Sự tức giận cố kìm nén mấy ngày nay đã hoàn toàn bị bộc phát bởi câu nói của cô, sao cô cầu xin anh đừng đụng vào cô, cô đang thủ thân cho tên Lăng Hi đó sao??
Anh dùng một tay gạt tay cô lên trên, bàn tay còn lại dùng lực bóp chặt cằm cô, gằng từ chữ:" Em không biết rằng phụ nữ càng chống cự thì sẽ khơi dậy bản tính của đàn ông hay sao?? Mà em cầu xin tôi đừng đụng vào em là vì tên Lăng Hi đó sao?? ""
Từ câu từng chữ như gai đâm vào tim cô khiến nó đau hơn, nước mắt cứ thi nhau rơi xuống:" Triết Cẩn Phong tại sao? Tại sao chứ??""
Tại sao, tại sao anh lại đối xử với cô như vậy, cô yêu anh, còn anh có yêu cô không??
Nghe thấy lời chất vấn của cô, anh cảm thấy trái tim mình cũng đau không kém gì cô, nhưng cô đã làm người phụ nữ của anh mà còn qua lại với người đàn ông khác còn cự tuyệt anh, sự tức giận hoàn toàn che mờ lí trí của anh, bàn tay to lớn buông cằm cô ra.
Tay anh lướt dọc xuống, những chỗanh sờ qua nóng như lửa đốt, ngón tay của anh phủ lên bộ ngực của cô dùng sức bóp vài cái tựa như trừng phạt!
"" Nguyệt Nguyệt! Tôi từng nói em phải trả giá cho lời nói của em hôm đó, em còn nhớ không! "" Lời nói của Triết Cẩn Phong vang lên, anh từ hai ngày trước đã không còn gọi cô là Nguyệt Nguyệt như trước mà bây giờ anh lại gọi tên cô thân mật như vậy.
Khương Doãn Nguyệt đương nhiên nhớ rõ lúc đó anh đã cảnh cáo cô, hành động sau đó đã khiến cô giật nãy mình và hiểu lời lúc nãy đã nói.
Triết Cẩn Phong tháo thắt lưng ra, sau đó trói hai tay cô vào đầu giường, tiện tay trút bỏ đồ trên người anh xuống, cơ thể cường tráng của anh hoàn toàn hiện ra trước mắt cô, hai gò má cô nóng bừng vội quay mặt đi.
Triết Cẩn Phong cuối người xuống, thì thầm vào tai cô, hơi thở nóng rực phả vào mặt cô:" Em đã nhìn thấy nó rồi, tại sao bây giờ lại đỏ mặt?? ""
"" Triết Cẩn Phong dù anh có được cơ thể tôi nhưng trái tim tôi sẽ không thuộc về anh nữa!! "" Khương Doãn Nguyệt cố đè nén nội tâm, giương mắt nhìn thẳng vào mắt anh không dám dời tầm mắt qua chổ khác.
Nghe những lời cô nói anh cũng chỉ cười lạnh một tiếng:" Rồi sau này em cũng sẽ yêu tôi! "" Sau đó anh áp người xuống, há miệng ngậm lấy trái đào nhỏ của cô.
"" A..."" Khương Doãn Nguyệt hét lên, cả người khó chịu mà giãy giụa vài cái.
Những hành động tiếp theo của Triết Cẩn Phong đã làm cô tuyệt vọng, anh mạnh mẽ chôn sâu vào người cô, bàn tay to lớn cũng không yên phận mà lướt hết chỗ này tới chổ khác.
"" Nguyệt Nguyệt em rất ngọt! "" Triết Cẩn Phong phủ môi mình lên môi cô, triền miên say đắm.
Lời nói nóng bỏng của anh lọt vào tai cô lại là một sự châm biếm rõ rệt, nước mắt cố kìm nén lại rơi xuống!
[...]
Anh muốn cơ thể cô hết lần này cho tới lần khác đến trời rạng sáng, cơ thể cô rã rời đã ngất xỉu từ lâu.
Triết Cẩn Phong hài lòng nằm bên cạnh cô, bàn tay vuốt vuốt tóc cô. Khi anh gần như chìm đắm trong trong sắc đẹp của cô, thì điện thoại đột nhiên đổ chuông.
Anh xuống giường, khoác áo choàng đứng bên cửa sổ rót một ly rượu khẽ nhấp một miếng chờ bên kia nói chuyện.
"" Triết tiên sinh, chuyện ngài nhờ tôi, tôi đã điều tra. Cái chết của Triết phu nhân năm đó hoàn toàn có liên quan tới Khương tiểu thư và Lăng thiếu gia của Lăng gia - Lăng Hi! "" Đầu dây bên kia vang lên giọng nói cung kính của người đàn ông.
Sắc mặt dịu dàng ban nãy của anh đã thây thế bằng vẻ mặt lạnh lẽo cực độ, cả căn phòng như đóng băng. Người bên kia báo cáo xong cũng nhanh chóng ngắt máy, bàn tay của anh nắm chặt vào nhau nổi cả gân xanh.
Tại sao lại liên quan đến cô, anh bắt cô và tên Lăng Hi đó phải trả một cái giá thật đắt. Khương gia và Lăng gia đã nợ anh, anh phải tính từng món một!!