Lòng Dạ Đàn Bà

Chương 2



Ngày cưới của bố tôi cũng tới,, bố tôi đặt tiệc ở khách sạn sang trọng khách mời đều là những khách víp trong giới làm ăn của bố tôi..

Nhìn vẻ mặt rạng rỡ hạnh phúc của bố tôi nửa vui nửa buồn. Tôi vui vì lâu lắm rồi tôi mới thấy bố tôi cười tươi như vậy,, còn buồn là vì tôi nghĩ tới những ngày sắp tới tôi phải đối mặt với mẹ kế của mình như thế nào khi trong quá khứ mẹ kế của mình lại là người liên quan tới chồng mình thậm chí họ còn từng có con với nhau nhưng đã phá đi rồi.. càng nghĩ đầu tôi càng dối tung lên.. tôi đang mải nghĩ thì tiếng Mai đằng sau

- Hà Ly kéo hộ Mai cái dây váy với?

Tôi quay lại thấy Mai xinh đẹp trong chiếc váy cưới lộng lẫy., tôi khẽ gật đầu

- Vâng..

Mai cười

- Giờ xưng hô thế nào cho đúng nhỉ? Thế Hà Ly muốn gọi Mai là mẹ hay dì??

Thấy tôi lưỡng lự ko biết trả lời thế nào thì Mai cười

- Vậy Hà Ly cứ gọi Mai là dì Mai nhé,,!

Tôi gật đầu

- vâng, Dì Mai,,,,

Tôi định đi ra chỗ khác đứng thì Dì Mai nửa đùa nửa thật

- Mẹ chồng Hà Ly chắc thương Hà Ly lắm phải ko???

Tôi ko biết phải trả lời thế nào cả thì dì Mai vỗ vai tôi

- Hà Ly sao thế, con cứ thoải mái đi giờ chúng ta là người một nhà rồi mà, con cứ giữ khoảng cách như thế với dì thì chúng ta khó sử lắm đó,!

Tôi trả lời cho qua

- Vâng, mẹ chồng con thương con lắm dì ạ!

Dì Mai cười nhếch mép

- Tất nhiên rồi, con là người có tiền mà,, chứ đâu nghèo hèn như dì đâu,,

Tôi nắm tay dì

- Dì ơi,, chuyện đã qua rồi xin dì đừng nhắc lại nữa có được ko, giờ dì đã lấy bố con rồi,, bố con rất thương dì bố con sẽ bù đắp cho dì tất cả, con xin dì hãy quên những chuyện ko vui trước kia đi dì nhé!

Dì Mai cười nhưng mắt đỏ lệ rơi

- Ừm,,, chuyện đã qua,,,

...

Sau đám cưới bố tôi và Dì Mai đi hưởng tuần trăng mật,, tôi ở nhà bắt đầu tính vụ của chồng tôi,,

Hôm nay tôi về sớm nấu cơm đợi chồng về,, Tuấn về thấy tôi đang chờ cơm thì ngạc nhiên

- Hôm nay là ngày đặc biệt gì mà vợ anh vào bếp nấu cơm vậy???

Tôi khẽ cười

- Anh rửa tay rồi ngồi ăn cơm cho nóng nhé,

Chồng tôi hào hứng lắm ngồi ăn mà cứ nhìn tôi tò mò

- Vợ làm anh ngạc nhiên quá,, hôm nay có phải là ngày gì đặc biệt đâu nhỉ?

- Anh ăn đi ăn thật nhiều nhé,, vì có thể sau này em sẽ ko nấu cơm cho anh ăn nữa,,

Tuấn đang ăn dừng luôn lại

- Em đùa anh à,, anh ko thích em đùa kiểu vậy đâu,,!

- Em ko đùa,,, em muốn hỏi anh chuyện này,, anh phải trả lời thật lòng nhé!

Tuấn bắt đầu thấy lo lắng anh gật đầu

- Em hỏi đi anh sẽ trả lời thật lòng cho em biết!

- Sao ngày trước anh tàn nhẫn với Mai vậy?????

Tuấn lập tức chối bay chối biến luôn anh nhăn mặt lại nhìn tôi khó chịu

- Anh ko hề tàn nhẫn với Mai nhé, là do cô ấy có người yêu mới khi chưa chia tay với anh nên bọn anh đã cãi nhau và chấm dứt tất cả,, em nghe ai nói linh tinh rồi về nghi ngờ chồng em vậy,???

Tôi thở dài vì tôi cũng biết Tuấn sẽ ko bao giờ nhận lỗi về mình đâu

- Em chỉ hỏi anh một câu thôi

- Anh đã đưa Mai đi phá thai phải ko???

Tuấn ngồi im,,,một hồi rồi gật đầu

- Đúng thế,, nhưng mà,,,

- Thôi đi,,,, anh đừng có thanh minh thêm gì nữa,, anh nghĩ em là trẻ con à???

Tự dưng Tuấn quỳ xuống ôm lấy chân tôi khóc

- Anh xin vợ,, vợ nghe anh giải thích một lần này thôi,, thật sự lúc đó anh ko muốn như vậy đâu nhưng mà mẹ anh ép anh quá anh ko còn cách nào cả,, anh xin em hãy hiểu và tha thứ cho anh được ko???

Tôi đẩy Tuấn ra nhưng anh cứ ôm chặt lấy chân tôi

- Bỏ ra,, tôi ko muốn nhìn thấy mặt anh nữa,,tôi cần một mình để suy nghĩ về cuộc hôn nhân này,,,

- Anh xin em đấy, em tha thứ cho anh lần này đi mà,, vì lúc đó mẹ anh ép anh mà,, mẹ anh tự tử để ép anh đó,,, em có hiểu cảm giác của anh khi thấy mẹ anh nằm cấp cứu trong bệnh viện ko??

Tôi đẩy Tuấn ra và chạy lên phòng đóng cửa lại,, tôi ngồi khóc,,, tôi ko biết phải làm sao nữa,,? Tôi yêu Tuấn nhiều lắm anh là một người mà tôi rất thích từ thời đi học,, anh là mối tình đầu và cũng là mối tình duy nhất của cuộc đời tôi,,,,,ko phải tôi buồn vì quá khứ của anh ko tốt mà tôi buồn vì người chồng của tôi là một người đàn ông ích kỉ,,,

Cả đêm đó Tuấn gọi cửa nhưng tôi ko mở,, và Tuấn đã quỳ ở ngoài cửa suốt đêm,, sáng ra tôi thấy anh đang ngủ gật hai gối tím bầm,, tôi vội lôi anh dậy khóc

- Sao anh ngốc vậy hả,, việc gì phải quỳ cả đêm như vậy,, anh nhin xem hai gối bầm tím thế kia rồi,, ngốc vừa thôi chứ???

Tuấn đứng ko vững anh lạng chạng rồi ngã lăn ra

- Anh sợ,, anh sợ em bỏ anh lắm,, em tha thứ cho anh có được ko?? Anh sai rồi anh biết anh sai rồi,,

Tôi khóc Tuấn cũng khóc,, đó là những ngày tồi tệ của tôi,,,, sau một tuần suy nghĩ và động lòng trước thái độ ăn năn hối cải của Tuấn và tôi quyết định tha thứ cho Tuấn và tự hứa sẽ ko bao giờ nhắc lại những chuyện đó nữa...

Ngày vợ chồng tôi làm hoà với nhau cũng là ngày bố tôi và dì Mai đi hưởng tuần trăng mật về,, bố tôi mua nhiều quà lắm ông xếp gọn vào túi và bảo cô giúp việc

- Tôi để ở đây cho cái Hà Ly giờ tôi gọi điện cho nó bảo chiều nó qua lấy chị ở nhà nếu nó quên thì nhắc nó mang về nhé,!

Dì Mai ở trên lầu đi xuống nhẹ nhàng

- Giờ anh lại đến công ty à? Mới bay về còn mệt sao anh ko nghỉ ngơi mai rồi đến ạ,,!

- Một tuần rồi anh phải đến xem công việc thế nào,, anh có mệt đâu,, em cứ nghỉ ngơi đi nhé!

Dì Mai nịnh

- Thôi anh ở nhà đi,, giờ em chuẩn bị cơm nước rồi anh gọi vợ chồng cái Hà Ly sang ăn cơm luôn,, nha anh sáng mai rồi tới công ty,,

Bố tôi nghe cũng thấy hợp lí nên gật đầu

- Thôi được rồi vậy để anh gọi cho cái Hà Ly bảo vợ chồng nó qua chơi rồi ăn tối ở đây luôn nhé!

- Dạ vâng ạ,,

Bố tôi gọi nhưng tôi ko muốn sang,, vì tôi ngại gặp mặt dì Mai mà tôi cũng ko hiểu bản thân tôi nữa,, rõ ràng là Tuấn từng có lỗi với Mai chứ ko phải tôi,, vậy mà sao tôi cứ thấy áy náy cứ như tôi là người cướp Tuấn của Mai vậy,,,còn Tuấn tôi thấy anh khá là bình tĩnh ko lo lắng gì cả,,

Ngồi ăn tối bô tôi hỏi

- Thế trước hai đứa học cùng dì Mai à???

Tôi ấp úng thì Dì Mai gạt ngang luôn

- À bọn em học cùng trường thôi ạ,,cũng ko biết nhau đâu ạ,,

Bố tôi cười tươi

- Thế à,,như vậy cũng là có duyên với nhau rồi.. sắp tới cả nhà mình thu xếp công việc để đi du lịch cùng nhau nhé,,! Hà Ly và Tuấn thây thế nào??

Tôi vội vàng lắc đầu từ chối

- Ko ko con bận lắm ạ,, chắc con ko đi được đâu ạ,, bố và dì cứ đi đi ạ!khi nào rảnh thì vợ chồng con đi cùng sau ạ!

Dì Mai nhẹ nhàng bảo

- Công việc cứ tạm gác lại vài hôm con ạ,, giờ mình còn trẻ đi được thì cứ đi sau này già là ko đi được nữa đâu đó,,

Bố tôi hưởng ứng nhiệt tình luôn

- Dì Mai nói đúng đó,! hai đứa về thu xếp công việc đi nhé.. rồi báo cho bố nhé,,

Bố tôicó biết chuyện gì đâu,, nên ông cứ nhiệt tình vun vén vậy đó,, ông muốn tôi và dì Mai có nhiều thời gian để hiểu nhau hơn mà...

Ăn xong dì Mai ra bê thùng đồ từ ngoài cửa nặng quá nên dì gọi Tuấn

- Tuấn ơi ra bê hộ dì với,, bố con bị đau lưng ko có bê được,,

Tuấn vội chạy ra

- Vâng dì cứ để con bê ạ,,

Tuấn cúi xuống bê thì Dì Mai ghé vào tai Tuấn nói nhỏ

- Anh vẫn ổn chứ người yêu cũ?????

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.