Loạn Thế Địch Sát

Chương 7: C7: hai cha con đều vô cùng kích động



Trong hang động rộng rãi, khắp các thông đạo hẹp dài đều là những bóng người đang bận rộn, bọn họ đào những cái lỗ khắp nơi rồi nhét vào trong hang “mãnh hỏa lôi”. Những mảnh hỏa lôi không ngừng được chuyển vào trong hang, số lượng thậm chí đã đủ để thổi bay toàn bộ sơn cốc.

Ở nơi sâu nhất của hang động, trước bức tường đá xanh tỏa ra ánh sáng và khí thế mạnh mẽ.

Có một nam một nữ đang đứng đó.

“Con gái, con có biết đây là gì không?” Thân Đồ Liệt cầm trường thương màu đen, dùng tay còn lại chỉ vào bức tường đá, giọng điệu có chút phấn khích.

Bức tường đá xanh trong suốt như ngọc lục bảo, tinh khiết như ngọc lưu ly, bên trong còn có một ít tinh thể màu đỏ to bằng móng tay lẫn vào, trong mỗi khối tinh thể xanh có khoảng hai mươi tinh thể màu đỏ.

“Đây là mỏ dung tinh, màu đỏ chính là dung tinh, là một loại vật liệu để luyện chế vũ khí cao cấp, bất kỳ mảnh nhỏ nào trong đó cũng có giá trị hơn ngàn lượng hoàng kim.” Thân Đồ Ngọc mười lăm tuổi có làn da trắng nỏn, từ nhỏ nàng ta đã được đọc nhiều sách, học thức uyên bác: “Tinh thể màu xanh bao bọc bên ngoài này chính là “thiết ngọc tinh” trộn lẫn trong mỏ dung tinh, cũng là vật liệu luyện khí, giá trị tương đương với bạc trắng.”

“Vậy con có biết nếu tộc chúng ta có được những thứ này, có ý nghĩa gì không?” Thân Đồ Liệt lại hỏi.

“Tộc chúng ta có được thứ này, có nghĩa là…”

Thân Đồ Ngọc dừng lại, trên khuôn mặt xinh đẹp uy nghiêm lộ ra vẻ hưng phấn: “Hầu hết các mỏ dung tinh này đều được chôn sâu trong lòng đất, chỉ có một phần nhỏ nằm trên mặt đất, còn có một mỏ dung tinh khác trên mặt đất cách Kim Kê Lĩnh hơn mười dặm, nếu hai mỏ dung tinh này là một, đồng nghĩa với việc mỏ dung tinh này có chiều dài hơn mười dặm dưới lòng đất!”

“Giá trị của mỏ dung tinh này lớn hơn toàn bộ tài sản của mười bộ tộc lớn ở núi Hắc Đàm này.... bao gồm lãnh thổ, thương đội, bộ lạc chư hầu, hầm mỏ các loại cộng lại! Nói không chừng còn hơn gấp mười lần, thậm chí còn có thể hơn nữa.”

Thân Đồ Ngọc vô thức siết chặt nắm tay, hưng phấn đến th ở dốc.


“Một khi quặng mỏ này thuộc sở hữu của bộ tộc chúng ta, cha, cha không chỉ có thể khôi phục lại vinh quang của tổ tiên tộc Thân Đồ chúng ta mà thậm chí còn có thể tiến xa hơn nữa, mua được “quyền dựng thành”. Xây dựng thành trì trên lãnh thổ bộ tộc của chúng ta, cha chính là thành chủ! Khiến Thân Đồ thị chúng ta thăng cấp từ bộ tộc lên quý tộc!”

“Đúng! Dựng thành, thăng cấp lên quý tộc!”

Thân Đồ Liệt gật đầu thật mạnh: “Đến lúc đó, Thân Đồ thị chúng ta sẽ không bị bộ tộc khác uy hiếp nữa, sẽ được được tuần vệ quân của chủ thành bảo vệ, lãnh địa quý tộc còn có thể xây dựng quân đội, thiết lập nha môn quý tộc, lập ra luật thuế, còn có thể có ít nhất mười vạn thường dân, thương hộ thường chuyển đến thành mới, như Thông Thiên Các, Nhất Phẩm Trai, tổ chức của Ma Thần lập ra, đều sẽ đến thành của chúng ta mở phân bộ.”

Hai cha con đều vô cùng kích động.

Hoàn cảnh sinh tồn của các bộ tộc bộ lạc luôn rất khắc nghiệt, ngoại trừ xung đột giữa các bộ tộc ra, còn gặp vấn đề bị yêu thú tấn công.

Đám yêu thú mạnh mẽ đó có trí tuệ không thua kém con người.

Bọn nó biết tìm lợi, tránh hại, không dám tấn công các thành trì của hoàng triều hoặc quý tộc hùng mạnh, nếu muốn ăn thịt người thì lãnh địa của bộ tộc bộ lạc chính là mục tiêu của chúng nó.

Trong lịch sử của bất kỳ bộ tộc nào trong mười bộ tộc lớn của núi Hắc Đàm đều có nhắc đến chuyện yêu thú xâm nhập Thổ Thành của bộ tộc, giết người bừa bãi, những trường hợp nghiêm trọng nhất còn bị giết hoặc bị thương hơn một nửa.

Ngày càng có nhiều trường hợp bị yêu thú hoang dã tấn công.

Dựng thành và trở thành quý tộc là mong muốn lớn nhất của tất cả tộc trưởng các bộ tộc ở núi Hắc Đàm!


“Thân Đồ thị chúng ta là thiên mệnh.”

Thân Đồ Liệt xúc động nói: “Ba năm rưỡi trước, nhị thúc của con đuổi giết đạo phỉ tiến vào lãnh địa của bộ tộc Khương thị, vô tình phát hiện ra quặng mỏ dung tinh, mùi của mỏ dung tinh này sẽ càng lúc càng đậm theo thời gian, vốn tưởng rằng sớm muộn gì Khương thị cũng sẽ phát hiện, nhưng không ngờ Khương Hàn Phong lại đột ngột mất tích! Đúng là ông trời cũng giúp Thân Đồ thị ta!”

“Đáng tiếc nhị thúc đã không còn.” Thân Đồ Ngọc thở dài.

“Đúng vậy, hắn đã không còn, còn có Tam thúc con, Lê thúc, Thanh thúc, Vạn Quân thúc.... ba năm qua, một nửa dũng sĩ của Thân Đồ thị chúng ta đã không còn!” Thân Đồ Liệt nói, hốc mắt đỏ ngầu, sau đó cao giọng nói: “Nhưng mà tất cả đều đáng giá!”

“Chúng ta đánh thắng trận chiến này với bộ tộc Khương thị! Hôm nay chúng ta sẽ chiến thắng. Quặng mỏ dung tinh này, còn có toàn bộ quặng mỏ ở đây sẽ thay đổi vận mệnh của Thân Đồ thị chúng ta! Xây dựng một thành trì chân chính, trở thành quý tộc! Điều mà các thủ lĩnh Thân Đồ tộc trước đây không làm được, Thân Đồ Liệt ta sẽ làm được.” Thân Đồ Liệt đưa tay vuốt v e bức tường đá xanh nói.

Cảm giác chạm vào thiết ngọc tinh ấm áp, không lạnh băng như nham thạch, cũng không chứng như nham thạch.

“Cha, con có một đề nghị.” Thân Đồ Ngọc nói.

“Con gái, con nói đi.” Thân Đồ Liệt liếc nhìn con gái mình.

“Thành mới được xây dựng sẽ đặt tên là Liệt Thành, thế nào?” Thân Đồ Ngọc nói.

“Liệt Thành?” Hai mắt Thân Đồ Liệt sáng lên, không nhịn được bật cười: “Ha ha ha ha, được! Liệt Thành! Sẽ gọi là Liệt Thành!”


Cơ thể gã run lên vì phấn khích.

Thân Đồ Liệt bây giờ đã được mọi người coi là dũng sĩ số một của núi Hắc Đàm này.

Tiên Thiên vô địch!

Nếu lại có thể lập được đại công dẫn dắt bộ tộc thăng cấp trở thành quý tộc, nhất định sẽ được ghi vào sử sách, được nhiều thế hệ ca ngợi! Dùng tên của gã để đặt tên cho “thành quý tộc” sắp thành lập, rõ ràng còn tốt hơn khắc tên lên bia đá.

Vù vù!

Khí tức của bức tường đá xanh đột nhiên rung chuyển.

Nó vốn đã tản ra khí thế mạnh mẽ, sau đợt rung chuyển này, khí tức phát ra càng tăng lên một cấp độ mới, ngay cả mọi người bên ngoài động cũng có thể cảm nhận được.

“Khí tức lại càng mạnh mẽ hơn.”

Thân Đồ Ngọc nhìn nó: “Nhiều nhất là nửa tháng, khí tức của mỏ dung tinh này sẽ bị người ở xa hàng dặm cảm nhận được, không thể che giấu được nữa.”

“Không sao cả.”

Thân Đồ Liệt cười lớn: “Chúng ta sắp thắng rồi, chiếm được toàn bộ lãnh thổ của bộ tộc Khương thị, mọi thứ trên lãnh thổ này đều thuộc về Thân Đồ thị chúng ta, không cần phải đợi thêm nửa tháng nữa, hôm nay khi mặt trời lặn, chúng ta sẽ cho nổ tung sơn cốc này, thiết ngọc tinh vô cùng cứng rắn, cần phải nung mấy ngày mới có thể khai thác được, chúng ta không cần phải giấu diếm nữa...”

“Vâng.” Thân Đồ Ngọc gật đầu: “Một khi mỏ dung tinh cấp bậc này được khai thác, xác định chất lượng, Thông Thiên Các bên kia nhất định sẽ phái người đến bàn chuyện hợp tác ngay lập tức....”


Cộc cộc cộc....

Tiếng bước chân dữ dội vang lên.

“Tộc trưởng! Tộc trưởng!” Thân Đồ Mẫn đã hỏi rõ ràng ở cửa hang, biết Thân Đồ Liệt đang ở đây, vội vàng chạy tới.

Một lúc sau.

Ầm! Các khớp xương của Thân Đồ Liệt trở nên trắng bệch, gã đập mạnh trường thương xuống đất, sắc mặt tái mét, gầm lên: “Ngươi nói cái gì?! Ngươi lặp lại lần nữa xem?!”

“Khương, Khương Huyền thắng ván cuối cùng, Dũng thúc bị chặt đầu.” Thanh niên Thân Đồ Mẫn kiên trì nói: “Giám sát sứ đại nhân nói, một tháng sau tái chiến...”

“Con trai của Khương Hàn Phong giết đệ đệ cuối cùng của ta! Ta vốn còn định đối xử tử tế với hắn! Vậy mà hắn còn dám ra mặt! Mười lăm tuổi! Mười lăm tuổi!”

Vẻ mặt dữ tợn của Thân Đồ Liệt có chút vặn vẹo.

Gã đột nhiên xoay người lại, cây trường thương màu đen nháy mắt được vung lên, hung hãn đập vào bức tường đá xanh! Thiết ngọc tinh cứng hơn đá gấp trăm lần, chỉ có thể khai thác bằng phương pháp đặc biệt, Thân Đồ Liệt dùng toàn bộ sức lực đánh một đòn vào đó như trút giận, chỉ khiến bức tường đá xanh vỡ ra vài mảnh nhỏ.

Thân Đồ Mẫn sợ hãi không dám động đậy, cúi đầu xuống.

“Đi thông báo với bên ngoài, hủy bỏ kế hoạch khai thác mỏ.” Thân Đồ Ngọc bình tĩnh nói với Thân Đồ Mẫn.

Không thể cho nổ!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.