Đây chính là thánh địa của tộc nhân Lâm gia,phàm là con cháu của Lâm gia thì có thể đến đây học võ kỹ,công pháp.
Lúc bắt đầu tu luyện thì có thể đến đây chọn 1 bản công pháp,khi đột phá đến võ sư thì có thể đến tu luyện võ kỹ.
Sau này nếu muốn vào tiếp thì cần phải có cống hiến to lớn cho gia tộc thì mới có thể vào.
Theo như Lâm Phong biết thì gia tộc thí luyện cứ 3 năm 1 lần,những người dưới 17 tuổi có thể tham gia,vượt quá 17 tuổi là không được.3 người đứng đầu có thể vào chọn cho mình võ kỹ hoặc công pháp.
Mà Lâm Phong lúc bắt đầu tu luyện cũng từng đến đây để chọn 1 bản công pháp viêm dương quyết,nhưng sau khi có được thiên địa khai sinh quyết thì hắn cũng bỏ luôn vì tốc độ tu luyện không thể bằng nổi thiên địa khai sinh quyết.
-Cuối cùng cũng đến.
Lâm phong sau khi đi 1 đoạn đường khá dài thì đã đến được võ kỹ các,theo như trong trí nhớ của Lâm Phong trước thì hắn cũng không có bị lạc đường.
-Ồ,to phết nhỉ!!!
Lâm phong khá kinh ngạc nhìn cái tòa tháp võ kỹ các này,tòa tháp khá cũ,tỏa ra khí tức khiến cho người ta không nhịn được phải cúi đầu kính trọng,toà tháp này có 3 tầng,cao cũng cỡ như 1 ngôi nhà 4 tầng ở kiếp trước,tỏa ra hào quang nhàn nhạt,cửa đại điện khá lớn,cỡ 4 sải tay của hắn.Trên nóc điêu khắc 4 con rồng,mà cũng không phải là rồng chân chính,chỉ là 4 con giao long đang quay đầu về đỉnh tháp,trên đỉnh tháp là 1 khỏa điêu khắc hồng ngọc to lớn.
Theo như hắn biết,cái võ kỹ các này đã có từ thời Lâm gia đời đầu tiên lưu truyền đấy bây giờ.
Lâm phong cũng chỉ thoáng kinh ngạc,rồi bước chân đến trước cửa đại điện.
Trước mắt Lâm phong bât giờ là một lão giả tóc hoa râm,râu trắng,thần sắc nhàn nhã nằm trên ghế,tay cầm cái quạt khẽ phe phẩy.
-Đạt tới võ sư có thể vào chọn 1 quyển võ kỹ,linh tinh trái với quy định thì sử phạt theo gia pháp của tộc.
Lão giả khẽ mở mắt,ánh mắt như nhìn thấy mọi vật nhìn Lâm phong nói.
-Tiểu tử đã biết.
Lâm phong trong lòng hoảng sợ,hắn trước mặt lão giả này như cái gì cũng không thể che dấu nổi,trong lòng một mảnh lo lắng nhưng trên mặt thần sắc vẫn bình thường.
-Không sao,lão già này thực lực mặc dù khá cao nhưng không biết được chúng ta đâu.
Giọng của Ám Linh vang lên khiến Lâm Phong trong lòng dịu xuống.
-Phóng ra khí tức của ngươi,hợp lệ thì được vào.
Lão giả trong lòng thầm kinh ngạc,tên tiểu tử này trước mặt lão mà thần sắc vẫn kiên định như vậy,trong long cũng chỉ thoáng kinh ngạc rồi nói.
-Tiểu tử biết.
Lâm Phong khẽ thả ra khí tức của mình,1 đoàng quang mang từ tay Lâm Phong xuất hiện khiến lão già khẽ gật đầu.
-Hợp lệ,có thể vào.
-Đa tạ tiền bối.
Lão giả gật đầu với Lâm Phong tỏ vẻ đồng ý,Lâm Phong hắn cũng không chậm chẽ bước chân nhanh đến cửa đại điện.
Cửa lớn mở ra,đập vào mắt Lâm Phong là 1 hàng dài giá để ngọc giản,có vài nghìn cái cũng chả chơi,ở trong lầu lúc này cũng có vài người đang đứng tìm hiểu võ kỹ của mình.
Lâm phong cũng nhanh chân bước vào mặc cho có bao nhiêu ánh mắt đổ dồn lên người hắn.
-Tiểu tử này không tệ,mới 16 tuổi đã là võ sư ngũ trọng trung kỳ,sắp đột phá đến hậu kỳ,linh khí trong người hắn không bình thường,tinh thuần đến mức khó tin,cảnh giới mới có ngũ trọng mà chân khí dường như có thể so với thất trọng,thậm chí là bát trọng,hắn là người không bình thường.
Lão giả trong lòng nghĩ đến Lâm Phong không khỏi trên mặt lộ ra vẻ tán thưởng.
Trong võ kỹ các.....
-Ồ,đây không phải là phế vật Lâm Phong sao,sao hắn có thể vào đây.
-Lâm Phong,hắc hắc,một tên phế vật mà cũng muốn tu luyện võ kỹ.
-Chắc là liên quan đến cha hắn nên gia tộc muốn cho hắn cơ hội cuối cùng của mình.
.........................
Nhiều tiếng cười đàu trêu trọc vang lên truyền đến tai Lâm Phong nhưng hắn cũng không rảnh mà để ý,hắn đang bận tìm võ kỹ cho mình.
Hàng loạt ngọc giản võ kỹ hiện lên trong mắt Lâm phong,có đủ các loại thuộc tính luôn,nhưng những thuộc tính băng phong lôi ám thì hắn lại không thấy có nhiều,chỉ thỉnh thoảng nhìn được 1 2 cái thôi.Hắn cũng không có thích mà chọn mấy cái đấy,trong đầu hắn bay giờ là cả 1 kho võ kỹ khủng bố,đợi đến lúc nào đó thì hắn sẽ moi được thôi.
Đại sơn chưởng
Hỏa viên bạo
phong linh kiếm
Hầu tử trộm đào.
Liệt dương cước.
Phế nam thối.
V..v...
....................(T/g:chả biết nên viết tên võ kỹ kiểu gì,nghĩ ra gì thì viết thế thôi,sau này nghĩ tiếp.)
Hàng loạt võ kỹ lướt qua mắt Lâm Phong nhưng hắn cũng chả để vào mắt.
-Ồ,đây là cái ngọc giản gì?
Ở trong một góc đại điện,nơi đó có 1 cái ngọc giản bị cách ly với mấy cái khác,nằm một mình một góc khiến Lâm Phong không khỏi ánh mắt chú ý.
Trong đầu vọng ra thanh âm khiến hắn càng chú ý cái ngọc giản này.
-Lâm đệ,đồ tốt đó,ở trong này thì cái đó là đồ tốt nhất đấy.
Thanh âm của Ám Linh truyền vào đầu hắn khiên Lâm Phong không khỏi hiếu kỳ cầm cái ngọc giản này lên,cái này ngọc giản nhìn khá cũ kỹ.
-Cái này là đồ tốt gì?
Lâm Phong ánh mắt quét quanh ngọc giản nói.
Cái này ngọc giản bị quăng ở nơi này mà nàng còn nói là đồ tốt.
-Ngươi thì biết cái gì,đây chính là võ kỹ ám thuộc tính kiếm kỹ.
-Đưa tâm thần của ngươi vào thì biết.
Lâm phong cũng khẽ đưa tâm thần của mình vào trong ngọc giản.
Nếu như võ giả hỏa thuộc tính thì khi đưa tâm thần của mình vào ngọc giản hỏa võ kỹ thì cũng sẽ mở ra được ngọc giản.
Sau một lúc tìm hiểu thông tin trong ngọc giản,trên mặt Lâm Phong lộ ra vẻ vui mừng.
-Đây chính là võ kỹ ám thuộc tính,mà còn là huyền cấp nữa.
Trong Lâm gia những người có ám thuộc tính quá ít,hầu như là không có,nên chắc không ai mở ra được cái ngọc giản này lên mới vứt nó ở chỗ này.
-Thế mà lại tiện nghi cho ta.
Theo như thông tin trong ngọc giản,đây chính là Ẩn Sát Kiếm,võ kỹ không trọn vẹn,chỉ có 4 chiêu đầu,nếu như trọn vẹn thì sẽ là 7 chiêu.
4 chiêu đầu này uy lực có thể so với huyền cấp hạ phẩm võ kỹ,nếu như có đầy dủ 7 chiêu thì sẽ là huyền cấp cực phẩm võ kỹ.
-Ẩn sát kiếm,chính là ngươi rồi.
Lâm Phong trong tay nắm ngọc giản định rời đi nhưng ánh mắt của hắn lại chú ý đến 1 nơi,trên đó là một cái hộp nhìn khá cổ xưa.