Kế hoạch của hắn bậy mà đổ sông đổ bể từ khi có sự xuất hiện của Lâm Văn Trạch và Dương Tử Đằng.
Đến không được bao lâu hai người đã bắn chết tất cả hạ thủ của hắn.
Bây giờ chỉ còn mình hắn bơ vơ giữa con đường vắng tanh không một bóng người, mặt này hắn tái tím lại tay chân vì sợ hãi mà run lên không ngừng.
- Nam Nhật mau đến đây xử lí anh ta đi.
Nói qua chiếc điện thoại rồi Tử Dăngd đến trói tay chân của tên huênh hoang này lại.
Ở trong xe từ lúc dừng xe thấy cô bịt tai anh không quan tâm chuyện gì đanh xảy ra ở bên ngoài mà vội vàng kéo Giao Uyên lo lắng cho cô anh bèn quay người qua ôm cô, để cô dựa vào lồng ngực rắn chắc của anh khẽ trấn an
- Sợ?
Bị ôm bất ngờ định phản kháng thì cảm xúc trong cô thấy ấm áp vô cùng vốn bình thường nhưng tự nhiên anh ôm lại muốn dựa dẫm một chút, ừm chỉ là một chút mà thôi
- Hơi hơi.
- Đừng gắng gượng nếu sợ cứ nói.
- Vâng
Cứ như vậy cô dựa vào lồng ngực của anh, được anh ôm trong vòng tay an toàn rộng lớn này.
Cho đến khi cô nghe thấy tiếng súng nữa cô thấy trước mắt kia là một người đàn ông bị trúng đạn máu từ đó phun ra cô người cô bắt đầu run nhớ lại những kí ức đáng sợ ở Trương gia.
Thấy cô ở trong lòng không run không ngừng nhìn ra cửa xe anh lấy tay chư mắt cô lại
- Bình tĩnh, tôi ở đây
Chất giọng dịu dàng ấy đã khiến cô bình tĩnh hơn phần nào nhưng vẫn có chút e sợ.
- Anh không sợ sao?
- Quen rồi.
Nghe câu nói của anh cô khá bất ngờ.
Cũng đúng những người giàu có quyền lực luôn luôn bị đe doạ tính mạng.
Không hiểu sao họ có thể sống được trong cái thế giới quyền lực đáng sợ này.
\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~\~
Trong căn nhà gỗ nằm sâu trong khu rừng rậm rạp bí ẩn xung quanh bao trùm cây cỏ, dưới đất cũng chỉ toàn lá khô, tiếng gió xào xạc khiến người ta nghe thấy phải rùng mình
- Là ai phái ngươi tới?
- Ha nếu tôi không nói thì sao?
- Ngươi cũng không phải là người đầu tiên, ngươi muốn nếm trải mùi vị đau đớn còn hơn cả xuống 18 tầng địa ngục không?
Cuộc đối thoại giữa Tử Đằng và tên cầm đầu lúc nãy anh ta tra hỏi hắn đối với anh ta đây cứ như chuyện hàng ngày rồi không còn xa lạ gì nữa.
Từ trước đến nay những người muốn lấy mạng của anh không ít nên những thuộc hạ và bạn của anh cũng đã quá quen thuộc với điều này.
Ngoài anh với hai người bạn thân đang ngồi trên ghế ra thì ở đây còn có Nhật Nam và hai thủ lĩnh Lethal và Crobas, những vệ sĩ lúc nãy bắt tên này đã đi ra ngoài canh chừng.
Hai người họ nghe tin lão đại của mình lại bị ám sát thì ngay lập tức chờ sợ là anh sẽ cần đến.
Nhật Nam hắn ta trong thế giới ngầm hắc đạo này được người ta gọi với cái tên là kẻ sát nhân Iris sói xám.
Vì anh ta có đeo một cái vòng cổ có hình mặt một con sói nên rất dễ nhận ra.
Ẩn sâu bên trong con sói đó là một con dao sắc nhọn, tuy chỉ bé bằng đầu ngón tay nhưng con dao đó đã nhuốm rất nhiều máu của những tên tai to mặt lớn trong cái thế giới tàn ác khốc liệt này.
Trên con dao đó được tẩm một loại độc rất nguy hiểm, nó được Cao Lãnh Khang chỉ định cho người làm ra chỉ để riêng cho cái vũ khí nhỏ bé của anh ta.
Những người bị anh ta giết luôn bị rạch một vết ở giữa cổ họng, chết một cách rất thảm hại.
Cách làm việc của anh ta vô cùng nhanh nhẹn xử lí mục tiêu nhanh chóng, anh ta đứng trong thứ 3 một trong những trợ thủ đắc lực của Lãnh Khang.
Lethal và Crobas là một trong những thủ lĩnh dưới chướng của anh nhưng hai bọn họ là hai người mạnh nhất.
Nói đến Lethal cái tên này tượng trưng cho một điều gì đó ẩn sâu trong anh ta, một cái gì đó tàn ác có thể gây chết người bất cứ lúc nào.
Anh ta luôn làm việc nhanh gọn, giết người một cách sạch sẽ nhất không bao giờ để lại một giấu vết gì, không ai có thể phát hiện và biết được anh ta đã giết chết bao nhiêu người.
Vì vậy những người đối đầu với anh ta đều chết một cách thê thảm, anh ta nổi tiếng với biệt danh sát nhân tóc đỏ đơn giản vì tóc anh ta màu đỏ và khi kẻ thù nhìn thấy màu tóc này sẽ biết ngay đó là anh.
Trong cái thế giới này anh là người duy nhất có mái tóc tự nhiên màu đỏ nếu có người cả gan dám giả mạo anh tự khắc sau một giờ hắn sẽ bị chết và bị chặt làm hai mảnh.
Còn Crobas anh ta tên thật là Bách Điền, cái biệt danh kia của anh ta giống như một con rắn Belcher, một con rắn vô cùng độc.
Trước cái biệt danh này, nhiều người không khỏi chết khiếp vì trên người anh tất cả đều được hoàn thiện bởi một chữ “ độc”.
Trên chiến trường những kẻ đối đầu với anh ta chính là đối đầu với cái chết.
Anh ta được nhiều người nhắc đến là một người đàn ông tàn bạo với sức mạnh khủng khiếp.
Bên trong người anh ta còn dấu hai con rắn tí hon, nó chỉ bé và dài bằng một ngón tay người thôi nhưng nọc độc của chúng thật sự rất kinh khủng.
Lượng nọc tối đa của con rắn thứ nhất với một vết cắn của nó là 110 mg, đủ để giết chết 100 người.
Còn con rắn còn lại chỉ với một vết cắn của nó thôi sau khi bị cắn thì người đó sẽ bị đông máu dẫn đến tê liệt và tử vong trong vòng 45 phút.
Phải nói là chúng là loài rắn nguy hiểm nhất, anh ta trong thế giới ngầm cũng là một hàng rào lớn khiến những bang phái khác phải e dè.
Ba người này mỗi người đều có một sức mạnh riêng biệt, tất cả đều rất kinh khủng, rất đáng sợ nhưng mà họ đều là người dưới chướng của anh thì chắc chắn rằng anh phải là một nhân vật còn khủng khiếp hơn họ gấp mấy lần, chẳng qua là những người đến giết anh anh không muốn đụng tay cũng không hề để tâm vào mắt.
- Kệ đi, vứt hắn cho đại Bạch được rồi, lâu rồi nó cũng chưa nếm thử thịt người chắc nó cũng thèm rồi.
Cao Lãnh Khang thờ ơ nói
Nghe xong Nam Nhật, Lethal và Crobas đều đồng thanh
- Vâng
- Đại Bạch đang ở đây sao? Tưởng nó đang ở Cẩm viên chứ? Lâm Văn Trạch anh ta lại lên tiếng hỏi.
- Thưa lão tam hôm qua đã đưa đại Bạch đến đây, đại Bạch là nhớ khu rừng này nên lão đại nhờ ngày ấy đưa tới đây ạ.
- Ừm vậy cứ như lời lão đại nói đi.
Nói xong Nhật Nam kêu hai vệ sĩ bên ngoài vào trong kéo hắn ta đi
- KHÔNG, xin ngài xin ngài làm ơn tha cho tôi, t...tôi không muốn chết.
Xin ngài tha cho tôi!!!!!
Hắn ta bị lôi đi nằm sệt dưới đất, hắn gào thét khóc nức nở trong vô vọng.
Trong thế giới ngầm hầu như tất cả đều biết đại Bạch là một con thú rất dữ, nó tàn bạo giống như chủ nhân của nó vậy, nó chính là thú cưng của Cao Lãnh Khang.
Đại Bạch là một con hổ lớn màu trắng với những cái vạch đen uy vũ, cặp mắt sắc bén của nó lướt nhẹ qua con mồi trước mắt chẳng mấy chốc hắn ta đã bị nó cắn xé một cách thô bạo, ăn tươi nuốt trọn cả cơ thể của hắn ta.
Nó từ bé đã vinh hạnh được Cao Lãnh Khang cứu sống và chọn làm thú cưng, chỉ ở trước mặt anh nó mới tỏ ra ngoan ngoãn mặc dù anh không ở cùng nó nhiều bằng Dương Tử Đằng nhưng sự yêu quý của nó đều hướng trọn về anh.
Hôm nay nó có mặt ở đây là vì nhớ khu rừng này, khu rừng mà nó được sinh ra và được anh cứu sống.
Nơi này vốn là của anh, anh đã thoả thuận một hiệp ước với nhà nước để có được nó, nó được bao quản rất chặt.
Đại Bạch không phải là con thú hung hãng duy nhất, trong khu rừng này còn rất nhiều loài thú hung dữ khác nhưng anh chọn đại Bạch tất cả đều là có mục đích của nó.
- Dọn dẹp sạch sẽ đi
Cao Lãnh Khang cất tiếng lãnh đạm