Hắc Vũ hớn hở rời khỏi con hẻm, hắn cầm túi linh thạch lớn đi một vòng quanh Quang Châu thành, cuối cùng thì dừng lại ở trước một cái tửu lầu.
Bên trong, một nam tử đang ngồi ngáp ngắn ngáp dài, bộ mặt chán chường tới cực điểm, nhìn thấy Hắc Vũ bước vào thì liền thay đổi nhóng chóng.
- Ta có thể giúp gì được cho khách quan? - Hắn niềm nở đón tiếp Hắc Vũ
- Ta muốn mua thông tin.
Tên nam tử cũng gật đầu hiểu ý sau đó dẫn hắn ra phía sau, nơi một căn phòng nhỏ, bên trong có một nữ nhân.
Nữ nhân đợi Hắc Vũ ngồi xuống bàn lúc này mới lên tiếng:
- Không biết vị các hạ muốn biết chuyện gì.
- Ta cần biết thông tin về nghi lễ của Hoàng Sa Động.
Nữ nhân không có gì là tỏ ra bất ngờ, so với những người bình thường tới đây, việc hắn muốn biết quả thực không có gì là lớn.
- Thông tin này cũng không có gì là đắt giá nhưng theo tình báo thì lần này nghi lễ của Hoàng Sa Động có chút biến đổi nên cái giá công tử phái trả cũng cao hơn bình thường một ít.
- Nghi lễ của Hoàng Sa Động chính là để các trưởng lão từ trong đám tân đệ tử chọn lấy mười người ưu tú. Sau đó tất cả sẽ tiến vào trong một bí cảnh nhỏ, đây cũng chính là nơi Cát Tinh được hình thành, mười người chỉ việc tìm thấy rồi phục dụng là có thể sở hữu dị thuộc tính Cát. Bình thường mỗi lần nghi lễ tổ chức sẽ có sự tham gia của các vị trưởng lão, bất quá lần này trưởng lão của Hoàng Sa Động đã bế quan, việc tổ chức hiện tại bàn giao cho các vị hộ pháp tu vi cũng đã đạt đến Vũ Tiên.
Hắc Vũ nghe thấy thông tin này thì trong lòng vui mừng khôn xiết, vốn hắn định sẽ dồn hết của cải để mua một tới hai viên Cải Dung Đan để qua mặt mấy tên trưởng lão trong lúc khẩn cấp, còn lúc bình thường chỉ cần dùng mặt nạ bình thường, nhưng hắn suy tính điều này cũng không ổn bởi vì mặt nạ cấp thấp không thể che mắt khỏi mấy tên hộ pháp Vũ Tiên.
Không ngờ lần này trời đúng là giúp hắn, cường giả Vũ Thánh không tham gia vậy chỉ cần mua Cải Dung Mặt Nạ là được.
Hắc Vũ vui vẻ rời khỏi Thiên Địa Các...
...
Ngày hôm sau, hắn lại xuất hiện trước chi nhánh của Nhật Nguyệt Tháp, lão chấp sự nhìn thầy liền vui vẻ mà đón tiếp, tên này trở lại đồng nghĩa với việc hắn cũng sẽ bán được đồ.
- Không biết quyết định của vị công tử đây thế nào rồi?
- Trước tiên ta muốn xem hàng đã.
Lão chấp sự cũng hiểu ý liền lấy trong nhẫn trữ vật ra hai món đồ, một cái mặt nạ vàng và một hộp gỗ nhỏ.
- Ta tin công tử sẽ không thất hứa nên đã cho người tới trụ sở để lấy về.
Hắc Vũ gật đầu rất hài lòng, hắn liền đưa ra một chiếc nhẫn trữ vật cho lão.
- Từng này là đủ cho Cải Dung Mặt Nạ rồi chứ?
Lão chấp sự nhận lấy chiếc nhẫn liền quan sát bên trong rồi gật đầu cười tươi.
- Đủ đủ!
Nói rồi lão đưa chiếc mặt nạ vàng cho Hắc Vũ.
Hắn nhận lấy mặt nạ thì ngắm nghía một chút rồi quyết định thử, một giọt máu nhỏ lên trên, mặt nạ liền nhận hắn làm chủ.
Hắc Vũ đem mặt nạ đeo lên mặt, trong đầu thì thử tưởng tượng đến một khuôn mặt, lập tức bề ngoài của hắn liền có sự thay đổi.
Khuôn mặt vốn góc cạnh của hắn hiện tại đã biến thành một nam nhân khuôn mặt vuông vức, các đường nét nhìn cũng bặm trợn hơn, đây chính là dung mạo của anh Hổ của hắn ở kiếp trước.
Hắc Vũ lấy gương nhìn ngắm khuôn mặt mình thì thấy khá hài lòng với chất lượng của nó.
Nhưng còn chưa dừng ở đó, Hắc Vũ lúc này lấy ra một vật nữa rồi đẩy về phía lão chấp sự, hoả thuộc tính bên trên nó toả ra khiến lão cũng phải tạm gác lại chiếc nhẫn trữ vật mà chú ý vào vật đó.
- Ta muốn dùng thứ này để đổi lấy một viên Cải Dung Đan không biết có được không?
Lão chấp sự nhận lấy vật đó, hai mặt tròn xoe kinh ngạc, khuôn mặt lập tức phấn chấn lên gấp bội.
- Vũ kĩ Thiên cấp thượng phẩm hoả hệ!
Vật này chính là một ngọc giản vũ kĩ Thiên cấp thượng phẩm mà hắn lấy được từ trong kho tàng của tộc An Bắc lúc trước, vốn muốn đợi đến lúc tu vi tăng cao rồi mới tu luyện nhưng không ngờ lúc này vì thế sự mà buộc phải hi sinh khiến hắn cũng vô cùng luyến tiếc.
Lão giả lúc này không giữ được bình tĩnh, phải biết thứ này ngay cả Vũ Đế như lão còn chưa thể có được vậy mà tên này lại có thể lấy ra dễ dàng như vậy.
- Công tử, ngươi chắc chắn chứ?
Nhận được cái gật đầu xác nhận của hắn lão lúc này mới đưa chiếc hộp gỗ cho hắn.
- Vũ kĩ này nếu đổi lấy Cải Dung Đan thì vẫn còn thừa một ít linh thạch, để ta đi lấy cho công tử.
Lão nói rồi mang hai thứ rời đi, Hắc Vũ cũng lập tức thu lấy hai vật vừa mua vào trong.
Một lúc sau lão chấp sự trở lại mang theo một túi linh thạch nhỏ, hắn cũng nhận lấy rồi rời đi, cái gì chứ tiền thì hiện tại hắn đang rất thiếu a.
...
Vài ngày sau, thời gian chiêu mộ đệ tử của Hoàng Sa Động cuối cùng cũng tới, hiện tại có rất nhiều người đang tụ tập phía trước để chờ đợi.
Hắc Vũ cũng đã tới nơi, dung mạo của hắn lúc này là một thanh niên trẻ tuổi, gương mặt có phần hiền hậu nhưng ở đuôi lông mày trái có vết sẹo, đây là một tướng mạo do hắn tự nghĩ ra
Quét mắt quan sát tình hình xung quanh, nơi mà hắn đang đứng nằm ở giữa sa mạc khô cằn, bốn phương đều là màu vàng óng của cát, phía trước hắn là một đám đông đang đứng trước một cửa hang động.
Cửa hang này lớn vô cùng, hơn hẳn tất cả các hang động mà hắn từng gặp, khoảng độ hơn trăm mét chiều cao, bên trên nóc là một lớp cát vàng dày phủ lên.
Sâu bên trong cửa hang này chính là sào huyệt của Hoàng Sa Động, nó nằm bên dưới lòng đất.
Hắc Vũ lại nhìn qua đám thanh niên đánh giá một lượt, đa số những tên này chỉ có tu vi giao động từ Vũ Tá cho đến Vũ Quân, trên cấp bậc Vũ Quân hoàn toàn không có.
Hắc Vũ lúc này cũng áp chế tu vi xuống chỉ còn Vũ Quân tam trọng, với tu vi này hắn tự tin mình có thể vượt qua khảo hạch dễ dàng.
Hoàng Sa Động có cách tuyển chọn cũng giống như Minh Long Bang, chỉ dựa vào thiên phú chứ không phải dựa vào tu vi cao thấp.
Với tu vi hiện tại so với độ tuổi của hắn cũng có thể coi như thuộc dạng khá tốt, hắn cũng chưa muốn thể hiện ra quá nhiều.
Lúc này bỗng nhiên hắn cảm thấy phía sau lưng mình cho một bóng đen xuất hiện che mất ánh sáng mặt trời nên cũng liền ngoái đầu lại nhìn.
Một thanh niên vóc dáng cao lớn tầm 1m9, gương mặt cũng trạc tuổi so với hắn hiện tại nhưng có phần cao ngạo, tu vi toàn thân hắn cũng đã đạt đến Vũ Quân cửu trọng.
Bên cạnh hắn còn có hai tên thân cận tu vi vậy mà lại đạt đến Vũ Vương nhị trọng, hiển nhiên là thân thế của tên này cũng không phải dạng vừa.
- Nhìn cái gì? Có tin ta móc mắt chó của ngươi ra không? Mau cút! - Tên thanh niên hách dịch quát.
Hắc Vũ cũng không muốn rắc rối nên chỉ né sang bên cạnh nhường đường, hắn cũng chưa nhất thiết phải gây sự với tên này làm gì.
Bọn người được nhường đường thì tiếp tục bước, đám đông cũng nhanh chóng giãn ra như không muốn dây vào hắn.
- Tên đó là ai vậy? Phách lối như vậy chắc chắn không phải kẻ tầm thường a.
- Tên đó là Tần Long, là đại thiếu gia của Tần gia, một bát cấp gia tộc nằm dưới trướng của Hoàng Sa Động, địa vị của gia tộc hắn tại Hoàng Sa rất lớn.
- Ra là vậy, chẳng trách lại không coi ai ra gì như thế.
Đám đông lúc này có những người bàn tán về tên thanh niên kia, những điều này cũng đã lọt vào tai Hắc Vũ.
- Bửu ca!
Một tiếng gọi vang lên khiến tên Tần Long phải chú ý đến, một tên thanh niên cũng trạc tuổi hắn, khuôn mặt thư sinh nhưng cũng có chút mưu mô trong đôi mắt xuất hiện, tu vi của hắn chỉ thua Tần Long một bậc, đã đạt đến Vũ Quân bát trọng.
- Chi đệ, đã lâu không gặp.
Hai tên gặp nhau thì hàn huyên trò chuyện không quan tâm tới ánh mắt để ý của đám người xung quanh.
- Lại ai nữa kia? Gọi Tần Long là bửu ca chắc chắn thân thế cũng không phải hạng xoàng.
- Đó là Tấn Chi, cũng là đại công tử của bát cấp gia tộc Tấn gia. Tần gia và Tấn gia có địa bàn ở gần nhau, giữa hai gia tộc cũng có sự liên kết bằng các cuộc hôn nhân chính trị.
- Hai thiên kiêu chi tử của hai bát cấp gia tộc lại có quan hệ, xem ra sau khi được nhận vào Hoàng Sa Động chúng ta cũng nên đi theo bọn hắn để kiếm chác chút ít a.
Đám đông lúc này đang xì xào nói chuyện thì một âm thanh vang lên khiến tất cả im lặng.
- Mọi người chú ý!
Từ bên trong động, một vài tên nam tử phi không mà bay ra đứng trước mặt bọn hắn.
Trong đám đông, một tên mặt lạnh bước ra, tu vị toàn thân đã đạt đến Vũ Vương bát trọng, hắn dõng dạc nói.
- Tất cả nghe đây, ta chính là Lạc Lỗi, đội trưởng của Hoàng Sa Đoàn, chuyên phụ trách về việc giữ trật tự và quy định bên trong Hoàng Sa Động. Lần tuyển chọn đệ tử này vì các vị hộ pháp tạm thời có việc bận nên sẽ do ta tổ chức. Tất cả mau xếp thành bốn hàng.
Đám người cũng nhanh chóng xếp thành bốn hàng, chỉ riêng hai tên Tần Long và Tấn Chi không đứng vào hàng mà ngang nhiên tiến tới chỗ Lạc Lỗi.
- Chúng ta muốn thử trước, không vấn đề gì chứ?
Tên Lạc Lỗi đương nhiên cũng biết hai người này là ai, mặc dù chưa được nhận vào nhưng ô dù của bọn hắn trong Hoàng Sa Động còn gấp trăm lần cái chức đội trưởng của hắn nên cũng không dám đắc tội.
- Hai vị công tử tất nhiên là được ưu tiên rồi, hề hề.
Nói rồi hắn ra hiệu cho hai người đằng sau lấy ra hai quả Linh Tinh Cầu, Tần Long và Tấn Chi cũng nhanh chóng bước đến thử, lũ người ở sau cũng chẳng ai dám ý kiến gì nếu không ngại mạng mình lớn.
Hai tên đặt tay lên Linh Tinh Cầu rồi truyền thuộc tính vào, quả cầu lập tức toả ra màu vàng đất.
- Cả hai đều có thiên phú tốt, có thể được nhận - Lạc Lỗi nói.
Hai tên cũng không đứng lại liền trức tiếp tiến vào bên trong, hai tên thân cận cũng liền đi theo, bọn hắn vốn là đệ tử của Hoàng Sa Động nên cũng không cần làm khảo nghiệm.
Những người còn lại cũng nhanh chóng đến thử, ánh sáng vàng đất liên tục phát ra từ quả cầu vì đa số tu sĩ ở Hoàng Sa đều là hệ thổ, chỉ thỉnh thoảng mới có ánh sáng khác màu của một số ít những tên song thuộc tính.
Người phải ôm mặt thất vọng ra về nhiều không kể, mà người được chấp nhận tiến vào động cũng không ít.
Hắc Vũ đợi nửa ngày cuối cùng cũng tới lượt hắn, tay hắn đặt lên Linh Tinh Cầu, nguyên khí truyền vào bên trong, quả cầu lập tức sáng lên một màu vàng đất, sau đó lại sáng lên thêm một màu đỏ.
Hắn không thể hiện ra thuộc tính kim bởi bởi vì như vậy quá phô trương và có nguy cơ bị người khác đoán ra thân phận nên chỉ dùng hai thuộc tính là hoả và thổ.
Với song thuộc tính đương nhiên là Hắc Vũ được nhận, hắn cũng lập tức theo chân đám người tiến vào bên trong.