Long Châu

Chương 131: Hồng Quan vs Nguyên Bảo



Trong lúc tất cả mọi người đang vắt óc suy nghĩ cách làm sao để thoát ra, Hồng Quan một mình lẫn vào trong đám đông.

- Ngươi! Mau trả lại đồ cho ta!

Hắn đến trước mặt Nguyên Bảo rồi nói, sắc mặt có phần quả quyết.

- Ha ha, Quang Vương Hồng Quan, hạng mười một Thiên Tài Bảng. Ta còn đang định tìm ngươi không ngờ ngươi lại chủ động tìm ta trước - Nguyên Bảo cười nhạt.

- Đừng nói nhảm, mau trả đồ cho ta!

Hồng Quan trầm mặt xuống, viên đá mà Nguyên Bảo đang giữ có chứa dị quang thứ tư của hắn, hắn nhất định phải lấy lại thứ này cho bằng được.

Cuộc hội thoại giữa cả hai lúc này cũng khiến vài kẻ xung quanh chú ý, cả đám tập trung xung quanh để chuẩn bị chứng kiến kịch vui.

- Hừ, nếu ngươi thực sự xứng đáng với thứ hạng của mình thì đã không để mất đồ như vậy.

Nguyên Bảo mỉa mai hắn, kiếm cũng cùng lúc tuốt ra khỏi vỏ.

- Cho ngươi nếm thử Vô Quang Bảo Kiếm của ta!

Hắn lao đến phía Hồng Quan, lưỡi kiếm trên tay hắn ngân lên, toả ra ánh sáng màu trắng dịu nhẹ.

- Muốn đánh thì ta đánh với ngươi!

Hồng Quan nói, trên tay hắn cũng xuất hiện Nhật Quang Kiếm, kiếm quang toả ra ánh sáng chói lọi như mặt trời ban trưa khác hẳn với ánh sáng trên kiếm của Nguyên Bảo.

Cả hai nhảy lên không trung, hai lưỡi quang kiếm chém mạnh vào nhau, ánh sáng từ va chạm bắn ra xung quanh trông như tia lửa.

Sau một cái va chạm thăm dò cả hai người lập tức bật ra khỏi nhau, kiếm minh trên tay run bên bần bật vừa vì dư chấn va chạm, vừa vì chiến ý của cả hai đang bùng phát.

Cả Hồng Quan và Nguyên Bảo đều là kẻ có tính cách hiếu chiến, chỉ khác là chiến ý của Nguyên Bảo lại có phần bình tĩnh, ổn định hơn của Hồng Quan.

- Quang Biến Kiếm Pháp - Vi Biến!

Nguyên Bảo hóa thành một vết sáng lao đến phía Hồng Quan, tốc độ tăng lên tới mức cực điểm, những tên tu sĩ xung quanh phải cố gắng tập trung lắm mới bắt kịp thân ảnh của hắn.

Hồng Quan không chút lúng túng, trên tay hắn xuất hiện một cái khiên ánh sáng màu xanh lam, đây chính là phiên bản thu gọn của Thanh Quang Cầu.

Keng Keng Keng

Nguyên Bảo như một cơn gió lướt qua người Hồng Quan, lưỡi kiếm của hắn chém vào nhưng được quang thuẫn đỡ được, tiếp sau đó là liên lục những lần lướt tới, mỗi lần lướt đến lại là từ một phía khác nhau.

Từ bên ngoài nhìn vào có thể thấy thân ảnh Nguyên Bảo tạo ra một vệt sáng dài, động tác di chuyển cực kì hoàn mĩ, uyển chuyển mượt mà không có lấy một chút lỗi, tốc độ lại vô cùng nhanh, mỗi cú chém lại mang sức mạnh kinh người không thể khinh thường.

Quả thật những người chịu trách nhiệm về Thiên Tài Bảng thực sự quá bất công với hắn, thực lực của tên này đủ để đứng ngang hàng với bất cứ kẻ nào ở trên đó.

Hồng Quan tuy chặn được vô số đường kiếm của hắn nhưng với sự vượt trội hơn về tốc độ của Nguyên Bảo thì hắn cũng bị dính không ít vết chém.

Cùng là tu sĩ hệ quang nhưng Nguyên Bảo lại trội hơn về khả năng tốc độ còn Hồng Quan thì lại thiên về công kích hơn cho nên hiện tại khi so trình về tốc độ thì hắn có phần thua thiệt.

- Cứ như vậy không ổn! - Hồng Quan thầm nói.

Nguyên Bảo biết hiện tại điểm yếu của hắn là tốc độ nên không ngừng dùng chiêu Vi Biến công kích khiến hắn rơi vào thế bị động chỉ có thể phòng bị.

- Thanh Long Ảnh!

Long ảnh xanh biếc xuất hiện bao quanh lấy Hồng Quan khiến những cú chém của Nguyên Bảo nhất thời không thể ảnh hưởng đến hắn.

Lần này đến lượt Hồng Quan chủ động, hư ảnh to lớn của Thanh Long Ảnh mang theo hắn hướng về phía Nguyên Bảo mà đuổi theo, miệng rồng há to như chực chờ để cắn xé hắn.

Hai làn ánh sáng một xanh một trắng đuổi theo nhau khắp trong trận pháp tạo thành một màn náo động.

Từ hai bàn tay Hồng Quan, một đoàn huyết quang tỏa ra rồi lan về phía miệng rồng khiến nó tụ ra một tia sáng màu đỏ, tia sáng nhắm vào thân ảnh Nguyên Bảo mà bắn tới.

Tia sáng đỏ máu xé gió lao đến như mũi tên bắn xuyên qua thân thể hắn, bất quá chỉ nhanh chóng sau đó nó liền tan biến trong không khí.

Hồng Quan lúc này trở nên biến sắc vội quay người, Nhật Quang Kiếm xuất hiện, một cái Nhật Quang Thần Trảm vội vàng chém ra.

Ở bên cạnh hắn, Nguyên Bảo lúc này đột nhiên xuất hiện, trên thanh kiếm của hắn, một lưỡi kiếm ánh sáng cực đại xuất hiện, mũi kiếm chỉ thẳng lên trời.

- Quang Biến Kiếm Pháp - Đại Biến!

Lưỡi kiếm cực đại chém mạnh xuống, uy thế như có thể bổ núi, cắt sông, lưỡi kiếm sắc lạnh như kim loại, tốc độ lại không bị chậm một chút nào.

ẦM

Nhật Quang Thần Trảm cũng cùng lúc chém tới, hai lực đạo va chạm nhau tạo ra tiếng nổ hết sức kinh dị, sóng xung kích và linh khí ùa ra như bom nổ.

Vừa rồi Hồng Quan đã có chút coi thường Nguyên Bảo, không ngờ tên này cũng có thể sử dụng được thuật Ảo Ảnh.

Phải biết để tu luyện được thuật này, một là ngươi phải sở hữu công pháp cao cấp như Tú Ngọc, hai là chỉ có thể cần cù tu luyện không nghỉ cách khống chế ánh sáng đến khi có thành quả.

- Quang Vương Hồng Quan quả nhiên không tệ! - Nguyên Bảo cảm thán.

- Ngươi cũng không tệ! - Hồng Quan mỉm cười nhạt.

Hắn nâng Nhật Quang Kiếm lên cắt lấy một ít máu trên ngón tay, bên trên thanh kiếm màu vàng quang lúc này lại xuất hiện thêm một tầng màu đỏ máu, khí tức huyết tinh tanh tưởi lập tức tỏa ra xung quanh.

Một phát dẫm chân, thân ảnh hắn lao đi nhanh như gió, chỉ trông chốc lát hắn đã tiếp cận được Nguyên Bảo, một kiếm chém xuống vô cùng mạnh mẽ.

- Huyết Quang Thần Trảm!

Một đường kiếm khí mạnh mẽ không còn mang màu vàng mà thay vào đó là màu đỏ vù vù mà bay tới.

Phải công nhận một điều Hồng Quan là kẻ có công kích đa dạng nhất thiên hạ này, mỗi chiêu thức của hắn đều có thể thay đổi theo nhiều cách khác nhau tạo ra những hình thức và sức mạnh khác nhau, không thể nào lường trước được, điều này chính là điểm kì diệu của Minh Quang Biến Xạ Nhẫn, biến hóa liên tục.

Nguyên Bảo lần đầu cảm thấy uy hiếp từ chiêu này của Hồng Quan nên không dám khinh thường mà tiếp đãi cẩn thận, hắn chỉ mũi kiếm về phía Huyết Quang Thần Trảm đang lao tới.

- Quang Biến Kiếm Pháp - Đột Biến!

Nguyên Bảo tức tốc như một viên đạn rời nòng mà lao đi, mũi kiếm của hắn chỉ về phía Hồng Quan như muốn xuyên thủng hắn.

Mũi kiếm đâm trực điện vào Huyết Quang Thần Trảm, hai luồng ánh sáng đối nghịch bùng phát giữa trời cao, ánh sáng chiếu rọi cả xuống mặt đất.

Hai bên giằng co một lúc, cuối cùng Huyết Quang Thần Trảm không trụ được liền bị đánh vỡ nát, tuy vậy nhưng Nguyên Bảo vẫn tiếp tục lao đến, tốc độ tuy bị giảm lại nhưng lực xoáy vẫn có thể tấn công Hồng Quan.

Trong Quang Biến Kiếm Pháp có nhiều thức nhưng mỗi thức đều đòi hỏi phải có tu vi nhất định và phải bỏ thời gian luyện tập thì mới có thể luyện thành, Đột Biến chính là chiêu mạnh nhất hắn có thể sử dụng lúc này nên sức mạnh cũng không tầm thường.

Hồng Quan một lần nữa biến sắc, trạng thái huyết quang lúc này đã mất đi nên hắn chỉ có thể vội vã đánh ra một chiêu Nhật Quang Thần Trảm để ngăn cản.

Nhật Quang Thần Trảm vù vù lao tới, đường kiếm khí va chạm vào Nguyên Bảo đang lao tới triệt tiêu hoàn toàn lực lượng cuối cùng cũng thành công đẩy lùi hắn.

Qua một loạt giao đấu vừa rồi cả Nguyên Bảo lẫn Hồng Quan lúc này đã có chút đuối sức, hơi thở cả hai đều có chút nặng nề.

...

Cảnh tượng chiến đấu của cả hai người đều được tất cả những người ở trong trận pháp lúc này chứng kiến, một số thì mãn nhãn, một số thì gật gù, một số khác lại mỉm cười, cũng có người âm thầm lo lắng và cổ vũ cho Hồng Quan như Lam Linh.

- Tên Nguyên Bảo này xứng đáng có một vị trí trên Thiên Tài Bảng - Võ Tuấn Kiệt nói.

Chỉ riêng việc một tu sĩ có thiên phú thuộc tính bình thường đối chiến cân tài cân sức với một kẻ mang thuộc tính biến dị đã đủ làm nên kì tích vô cùng ấn tượng, nếu sau trận này có thể bình an rời khỏi đây mà Nguyên Bảo không có được một vị trí bên trên Thiên Tài Bảng thì chắc chắn sẽ có không ít nữ nhân hâm mộ hắn phản đối.

Qua lần chiến đấu này, Long Tín trong lòng thầm nhủ nhất định phải mời tên Nguyên Bảo này gia nhập Huyết Nguyệt, mà Tuấn Kiệt cũng nhất định muốn Hồng Quan về phe mình.

..........

- Thông tin donate:

Ngân hàng BIDV: PHAN VĂN TIẾN - STK: 56010001448669 - Chi nhánh Hải Vân

Ngân hàng Agribank: PHAN VĂN TIẾN - STK:3903205208607- Chi nhánh Hải Lăng, Quảng Trị.

Cảm ơn mọi người vì đã theo dõi truyện!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.