Tại sâu bên trong đen kịt sơn động.
Lương Đổng cứ lặng lặng ngồi đó.
Lúc này tất cả không gian, thời gian giống như đọng lại, ngày đêm khó phân.
Thế nhưng vào lúc này, Lương Đổng lại đột nhiên xoay đầu nhìn về phía cuối sơn động, hắn cảm giác được có đồ vật gì đó đang tại nhòm ngó lấy mình.
Cảm giác này càng lúc càng mãnh liệt, từ mơ hồ đã biến trở nên rõ ràng.
Tay phải nắm chặt lấy Phương Thiên Họa kích, hắn chậm rãi đứng dậy.
-" Không phải chứ, chẳng lẽ chỗ này có đáng sợ yêu thú ẩn nấp? " Nghĩ đến đây Lương Đổng trong lòng run lên.
Nếu đích thật có lợi hại yêu thú mà nói, hắn cơ bản đã chuẩn bị liệm được rồi, bởi lấy bản thân hiện tại trạng thái, đừng nói yêu thú, ngay cả bất nhập lưu võ giả cũng có thể dễ dàng làm thịt.
Cố gắng không gây nên tiếng động, Lương Đổng bước chân chậm rãi lùi lại phía sau.
Đồng thời trong lòng không ngừng mặc niệm Thiên Chúa, Phật tổ, Ngọc Hoàng Đại Đế cái gì danh tự, đây đều là tại sư môn lúc sư huynh Dương Tuấn đã từng nhắc tới thần cấp nhân vật lợi hại, cầu tất " linh nghiệm ".
-" Tiểu tử, ngươi có muốn hay không thực lực, tiền tài, quyền lực, mỹ nữ,...!Mau lại đây, bổn đế sẽ giúp ước nguyện của ngươi trở thành hiện thực.
"
Bất quá ngay vào lúc này, một cái đầy thần bí giọng nói mê hoặc từ sơn động sâu bên trong vang lên.
Đang định lặng lẽ rời đi Lương Đổng bị những lời này này dọa cho giật mình, Phương Thiên Họa kích nâng lên chắn ngang trước mặt, con mắt nhìn chằm chằm trước mặt đen kịt sơn động quát lớn: -" Là ai đang nói? "
Hahaha!
Một tràng tiếng cười vỡ ra, tiếp sau đó thần bí giọng nói tiếp tục vang lên: -" Ngươi tiến tới đây chẳng phải biết hay sao.
"
Phịch!
Lời vừa dứt, cả sơn động đột nhiên bừng sáng, một hàng Dạ Quang Thạch kéo dài trên đỉnh động hiện ra, vốn đen kịt sơn động nháy mắt liền trở nên cùng ban ngày đồng dạng.
Ách!
Cùng lúc, Lương Đổng không tự chủ nhắm lại hai mắt, đột nhiên xuất hiện ánh sáng khiến hắn chưa kịp thích ứng.
Một, hai, ba hô hấp đi qua…
Hắn lúc này mới có thể miễn cưỡng mở mắt, theo đó sơn động khung cảnh cũng hiện ra rõ mồn một.
— QUẢNG CÁO —
Event
Chỉ thấy hai bên vách động phủ đầy rêu xanh, đỉnh đầu trải dài Dạ Quang Thạch chiếu sáng, mặt đất cách không xa còn nằm la liệt không đếm hết xương cốt, lớn có nhỏ kích cỡ không đồng đều.
Lương Đổng trong lòng xiết chặt, đây chính là sơn động chân thật hoàn cảnh.
Cái này khiến cho hắn không tự chủ dâng lên một cỗ bất an, bởi có nhiều sinh vật tại nơi này bỏ mạng như vậy, hiển nhiên tồn tại cực lớn nguy hiểm, mà cái kia thần bí chủ nhân giọng nói rất có thể là nguy hiểm đầu nguồn.
Bất quá, từ đầu đến giờ đối phương chỉ dùng lời nói, dường như không có ý định chủ động công kích hắn, chẳng lẽ là có cái gì ý đồ?
-" Không đúng.
" Lương Đổng trong lòng thầm hô.
Cùng lúc hắn quay đầu nhìn lại phía sau, sơn động lối ra đã sớm biến mất không thấy, thay vào đó là một vùng không gian đen kịt không giới hạn, ngay cả Dạ Quang Thạch ánh sáng chiếu vào cũng đều bị nuốt chửng lấy.
Xong!
Lương Đổng đáy lòng lành lạnh, hắn biết, hiện tai muốn rời đi đều đã không được nữa rồi.
-" Tiểu tử, còn suy nghĩ gì nữa, mau tới đây, tiền tài, danh vọng, sức mạnh,...!Bổn đế đều sẽ cho ngươi.
" Thần bí giọng nói lại tiếp tục thúc giục vang lên.
Mà nghe được nhưng lời này Lương Đổng suýt chút nữa không nhịn được chửi ầm lên muốn đánh người.
Thế nhưng nghĩ đến bản thân hiện tại hoàn cảnh, tiến không được, lùi không xong, có thể nói là tiến thoái lưỡng nan thì chỉ đành âm thầm nuốt xuống.
Bởi càng vào những lúc như thế này lại càng phải tỉnh táo, như vậy mới có cơ hội sống sót.
-" Phù! "
Thở ra một hơi, Lương Đổng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, đồng thời trong lòng không ngừng phân tích, đưa ra lựa chọn.
Thứ nhất, chính là đâu cũng không đi, ở lại chỗ này đợi Hoạt Độc độc tính tiêu tán sau đó mới tiếp tục tính toán, thế nhưng làm như vậy rất dễ chọc cái kia thần bí tồn tại tức giận.
Thứ hai, lập tức xoay người chạy về phía cái kia đen kịt không gian thử một phen vận khí, nếu may mắn thì có thể tìm được sơn động lối ra, bất quá tỉ lệ này rất nhỏ, gần như không tồn tại.
Thứ ba, chuẩn bị một tinh thần tốt, một tâm hồn thật đẹp sau đó tiến thẳng tới cái kia cuối con đường bạch cốt, trong lòng hi vọng những cái kia lời nói là thật.
-" Liều a! " Vò đầu bứt tai một hồi, Lương Đổng rốt cuộc đưa ra lựa chọn.
Tại ba phương án này bên trong, hướng thứ ba tỉ lệ sống là lớn nhất, cho nên đây cũng chính là hắn cuối cùng lựa chọn.
— QUẢNG CÁO —
Event
Cầu cửa sinh trong cửa tử!
Theo thời gian trôi qua, Hoạt Độc độc tính cũng đã giảm bớt, Lương Đổng cơ bản đã có thể vận dụng một ít lực lượng, mặc dù biết chút ít lực lượng như vậy tác dụng là cực kỳ nhỏ bé nhưng cũng khiến hắn tự tin hơn không ít.
Nắm chặt Phương Thiên Họa kích, hắn cẩn trọng từng bước từng bước tiến lên.
Trải dài bạch cốt con đường cách hắn vị trí đúng năm mét, không ngắn không dài, đây cũng là nguyên nhân lúc mới tiến vào, hắn không phát hiện ra khác lạ.
Mà cái này bạch cốt con đường cũng không ngắn, tính đến cuối cũng có ba, bốn trăm mét như vậy, có thể thấy để phủ đầy con đường này bằng thi cốt, không biết đã có bao nhiêu sinh vật tại đây chết đi.
Rất có thể hắn cũng sẽ trở thành một phần của con đường này.
Bịch! Rắc!
Bước chân đầu tiên đạp lên, không biết trải qua bao nhiêu năm tháng phong hóa xương cốt lập tức vang lên từng đợt âm thanh vỡ nát.
Lương Đổng nín thở ngưng thần, tinh thần cảnh giác mở ra một trăm hai mươi phần trăm.
Thế nhưng lại không có như trong tưởng tượng nguy hiểm như vậy ập đến, thay vào đó là một mảnh yên lặng đến lạ thường, chuyện gì cũng không có xảy ra.
-" Hắc hắc! Dám bước vào con đường này không mấy người đâu, ngươi tiểu tử này dũng khí coi như là không tệ.
" Thần bí giọng nói lúc này lạnh vang lên quanh quẩn.
Bất quá Lương Đổng vẫn như cũ không có đáp lại, ngược lại tập trung tinh thần cẩn thận tiến lên.
Ai mà biết được đối phương có hay không đột nhiên dở trò quỷ!
Một đường chậm rãi di chuyển, Lương Đổng không chỉ cảnh giác xung quanh, ánh mắt đồng thời còn không ngừng quan sát dưới chân bạch cốt con đường.
Để hắn kinh ngạc là, chỗ này không những có nhân loại xương cốt mà còn có cả của yêu thú, dã thú sót lại đầu lâu.
Hiển nhiên bất kể một lọai sinh vật nào bước vào sơn động bên trong đều không thể đi ra.
Cái này khiến Lương Đổng chút hi vọng nhỏ nhoi bị lay động, chẳng lẽ hắn thật phải chết ở chỗ này hay sao?
Thế nhưng mỹ nữ, rượu ngon, tương lai tốt đẹp nhân sinh,...!bản thân còn chưa có hưởng thụ đâu.
-" Mẹ nó, tiểu tử ngươi có thay hay không nhanh cái nhân, rờ rệt như vậy, ngươi là rùa hay sao? " Dường như tính kiên nhẫn bị thách thức, thần bí giọng nói đột nhiên giận quát lên.
— QUẢNG CÁO —
Event
-" Bà nội cha mày, có ngon thì ngươi ra đây cùng lão tử đại chiến ba trăm hiệp, ở nơi đó trốn trốn nấp nấp thì gọi gì là anh hùng hảo hán.
" Vốn trong lòng đã chứa đầy hỏa khí, Lương Đổng lúc này rốt cục không áp chết nổi bùng lên.
Theo hắn thấy đằng nào cũng phải chết, nhưng đã là nam tử thì phải chết cho oanh oanh liệt liệt, như vậy mới không hổ thẹn liệt tổ liệt tông.
Đối phương cho dù mạnh hơn thì như thế nào, nhất thì cụ ra đi chân lạnh toát mà thôi!
-" Ách! Tiểu tử lớn họng như vậy, đừng tưởng bổn đế không dám làm gì ngươi.
" Thần bí giọng nói phát ra kinh ngạc: -" Bất quá ai nói là ngươi chắc chắn phải chết, hắc hắc, ngược lại còn phải cảm thấy may mắn chính là, bởi vì đây rất có thể sẽ là ngươi đại cơ duyên đây.
"
-" Hừ! Cơ duyên cái rắm, lừa con nít! " Lương Đổng hừ lạnh khinh bỉ.
Nói đùa cái gì, cơ duyên? Nếu có cũng không tới lượt hắn, không nhìn thấy xung quanh có bao nhiêu bộ thi cốt nằm xuống đây.
-" Được rồi, không vui đùa nữa, tiểu tử ngươi tranh thủ lại đây cho ta, bổn đế kiên nhẫn có hạn, đừng để đến lúc Bạch Cốt Lộ này phải đón nhận thêm một mảnh ghép mới đây.
"
-" Ta lại sợ ngươi… "
Lương Đổng vẻ mặt tự tin nói, thế nhưng dưới chân lại không chậm, ngược lại còn nhanh hơn, " răng rắc " tiếng xương vỡ không ngừng vang lên.
Chỉ mất vài phút, hắn liền đã đi tới hang động phía cuối.
Bất quá nói là điểm cuối cũng không đúng, bởi nơi này còn có thêm một tấm cửa đá chặn lấy lối đi.
Mà nhìn qua tấm cửa đá cũng không phải bình thường cửa đá loại kia, chỉ thấy nó bề mặt được phủ đầy các loại hoa văn, cùng với còn có năm viên ngũ sắc thạch khảm nạm lên năm vị trí khác nhau, thỉnh thoảng sáng lên dìu dịu quang mang.
-" Cái này cửa đá sặc sỡ như vậy, nhì có vẻ rất lợi hại a.
" Lương Đổng khẽ lẩm bẩm.
Bất quá cái kia thần bí giọng nói chủ nhân dường như nghe được, chỉ thấy nó hừ lạnh một tiếng trào phúng: -" Hừ! Lợi hại? Nào chỉ có lợi hại, cửa đá bên trên được bố trí thế nhưng chính là một bộ ngũ Hành Thiên Linh trận, là bát phẩm trận pháp, lấy tiểu tử ngươi chút ấy tu vi đừng có dại đột dùng lực phá trận, bằng không kết quả sẽ rất thảm đây.
"
Nghe vậy, vốn đang định " thử "một chút cửa đá cứng rắn Lương Đổng lập tức chột dạ, Phương Thiên Họa vội vàng hạ xuống.
-" Hiện tại chỉ cần nghe bổn đế phân phó sau đó làm theo là được.
"
-" Nhớ rõ, ngươi tính mạng lúc này đã nằm trong tay ta, đừng có làm cái gì dại dột, bằng không… ".