Sau khi đuổi Nghiêm Tư Cẩn xong, cậu trở lại lễ đính hôn, dần dần cảm thấy không còn hứng thú nữa, tất cả mọi người đều dối trá cùng cậu trò chuyện vui vẻ, chỉ có Nghiêm Tư Cẩn ánh mắt nhìn chăm chú mới thật sự chăm chú nhìn cậu, toàn tâm toàn ý đối xử tốt với cậu.
Nghiêm Tư Cẩn bỏ xuống tự tôn, mắc cỡ đỏ mặt đối với cậu nói lời yêu, vẫn còn rõ ràng ngay trước mắt. Vào lúc đó, cậu cảm thấy rất buồn cười, nhưng ngoài ý muốn lại cảm thấy rất thỏa mãn.
Cho dù lời cậu nói hết thảy đều là những yêu thương giả dối, nhưng có một người tin tưởng không nghi ngờ gì cũng khiến cậu rất vui.
Nếu như người đó là Đường Ny, cô ta có thể làm vậy được không? Và nếu như là những người khác, bọn họ có yêu mình như thế này không? Tằng Nữu hoang mang. Trong đầu hiện lên tình cảnh Nghiêm Tư Cẩn tan nát cõi lòng khóe mắt chảy đầy lệ.
Cho dù cực kỳ đau đớn thậm chí là có người cố tình gây sự, Nghiêm Tư Cẩn cũng chưa từng rơi nước mắt mãnh liệt đến thế. Cặp kính che khuất đôi mắt kia, nước mắt cứ như thế chảy tràn ra ngoài.
Tằng Nữu ngồi trong nhà, thế nhưng vẫn không thể nào yên tâm cho được.
Đôi mắt Nghiêm Tư Cẩn khiến cậu không tài nào vứt ra khỏi đầu được, không ngừng tái hiện lại trong đầu ── Có lúc là dáng vẻ lên đến đỉnh thất thần lại mê người, có lúc ôn nhu thành khẩn dáng vẻ thiện lương, còn có chính là lúc nãy bi thương cùng tuyệt vọng……
Cũng không rõ là vì sao, Tằng Nữu tới tìm ba mình, yêu cầu hủy bỏ buổi lễ đính hôn. Cậu cho rằng, Nghiêm Tư Cẩn vì ngăn cản chính mình đính hôn nên mới đến đây gây sự, bởi vì sợ hãi mất đi cậu nên mới đến đây. Nhưng cậu lại không biết, khi đó Nghiêm Tư Cẩn đã thất vọng rồi, anh đến đây chỉ là muốn tìm kiếm một câu trả lời hợp lý.
Cho dù ba có giận tím tái cả mặt, Tằng Nữu vẫn dứt khoát rời khỏi căn nhà xa hoa đó, bản thân đã sớm làm một chùm chìa khóa dự phòng mở cửa siêu thị, tìm tới nam nhân ngồi sững sờ trong bóng tối, tiếp tục lừa gạt đối phương, đặt đối phương xuống trên giường.
“Ông chủ, anh không nên tức giận như vậy. Anh nhìn xem, em đều vì anh làm đến mức độ này.” Tằng Nữu ôm thân thể Nghiêm Tư Cẩn, trong lòng còn cảm giác hai người vẫn còn thân mật, liền hôn lên môi Nghiêm Tư Cẩn.
Khi môi Tằng Nữu chạm lên môi anh, Nghiêm Tư Cẩn như bị điện giật, anh “A” lên một tiếng, dùng sức đẩy ngã Tằng Nữu, chính mình lại nhanh chóng nhảy xuống giường, thân thể cuộn tròn lại, núp ở phía xa sợ hãi quan sát Tằng Nữu.
“Anh sao vậy? Ông chủ, em chỉ hôn nhẹ anh thôi mà, em vì anh hủy bỏ buổi đính hôn, anh còn quậy cái gì! Mau tới đây.”
Nghiêm Tư Cẩn không để ý đến cậu, cả người càng hướng về phía sau lùi bước.
Vừa nghĩ tới chính mình đã vì đối phương trả giá, thậm chí không tiếc lời cãi lại ba mình, mà anh vẫn lấy dáng vẻ chán ghét đối xử với mình như vậy, nội tâm Tằng Nữu dâng lên từng cơn tức giận. Cậu nhảy xuống giường, nhào về hướng Nghiêm Tư Cẩn, hùng hổ mà đến gần.
Trong mắt Nghiêm Tư Cẩn, động tác của Tằng Nữu không thể quen thuộc hơn, cơn ác mộng giống như buổi tối kia lần thứ hai chợt đến, anh tinh tường ý thức được, chính là ác ma trước mắt này đã bị những người khác kích thích vô tình cưỡng hiếp chính mình, những điều này đã làm cho Nghiêm Tư Cẩn càng rơi vào sâu tuyệt vọng khủng hoảng.
Phát sinh tiếng thét thê thảm sợ hãi, Nghiêm Tư Cẩn ngã lăn qua một bên nhắm về phía cửa phòng, muốn chạy trốn khỏi đối phương.
Thiếu niên khuôn mặt hồn nhiên này quá mức hung lệ tà ác, anh không chơi nổi, chỉ còn cách là nhanh chóng chạy thoát thân!
“Ông, muốn, trốn?” Trong mắt chiếu ra ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống, Tằng Nữu tiến lên một bước, hung bạo nắm chặt tóc Nghiêm Tư Cẩn.
Nghiêm Tư Cẩn bị Tằng Nữu kéo tóc, bắt phải quay trở lại đối mặt đối phương. Tằng Nữu đứng ở phía sau anh, dùng sức chuyển đầu anh, tàn bạo ép hỏi, “Ông muốn chạy trốn? Tôi vì ông làm nhiều việc như vậy, ông vẫn muốn chạy trốn!”
Bị khủng hoảng lấp kín yết hầu khiến Nghiêm Tư Cẩn nói chuyện đứt quãng từng cơn, “Cậu buông tha tôi đi, bỏ qua cho tôi đi……”
Tằng Nữu hừ lạnh, ném Nghiêm Tư Cẩn lên giường, Nghiêm Tư Cẩn thấy thế, lập tức bò xuống dưới giường, ý đồ trốn đến đó.
Tằng Nữu hỏa khí như chất nổ cháy hết dây thần kinh, cậu dã man càn rỡ nắm lấy hai chân nam nhân, hướng dưới chân kéo dài một khoảng cách, đột nhiên dùng sức, đem nam nhân ném lại lên giường, tiếp đó lập tức đè lên.
Tay chân Nghiêm Tư Cẩn đồng thời phản kháng kịch liệt, đánh lên lưng Tằng Nữu cùng những nơi khác.
Tằng Nữu lúc này bị chọc giận hoàn toàn, cậu đã vì Nghiêm Tư Cẩn hủy bỏ đính hôn, cố ý chạy về nơi này, không ngờ lại có ngày bị đối xử như vậy. Không còn cái gì có thể làm cho cậu tiếp tục phải nhẫn nại nữa.
Thế là, Tằng Nữu dứt khoát vung lên cánh tay xinh đẹp nhưng không hề nhỏ bé, lần đầu tiên tát một cú mạnh mẽ lên mặt Nghiêm Tư Cẩn.
Mặt Nghiêm Tư Cẩn lập tức vặn một nửa về một bên, lực của đối phương rất mạnh không nương tay chút nào, khóe miệng nam nhân chảy xuống tia máu.
Anh khó có thể tin được Tằng Nữu lại đánh anh, hai mắt căm hận oan khuất trừng lớn về phía đối phương.
Tằng Nữu nghiến răng mắng anh, “Không phải ông yêu tôi sao? Hửm? Vậy để tôi đến thỏa mãn ông.”
Mạnh mẽ xoay chuyển thân thể Nghiêm Tư Cẩn, Tằng Nữu kéo quần đối phương, tùy tiện nắn vuốt dương v*t mình mấy lần, lấy khí thế mạnh mẽ nhanh chónh đâm thật sâu vào trong thân thể nam nhân.
Hậu đình đột nhiên trong nháy mắt đâm vào thật sâu, Nghiêm Tư Cẩn lập tức nhớ tới cái đêm thống khổ bị cưỡng hiếp đau đớn. Là cậu, chính là cậu, chính là cái tên ác ma này!
Cái cảm giác rõ ràng này khiến ý thức anh lâm vào đau đớn khắc cốt ghi tâm, không để ý hạ thể chảy máu, anh giãy dụa kịch liệt, vung tay, chỉ muốn chạy trốn khỏi đối phương đang ngược đãi chính mình.
Tằng Nữu không ngờ tới, việc đã đến nước này, Nghiêm Tư Cẩn còn có thể phản kháng. Cậu xoay cổ Nghiêm Tư Cẩn hướng về mặt mình, giơ tay lên tát thêm một bạt tai, tiếp đó bắt đầu cuồng liệt thọc vào rút ra.
Nghiêm Tư Cẩn không ngừng vặn vẹo chống lại, hạ thân càng chảy máu nhiều hơn, nhưng hai chân vẫn liên tục tung cú đá.
Tằng Nữu hai mắt đỏ như máu, dương v*t dữ tợn cũng giống như khuôn mặt đang hiển lộ, càng thêm hung mãnh đáng sợ, không còn tính người điên cuồng đâm vào lối vào đối phương vẫn còn đang chảy máu, hận không thể nhờ vào nó nghiền nát đối phương, không lưu lại bất kỳ dấu vết nào.
Dần dần, càng về đến cuối, Nghiêm Tư Cẩn đã hoàn toàn mất đi phản kháng. Anh không thể làm gì khác hơn là há miệng, liều mạng gào thét, không ngừng lên án “Không muốn!”.
Chưa từng gặp Nghiêm Tư Cẩn chống lại chính mình muốn làm tình mãnh liệt đến như vậy, Tằng Nữu càng nổi giận điên cuồng cố chấp, không để ý tới đối phương sống chết ra sao, đem khí lực tập trung vào thân trên, khống chế nam nhân, cũng đồng dạng tra tấn lăng trì đối phương……
====
Tác giả có lời muốn nói:
Vừa rồi lúc đi xem yêu cầu viết bài trang đầu, thế nhưng phát hiện trên V bảng có tiểu thụy?!
Ngoài ý muốn nhận được rất nhiều, thế là chạy nhanh đi gõ chữ, muốn nghiêm túc có cơ sở để làm! Muốn có bản văn đổi mới.
Khả năng buổi tối sẽ có đổi mới một ít ~~~
- _-# Ông chủ điên rồi, Tiểu Ngưu cũng điên rồi, mọi chuyện đều do tôi là tên đầu sỏ gây nên tội. Mà thôi, mặc kệ chứ.