Lộ Trình Minh Giới

Chương 7: Ma Huyết



Trở lại quán trọ ở Phiến Hoa Thành vận xui vẫn bám lấy Cửu Anh, sau khi phát hiện mấy cái xác trong đêm qua, quan binh và đám người ở Yên Vũ Đài vây lấy hắn. Không khí khá là nặng nề nhưng hắn thì như mọi ngày ngồi đấy nhâm nhi rượu.

''Tại sao bọn họ lại chết.''

Cửu Anh :''Làm sao ta biết được, lúc đó vẫn đang ngủ, tỉnh dậy thì bị các ngươi lôi xuống đây rồi.''

Một thiếu niên chắp hai tay sau mông lại chỗ hắn hỏi chuyện :

''Vị công tử đây! Ta là Tiểu Huỳnh Tử đệ tử của Yên Vũ Đài, dám hỏi huynh lúc đó trong quán trọ xuất hiện yêu quái ăn thịt người mà huynh còn ngủ được sao?''

Cửu Anh :''Sao ta biết nó xuất hiện lúc nào mà thức để sợ nó chứ?''

Tiểu Huỳnh Tử:''Vậy còn hai người này! Họ luôn ở cùng huynh à?''

Tiểu Hồ :''Ta ra ngoài tìm Hắc Lang đại ca, huynh ấy bảo đi mua chút thức ăn cho Cửu ca không ngờ lại lẻn vào sòng bạc quên cả đường về.''

Quan sai :''Tạm thời công tử là nhân chứng duy nhất trong vụ thảm án này nên tuyệt đối không thể rời khỏi đây khi bọn ta chưa điều tra xong.''

''Không cho đi thì ta không đi, nhưng các ngươi phải nhanh lên lão tử không nán lại đây lâu đâu.''

Một thiếu niên khác đi cùng ghé tai to nhỏ với Tiểu Huỳnh Tử gì đó khiến sắc mặt của hắn hồ hởi hẳn lên - ''Không ngờ tên Liên Hà bề ngoài nhã nhặn ấy có sở thích này, xem lần này đại gia chơi ngươi ra sao.''

Tiểu Huỳnh Tử:''Quan sai đại ca! Vị công tử này là hồng nhân bên cạnh của tứ hoàng tử Liên Hà, ngươi thật sự muốn giữ công tử ấy ở lại đây sao?''

''Việc này, là người của tứ hoàng tử thì....'''

Cửu Anh trừng mắt nhìn hắn, y dằn mạnh chén rượu xuống bàn :''Tiểu huynh đệ, ăn có thể ăn bậy nhưng tuyệt đối đừng nói bậy, cái gì mà hồng nhân hả? Ngươi có ý gì?''

Bọn thiến niên đi cùng nhốn nháo cả lên:''Còn không phải sao? Ta thấy Liên Hà sư huynh thường xuyên lui tới đây, không phải tìm ngươi à tiểu ca ca?''

''Phải rồi! Liên Hà sư huynh từ khi ngươi đến Phiến Hoa Thành ngày nào cũng không nghỉ trưa sau khi luyện tập để chạy đến đây.''

Một vài ánh mắt chế giễu nhìn về phía hắn:''Công tử này dung mạo tuấn mỹ như thế Liên Hà sư huynh động tâm cũng phải nhưng dù sao cũng là nam, không ngờ huynh ấy lại có hứng thú với nam nhân.''

Hắc Lang :''Các người im miệng đi, ca ca của ta không phải là loại người đó.''

Cửu Anh cúi gằm mặt xuống không thèm để ý nữa, kẻ cố tình muốn kiếm chuyện thì giải thích thế nào cũng không xoay chuyển được cái miệng của chúng, đúng lúc này nhân vật vạn lần không nên đến, không hiểu sao lại xuất hiện, Liên Hà trên tay còn mang theo thánh chỉ từ ngoài đi thẳng vào trong, vẫn ngơ ngác vì không biết chuyện gì xảy ra.

 Một vài tên nha sai vội vàng hành lễ :''Bái kiến tứ hoàng tử.''

Liên Hà nhìn bọn Tiểu Huỳnh Tử và đám quan binh:''Có chuyện gì ở đây thế?''

Tiểu Huỳnh Tử :''Đêm qua có yêu quái ăn thịt người gây án ở đây, ông chủ và tiểu nhị chết rất thảm nên các trưởng lão bảo ta đến xem thử.''

Liên Hà liền chạy đến chỗ Cửu Anh:''Ngươi có sao không?''

Cửu Anh:''Ngươi tránh ra đi, ta thì có thể làm sao được chứ? Không thấy bọn chúng đang nhìn sao? Ý tứ chút đi tứ hoàng tử.''

''Ngươi về đi, Cửu ca lúc này không muốn nói chuyện với ngươi đâu.''

Liên Hà :''Tại sao? Ta đang có chuyện nói riêng với hắn.''

Tiểu Huỳnh Tử :''Giữa hai người có chuyện gì mà phải nói riêng với nhau chứ?''

''...''

Liên Hà :''Đêm qua bọn ta có bàn vài chuyện ấy mà.''

Cửu Anh:''Ngươi đang nói vớ vẩn gì thế, ngươi nói ít vài câu đi.''

Quan sai :''Tối qua? Thế tối qua hai người ở cùng nhau sao Tứ hoàng tử? Thời điểm yêu quái xuất hiện cũng là tối qua.''

Tiểu Huỳnh Tử quay qua tên nha sai :''Như vậy là công tử đây vô can, huynh ấy không thể là hung thủ được vì đêm qua huynh ấy ở cùng Liên Hà sư huynh.''

Liên Hà :''Đúng bọn ta ở cùng nhau suốt đêm.'' - Sau câu đó cả khách điếm nhìn hắn một loạt, Cửu Anh thì khỏi nói gương mặt trở nên rất khó coi.

Liên Hà:''Ta nói gì sai sao?''

Tiểu Huỳnh Tử vỗ vai y :''Sư huynh, huynh thật sự làm ta đi hết bất ngờ này đến bất ngờ nọ đấy.''

''Sao ta nghe như trong câu chuyện của các ngươi nói nãy giờ với những thứ ta kể là hai chuyện không liên quan nhỉ?'' - Liên Hà.

''Được rồi mà không cần giải thích đâu, huynh là hoàng tử bất cứ việc gì huynh làm đều không cần giải thích.''

Cửu Anh không nói không rằng bỏ đi một nước lên tầng trên đóng chặt cửa để mặt hai tiểu yêu ở ngoài. Liên Hà đuổi theo để mặt đám nha sai cùng đồng môn sư huynh đệ đang đứng ngẩn người ra dưới sảnh.

Tiểu Hồ :''Đều tại ngươi.''

Liên Hà :''Ta? Ta chọc hắn việc gì? Ít nhất cũng phải cho ta biết cái lý do. Mở cửa đi Cửu Anh, ta có chuyện muốn bàn với ngươi!''

''Ngủ rồi!''

''Đừng đùa nữa! Ta sắp về Hoàng thành rồi, để ngươi đi với hai tiểu quỷ này ta không yên tâm hay là thế này đi, các ngươi cùng ta đến hoàng thành một chuyến, xong việc ta sẽ đưa ngươi đến Tây Hải.''

Hắc Lang :''Bọn ta muốn đến U Linh Thành tại sao lại đưa đến Tây Hải? Câu cá hả?''

Tiểu Hồ :''Câu cái đầu huynh, U Linh Thành không có cửa vào cố định mỗi 3 năm U Linh giới sẽ mở một cổng ngẫu nhiên ở ba nơi nào đó trên trong thiên hạ sau đó sẽ tồn tại trong vòng mười ngày và đóng lại đến ba năm sau, chỗ cổng vào ma giới sẽ xuất hiện dị tượng bán kính quanh đó vài dặm sẽ không sinh vật nào sống nổi.''

Hắc Lang :''Rồi liên quan gì Tây Hải đâu?''

Liên Hà:''Ta thấy tiểu cô nương này thông minh hơn ngươi gấp một trăm lần đấy, nửa năm nay Tây Hải xuất hiện thủy triều máu, các loài sinh sống quanh bờ Tây Hải đã chạy sang hướng khác, chắc chắn cửa ma giới sẽ mở ở đó, từ đây tới thời hạn ma giới mở cửa còn 1 tháng nữa, chi bằng theo ta về hoàng thành.''

Thấy Cửu Anh không có phản ứng gì, hắn tiếp:''Ở Hoàng thành có rất nhiều rượu ngon, nếu ngươi bỏ lỡ cơ hội này sẽ khó có dịp thưởng thức lắm.''

Hắc Lang :''Ngươi về đi Cửu ca sẽ không đi với ngươi đâu.''

''Rượu ở hoàng thành... Ngon lắm sao?'' - Cửu Anh trả lời không một chút do dự khiến hai huynh đệ Tiểu Hồ ngơ ngác, mới đây thôi huynh ấy còn nổi trận xung thiên mà bây giờ nghe đến rượu lại có thể quên hết như thế.

''Dĩ nhiên là ngon rồi, theo ta đến đó ta sẽ mang cho ngươi cả một bồn chứa rượu để ngươi tha hồ mà uống, có thể bơi lội tung tăng trong đó luôn ấy chứ.''

Cửu Anh :''Ngươi .... định ủ rượu rắn hả? Không cần nhiều như thế, một vài tĩnh để cho ta nhâm nhi là được nhưng mà nghe bảo Hoàng cung ở nhân giới cấm nam nhân, ngươi mang bọn ta về liệu có ổn không.''

Chà! Nghe Cửu Anh nói quả thật Liên Hà cũng có chút bất ngờ, đúng là không cho phép nam nhân sống ở trong nội cung trừ hoàng đế và các hoàng thân. Chợt hắn bật cười thành tiếng rồi quay sang nói : 

''Hay là ngươi và tiểu huynh đệ hắc lang cải trang thành nữ nhi đi.''

Cửu Anh :''Hmm..''

Hắc Lang :''Ta phản đối, bản quân là nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất, bắt ta cải trang thành nữ nhi thà chết sướng hơn.''

Tiểu Hồ :''Đúng là ý hay đó, Cửu ca đằng nào chúng ta cũng phải lang thang bên ngoài một tháng nữa, hay là cứ theo tứ hoàng tử đến hoàng thành một chuyến không cần lo cái bụng đánh trống.''

Cửu Anh:''...''

Liên Hà :''Rất nhiều loại rượu ngon hơn thiên tầm và tiên tửu, nhiều khi hít một hơi thôi cũng đã xứng đáng kiếp này rồi.'' - Hắn ra sức mà dụ dỗ, xem ra chiêu này rất có tác dụng Liên Hà thừa biết Cửu Anh là một con sâu rượu chính hiệu.

''...''

Hắc Lang :''Đừng cửu ca, huynh mà hóa thành nữ nhân thì không còn thể thống gì nữa.''

Liên Hà :''Hắc lang huynh đệ, ở chỗ ta có rất nhiều món ngon vật lạ, không những thế.. còn có rất nhiều sòng bài và các kiểu cá cược đỉnh cao.''

Hắc Lang :''Ta nghĩ lại rồi, dù sao cũng làm nam nhân mấy chục năm, thôi thì thử làm nữ nhân để nếm trải các cung bậc cảm xúc của nhân gian.''

Tiểu Hồ :''Đồ lẻo mép, mới vài khắc trước ai bảo thà chết sướng hơn, Cửu ca ý huynh thế nào.''

Cửu Anh :'' Ta nghĩ trước nên giải quyết chuyện yêu tinh ăn thịt người này trước.'' - Sau đó hắn kể lại toàn bộ câu chuyện của hai phu phụ kia cãi ý trời để đến với nhau cho đến lúc hạ sinh nghiệt chủng.

''Vậy có nghĩa là vị thiếu phu nhân kia không thể quản nổi những lúc nó nổi cơn khát máu.''

Liên Hà :''Vậy một nhát chém nó chết là xong.''

''Có lẽ chỉ còn cách này nhưng trước tiên phải tìm xem mẹ con họ ẩn nấp ở đâu trong thành đã, sau sự việc hôm qua có lẽ bà ta sẽ không để tiểu yêu đó tùy tiện ra ngoài trong một thời gian.''

Tiểu Hồ :''Nhưng nếu hắn lên cơn khát máu thì sao?''

Cửu Anh:''Vấn đề là ở chỗ này, chúng ta cần phải dụ nó lộ diện, ta nghĩ con bò cạp tinh dùng mỹ mộng cảnh cũng đang ở cùng một chỗ với hai mẫu tử.''

''Bò cạp tinh muốn thứ gì nhất chúng ta có thể mang thứ đấy ra dụ nó.''

Cửu Anh :''Nó muốn máu của ta.''

Liên Hà rút kiếm ra nhìn hắn :''Chà, nếu chỉ là máu của ngươi thì dễ xử rồi, nào Cửu Anh đưa tay ra.''

''Ngươi làm trò gì thế?''

Liên Hà:''Thì lấy một ít máu ra dụ nó.''

''Ngươi lấy mạng bổn tôn chứ lấy máu gì? đây là linh kiếm đó, cút ra để ta tự xử!''

Tiểu Hồ :''Ta tưởng ca ca mình đồng da sắt, huynh lại sợ thanh kiếm này à.''

Cửu Anh cắn nhẹ đầu ngón tay rồi trích một ít máu hòa vào chén nước :''Dĩ nhiên là sợ rồi, ma vật và ma pháp khí không thể tổn thương ta thôi, các món thần khí trên thiên giới thì khác, trên thiên giới đâu đâu cũng linh khí của bàn cổ thạch, bàn cổ thiết có thể cắt đứt ma chướng mà.''

Hắc Lang :''Cửu ca huynh cũng keo kiệt quá rồi, có một giọt máu hòa vào cả chén nước như đổ nước xuống sông vậy.''

Liên Hà đưa chén nước cho hắn xem :''Máu của Cửu Anh có hấp dẫn đặc biệt với yêu quái chỉ cần một giọt nhỏ thôi cũng có thể giúp ít cực lớn cho việc tu hành của chúng yêu.''

''Liên Hà...''

''Ta quên mất, thôi được rồi các ngươi ra ngoài tránh mặt một lát đi.''

''Được rồi, Cửu ca cẩn thận nhé!''

Sau khi chúng ra ngoài Cửu Anh tỏ ra rất khó chịu:''Ngươi có biết những lời vừa rồi nếu truyền ra ngoài ta sẽ gặp rắc rối lớn không?''

Liên Hà :''Ta quên mất! Nhưng mà ngươi yên tâm có ta ở đây đảm bảo không ai có thể đụng vào ngươi.''

Cửu Anh :''Nói thì hay lắm, ngươi chuyển thế đầu thai công lực còn lại được mấy phần sau 10 lần vượt luân hồi thiên thư? Nếu ma huyết dẫn dụ đến đây không phải loại tiểu cảnh giới như bò cạp yêu mà là nhất đại yêu vương tu vi cả ngàn năm thì sao? Sợ cả cái mạng nhỏ của ngươi còn không đảm bảo.''

''Dù như thế ta cũng tuyệt đối không để ngươi có chuyện.''

''Tên ngốc! Không thèm nói với ngươi.''

Cửu Anh đi đi lại nhìn ra ngoài cửa sổ, khung cảnh chiều tà thật mỹ lệ nhưng cũng thật bi thương hệt như hoàn cảnh của hắn lúc này, trùng sinh lại không bao lâu thì mất vạn hồn châu bây giờ an toàn của bản thân cũng phải nhờ đứa trẻ 15 tuổi bảo hộ, phải trở về U Linh Thành càng sớm càng tốt, chỉ cần trầm mình dưới vong xuyên hà đốt cháy hết thể xác Tử Lan hoa mà hắn đã mượn vỏ bọc tu luyện sẽ có thể triệt để tái tạo lại thể xác đã bị phanh thây ra trăm mảnh kiếp trước. Lúc đó đừng nói là một U Linh Thành cả Tam Giới ta cũng sẽ đòi lại hết.

Mấy canh giờ trôi qua vẫn không có động tĩnh gì, trời cũng đã tối cả bóng côn trùng cũng không có. Cả hai đại thiếu đã bắt đầu mệt mỏi.

Cửu Anh :''Có lẽ bọn yêu quái ở Phiến Hoa thành này khứu giác hơi kém, cả ma huyết của ta cũng không ngửi được.''

''Cũng có thể ngươi uống rượu quá nhiều đến mức loãng cả máu rồi, lại pha thêm một chén nước nữa chứ.''

''Ngươi nói vớ vẩn gì thế con chim ngốc, quên rằng ma huyết của ta mà rời khỏi thể xác trong thời gian ngắn là cô đặc thành huyết đơn không mùi không vị à? Không hòa vào nước thì làm sao dẫn dụ được bọn yêu vật.''

Liên Hà:''Có chuyện như vậy sao?''

Cửu Anh ngáp ngắn ngáp dài ngoảnh mặt ra hướng khác:''Còn giả vờ? Năm đó lão già Sát thần thiên tôn dùng lôi thần giam cầm ta ở Thiên Hình Ngục không phải ý của thiên giới các ngươi sao?''

''Chả phải là thẩm vấn chờ phán xét cuối cùng sao? lúc đó ta có tìm cách vào thăm ngươi nhưng tất cả chúng tiên không ai được lui tới trừ thiên đế, cũng không hiểu sao lại thẩm vấn tận 49 ngày mới hành quyết.''

Cửu Anh thở dài:''Cái gì mà thẩm vấn chứ? Thực chất là cắm ba cây tam thốn vào huyệt đạo không cho ta tự sát, ngươi có thấy kiểu thẩm vấn nào mà găm thiết bích vào da thịt của phạm nhân cho vết thương chảy máu suốt bảy bảy bốn mươi chín ngày đêm để lấy huyết đơn làm thuốc dẫn kim đan không.''

Liên Hà:''Ngươi nói cái gì? Có chuyện như thế ư, thảo nào lão không cho bất cứ ai vào Thiên Hình Ngục!''

''Thôi được rồi! Ngươi là con bù nhìn bên cạnh lão Như Lai cũng không thông được những việc làm của bọn thiên chúng rách nát, bỏ đi, bỏ đi những ngày tháng đó ta không muốn nhắc lại nữa.''

Liên Hà lặng lẽ nhìn Cửu Anh của hiện giờ và tự tưởng tượng đến những tháng ngày địa ngục đó mà hắn đã trải qua, y cảm thấy bản thân quá bất tài, gọi nhau một tiếng bằng hữu suốt mấy ngàn năm mà cả chuyện đứng xin tội cho y năm đó hắn cũng không dám.

''Cửu Anh... ta ... Xin lỗi!''

Cửu Anh :''Ngươi lại bị làm sao vậy? Cảm thấy có lỗi thì đối xử với bổn tôn tốt một chút, mang thật nhiều rượu ngon cho ta. Xin lỗi có lợi ích thì chứ? Thiết thực một chút đi.''

Từ ngoài cửa số một bóng đen lao sầm vào trong thổi bay gần như một nửa căn phòng.

Liên Hà lảo đảo đứng dậy nhìn căn phòng đổ nát:''Lực tấn công bộc phá lớn như thế, một yêu thú ngũ tầng chăng?''

Một bóng đen nhẹ nhàng nhảy lên tường tay cầm chén nước có ma huyết :''Đúng là cực phẩm a! Không ngờ ở nhân giới lại xuất hiện mùi máu hảo hạng thế này. Tiếc là chỉ có một ít!''

Cửu Anh :''Này! không phải là bò cạp tinh à? Như thế thì trả lại thứ đó cho ta.''

Bóng Đen vươn ra 8 cái chân đốt từ sau lưng :''Ngươi là cái thá gì? bắt đại gia trả thì ta phải trả à?''

Cửu Anh:''Chỉ là một con nhện mở được 16 đường lục đạo và tứ mạch cũng mạnh miệng như thế sao?

''Ngươi nhìn ra bát mạch tu luyện của ta sao? Thú vị!''

Vừa lúc đó nghe tiếng động lớn Hắc Lang và Tiểu Hồ cũng chạy vào.

''Cửu ca có chuyện gì thế? Hai người bị sao thế?''

Nhện tinh:''Sao lại có hai tiểu yêu ở đây, 2 tên tiểu yêu quái mà đi chung với phàm nhân? Hôm nay tâm trạng của ta rất tốt không muốn sát sinh, tha cho các ngươi!''

Liên Hà :''Để lại chén nước đó rồi đi đâu thì đi.''

''Không biết tốt xấu!'' - Nhện tinh di chuyển thoắt ẩn thắt hiện rồi bất thình lình nhảy bổ vào Liên Hà giơ ra vuốt nhọn. Y ngã người né được đòn chí mạng đó nhưng một ít tóc đã bị rơi ra.

Liên Hà :''Khá lắm! Ta chơi với ngươi.''

''Cẩn thận!'' - Hắc Lang định lao đến thì bị Cửu Anh cản lại. - Cứ xem để mở rộng tầm mắt đi, Không phải dễ dàng bắt gặp được tu vi tứ mạch đâu. Với lại ngươi qua đó chỉ như trò cười thôi.

''Nhưng Liên Hà hắn.''

Cửu Anh thong thả ngồi xuống cạnh góc tường gạch đá lỏm chỏm:''Liên Hà không sao đâu, nếu hắn thua tiểu tử này thì ta nghĩ hắn nên tự lấy kiếm đâm vào mông của mình sẽ dễ coi hơn.''

Tiểu Hồ :''Liên Hà lợi hại lắm sao Cửu ca?''

''Ừ! Hắn thì ta có thể miễn cưỡng thu nhận làm nô tài.''


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.