Lỗ Ái (Bắt Yêu)

Chương 20: Vì họ phục vụ (Phần sau)



Editor: Shyn

Mười phút sau, Đằng Duệ Triết và bạn gái về phòng, cô gái kia lả lướt nói muốn tắm rửa, bắt đầu cởi quần áo trước mặt Duệ Triết, vừa cởi vừa bước vào phòng tắm, thân thể thướt tha, từng bước nhẹ nhàng, khẽ quay đầu lại cười ngọt ngào, nũng nịu, ra hiệu cho Đại Lận chuẩn bị áo ngủ. Đại lận không biết phải đặt áo ngủ ở đâu, đành đi đến mở tủ quần áo.

“Đi ra ngoài!” Đằng Duệ Triết đột nhiên lạnh nhạt nói, không cho cô chạm vào đồ của anh, đôi mắt lạnh như băng, lóe lên một tia ảm đạm, mày nhướn lên nói thêm:“Quét dọn xong rồi thì mau ra ngoài! Ở đây không có phận sự của cô! Hiểu không?”

Đại Lận cúi đầu, bước nhanh ra cửa, xoay người đi ra ngoài.

Bởi vì lầu 3 chỉ có một gian phòng “Tổng Thống”, cô đành lui xuống lầu hai, lầu hai là khuôn viên thanh nhã, bày trí thanh u, cổ kính, có 4 giang phòng, mỗi phòng đều được bố trí rất lịch sự, là nơi để các hồng nhan tri kỉ giải trí, mát xa, tâm sự.
“Mang hoa quả đến phòng X, lót thảm tơ tằm phòng XX, chuẩn bị giường ngủ thơm ngát ở phòng XXX.” Quản lí ló đầu ra nhiệt tình giao việc cho cô, khuôn mặt tươi cười rực rỡ: “Cần thêm một bình rượu, hai ly thủy tinh, nhớ là đem đến bình rượu quý đấy.”

“Sẵn tiện đem giặt sạch bộ quần áo này, sáng mai đặt ở trước phòng XY.”
Đại Lận không khỏi choáng váng khi được giao đống việc này, chạy ra khoang thuyền trước rồi vòng ra khoang sau, sau đó chạy ra trước khoang, vòng lên đại sảnh ở lầu hai, nhân viên không thể đi thang máy, chỉ có khách mới được dùng, cô ôm một đống đồ chạy lên thang bộ, gặp khách phải đứng lại nhường đường, chờ khách đi qua mới đi tiếp.

“Đây là đồ cần mang đến ạ!.” Trán của cô lấm tấm mồ hôi, miệt mài làm việc.

“Cực khổ cho cô rồi, đây là tiền thưởng.” Những người phụ nữ có bằng cấp và giáo dục tốt luôn chú trọng việc thưởng tiền, trước đóng cửa thuận miệng hỏi một câu: “Lúc nãy chị Lả Lướt cho cô bao nhiêu tiền thưởng thế? Đêm nay chị ấy chăm sóc ngài Đằng, nhất định tiền thưởng không dưới 5 vạn, mà tháng này chị ấy vũng không đến công ty làm..”

Đại Lận ôm một đống áo quần đã ố vì vết rượu của các quan viên chính phủ, cúi đầu bảo phải đem đi giặc, không thể cùng các cô nói chuyện tiếp.

Những cô gái kia đều là những người phụ nữ có bằng cấp, công việc ổn định, lương cao, hơn nữa công ty rất lớn mạnh, nhưng cứ mỗi tối, các cô ấy sẽ đến đây làm, trút bỏ cái sự nghiêm túc nặng nề của ban ngày, biến thành một nữ thần gợi cảm, bầu bạn cùng các vị quan lớn. Thân là một thành phần tri thức, các cô ấy đến đây không phải vì tiền, mà là vì muốn tăng thêm phần phong phú cho cuộc sống.

“Các cô đoán xem chị Lả Lướt có lên giường với ngài Đằng không? Tôi cá làm đêm nay chị ấy sẽ khiến cho ngài Đằng si mê chị ấy.” Một người phục vụ đứng trong góc nhỏ nói thầm.

“Tôi cá là không! Chúng ta đều biết các chị ấy sẽ không bao giờ tiếp xúc thân thể với khách, đây là quy tắc, nhờ đó mà uy tính của chúng ta mới được công nhận, các vị đại nhân mới thường xuyên đến đây.”

“Nhưng mà ngài Đằng thật dịu dàng với chị ấy…"

“Chắc là ngài ấy chỉ xem chị ấy là bạn thôi, hơn nữa Diệp Tố Tố vừa trở về, có khả năng hai người đó sẽ yêu nhau lại lần nữa, làm sao có thể thân mật với chị Lả Lướt được?!”

“Tại sao Diệp Tố Tố và ngài Đằng chia tay nhỉ? Hình như 3 năm trước Diệp Tố Tố bị hủy dung do hỏa hoạn, tự ti đến mức chạy đến Châu Âu thì phải?”

“Bây giờ không phải đã khôi phục rồi sao? Thoạt nhìn thật xinh đẹp, cực kì xinh đẹp.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.