Lỗ Ái (Bắt Yêu)

Chương 236: Ngoại truyện 007: Chạm mặt



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Ramsessivy[Full2] Lỗ Ái (Bắt yêu) - Ảm Hương - Ngoại truyện 007: Chạm mặt

Lâm Nho Nhỏ

Lâm Nho Nhỏ ngồi chờ trong phòng khách, phát hiện sau khi em gái cùng Mộ thị trưởng nói chuyện ở trong xe với nhau, sắc mặt trở nên thật mất tự nhiên, tựa như bị cái gì đả kích trầm trọng!

"Tiêm Tiêm?" Cô có ý kêu giữ em gái lại.

Nhưng Lâm Tiêm Tiêm đang bước đi nhanh bỗng nhiên xoay người, dùng một loại ánh mắt xa lạ mà nhìn cô, hỏi lạnh lùng: "Amy, nếu hiện tại Mộ Dạ Triệt muốn theo đuổi chị, chị có thể đồng ý hay không?"

"Hả......" Lâm Nho Nhỏ bất thình lình bị hỏi vấn đề này, sửng sốt một chút, lập tức cười nói: "Tiêm Tiêm em đang nói gì vậy, Mộ thị trưởng cao cao tại thượng sao lại để ý đến chị, anh ta không có khả năng hạ mình để theo đuổi một cô gái thường dân bình thường...... Nhưng mà Tiêm Tiêm, vừa rồi em cùng Mộ thị trưởng đã nói những gì ở trong xe, vì sao sắc mặt của em lại không tốt như vậy?" Trên mặt của Lâm Nho Nhỏ che kín lo lắng, nhưng lại dần dần để lộ một chút cười không dễ phát hiện, cho thấy cô ấy tràn ngập sự chờ mong đối với những lời em gái nói.

"Không có gì." Lâm Tiêm Tiêm biết rõ ràng tâm tư trong lòng của Lâm Nho Nhỏ, liền không dò xét cô ấy nữa, đi về phòng thu dọn đồ đạc.

"Chị có muốn đi cùng không? Hay là tiếp tục ở lại nơi này?" Một lát sau cô kéo túi hành lý đi ra, vội vàng đi qua trước mặt Lâm Nho Nhỏ, cũng không quay đầu lại đi ra phía cửa lớn, để Lâm Nho Nhỏ tự mình lựa chọn đi hay ở, "Đêm nay Mộ Dạ Triệt trở nên không giống bình thường, hành vi thực sự quá phận, chúng ta không thể ở lại nơi này."

"Là có ý gì?" Lâm Nho Nhỏ nghe câu này đúng là mẫn cảm dị thường, vội vàng xoay người, dùng hai mắt cẩn thận liếc mắt đánh giá thân hình tiêm gầy của em gái, "Ý em là nói, vừa rồi hai người ở trên xe......" Thân thiết? Hèn gì tóc của Tiêm Tiêm rối như vậy, quần áo cũng không chỉnh tề! Nếu như vậy, vậy người chị gái này còn ở lại nơi đây làm gì?

Cô vội vàng chạy chậm vào bước, đi theo phía sau Lâm Tiêm Tiêm, nhỏ giọng nói: "Hai ngưới tiến tới mức độ nào rồi?" Nếu chính là ôm hôn môi, vậy thì người chị này còn có một tia hi vọng!

Lâm Tiêm Tiêm ở phía trước đang kéo vali xuống bậc thềm, thấy chị gái vẫn như trước mà không chịu hết hi vọng, bỗng nhiên quay đầu tức giận mà nói: "Chúng ta không có ở chung với Mộ Dạ Triệt, cũng không biết mục đích thật sự của anh ta là gì, vì sao chị lại có suy nghĩ kỳ lạ cho rằng anh ta sẽ theo đuổi mình? Amy, anh ta chính là đang nhục nhã chúng ta, chị có hiểu không? Hiện tại anh ta đang thiếu một món đồ chơi bời bãi cho mình, không phải tìm bạn gái!"

"Tiêm Tiêm, em làm sao vậy?" Lâm Nho Nhỏ cuối cùng bị em gái tức giận dọa đến, trừng mắt vội vàng kéo em gái đang tức giận qua bên cạnh, để em gái nói nhỏ thôi, "Suỵt...... nói nhỏ thôi, có cái gì từ từ nói, đừng giận, hiện tại chúng ta đang ở trong nhà người ta, đừng nói những lời khó nghe như vậy."

Lâm Tiêm Tiêm bất đắc dĩ liếc nhìn cô một cái, đã muốn kéo túi hành ly đi về phía trước, đi đến trước cổng biệt thự đón taxi, quả thật không có chút thiện cảm đối với nơi này.

Dù sao vừa rồi Mộ Dạ Triệt có nhắc tới tên của mẹ cùng Hàn Vũ Ngấn, điều này thật khiến cô bất an!

"Vậy Tiêm Tiêm, giờ chúng ta đi đâu? Chổ ở của em chắc chắn sẽ đầy người đòi nợ cùng cảnh sát, mà chỗ ở của chị lại quá xa." Lâm Nho Nhỏ đúng là chạy ở phía sau thở gấp hổn hển, quay đầu lại lần nữa nhìn căn biệt thự xa hoa này, trong lòng không ngừng thổn thức, "Nơi duy nhất ở được chính là khách sạn, nhưng chúng ta không có khả năng ngày ngày đều ở lại khách sạn...... Hiện tại có chỗ ở miễn phí, hoàn cảnh lại tốt như vậy, vì sao chúng ta lại không cần? Tiêm Tiêm em đừng có......"

Lâm Tiêm Tiêm để tài xế giúp cô nâng vali vào cốp xe, chính mình thì ngồi lên xe, thật dùng sức đóng cửa, lạnh lùng nói với Lâm Nho Nhỏ ở bên ngoài xe: "Amy, em biết chị vẫn không rời khỏi cuộc sống chim hoàng yến được hầu hạ, vậy hiện tại chị ở lại đi, em đi trước......tài xế, lái xe!"

"Đừng...... chờ chị đã!" Lâm Nho Nhỏ vội vàng bắt lấy cửa xe, mở ra, ngồi vào trong, nhìn em gái trách cứ, "Chị không biết hiện tại tính tình em đang đùa giỡn cái gì, nhưng em đang tức giậ, chị không ở lại là được. Giờ chúng ta đi tìm khách sạn, có thể đi bước nào tính bước đó."

Lâm Tiêm Tiêm nhìn về phía trước không nói chuyện, khuôn mặt tinh xảo có vẻ đạm bạc, che kín sự lo lắng.

Ngày hôm sau, hai chị em sớm đi ra khỏi khách sạn, Lâm Tiêm Tiêm đi nghe ngóng tình hình công ty đóng của, Lâm Nho Nhỏ thì đi đến nơi trước kia cô từng làm việc -- tòa nhà Đằng thị.

Giờ phút này, Lâm Tiêm Tiêm đang ngồi ở trung tâm khu phố, nói chuyện cùng luật sư hợp tác lâu nay với mình, hỏi chuyện công ty Sóng Biển có thể thu hồi được không, có thể khởi tố Phan Lợi Hoa được không? Nhưng đáp án của luật sư thật khiến cô thất vọng -- công ty Sóng Biển đã bị công ty khác thu mua, không có khả năng thu hồi lại trên danh nghĩa của cô cùng Minh Khải! Trợ lý Phan Lợi Hoa cũng không có khả năng bị khởi tố, bởi vì không có chứng cứ chứng minh cô bị ép ký tên! Tất cả đều là do cô tự nguyện!

"Cám ơn luật sư, tôi sẽ tìm biện pháp khác." Cô đứng lên đi ra ngoài cửa, nhìn trời, bỗng nhiên cảm thấy mặt trời hôm nay thật chói mắt, khiến cô không thể không nâng tay lên che mắt, ngồi ở bồn hoa trước cửa.

Xem ra không phải hôm nay mặt trời chói chang, mà cảnh ngộ trước mắt của cô không tốt, khiến bước chân của cô gian nan.

"Minh Khải, nhận được tin nhắn của em xin hãy gọi lại, em sẽ cho anh một lời giải thích hợp lý." Cô nhắn tin nhắn thứ n vào hộp thư thoại của Phó Minh Khải, hi vọng có thể nhận được hồi âm của anh, "Nếu hiện tại anh có trở về, có lẽ chúng ta có thể nắm được thời gian và cơ hội, thu lại Sóng Biển."

"Nếu đã bị bán đi, làm sao có khả năng được cầm lại?" Cô đang nói, bồn hoa bên cạnh truyền đến tiếng cười của một cô gái, đột ngột đánh vỡ sự im lặng, dọa cô nhảy dựng len, lập tức, âm thanh giày cao gót vang lại gần, một làn váy màu xanh đong đưa trong gió xuất hiện trong tầm mắt của cô, bay thản nhiên một mùi hương...... Diệp Tố Tố đã lâu không gặp chân thành xuất hiện, nhẹ nhàng cười nói với Lâm Tiêm Tiêm đang ngồi trên bồn hoa: "Tôi chỉ là đi ngang qua đây, lại vừa mới nghe cô nói tình hình chuyện công ty Sóng Biển, bởi vậy mới lên tiếng."

Quả nhiên là diện mạo bạn gái mới của Phó Minh Khải thật thanh tú, danh bất hư truyền.

Lâm Tiêm Tiêm nuốt nước mắt trở lại, ngẩng đầu nhìn Diệp Tố Tố tóc dài, chậm rãi đứng lên, "Thì ra là Diệp tiểu thư, xin lỗi vì thất lễ trước."

Cô có nghe nói qua bạn gái trước kia của Phó Minh Khải, không có thiện cảm lắm với Diệp tiểu thư này, vởi vậy không nói nhiều, không muốn quen biết với Diệp Tố Tố này.

Diệp Tố Tố thấy cô xoay người bước đi, liền cười nói: "Thật ra hai năm trước, bởi vì tôi vào làm ở tập đoàn Đằng thị, Phó Minh Khải không thể chấp nhận, bởi vậy dứt khoát lựa chọn mỗi người một ngả với tôi. Ha ha, thật ra anh ta chính là một người như vậy, chỉ cần đối phương khiến anh ta thất vọng, anh ta có thể nhanh chóng rơi vào tình yêu cuồng nhiệt với một cô gái khác, bắt đầu một đoạn tình cảm tiếp theo......"

Bước chân của Lâm Tiêm Tiêm không ngừng lại, càng chạy càng nhanh, không biết có nghe lọt tai những lời này của Diệp Tố Tố không.

Diệp Tố Tố thì cầm túi xách, vẫn cười đứng nhìn chằm chằm bóng dáng đang chạy kia, không quan tâm thái độ hờ hững của Lâm Tiêm Tiêm, tiếp tục cười nói chuyện, "Lâm tiểu thư, cô không cần thiết phải ở đây hờn dỗi một mình như vậy, thật ra lần này Minh Khải không thể lại đây, là vì mẹ của anh ấy lại phát bệnh, có khả năng không sống nổi quá vài ngày, anh ấy không thể lại để mẹ lo lắng sốt ruột...... Cô cũng biết, mẹ của anh ấy đã nhận định cô là kẻ đã lén bán đứng công ty."

Lâm Tiêm Tiêm nghe những lời này mới quay đầu, khó hiểu nhìn Diệp Tố Tố, "Thì ra trong khoảng thời gian này Minh Khải có liên lạc với cô."

"Không." Diệp Tố Tố lắc đầu, ý cười trên mặt không giảm, "Không phải là duy trì liên lạc trong khoảng thời gian này, mà là vẫn luôn liên lạc, giữa chúng tôi chưa từng bị gián đoạn."

"Thật ra là cô vẫn có biện pháp để có được số điện thoại của anh ấy." Bỗng nhiên Lâm Tiêm Tiêm cười nói, xoay người đi về lại bên này, nhìn Diệp tiểu thư đang diễu võ dương oai, "Sau đó không ngừng gọi điện cho anh ấy, không ngừng quấy rầu, nhất khi ở thời điểm anh ấy yếu ớt, cô lại hiểu được lời nói của anh ấy, sau đó tiến hành trấn anh. Mà nếu là như vậy, lúc trước vì sao cô không biết quý trọng?"

"Tôi muốn quý trọng, nhưng anh ấy không chịu cho tôi cơ hội này!" Âm thanh của Diệp Tố Tố bắt đầu nâng cao, đột nhiên hai mắt biến lạnh lùng, mặt lạnh như băng, tựa như những lời này chạm đến nỗi đau của cô, khiến cô phẫn nộ, nhưng cô lập tức nhận thấy mình thất thố, vội vàng sửa lại cười nhạt, đồng tình nhìn Lâm Tiêm Tiêm, "Bởi vậy tôi mới nói cô cùng anh ấy tiến triển quá nhanh, có chút không thật! Lúc trước anh ấy kéo cô đi tham gia hôn lễ của Đằng Duệ Triết, cô vốn không cảm giác được là anh ấy đang lợi dụng cô để thử tôi sao?"

Ánh mắt khiêu khích của cô ngả ngớn nhảy trên mặt Lâm Tiêm Tiêm, chậm rãi chuyển một vòng, sau đó phát ra một âm thanh khinh thường "A", ngẩng cao đầu.

Lâm Tiêm Tiêm phút chốc bị chọc cho tức giận, không nghĩ tới bạn gái cũ có duyên không phận của Phó Minh Khải lại có đức hạnh này, tựa như trải qua nhiều biến cố lắm, xem tất cả sự việc đều nhìn như không sao cả, không đáng lo, liền cười nói: "Tôi chỉ biết, lúc trước Minh Khải đưa tôi đến tham gia hôn lễ của Đằng thiếu gia, là vì yêu tôi. Diệp tiểu thư, cô có cơ hội này sao? Anh ấy hình như không có thừa nhận rằng cô là bạn gái của anh ấy, giữa hai người không có quan hệ gì, lại càng chưa bàn đến chuyện anh ấy đưa cô đi tham dự tiệc."

"Cô --" Diệp Tố Tố kêu dài một tiếng, tức giận khiến mặt trắng bệch, muốn xe nát khuôn mặt của đối phương! Nhưng ngọn lửa này là do cô khơi mài trước, cô phải lấy chiến thắng mà xong việc, phải để Lâm Tiêm Tiêm biết, Phó Minh Khải đã đá cô ấy ra, tiểu yêu nữ với bề ngoài ngây thơ này đã muốn lưu lạc vì bị chồng ruồng bỏ!

"Đừng đắc ý quá, cho cô xem thứ này." Cô lấy ra điện thoại di động của mình, lướt lướt, vênh váo tự đắc đưa qua trước mặt Lâm Tiêm Tiêm, "Nhìn nội dung cuộc trò chuyện ghi lại đi, tin nhắn, có phải mấy ngày nay Phó Minh Khải gọi điện cho tôi không? Thậm chí vài phút trước, anh ấy còn gọi điện nhờ tôi bày mưu đưa luật sư đến đây nhìn xem, cũng không gọi điện cho cô, vẫn không nhận điện thoại của cô...... Cô thậm chí còn không biết mẹ anh ấy đang bệnh tình nguy kịch......"

Lâm Tiêm Tiêm nhìn tin nhắn mà Phó Minh Khải nhắn cho Diệp Tố Tố, không có nói nữa, xoay người đi về phía trước.

"Như vậy Tiêm Tiêm, cô còn có thể cho rằng anh ấy không thèm quan tâm đến tôi nữa sao? Lúc trước thời điểm anh ấy theo đuổi tôi từng nói qua, cho dù tôi biến thành cái dạng gì, anh ấy đều chấp nhận tôi......" Diệp Tố Tố còn cười ở phía sau, cười rất đắc ý, "Hiện tại, anh ấy giống như muốn thực hiện những lời này......"

Bên này, Cổ Dư cũng lái xe đến văn phòng luật sư làm việc, tìm vị trí đỗ xe, cầm tài liệu đi đến văn phòng luật sư, không còn nhớ gì đến chuyện say rượu tối qua, trên mặt cười sảng khoái tinh thân, nhưng đang đi, bỗng nhiên cô nghe được tiếng cãi nhau bên này của hai người phụ nữ...... Cô cũng không có gì đặc biệt ấn tượng với bóng dáng của Lâm Tiêm Tiêm, trên cơ bản là không biết, nhưng quả thật căm hận Diệp Tố Tố này đến tận xương tủy!

Người phụ nữ hoa tàn ít bướm Diệp Tố Tố này thế nhưng còn ở đây khoe ra lịch sử tình yêu của mình, còn đang đuổi theo mà cười ha ha?! Bà cô già này sao không về nhà soi gương xem gương mặt tiều tụy không chịu nổi của mình, thế nhưng lại ở đây làm quả phụ mà cười nhạo cô gái trẻ!

"Thì ra là Diệp tiểu thư, thật vừa khéo, lại gặp nhau ở trong này." Cô tỏ vẻ kinh ngạc bước lại đây, liếc mắt nhìn bóng dáng Lâm Tiêm Tiêm một cái, đánh giá cô gái này tầm khoảng hai mươi, tuổi trẻ thướt tha, non nớt ngây ngô, đang bị Diệp Tố Tố bắt nạt không chịu hé răng, chứng là không ngừng nén giận mà đi về phía trước, cô liền cười nói với Diệp Tố Tố:

"Vừa rồi Diệp tiểu thư đang nói ai hứa hẹn? Hình như tôi nghe thấy Diệp tiểu thư nói, có người đàn ông theo đuổi cô, cho dù cô biến thành cái dạng gì cũng đều chấp nhận...... Ai da, còn có tin nhắn để làm bằng chứng, cho tôi xem ~"

--- [Full2] Lỗ Ái (Bắt yêu) - Ảm Hương - Ngoại truyện 007: Chạm mặt

Diệp Tố Tố 

"Torn, chuyện này liên quan gì đến cô! Đừng để tôi vạch trần chuyện giữa cô cùng Mộ Dạ Triệt!" Diệp Tố Tố lớn tiếng quát cô, lập tức biến sắc, "Cô nghĩ rằng tôi và cô không biết là cô thích Mộ Dạ Triệt, mà anh ta không thích cô sao? Cô cũng chính là bà cô già xữ nữ không gả đi được, trước kia thích Duệ Triết, hiện tại lại thích Mộ Dạ Triệt, lại như thế nào cũng không gả đi được! Ha ha, hiện tại tuy rằng đến làm việc ở tòa thị chính, dùng hết mọi thủ đoạn, nhưng vẫn như cũ không thể làm Mộ Dạ Triệt liếc mắt nhìn cô nhiều hơn. Tôi nói cô cần gì biến mình thành giá rẻ như vậy, giống như không gả đi được, không ngừng vồ vập đàn ông......"

Cổ Dư vốn đang nói vui đùa, thấy Diệp Tố Tố trái lại nhục nhã cô, cười nói, "Nếu Diệp tiểu thư hạnh phúc như vậy, vậy cũng không ngại để cho Torn đọc tin nhắn hạnh phúc kia của cô chứ?"

Cười nói, đã một phen lấy điện thoại trong tau của Diệp Tố Tố, không cho Diệp tiểu thư tránh né, ngón tau tùy ý lướt trên màn hình, khiến người qua đường dừng chân quan sát, cô thì cười đọc nội dung tin nhắn, "Diệp Tố Tố, tôi nói qua cho em biết, đừng quấy rầy tôi nữa! Giữa chúng ta đã không còn quan hệ gì! Tuy rằng giữa tôi cùng Tiêm Tiêm xuất hiện một ít vấn đề, nhưng chuyện này cũng không liên quan đến em, em không cần châm ngòi ly gián! Người gởi, Phó Minh Khải."

"Diệp Tố Tố, những gì em gởi tôi đã nhận được rồi! Đã là cái thứ năm, đủ rồi! Người gởi, Phó Minh Khải."

"Em có thấy phiền hay không, đừng có gọi điện thoại lúc giữa đêm nữa...... Người gởi, Phó Minh Khải."

Bà cô già ở giữa đường bắt nạt một cô gái trẻ thì tính là chuyện gì! Thì ra những tin nhắn mà Phó Minh Khải gởi đến, đều bị Diệp Tố Tố giấu nội dung, dùng nội dung khác để diễu võ dương oai!

Lâm Tiêm Tiêm đang đi nhanh ở phía trước vội vàng quay đầu lại, kinh ngạc nhìn Cổ Dư, đi nhanh về phía cô, "Cổ......Cổ tiểu thư?"

Vừa rồi trong lúc các cô đang nói chuyện, ngoài việc chứng minh Diệp Tố Tố dây dưa Phó Minh Khải, Minh Khải cùng Diệp Tố Tố có lui tới chặt chẽ, đồng thời cũng chứng minh, nhị tiểu thư của Cổ gia thế nhưng thích Mộ Dạ Triệt, đang theo đuổi!

Mà trong vài năm gần đây, cô chưa từng nghe nói Mộ thị trưởng tuổi trẻ tài cao của Cẩm thành nói chuyện yêu đương, cũng không có tin tức tình ái bên lề!

Xem ra, người này ngoài việc giữ bí mật công việc tốt lắm, chuyện sinh hoạt cá nhân cũng khắc chế. Quả thật Mộ thị trưởng giữ mình trong sạch, cao cao tại thuowgnj, đến nay không có tìm được một người có thể trở thành người phụ nữ của hắn! Hình tượng chính trị cực kỳ tốt!

Ở phía đối diện, Cổ Dư cũng giật mình nhìn Lâm Tiêm Tiêm, phát hiện cô gái này cô cùng quen mắt! Cô gái này không phải là cô gái khiến cô ghen trong tiệc đính hôn của anh trai sao? Các cô lại gặp nhau?

--- 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.