang sống chỉ là một thành phố nhỏ xa xôi trong vô số thành phố hình khối bên ngoài vành đai của hành tinh Black Shield.
Đánh giá theo cách phân loại thành phố trong thế kỷ 21, hiện Thời Tấc Cẩn đang sống ở một thành phố loại 5. (*)
(*) Đô thị loại 5 nói chung là các thành phố nhỏ, thành phố cấp quận, quận tự trị, khu vực và liên minh có nền tảng kinh tế kém, giao thông bất tiện, số lượng doanh nghiệp lớn hạn chế, dân số nông nghiệp trong khu vực quản lý vẫn chiếm tỷ lệ lớn.
Từ các bản đồ và thông tin chú thích do hệ thống thu thập, Thời Tấc Cẩn suy đoán ra rằng hành tinh Black Shield là một hành tinh quân sự tự cung tự cấp, mỗi thành phố hình khối đều có những trạm tuyển quân lớn nhỏ khác nhau.
Những trạm tuyển quân này khác với tuyển quân ở các trường cao đẳng, đại học và tuyển dân quân trong ký ức hiện đại của Thời Tấc Cẩn.
Trạm tuyển quân ở đây giống như một trường quản lý khép kín 4 trong 1: Nhỏ, trung bình, cao đẳng và đại học, mạng nội bộ của trạm tuyển quân là mạng quân đội, nên hệ thống chỉ lượn một vòng đã quay trở lại.
Trong video giám sát đường phố do hệ thống lén ghi lại, Thời Tấc Cẩn xem với tốc độ gấp đôi, phát hiện ra rằng những học sinh nhỏ tuổi nhất trong các trạm tuyển quân này có chiều cao xấp xỉ với cặp song sinh, những sinh viên đại học lớn tuổi thì toàn là 1m8, 1m9 và 2 mét.
Trong thành phố này có tổng cộng 15 trạm tuyển quân.
Có mấy trạm tuyển quân thì nhận trùng cái không phải tộc ong, có mấy trạm chỉ nhận trùng cái là tộc ong.
Thời Tấc Cẩn lướt qua xem những video này, anh thầm biết rõ cặp song sinh không thể luôn nuôi mãi bên cạnh mình.
Rolley và Raleigh đã được huấn luyện ngay từ khi còn nhỏ, dù là tam quan hay cách ứng xử thì Thời Tấc Cẩn cũng không thể lấy tư duy của con người mà uốn nắn cho hai đứa bé.
Khi sân bay tối om, Thời Tấc Cẩn không nhìn rõ khu vực chờ đang xảy ra chuyện gì, khi đèn bật sáng, cặp song sinh đã bị đè xu.ống đất bằng nĩa chống bạo động, rưng rưng nước mắt chực chờ khóc.
Song, nhìn vết xước sắc bén trên mặt đất, Thời Tấc Cẩn thầm biết rằng cặp song sinh chắc chắn đã chống cự kịch liệt.
Một Raleigh luôn rụt rè, co đầu rụt cổ, phản ứng chậm chạp lại có thể cắn gãy ngón tay của trùng bảo an.
Nếu ở thế kỷ 21, chắc chắn Thời Tấc Cẩn sẽ dùng cách văn minh nhất để giáo dục mấy bé trùng này thành mấy bé ngoan.
Nhưng ở đây, Thời Tấc Cẩn không thể làm vậy, vì chẳng khác gì nuôi đại bàng non mà chặt bỏ đôi cánh có thể bay lượn của nó.
Thế nên, anh chỉ có thể uốn nắn tam quan của cặp song sinh một cách sao cho hợp lý, không để hai đứa chỉ suy nghĩ liều lĩnh theo lối suy nghĩ của dã thú, nhưng cũng không thể hoàn toàn bẻ thẳng thành tư tưởng của con người.
Vì nếu làm thế, hai đứa có thể bị đồng tộc phân biệt giai cấp ức hiếp tới chết tươi.
Về mặt rèn luyện thể chất và giáo dục, Thời Tấc Cẩn phải gửi cặp song sinh tới học viện rèn ra một cơ thể chiến binh, thì hai đứa nhìn như khiếp nhược nhưng thực chất lại có tâm trí dễ giận và bốc đồng có thể tự vệ.
Thời Tấc Cẩn rời mắt khỏi trí não, nhìn cặp song sinh.
Rolley ngồi yên, còn Raleigh ngồi nhưng lại lắc chân, thỉnh thoảng lại lặng lẽ đá chân anh trai một cái, Rolley không để ý tới bé, ánh mắt thẫn thờ, tuân theo mệnh lệnh của cậu út là phải im lặng.
Thời Tấc Cẩn thầm thở dài, ngay cả mèo anh còn chưa từng nuôi.
Khu vực đô thị của hành tinh Black Shield đậm chất tổ ong, trong mỗi khu có 10-20 học viện trạm tuyển quân.
Thời Tấc Cẩn so sánh lựa chọn các khu vực khác nhau, rồi chọn ra hai học viên tuyển quân, một học viện chỉ tuyển học sinh thuần tộc ong, một học viện khác thì tuyển học sinh từ tộc khác, mỗi học viện đều có dự án át chủ bài riêng và quân thư của quân đoàn tới thường xuyên tới giảng dạy.
Anh biết cặp song sinh không có ý kiến gì nên chỉ đơn giản giải thích cho hai bé những hướng đào tạo trọng điểm của hai trường.
"Học viện số 2 chuyên về kỹ năng đâm chích và kỹ năng chiến đấu của tộc ong, học viện số 8 dạy rèn thể chất cơ bản của trùng trưởng thành, hai đứa muốn tới học viện nào?"
Ai ngờ khi nhắc tới việc rèn luyện thể chất, cặp song sinh luôn như hình với bóng chỉ liếc nhìn nhau một cái đã quyết định đi nơi nào.
Rolley: "Số 2 ạ."
Raleigh: "Số 8 ạ."
Thời Tấc Cẩn lấy làm lạ: "Học riêng hả?"
Cặp song sinh gật đầu, đồng thanh nói: "Thư phụ đã nói rồi."
"Bọn con phải học nhiều hơn."
"Dạy lẫn nhau."
"Nghe sĩ quan nói."
"Học kỹ thuật giết địch."
"Con sẽ mạnh hơn."
"Bảo vệ được cậu út!"
"Giết trùng xấu!"
"Giết giết giết giết!"
Thời Tấc Cẩn bất giác nhướn lông mày, cặp song sinh tưởng đó là khen thưởng, ngay lập tức nép dưới nách cậu út, nhưng lại bị cậu út ấn đầu đẩy trở về.
"Ngồi xuống."
Thời Tấc Cẩn nhờ sự hỗ trợ từ công nghệ của hệ thống, anh nhanh chóng cắm hồ sơ điện tử của cặp song sinh vào hệ thống phòng tuyển sinh của trạm tuyển quân số 2 và số 8.
Ở đây cũng dùng mạng dân sự nên không có khóa USBKey, tầm một tuần sau cặp song sinh có thể tới học viện tuyển quân, sống trong khuôn viên trường và tham gia các lớp học.
Thời Tấc Cẩn đã chỉnh sửa lại hồ sơ của cặp song sinh, cả hai vừa là con cháu của quân thư quang vinh, vừa là họ hàng xa với một vị thượng úy đã tài trợ việc học cho hai đứa nhỏ.
Nếu làm thế thì dù là cựu chiến hữu của anh trai nguyên chủ phát hiện ra Rolley và Raleigh tới trường học ở hành tinh Black Shield, thì thượng úy Romeo cũng là lá chắn tốt nhất.
Với cả, chưa chắc đã gặp phải, hành tinh Black Shield rất lớn lại có rất nhiều quân khu, nhiệm vụ cũng nặng nề.
Trừ khi đặc biệt tìm tới cặp song sinh trưởng thành đã tới tuổi nhập ngũ, mà còn khéo tới nỗi nhập ngũ vào quân đội của thư phụ khi xưa thì mới có thể gặp phải.
Sau khi Thời Tấc Cẩn đắn đo suy nghĩ, sắp xếp ổn thỏa cho cặp song sinh rồi lại tất bật tìm ngay một ngôi nhà mới trong thành phố.
Khi thời gian đến khoảng 7 giờ 30 tối, Thời Tấc Cẩn đã tìm được nhà mới, kim lư là giấy thông hành tốt nhất ở hành tinh cấp thấp, ngày mốt họ đã có thể dọn đến một nơi sạch sẽ, thông thoáng và điện nước đầy đủ.
Giải quyết xong những chuyện vặt vãnh này, chi phí trước sau cũng đã lên tới 50.000 kim lư!
Từ việc làm giấy chứng nhận cư trú, tới mấy thủ tục liên quan khác nhau, tới tiền đặt cọc nhà và phí nhà ở, ngay cả nước nóng và điện đều phân cấp bậc!
Trong nhà mới, hóa đơn nước nóng đắt hơn nước lạnh, nước uống trực tiếp đã được lọc ba lần đắt hơn nước tinh khiết đã được xử lý đơn giản bằng nhà máy xử lý nước thải.
Còn có hạn chế về điện, một ngày 24 giờ, điện dân dụng chỉ cung cấp 6 tiếng.
Khi mua đồ ăn còn có giới hạn cho trùng tộc bình thường.
Còn mấy thứ như rượu, thuốc lá thấp kém và dịch dinh dưỡng tổng hợp chất lượng thấp thì rất rẻ.
Nếu chỉ uống dịch dinh dưỡng tổng hợp thì 100 kim lư đã đủ uống non nửa năm.
Nếu muốn ăn trái cây, các loại thịt và pho mát tổng hợp chất lượng tốt hơn, vậy còn cần điểm cống hiến mà chỉ quân thư mới kiếm được để mua chúng.
Một số cửa hàng chỉ chấp nhận thanh toán bằng kim lư, sức mua điểm tín dụng rất thấp.
Thời Tấc Cẩn xử lý việc vặt cả buổi chiều, chưa gì đã chi nhiều tiền hơn cả dự kiến.
Trải nghiệm của anh đã từ một nô lệ da đen trở thành một người Do Thái trong thế chiến thứ hai.
Chênh lệch giữa các tinh cầu cấp thấp cũng quá lớn, Thời Tấc Cẩn vừa phải kiếm kim lư, còn vừa phải kiếm điểm cống hiến.
Nếu không có điểm cống hiến do quân đội cấp thì không có cách nào mua được vé đến một hành tinh cỡ trung.
Thời Tấc Cẩn chợt hiểu ra.
Tại sao những trùng cái cấp thấp và trung lại thích chui đầu vào quân đội tới vậy.
Vì đồ ăn và đãi ngộ trong quân đội đều tốt hơn, chỉ có sống trong quân đội thì trùng tộc cấp thấp mới có thể sống ra hình ra dạng.
Sau khi anh căng dây thần kinh xử lý xong việc vặt, rồi ăn bữa tối với cháu trai, cậu út ăn chẳng có vị gì, nhưng cặp song sinh lại ăn uống ngon lành.
Sau bữa tối, cặp song sinh ngồi trên thảm cạnh chân cậu út, chơi món đồ chơi mới mà cậu út đã mua cho hai bé.
Bốn thanh đao bướm không mở lưỡi tung bay lên xuống trong tay Rolley và Raleigh, tỏa ra ánh sáng bạc sắc bén.
Hai đứa nhìn chằm chằm vào thân đao, con ngươi tròn trịa biến thành mắt thú hình thoi dưới ánh đèn.
Thời Tấc Cẩn uống một ít nước, nước lọc có mùi thuốc khử trùng nồng nặc, anh uống mà mặt trơ ra rồi mở Starnet, mở thanh tìm kiếm kiếm tổng khu giải trí, tra từ khóa Fate Wynne có tiếp tục tăng hay không.
Thời Tấc Cẩn cứ ngỡ thứ đầu tiên bật lên chắc là kênh [kiến thức] đã ghi hình và phát lại, hoặc phòng livestream CP rôm rả do khán giả khác lập, ai ngờ thứ đầu tiên xuất hiện lại là một diễn đàn xã hội bên mảng tin tức bằng văn bản.
- ----- Fansite của Fate Wynne -----
Thời Tấc Cẩn:?
Lên hương rồi.
Không ngờ có trùng tạo ra một web diễn đàn riêng, đây đúng là một bước phát triển tốt từ sức ảnh hưởng của câu chuyện.
Có một trang web cố định giống như bot, càng có thể thu hút trùng cái nô lệ tư bản và quân thư đang chểnh mảng, mấy bài đăng tám truyện vô tri (*), nói chêm chọc cười là cách tốt nhất gom lại độc giả.
(*) 水帖: Mấy bài post trong group/diễn đàn như chấm hóng, chế meme...
Thời Tấc Cẩn nhấp vào trang này, vẻ mặt từ hơi chờ mong lại dần chuyển sang vẻ mặt của cụ ông trong tàu điện ngầm.
- -----
[Hot] Bia White Deer! Chỉ cần một lon sẽ đưa bạn trở lại cảm giác rung động đầu đời! Thứ đồ uống mà ngài Carol đã từng hôn lên, không húp một lon không phải thư!
[Hot] 10 sai lầm lớn nhất của Fate Wynne.
[Hot] Về việc tôi đến xem tòa nhà ma ở cơ sở thứ ba của Ottowen, rủi thay bị tống tới đồn cảnh sát.
[Hot] Thu mua giá cao một bộ quân phục từ cơ sở thứ ba của Ottowen trong khoảng thời gian từ 1780 đến 1800.
[Hot] Cựu sinh viên cơ sở thứ 3 thì nhấp vào, 818 năm đó á thư cùng kỳ của đằng ấy.
[Hot] Ai là Fate Wynne thì nhấp vào hốt ngay 10 kim lư.
[Hot] Những tư tưởng sâu sắc được thể hiện qua bước ngoặt đầy cảm xúc trong cuộc đời của ngài Carol.
...
Câu chuyện lên men, nhưng dường như lên men ra thứ gì đó là lạ.
Kiểu như tiến sĩ dỏm, giáo sĩ online cào phím với nhau, rồi tới mấy simp chúa...
Giữa một đống topic thì bia White Deer có vẻ lạc loài, từng câu từng chữ đều đầy cảm giác bán buôn thân thuộc đến lạ: Một đao 999! Nếu là anh em thì tới chém tôi một đao pặc pặc!
* thường thấy của các game online Trung Quốc. Trang bị đẳng cấp 999 nhưng thực chất vô dụng.
Thời Tấc Cẩn hợp nhất với ký ức nguyên chủ, phát hiện ra nhãn hiệu bia White Deer này chính là một loại bia mà anh trai nguyên chủ vô tình nhắc tới.
Có lẽ 20 năm trước đây là loại đồ uống rẻ tiền, dễ bán, sau này không cạnh tranh được nữa, cũng không thể bán lỗ nên dần biến mất trong căn tin cơ sở thứ ba.
Đáng lẽ nhà máy này phải phá sản và giải thể từ lâu rồi mới đúng? Chính vì việc ngừng sản xuất rồi rút lui khỏi thị trường nên Thời Tấc Cẩn mới viết vào trong tiểu thuyết.
Thời Tấc Cẩn mở topic hot này, nhìn một lượt, vẻ mặt anh dần trở nên quái lạ.
Thương hiệu White Deer này... ừm thì được đấy.
DNA marketing trên mạng của Thời Tấc Cẩn bỗng hoạt động, trong đầu anh thoáng hiện lên vài thủ thuật cài cắm của streamer trong trạm W.
Một kế hoạch mơ hồ hình thành trong đầu Thời Tấc Cẩn.
Anh có vài ý tưởng về cách kiếm điểm cống hiến bằng thân phận hiện tại của mình.
Trong ký ức của Thời Tấc Cẩn, người cuối cùng từ địa vị ngôi sao giải trí trở thành một người cầm quyền thực sự là một nam ngôi sao Hollywood nào đó, người ấy đã từ ngôi sao trở thành thống đốc của một bang.
Vé máy bay đi hành tinh cấp trung cần điểm cống hiến, sau này còn phải tới hành tinh cấp cao, việc quét hình kiểm tra cũng chỉ tổ nghiêm ngặt hơn bây giờ.
Điểm cống hiến phát ra chủ yếu cho quan chức, hệ thống không thể hack được, anh phải nghĩ ra cách mới.
Thời Tấc Cẩn nắm lấy linh cảm này, rồi dùng hệ thống như một bản ghi nhớ, để nó ghi lại.
Anh bình tĩnh lại, mở ra hộp thoại trong phòng livestream của mình, chấm đỏ trong inbox lại sáng lên, Thời Tấc Cẩn bỏ qua, đêm qua không mở livestream, việc này khiến ảnh hưởng của Fate Wynne ở khu video giảm đi đôi chút.
Ấy cũng bình thường thôi.
Kiểu livestream chỉ live vào thời gian cụ thể này, trừ khi nó có sức ảnh hưởng lớn và gây chấn động toàn thế giới, nếu không nó vẫn thuộc về giải trí nho nhỏ.
Thời Tấc Cẩn dành cả một ngày nghỉ ngơi cho tốt, anh quyết định tối nay sẽ livestream, thừa thế xông lên, tăng cường mức độ thọt đau (*) cho tình yêu thuần khiết.
(*) 痛点: Điểm đau/yếu một thuật ngữ Internet, đề cập đến những gì thị trường không thể đáp ứng đầy đủ và nhu cầu của khách hàng đang rất cần được đáp ứng. Điểm đau nói chung là những nhu cầu cứng nhắc và có thể định lượng được. Còn điểm ngứa là cảm tính đằng sau lý trí, thú vị vượt xa logic chặt chẽ và niềm vui và mang lại cho người dùng.
Tác giả có lời muốn nói:
Giải quyết những việc vặt vãnh, thì Thời sensei mới có thể ru rú ở nhà tập trung viết xong truyện, gần đây mình đang chạy nước rút với kỳ thi, cố gắng viết chút chút, cố gắng cập nhật hàng ngày QAQ
(*) Sòng bạc Hoàng gia Macau
(*) Áo bó eo phong cách cấm dục =)))
Weibo: 尼尼尼氢
Fanart Thời Tấc Cẩn x Anouchka