Một tháng sau, Lăng Hi ủy thác luật sư trình đơn khởi tố lên tòa án, xin được giải trừ hiệp ước với công ty chủ quản Dương Thiên Entertainment. Trong đơn, Lăng Hi cung cấp rất nhiều chứng cứ, chứng minh trong thời gian ký kết hợp đồng công ty có rất nhiều sai phạm trên phương diện quản lý và marketing, làm cho cậu phải chịu tổn thất lớn, hơn thế sau khi gia hạn hợp đồng công ty cố tình ép giá, khiến chi phí di chuyển của cậu càng ngày càng giảm. Đồng thời Lăng Hi trình lên một đoạn ghi âm dài 5 phút đồng hồ, trong đó tố giác CEO của công ty cưỡng ép dụ dỗ, sai khiến cậu trở thành xạ thủ cho ban nhạc mới trong công ty, hơn nữa còn đem chuyện ‘đóng băng’ ra để uy hiếp.
Luật sư của Lăng Hi lấy chứng cứ này làm then chốt, không những yêu cầu giải trừ hiệp ước, mà còn muốn công ty phải đền bù 2 triệu tệ làm chi phí tổn thất tinh thần cho Lăng Hi.
Tốc độ phản pháo của Dương Thiên Entertainment cực kỳ nhanh, bọn họ cùng lúc trình lên tòa án đơn khiếu nại, chứng minh công ty không hề sai phạm trên con đường tuyên truyền của Lăng Hi, việc ép giá khi gia hạn hợp đồng cũng đã được Lăng Hi đồng ý. Còn về đoạn ghi âm Lăng Hi trình lên, luật sư của công ty biện giải, bởi vì Lăng Hi debut nhiều năm nhưng không được nhiều người biết đến, lượng tiêu thụ suy giảm rõ rệt, vì thế công ty đề xuất với cậu biện pháp giải quyết, đảm bảo tiền bản quyền cậu được giữ toàn bộ, việc này hoàn toàn xuất phát từ ý muốn quan tâm nghệ sĩ. Ngoài ra trước đây Lăng Hi đã từng nhiều lần làm xạ thủ cho nghệ sĩ khác, hơn hết còn có tình cảm sâu đậm với người đại diện của nhóm nhạc mới, vì vậy mới chủ quan cho rằng cậu sẽ đồng ý.
Luật sư bên phía Dương Thiên Entertainment tuyên bố, nếu như Lăng Hi cố tình giải trừ hiệp ước, cậu cần bồi thường một khoản tiền lớn cho việc vi phạm hợp đồng, đồng thời phải chịu chi phí tổn thất danh dự của CEO.
Lăng Hi thực sự chưa từng gặp người nào vô liêm sỉ đến vậy.
Phiên tòa tiến vào giai đoạn song phương giằng co trình lên chứng cứ, toàn bộ giao tiếp truyền thông của Lăng Hi đều bị công ty niêm phong đình chỉ, công ty ngay lập tức phái người đến nhà cậu “mời đi nói chuyện”, có điều khi bọn họ chạy tới đó, cảnh tượng đã là vườn không nhà trống, sạch sẽ như thể xưa nay chưa từng có người nào vào ở.
Một nghệ sĩ khác ở tầng trên nhà Lăng Hi nhớ lại: “Ngày hôm qua… à không, đêm khuya ngày hôm trước hình như có một chiếc cần cẩu ở dưới lầu, móc đàn piano từ trong nhà chuyển đi…”
CEO nghe xong tức đến quăng luôn điện thoại.
Dù sao cũng chỉ là nghệ sĩ nhỏ và công ty vô danh, vụ việc Lăng Hi giải trừ hiệp ước cũng không tạo ra sóng gió gì quá lớn, ngoại trừ mấy tờ báo nhỏ đăng tin, thì hầu hết mọi người đều không biết chút động tĩnh gì về việc này. Bởi vì tài khoản weibo của cậu đã bị công ty tước quyền khống chế, dẫn tới một thời gian dài không hề đăng tin tức mới, có fans trung thành của cậu chạy tới dò hỏi, nhưng không một ai trả lời.
Sự việc diễn ra vừa nhanh vừa bí mật. Trong một khoảng thời gian dài Lăng Hi không phát hành ca khúc mới, hiện tại《Kiếm Tuyệt Thiên Hạ》còn đang trong giai đoạn chế tác hậu kỳ, trước nay cậu cũng không phải người thường xuyên tham gia gameshow… Lăng Hi thần không biết quỷ không hay cứ thế phai nhạt khỏi tầm mắt công chúng, ngoại trừ những người thân thiết với cậu, hầu như không một ai chú ý tới việc Lăng Hi biến mất.
Lăng Hi vui sướng ở ẩn. Rất nhiều nghệ sĩ trong giai đoạn chờ chấm dứt hợp đồng cố tình làm rùm beng lên, bởi vì thường thì sau đấy họ sẽ đổi sang một công ty chủ quản càng đẳng cấp hơn, nhất là trong vòng mấy tháng chờ hợp đồng chấm dứt, nghệ sĩ sẽ ra đĩa nhạc, đóng phim, làm bùng scandal. Việc này đối với rất nhiều nghệ sĩ mà nói thì chính là bàn đạp để được nhiều người biết đến, nhưng Lăng Hi chỉ muốn yên lặng rời đi cái giới này, cầm tiền bồi thường vui vẻ làm cậu chủ nhỏ quán trà sữa.
Để tăng thêm phần thắng, An Thụy Phong tốn một khoản kha khá giúp cậu tìm một vị luật sư cực kỳ có kinh nghiệm, nghe đồn năm đó khi ảnh đế Andrew chấm dứt hợp đồng với công ty chủ quản cũ để bước vào Tân Quý, chính vị luật sư này đã giúp anh hầu tòa.
Lăng Hi nghe xong thì bán tín bán nghi: “Anh mời luật sư xịn thế cơ à? Vậy tốn bao nhiêu tiền?”
An Thụy Phong nói: “Tiền không phải vấn đề, anh chỉ muốn em có thể thuận lợi giải trừ hiệp ước. Em yên tâm đi, vị luật sư này quen biết anh trai anh, là một người rất hòa nhã, có vấn đề gì em cứ nói với hắn.”
An Thụy Phong nói vậy, trong lòng Lăng Hi càng thêm nghi ngờ. Lúc cậu còn làm thực tập sinh ở trong công ty, chính là thời điểm Andrew đang đứng trên đỉnh cao sự nghiệp, bởi vì có huyết thống Italy, anh trở thành người tình quốc dân của hầu hết khán giả nữ trong nước, ngay cả nhóm bé gái còn đi học cũng say mê điên cuồng vị nam diễn viên vừa đẹp trai vừa diễn tốt này. Mấy bộ phim lẻ mà anh đóng, mấy nhỏ không chỉ tổ đội đi xem, còn lôi kéo bạn nam cùng lớp đi theo để giúp thần tượng nhà mình gia tăng phòng vé. Chỉ là đã nhiều năm trôi qua, kể từ ngày Andrew tiêu thanh mịch tích đến nay cũng đã 8 năm ròng, người mới trong làng giải trí lớp lớp xuất hiện, cái tên này dần dần ít khi được người ta nhắc lại.
Hơn một tháng trước hình như có người nhìn thấy anh ở buổi lễ tốt nghiệp học viện điện ảnh bên Mỹ, chuyện này còn náo loạn cả kênh tin tức giải trí, vì thế đoạn thời gian gần đây cái tên Andrew được người ta nhắc đến rất nhiều, fans cũng nhanh chóng nhảy ra ‘đào mộ’ lại những tác phẩm của anh.
Kết quả của việc ‘đào mộ’ lần này, chính là đem Andrew và An Thụy Phong đặt lên bàn cân so sánh. Hai người đều là con lai, đều có vẻ ngoài đẹp trai và diễn xuất tinh tế, tuy rằng màu mắt của hai người không giống nhau, một là xanh đậm một là xám đậm, thế nhưng lông mày, đôi mắt, sống mũi đều giống nhau đến vi diệu, vì thế có fans lén lút gọi An Thụy Phong là “Tiểu Andrew”. Biệt danh kiểu này, đối với bất luận diễn viên nào có dã tâm có thực lực, đều là việc khó có thể chịu đựng được.
Nhưng Lăng Hi là bạn trai An Thụy Phong, tin tức nắm bắt được nhiều hơn một chút so với người ngoài —— An Thụy Phong thi thoảng sẽ đề cập tới “anh trai”.
“Trước đây em cũng nghe anh nhắc tới anh trai, hình như anh Hứa cũng biết ảnh nhỉ?” Lăng Hi có một suy đoán lớn mật: “Đừng bảo anh trai anh chính là ảnh đế Andrew kia nhé?”
Không đợi An Thụy Phong trả lời, Lăng Hi đã tự hỏi tự đáp: “Chắc chắn luôn! Dù sao anh họ An, anh ta cũng họ An!”
An Thụy Phong cạn lời: “… Lần đầu tiên anh nghe thấy kiểu nhận thân độc đáo như thế.”
***
Sóng gió vụ Lăng Hi giải trừ hiệp ước chỉ tạo nên một chút nước bọt trong giới, bên trong chứng cứ then chốt cậu trình lên có đoạn ghi âm lãnh đạo công ty ép buộc cậu làm xạ thủ, Dương Thiên Entertainment không muốn chuyện xấu trong nhà truyền ra bên ngoài, nhưng vẫn không thể khống chế việc bị lọt chút tiếng gió, dẫn đến lòng người trong giới công ty giải trí nhỏ phải hoang mang. Chỉ là nỗi bất an này rất nhanh sẽ bị phai mờ —— Bởi vì giải thưởng Kim Hùng Miêu mỗi năm một lần sắp sửa khai mạc, sự chú ý của mọi người trong nháy mắt liền bị hấp dẫn.
(Kim Hùng Miêu: lễ trao giải điện ảnh quốc tế Tứ Xuyên)
Kim Hùng Miêu là giải thưởng truyền hình nghệ thuật tổng hợp cấp quốc gia duy nhất của Trung Quốc, dùng phương thức khán giả bỏ phiếu cùng với lời nhận xét từ các nhà phê bình để trao giải, các tác phẩm truyền hình được bình chọn bao gồm: phim truyền hình, chương trình gameshow, phim phóng sự… Trong đó người được đề cử “nam nữ diễn viên được yêu thích nhất” sẽ tranh giải thị đế, thị hậu. An Thụy Phong debut 3 năm, năm nay là năm thứ hai được đề cử.
Ngoại trừ các diễn viên được đề cử cùng với đội ngũ của họ, những nghệ sĩ khác được nhận thiệp mời ai ai cũng là người có thanh danh hiển hách trong giới. Giống như Lăng Hi – một tiểu ca vương hạng 12 căn bản không thể nào tham dự, có điều lần này danh tiếng của An Thụy Phong rất lớn, bằng mặt mũi của anh, muốn giúp Lăng Hi lấy được một tấm thiệp mời hoàn toàn là việc dễ như ăn cháo.
Thế nhưng sau khi suy nghĩ một lúc, Lăng Hi vẫn từ chối: “Hiện tại công ty chủ quản đang trợn trừng hai mắt để soi em, muốn bới ra lỗi khiến em thua kiện, em nghĩ mình không nên ngang nhiên lắc lư trước tầm mắt của bọn họ.”
“Nhưng anh muốn em đi cùng anh.” An Thụy Phong cố tình tỏ ra tiu nghỉu: “Anh muốn em ngồi dưới đài nhìn dáng vẻ anh đoạt giải thị đế…”
“Lần này anh đoạt giải thị đế á? Tin tức chính xác không?” Vừa nghe thấy An Thụy Phong có cơ hội đoạt giải, Lăng Hi từ trên ghế sofa ngồi bật dậy, trong mắt blingbling lấp lánh tràn đầy sùng bái: “Giám khảo nói cho anh biết à?”
An Thụy Phong lắc đầu: “Giám khảo giải Kim Hùng Miêu rất kín miệng, mấy tiếng gió kiểu này không lọt được đâu…” Anh cực kỳ tự tin: “Nhưng mà lần này trong danh sách 5 nam diễn viên được đề cử, chỉ có bộ phim anh diễn có tỷ lệ người xem cao nhất, hơn nữa khán giả bỏ phiếu cho anh nhiều nhất, nếu anh không đoạt giải, vậy chắc chắn có điều mờ ám!”
Mấy câu mạnh miệng kiểu này nếu là do diễn viên khác nói ra, tuyệt đối sẽ bị cười nhạo, thế nhưng An Thụy Phong quả thực có bản lĩnh để tự tin như vậy. Anh vào nghề hơn ba năm, phim vừa nhiều lại vừa chất, danh tiếng tăng lên vù vù, diễn xuất cũng tiến bộ nhanh chóng, có thể nói anh chính là nam diễn viên thần tượng số một làng giải trí.
Lần này tác phẩm được đề cử là một bộ phim anh đóng từ năm ngoái, trong phim anh vào vai cậu sinh viên đại học trẻ tuổi vừa ra trường, trước khi tốt nghiệp là hotboy toàn trường, sau khi tốt nghiệp làm nhân viên tiêu thụ, hỗ trợ network, cuối cùng thành công gây dựng sự nghiệp, có thể nói đây là một bộ phim thần tượng có chí hướng. Thời gian không gian trong phim vượt quá 15 năm, nam chính từ một sinh viên mới ra trường ngây ngô mơ màng, dần dần trở thành người đàn ông sự nghiệp thành công cẩn trọng lõi đời, diễn xuất rất có tính khiêu chiến.
Bộ phim này vừa được phát sóng liền nhận được sự quan tâm đông đảo, bản quyền được bán cho hết nhà đài này đến nhà đài khác, nam chính trong phim từ một sinh viên học viện khoa học kỹ thuật thích nhất mặc áo sơ mi trắng, biến thành nam quản lý chỉ mặc sơmi kẻ caro cùng với hoodies có mũ.
Bộ phim truyền hình này gần đây Lăng Hi mới xem bù, khi giải Kim Hùng Miêu ở giai đoạn khán giả bình chọn, cậu đặc biệt chạy đi đăng ký 8 cái ID để bỏ phiếu cho An Thụy Phong, còn kêu gọi sự ủng hộ từ tất cả những người mình quen. Bây giờ nghe thấy người yêu của mình có khả năng lớn sẽ giật được giải thị đế nhờ vào bộ phim truyền hình này, Lăng Hi tỏ vẻ cậu còn hưng phấn hơn An Thụy Phong rất nhiều.
Chỉ là cậu thực sự không tiện gióng trống khua chiêng cùng anh tham dự thảm đỏ, Lăng Hi nhanh trí nói: “Hay là vậy đi, em giả vờ làm trợ lý, ra trận cùng với đội ngũ của anh!”
An Thụy Phong hỏi cậu: “Làm trợ lý của anh? Em muốn làm trợ lý gì?”
Lăng Hi xấu hổ trả lời: “Em làm trợ lý sinh lý của anh nha~~”
Để cho Lăng Hi danh xứng với thực, An Thụy Phong đích thân thử thách trình độ chuyên nghiệp của cậu một phen, thời gian khảo sát diễn ra rất lâu, Lăng Hi thi đấu những ba tiếng đồng hồ mới miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn.
Lăng Hi mồ hôi nhễ nhại, trần trụi cuộn người nằm trên chiếc giường bừa bộn, ngực và khóe môi vương một chút chất lỏng ‘thần bí’ màu trắng sữa, còn bông hoa cúc giữa hai chân, bởi vì ma sát quá độ nên đã biến thành một màu đỏ tươi xinh đẹp.
An Thụy Phong hôn nhẹ lên cái trán mướt mồ hôi của cậu, chúc mừng cậu hoàn thành cuộc thi.
***
Ba ngày sau, lễ trao giải Kim Hùng Miêu đúng 8h tối khai mạc. Không giống những lần trước phải xem truyền hình trực tiếp trên mạng, đây là lần đầu tiên Lăng Hi được đến tận nơi, cậu khó nén nổi hưng phấn, lén lút rút điện thoại ra muốn chụp thêm vài pô ảnh, bị Hứa Chí Cường ngồi bên cạnh vươn tay đè lại.
“Anh Hứa…”
Hứa Chí Cường thiết diện vô tư: “Thành thật một chút, cậu hiện tại đang ngồi ở vị trí đội ngũ, nếu để người ta tia được trợ lý của An Thụy Phong nhà quê như thế, vừa trông thấy minh tinh liền nhảy nhót tưng bừng, cậu ấy sẽ bị mất mặt!”
Lăng Hi đành ngoan ngoãn ngồi xuống, tha thiết mong chờ nhìn mấy minh tinh ngồi đằng trước đang chuyện trò vui vẻ. Trong số những minh tinh kia, An Thụy Phong được mọi người vây ở giữa, vĩnh viễn là ngôi sao sáng nhất. Vừa nghĩ tới việc bạn trai mình có thể giành được giải thị đế, cậu thật sự vui vẻ thay cho anh.
Người yêu nhận thưởng, làm gì có chuyện Lăng Hi không muốn tận mắt chứng kiến. Chưa khi nào cậu hi vọng mình có thể giành được giải thưởng âm nhạc nhiều như lúc này, nếu vậy An Thụy Phong cũng sẽ được trải nghiệm cảm giác vui lòng thay cho cậu.
An Thụy Phong và các diễn viên được đề cử hạng mục phim truyền hình ngồi ở hàng đầu tiên, Lăng Hi không thể bám theo anh, chỉ đành ngồi cùng Hứa Chí Cường ở hàng ghế thứ hai dành cho đội ngũ. Có điều nơi này cách sân khấu cũng không xa, dựa vào thị lực của Lăng Hi, vẫn nhìn thấy rõ trên trang phục của MC có thêu hình bông hoa mẫu đơn.
Mấy giải thưởng đầu tiên đều chỉ là giải nhỏ chẳng đâu vào đâu, còn có mấy hạng mục dành cho đạo diễn, nhiếp ảnh, kịch bản phim chuyên nghiệp, Lăng Hi lật qua lật lại tờ lịch trình sự kiện, lúc này mới phát hiện màn công bố thị đế thị hậu quan trọng nhất ở tận cuối cùng, muốn trao hết đống giải thưởng phía trước đại khái phải mất khoảng nửa tiếng đồng hồ nữa.
Lăng Hi chờ chờ chờ, rốt cuộc cũng chờ đến lúc công bố giải thưởng thị đế.
Lần nào thị đế tiền nhiệm cũng là người công bố hạng mục thị đế, bởi vì giải thưởng này không có truyền thống ‘một người nhận liên tiếp hai năm’, nên không cần lo sẽ bị đụng hàng. Thị đế tiền nhiệm là một diễn viên gạo cội hơn 50 tuổi, thế nhưng xương cốt vẫn cứ khí phách tiêu sái như xưa, ông không những 3 lần được trao giải thị đế, năm nay còn giật được hạng mục ảnh đế cực kỳ cao quý, do vậy được một đại tiền bối như ông trao giải, chiếc cup thị đế này càng trở nên có giá trị.
Trước khi công bố, người trao giải sẽ nói chuyện phiếm đôi câu, máy quay đảo qua mấy nam diễn viên có tên trong danh sách đề cử, đồng thời màn hình lớn chiếu trailer 10 giây của mỗi bộ phim truyền hình. Lăng Hi căng thẳng đến sắp không thở nổi, Hứa Chí Cường ngồi bên cạnh bình tĩnh hơn nhiều, chọc ghẹo cậu: “Đâu phải cậu được đề cử, căng thẳng như thế làm gì?”
Lăng Hi nói: “Nếu em được đề cử, trái lại sẽ không sốt sắng. Em biết An Thụy Phong diễn xuất tốt, chắc chắn sẽ giành được giải thưởng này, thế nhưng em vẫn lo lắng, nhỡ đâu xuất hiện một phần mười sai lệch thì sao. Em không muốn nhìn thấy anh ấy thất vọng, một chút cũng không muốn.”
Khách quý trao giải đứng trên sân khấu, mở tấm thiệp công bố kết quả trong tay ra, ông nở nụ cười, dừng lại mười giây, gợi lên sự hứng thú của mọi người: “… Tên thị đế năm nay tôi đã từng được thấy, năm ngoái chúng tôi cùng có tên trong danh sách đề cử, chỉ là tôi nhanh chân hơn một bước giành được danh hiệu này. Tôi còn nhớ thời điểm cậu ấy mới debut, rất nhiều nhà phê bình điện ảnh đã từng nói, đôi mắt của cậu ấy tuy rằng rất mê người, thế nhưng nó cũng mang lại cho cậu ấy một số hạn chế nhất định, kịch bản để cho cậu ấy lựa chọn rất ít. Nhưng bây giờ, cậu ấy dựa vào kỹ năng diễn xuất của mình, khiến cho vô số biên kịch và đạo diễn chủ động sửa lại một số chi tiết nhỏ trong kịch bản, chỉ vì muốn cậu ấy dùng đôi mắt xám xuất hiện trong phim. Đúng vậy, tôi nghĩ các bạn đều đã đoán ra được tên cậu ấy, hoan nghênh thị đế mới của chúng ta nào —— AN THỤY PHONG!”
Lúc ông nói đến “đôi mắt”, mọi người đều đoán được giải thưởng thị đế năm nay rơi vào tay ai, Lăng Hi cười sướng sắp xỉu, vỗ bồm bộp đến đỏ cả tay. Ahihi, bạn giai cậu là thị đế đó, tẹo nữa về phải thưởng cho anh ấy một bữa thịt ‘người’ kho tàu!
Hứa Chí Cường ngồi bên cạnh cũng thở phào nhẹ nhõm, An Thụy Phong là nghệ sĩ được hắn cực lực bồi dưỡng, “gà” nhà mình nhận được khen thưởng, thân làm người đại diện hắn cũng được mở mày mở mặt. Hắn lăn lộn trong Tân Quý Entertainment cũng đã 15 năm, từng dẫn dắt được 1 ảnh đế 2 tiểu hoa đán, cấp trên đã lộ ra ý tứ, chỉ chờ An Thụy Phong giật thêm một giải ảnh đế, hắn sẽ được đề bạt lên làm VP bộ phận quản lý nghệ sĩ. Hiện tại An Thụy Phong đã có giải thị đế, đồng thời tiếp xúc với ngành phim điện ảnh, chính thức chuyển từ phái thần tượng sang phái thực lực, hắn tin tưởng tương lai không xa, vòng nguyệt quế ảnh đế rồi cũng sẽ có ngày đội ở trên đầu An Thụy Phong.
Dưới sự theo sát của máy quay, An Thụy Phong phong độ nhẹ nhàng đứng dậy, ôm lấy thành viên nòng cốt của tổ chế tác phim, sau đó bắt tay với mấy nam diễn viên cùng được đề cử, bước chân của anh nhẹ nhàng đi lên sân khấu, tiếp nhận chiếc cup vàng rực rỡ hình gấu trúc từ tay thị đế tiền nhiệm, đem nó nâng quá đỉnh đầu.
Phát biểu nhận giải anh đã sớm viết xong.
“Cảm ơn ban giám khảo, cảm ơn các bạn fans đã ủng hộ, cảm ơn mọi người đã khẳng định diễn xuất và khuôn mặt của tôi.” Lời nói của anh gây nên một trận tiếng cười: “Mọi người đừng cười thế chứ, kỳ thực dậy thì thành công đẹp trai lai láng cũng không tốt như mọi người vẫn nghĩ đâu. Giống như tiền bối đã nói, vẻ ngoài con lai ban đầu quả thực mang đến cho tôi rất nhiều thuận tiện, nhưng dần dần phần thuận tiện này lại biến thành lực cản, khiến tôi gặp khá nhiều trở ngại khi bước vào đất trời bao la hơn. Cảm ơn anh Hứa – người đại diện của tôi, anh ấy đã giúp tôi vượt qua đoạn thời gian khó khăn kia, cũng chính anh là người đã cổ vũ tôi tự khiêu chiến bản thân, thử sức với nhiều đề tài phim truyện. Cũng xin cảm ơn anh trai và mẹ yêu của tôi, cảm ơn bọn họ đã ủng hộ tôi bước lên con đường này.”
Mắt anh nhìn về phía trước, ôn nhu nói: “Đương nhiên, tôi còn muốn cảm ơn một người nữa, người ấy vì muốn tôi có thêm phần trăm chiến thắng, đã huy động tất cả người thân bạn bè bỏ phiếu cho tôi, người ấy sau khi biết tôi có tên trong danh sách đề cử, vui vẻ đến lăn qua lăn lại, buổi tối trước khi tôi lên nhận giải thưởng, người ấy đã trằn trọc trở mình, cầu khẩn tôi có thể giành được giải thưởng này —— người mà anh muốn cảm ơn, chính là em.” Nói xong, anh dùng ngón tay kề sát môi mình, lại chìa tay ra phía trước, làm động tác hôn gió thâm tình.
Bởi vì đối diện cách đó không xa chính là máy quay cần cẩu, thế nên cảnh thâm tình này bị khán giả ngồi trước màn hình ti vi tưởng nhầm rằng anh đang ngỏ ý cám ơn fans. Có rất nhiều minh tinh đều cảm ơn fans trong phát biểu nhận thưởng, nhưng chỉ có mỗi An Thụy Phong đem lời cảm ơn nói như lời tỏ tình kiểu này, trong vòng mấy phút ngắn ngủi, lượng truy cập fansite cá nhân của anh tăng vọt, máy chủ suýt chút nữa nổ tung.
Fans nào hay biết, người anh chân chính muốn tỏ tình, đang ngồi bên dưới khán đài ngay trước mặt anh.
Rõ ràng lời cảm ơn này không chỉ đích danh ai, nhưng Lăng Hi biết rất rõ nụ hôn gió kia của An Thụy Phong là dành cho mình. Cậu thấy máy quay không hướng về phía khán đài, liền đưa tay ở trong không khí tóm một cái, như thể đem nụ hôn kia chụp vào trong lòng bàn tay. Tiếp đó cậu mở năm ngón tay ra, đem bàn tay kề sát miệng của mình.
An Thụy Phong thấy cảnh này, đứng trên đài cười càng sung sướng. Anh một lần nữa giơ cao chiếc cup trên tay, hướng về phía ban giám khảo cúi chào thật sâu, bước xuống khỏi sân khấu đã mang lại cho anh vinh quang.
Sau lễ trao giải chính là buổi tiệc chúc mừng, lúc này An Thụy Phong không có tâm trạng để xã giao với những người khác, bởi anh biết có một bữa tiệc khánh công anh mong mỏi đã lâu đang chờ đợi mình ở nhà. An Thụy Phong nâng ly rượu, hàn huyên vài câu với giám khảo và nghệ sĩ dưới trướng ông, sau đấy thuận miệng bịa một lý do để rời đi.
Bên ngoài hội trường, cánh phóng viên thấy thị đế mới ra lò xuất hiện, nhao nhao như ong vỡ tổ xông lên, hận không thể đem micro nhét luôn vào trong miệng anh. Lăng Hi xen lẫn trong đám trợ lý, nắm tay nhau tạo thành một bức tường người bao quanh An Thụy Phong, dưới sự chỉ đạo của người đại diện, che chắn cho An Thụy Phong chậm rãi đi về hướng xe bảo mẫu. Chỉ có điều nhân số phóng viên giải trí vượt xa nhân số vệ sĩ, Lăng Hi bị xô đến ngã trái ngã phải, thậm chí chiếc kính to đùng gác trên mũi cũng bị rụng mất một bên gọng, dáng vẻ chật vật vô cùng.
Các ký giả đối mặt với vị thị đế con lai đẹp trai, hết người này đến người khác tuôn ra câu hỏi trong bụng.
Người này hỏi: “Xin hỏi An Thụy Phong, anh có tâm trạng ra sao khi nhận được giải thị đế?”
“Tâm trạng rất tốt, rất kích động, rất muốn cùng bạn bè chia sẻ niềm vui sướng này.”
Người kia hỏi: “Xin hãy nhận xét một chút về các nam diễn viên cùng được đề cử!”
“Thực lực của mọi người đều rất tuyệt vời, lần này có thể cùng tranh giải với nhiều nam diễn viên ưu tú như thế, tôi cảm thấy rất vinh hạnh.”
Có người hỏi: “Người đại diện của anh có tiết lộ, sau này anh sẽ dần dần giảm thiểu kịch bản phim truyền hình, chuyên tâm vào việc đóng phim điện ảnh, xin hỏi có thật hay không?”
“Đúng vậy, tôi cảm thấy đây là thời điểm để tôi bước lên một vũ đài bao la hơn, hi vọng mọi người có thể ủng hộ tôi trước sau như một. Chiếc cup thị đế trong tay tôi mới chỉ là bắt đầu.”
Trong bầu không khí sôi sục ngất trời như thế này, đột nhiên trong đám đông có một giọng nói bất chợt vang lên.
“Xin hỏi An thị đế, gần đây có fans đem anh và ảnh đế tám năm trước – Andrew so sánh với nhau, còn gọi anh là Tiểu Andrew, xin hỏi anh có tức giận không?”
Vấn đề này hỏi vô cùng liều lĩnh, trong thời điểm vui mừng thế này, lại có người đem danh xưng ấy ra để dò hỏi An Thụy Phong, thậm chí còn cố tình nhấn mạnh từ “Thị đế” và “Ảnh đế”, rõ ràng là đang cảm thấy An Thụy Phong không có điểm nào so bì được với Andrew.
Thế nhưng thực chất trong lòng các phóng viên ở đây đều muốn biết đáp án của vấn đề này —— Một nam diễn viên vừa nhận được giải thị đế, sẽ đối diện thế nào với việc mình bị so sánh với ảnh đế?
Mọi người nín thở tập trung, thế nhưng micro trong tay càng dí sát hơn vào người An Thụy Phong.
“Tôi đương nhiên sẽ không tức giận.” An Thụy Phong hai tay đút túi, ngữ khí ôn hòa trước sau như một: “Sao tôi lại phải tức giận chứ, dù sao Andrew cũng là anh ruột tôi, khi còn bé tôi cùng anh ấy đi chơi bóng rổ, bạn học của anh ấy ai cũng đều gọi tôi như thế.”
Thoáng chốc, thế giới trở nên yên tĩnh… mấy ký giả vừa nãy còn chen trước lấn sau đồng thời tắt tiếng, ngay cả âm thanh bấm máy liên tục cũng biến mất trong nháy mắt.
An Thụy Phong thấy người nào người nấy bày ra vẻ mặt bị đùa giỡn, tâm tình rất tốt, cố ý nói: “Quan hệ giữa tôi và anh ấy khó đoán vậy sao? Mọi người coi, tôi họ An, anh ấy cũng họ An đấy thôi!”
Lăng Hi: … (╯‵□′)╯︵┴─┴ Lần trước chính anh nói kiểu nhận thân này rất độc đáo mà!