Long Hồn (Khúc Điều Chi Thương)

Chương 11: Ngốc vĩ ba



TMD! Rắn cắn người thật đau a! Một… không… để ý bị rắn cắn, ta ở trong lòng thầm mắng, nhìn mỗi 1 giây bị mất 10 huyết, vội lấy 1 tiểu huyết bình hướng vào trong miệng, tay càng liên tục đâm về phía mấy ấu xà.

Tuy rằng trong rối ren có rất nhiều đao không đâm tới nhược điểm, nhưng chính là hạ không ít lòng nhiệt huyết của 4 ấu xà, khiến nó đau đớn kêu không ngừng, trên đỉnh đầu liên tục hiện lên: -16, -17, -30. Nhìn trị số bạo kích này, ta vui vẻ một trận a!

Chiến đấu hồi lâu, cuối cùng cũng đem 4 ấu xà trước mắt giải quyết, đem bức tranh rắn mối dây dưa với ấu xà ra xa (bỏ chạy), không phải lao lực cũng không phí dược, hôm nay lại gặt hái không ít a!

“Tê!” một tiếng kêu dài, phi ngọc ấu xà cuối cùng ngã xuống bên chân ta, ta cũng mệt mỏi ngồi xuống đất không nghĩ tới nữa, ngay cả những thi thể ấu xà cũng không còn khí lực thu thập, cúi đầu thả lỏng chân, trong đầu đã quên còn 1 thứ chờ ta ở nơi này, tự nhiên xoa bóp 2 chân đã vận động quá độ.

Tuy đã rời xa những con rắn nhỏ này, nhưng ta cũng không ngừng a, đánh tới đánh lui 1 tiếng hơn, người cũng phải mệt a! Bất quá thăng cấp mệt nhưng vui, đây cũng khiến cho ta vận động một chút thể xác và tinh thần, cũng thoải mái được 1 chút.

“Ô…” Ân? Ai kêu ta? Bên tai truyền đến âm thanh làm nũng của tiểu hài tử, vừa nhấc đầu thì thấy 1 con rắn mối ghé vào trước người ta, giống tiểu cẩu ngửi ngửi trên người ta, nhìn gần mới phát hiện, rắn mối này như thế nào lại không có đuôi a!

“A…!”

Kinh hoàng kêu lên 1 tiếng, bất ngờ làm con rắn mối kia ngã xuống đất, nhìn kỹ, trên đầu rắn mối kia không có tên cùng đẳng cấp, bất quá ta phát hiện nó không có địch ý, thậm chí… khụ khụ! Nó còn đang liếm mặt ta!

Ai u tiểu tổ tông của ta! Lưỡi ngươi có thể liếm mặt ta sao! Trên mặt nóng rát, nhưng trong lòng lại vui vẻ vô cùng, bởi vì bên tai vừa nghe được âm thanh của hệ thống!

[ĐINH!!!] Chúc mừng người chơi Thùy Dũ Tranh Phong thu được Long Chi Tử, thu được sủng vật cấp thần thú! Thỉnh đặt tên sủng vật.

Đây không phải là bánh từ trên trời rơi xuống sao! Chuyện tốt như vậy cũng bị ta lấy được! Nên lấy tên gì cho tốt đây? Thấy rắn mối không đuôi trước mặt không ngừng làm nũng, không suy nghĩ nhiều, trực tiếp nói ra: “Ngốc Vĩ Ba.”

[ĐINH!!!] Chúc mừng người chơi đặt tên sủng vật thành công!

Cài gì gì cũng đừng nói nữa, rèn sắt khi còn nóng, trước nhìn xem thuộc tính sủng vật đi!

Sủng vật: Thốc Vĩ Ba

Đẳng cấp: 1

Cấp bậc: thần thú.

Kinh nghiệm: 0/400

Thể lực: 2000

Nội lực: 1000

Công kích: 50

Phòng ngự: 2000

Độ hữu hảo: 70

Độ đói bụng: 24

Kỹ năng:

Hộ Chủ (phong ấn): tiêu hao toàn bộ nội lực, khiến thể lực + phòng ngự của chủ nhân tăng lên 50%. Cấp: sơ cấp.

Long Ngâm (phong ấn): công kích địch nhân trong phạm vi 2 thước, lực sát thương = 500 điểm, duy trì thương tổn 30 điểm/giây. Cấp: sơ cấp.

Khí thôn hỏa hải (phong ấn): hấp thụ vô hạn công kích hỏa hệ hóa thành thể lực cho chủ nhân, tiêu hao 100 điểm nội lực.

Hải nạp bách xuyên (phong ấn): công kích địch nhân trong phạm vi 10 thước, lực sát thương = 1000 điểm, tiêu hao 500 điểm nội lực. cấp: sơ cấp.

“…” nhìn cả buổi không nói được câu nào, là trâu sao? Trâu bò! Thật là trâu bò a! Nhưng… sau khi xuất hiện những từ này, ta còn muốn nói, những… kỹ năng này… toàn bộ là phong a!!!

Phong ấn là có ý gì? chính là căn bản cái gì cũng không có, ngoại trừ máu nhiều phòng ngự cao ra, không có ưu điểm gì a!

Nhất là về điểm công kích, nó một thần thú mà công kích còn không bằng ta! Còn nói là thần thú long gì đó trong truyền thuyết có năng lực rất mạnh, mà còn là long tộc trong truyền thuyết có công kích vật lý cùng pháp hệ rất mạnh a!

Kỹ năng của nó nếu không phải bị phong ấn thì đích thực rất mạnh, nhưng công kích vật lý cũng không thể so, ngay cả với Ấu Lang Vương! Tuy về sau có thể mạnh lên, nó có thể là trợ thủ đắc lực, hay dưới một vài tình huống có chính là pháp bảo cứu mạng của ta, nhưng, đây cũng phải bắt đầu thiết lập lại kỹ năng của nó a.

Bất quá ta cũng phát hiện ra một vấn đề, ta cũng chưa có học kỹ năng bắt sủng vật, sủng vật này lại có chút quái lạ, Tỉnh táo lại 1 chút, ta bắt đầu tìm tòi, ví dụ theo lý thuyết điều không phải trứng sủng vật nở ra sủng vật thì cũng có cấp bậc giống ta, vì sao nó là cấp 1?

Chẳng lẽ nó ban đầu là cấp 1? Cái gì là mở ra trò chơi quốc tế, đừng nói đùa! Thần thú chỉ có cấp 1? Nói ra ai tin a!

“Chủ nhân!” Khi ta đang trầm tư, bên tai đột nhiên truyền đến một tiếng kêu, ngẩng đầu vừa nhìn, oa! Một soái ca thật lớn ở trước mặt ta, chỉ có điều… sao hắn lại có vài phần giống ta?

Chờ một chút! Hắn vừa gọi ta cái gì? Chủ nhân? Lúc này ta mới phát hiện, tên trên đỉnh đầu hắn, đó không phải là tên ta vừa đặt sao? Nhìn đến trang phục hắn… Lão Thiên a! Để ta đi chết đi! Bất đắc dĩ nhìn người trước mắt, trong đầu chỉ có một nhận xét.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.