Đảo mắt đã qua một tháng Hứa Phong ở Điền gia, trong một tháng này Hứa Phong chuyên tâm ban ngày tu luyện, đêm đến thì cùng Điền Thục Dao làm chuyện vợ chồng, có thể nói là một cuộc sống an nhàn, tự tại mà nhân sinh đáng vươn tới.
Lúc này là sáng sớm, Hứa Phong ngồi xếp bằng, thiên địa linh khí xung quanh không ngừng thuận theo lỗ chân lông toàn thân hắn tiến vào thân thể, trên người được bao bọc kín bởi một tầng ngân sắc lôi quang.
Hắn giống như cá voi hút nước hấp thu thiên địa linh khí vào trong cơ thể, nhanh chóng bị chuyển hóa trở thành nguyên lực. Sau khi đạt đến Linh Nguyên Cảnh, đặc biệt là kinh mạch được Vấn Kiếp Huyền Long Đan cường hoá và mở rộng, tốc độ hấp thu thiên địa linh khí của Hứa Phong đạt tới mức yêu nghiệt.
Ba phút đồng hồ sau cả người hắn chấn động, một loại dao động nguyên lực cường đại chợt bùng nổ, trong nháy mắt tăng vọt mấy lần so với trước.
Linh Nguyên Cảnh nhị trọng, đột phá!
Hắn vốn dĩ là Linh Nguyên Cảnh nhất trọng, trong một tháng này đã tu luyện đến bình cảnh, cho nên thuận lý thành chương nhẹ nhàng đã đột phá!
Đổi lại những người khác mới vừa đột phá, khẳng định muốn dừng lại củng cố tu vi, nếu không căn cơ không vững sẽ lưu lại tai hoạ ngầm.
Mà hắn lúc này căn cốt, kinh mạch cao thái quá, tu vi vô cùng củng cố, căn bản không cần dừng lại.
Hứa Phong không chút nào dao động tiếp tục tu luyện, mỗi một khắc đều có lượng lớn thiên địa linh khí bị hắn hấp thu luyện hóa, tu vi Linh Nguyên Cảnh nhị trọng nhanh chóng hướng tới đỉnh bạo tăng.
Lúc này, Hứa Phong mới cảm giác được một ít sảng khoái khi tu luyện, mỗi một cái lỗ chân lông đều sảng khoái giống như ngâm trong suối nước nóng. Tuy rằng lúc này độ dày của thiên địa linh khí vẫn cứ không thể đủ làm tốc độ tu luyện của hắn đạt mức tối đa, nhưng cũng ít nhất không hề giống như trước đây hắn tu luyện cảm thấy không được thoả mãn.
Giống như một người đói khát, trước kia chỉ có thể dè dặt ăn một chút cháo loãng, hiện tại lại được ngấu nghiến ăn thịt cá, cảm giác thoả mãn này là hoàn toàn là xưa đâu bằng nay!
Hứa Phong vốn đang ngồi tu luyện ở mắt trận tụ tập thiên địa linh khí, đem thiên địa linh khí hấp dẫn đến, hình thành lốc xoáy linh khí thật lớn, bao phủ toàn bộ khu rừng trong biệt viện, may có trận pháp phòng ngự che đậy nếu không sớm đã kinh động mọi người trong Điền gia.
Lại ba phút sau, đan điền Hứa Phong chấn động, lại muốn đột phá thêm đến Linh Nguyên Cảnh tam trọng rồi. Đột phá Linh Nguyên Cảnh tam trọng yêu cầu thiên địa linh khí so với Linh Nguyên Cảnh nhị trọng có thể nói là một trời một vực, ước chừng là gấp trăm lần.
Nếu là tu luyện ở bên ngoài như lúc trước, thời gian cũng sẽ tăng gấp trăm lần trở lên. Nhưng mà, Hứa Phong lại hoàn toàn ngược lại. Lúc trước, hắn tu luyện đến Linh Nguyên Cảnh nhị trọng ước chừng nửa canh giờ là nhiều, mà hiện tại đột phá đến Linh Nguyên Cảnh tam trọng chỉ cần ba phút.
Đây là bởi vì độ dày linh khí ở mắt trận chênh lệch so với bên ngoài dẫn tới kết quả này.
Hiện giờ thiên địa linh khí độ dày vượt trội ngoại giới, đem hiệu quả kinh mạch hắn được cường hoá phát huy ra, trực tiếp đem tốc độ tu luyện của hắn tăng lên mấy trăm lần. Bởi vậy có thể thấy được, tầm quan trọng của tài nguyên tu luyện.
Theo thời gian trôi qua, nguyên lực trên người Hứa Phong bắt đầu tràn đầy, trên thân thể hiện ra lôi quang cùng một cỗ ba động nguyên lực sung mãn.
Bất tri bất giác, nắng ấm bừng chiếu phủ xuống, xuyên thấu qua tán cây xanh ngắt, chiếu vào tổ chim nơi Hứa Phong đang ngồi.
Khí tức trên người Hứa Phong dần dần trở nên ổn định, lôi điện quang mang dần thu liễm.
Lại qua một đoạn thời gian.
Mí mắt Hứa Phong hơi động một chút, từ từ mở mắt, trong con ngươi khẽ xẹt qua một tia lôi điện quang mang.
Linh Nguyên Cảnh tam trọng!Hứa Phong khóe miệng lộ ra tia mỉm cười hài lòng, cảm thụ được lực lượng mạnh mẽ trên thân thể cùng nguyên lực tràn đầy, một cỗ cảm giác tự tin tự nhiên sinh ra, tăng thêm một phần thực lực là tăng thêm một phần đảm bảo để đối phó các loại nguy hiểm có thể ập tới giữa thế giới võ giả vi tôn, mạnh ăn thịt yếu này.
Hứa Phong đứng người lên, từ tổ chim phi thân xuống mặt đất, đơn giản hoạt động bả vai một chút, trải qua thời gian tu luyện, tất cả mỏi mệt trên người hắn đều tiêu tán không còn.
Trong lúc Hứa Phong đang nghĩ ngợi lung tung, chưa hết vui mừng vì tu vi đột phá, bỗng một làn gió thơm xông vào mũi khiến hắn không khỏi mỉm cười.
"Dao nhi." Hứa Phong cười nhu hoà, hướng về phía Điền Thục Dao đang bước đến.
"Thiếp đã chuẩn bị đồ ăn, chàng mau ăn đi." Điền Thục Dao mang theo một cái hộp đựng thức ăn, bên trong có một vài loại thức ăn và rượu hoa quả. Để chăm sóc Hứa Phong có sức mà tu luyện, hằng ngày, Điền Thục Dao như một người vợ đảm đang dịu dàng, thường chuẩn bị rất nhiều đồ ăn ngon miệng bổ dưỡng cho hắn. Dù sao, tu vi của Hứa Phong nhịn mười ngày nửa tháng còn có thể, nhưng vẫn chưa đủ để đạt cảnh giới ích cốc - chỉ thổ nạp không cần ăn uống như nàng.
Hứa Phong cũng không khách sáo nhanh chóng mở hộp cơm, đồ ăn được chế biến rất phong phú, hơn nữa, hương vị rất hấp dẫn. Hắn nhanh chóng lấy chén đũa, gắp đồ ăn trong hộp. Thực đơn hôm nay có vịt nấu chao, đậu hũ chiên, tổ yến nấu hạt sen, bàn tay gấu hầm thuốc bắn, thịt bò nướng siêu cay.
Hứa Phong ăn thử một miếng đậu phụ rán, quả nhiên là mùi vị thật đặc biệt.
"Ngon lắm." Hứa Phong tán thưởng, không ngừng gắp thức ăn cho vào miệng.
Điền Thục Dao lẳng lặng ngồi bên cạnh, chứng kiến Hứa Phong ăn như hổ đói, không khỏi phụt cười nói: "Ăn từ từ thôi, không có ai tranh cùng chàng đâu."
"Đồ ăn của Dao nhi là nhất" Hứa Phong vừa ăn vừa tấm tắc khen, khiến nàng rất vui vẻ, cảm giác đã mấy trăm năm mới nấu ăn và chăm sóc người khác khiến nàng cảm thấy cuộc sống cực kỳ vui vẻ, không còn cảm thấy tẻ nhạt trên con đường tu luyện. Chợt, nàng mỉm cười khó hiểu, khẽ đặt tay lên tiểu phúc (bụng dưới) của mình.
Không lâu sau, Hứa Phong đã ăn no nê. Hắn húp một hớp trà, ý vị thâm tường nói ra: "Đồ ăn dạo này dường như có tác dụng cường dương, khiến ta mỗi lần cùng nàng đều phải làm vài chục nháy"
Quả thực những món gần đây đa số có công dụng tăng cường sinh lý cho nam nhân, kết hợp nhiều loại thực phẩm bổ dưỡng và linh thảo cường dương. Hứa Phong thân là luyện đan sư nên có thể nhận ra các loại linh thảo này.
"Chàng nha!" Điền Thục Dao lắc đầu cười cười, đỏ mặt, đột nhiên khẽ nói:
"Chàng có biết gần đây Minh Nguyệt Quốc phát sinh đại sự gì hay không?"
"Ta không biết" Nghe thấy Điền Thục Dao nói như thế, Hứa Phong hơi sửng sốt, không khỏi có chút ngạc nhiên.
"Có người phát hiện một cái mộ phủ ở Đại Hoang Sơn Mạch."
"Mộ phủ? Của ai?" Hứa Phong ngẩn ra, phát hiện mộ phủ không phải là chuyện quan trọng, điều quan trọng là mộ phủ đó của ai.
"Niên đại của cái mộ phủ kia quá xa xưa, nhưng mà nghe nói đây là mộ phủ của một cường giả Thần Hoàng Cảnh." Điền Thục Dao nhẹ giọng nói.