Long Huyết Chiến Thần

Chương 1114: Ngay trong tầm tay



Thần Long ở trong Kiếm Hải bay lên, cùng lúc đó Kiếm Hải phóng lên trời.

“A.”

Ở thời khắc cuối cùng, Tử Hỏa Phượng Hoàng va chạm ầm ầm với Kiếm Hải, trong nháy mắt mặt đất rung chuyển. 

“Ta sẽ không thua, cũng sẽ không chết.” Tô Dương tức giận gầm rú. Sức lực mạnh mẽ này của đối phương quả thực vượt quá sức tưởng tượng của hắn.

Vèo.

Trong ánh mắt không thể tin được của hắn, thần long ở trong Kiếm Hải lao đến cắn một nhát vào thân thể Tử Hỏa Phương Hoàng của hắn. Đó là một sức mạnh mà không có cách nào có thể chống cự lại, trong nháy mắt xé thân thể hắn thành hai nửa rồi trực tiếp nuốt vào, tiếp theo đó, Kiếm Hải vô tận nhấn chìm hoàn toàn xác chết của Tô Dương, hóa thành bột phấn. 

“Rút lui.”

Long Thần xoay kiếm một cái hủy bỏ Kiếm Hải, ngay lập tức trời đất chỉ còn lại một mảng hư vô. Tô Dương kia cũng đã biến mất trong trời đất từ lâu, bị Long Thần tiêu diệt tới mức đến tro bụi cũng chẳng chừa lại.

Long Thần thành công đến Thần Vũ cảnh tầng một viên mãn, đã có thực lực đánh chết Thần Vũ cảnh tầng bốn viên mãn. Năng lực tấn công vượt cấp như vậy đối với toàn bộ khu vực Tam đại đế quốc mà nói, đã là một sự tồn tại không thể tưởng tượng được. 

Từ trước tới nay chưa từng có ai có thể làm được chuyện này.

Vung kiếm nhìn bốn phía, xung quanh đã không còn đối thủ, Long Thần hít một hơi thật sâu sau đó thu thập lại Xích Huyết Thiên Hoang. Đánh bại Tô Dương giống như đã giết chết được một con chó truy đuổi, trong lòng hắn cảm giác thoải mái hơn nhiều. Cũng còn may, hiện tại tốc độ và cảnh giới đều đã tăng lên rồi, dựa vào đó để đi đến phủ thành cũng đã nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

“Ngày hôm nay giết Tô Dương đã gây ra động tĩnh quá lớn, xem chừng sẽ có người đoán ra được đó là ta, ta phải mau chóng động thủ, đi hết một lượt hai mươi thành chủ còn lại. Còn nữa, U Minh thạch lớn nhất ở trong phủ thành kia rốt cuộc là có thứ gì đây mà lại hấp dẫn ta như vậy…” 

Bên này gây ra động tĩnh lớn như vậy khiến rất nhiều người đi về phía này, trong đó phần lớn là người của U Minh quân trong chủ thành kia, bọn họ chịu trách nhiệm thời gian này.

Lúc này, Long Thần vòng qua bọn họ đi vào bên trong chủ thành kia, lấy đi Địa Ngục Truy Hồn Điện rồi sau đó nhanh chóng rời khỏi. Phía trên bản đồ thủy tinh là chủ thành tiếp theo.

“Những kẻ đang đợi ta chui đầu vào lưới kia, ta sẽ tặng cho các ngươi một niềm vui bất ngờ.” 

Nhìn hướng đi phủ thành, Long Thần nở một nụ cười.

Hắn từ trước tới nay chưa từng sợ sệt bất cứ người nào.

“Trên đường đi, từ trước tới nay đá lót chân của ta chưa từng thiếu những nhân vật mạnh hơn ta vô số lần, thế nhưng Long Thần ta không những vượt qua mà còn giết chết đối phương đó sao.” 

Núi đao biển lửa, chỉ có niềm tin của một cường giả Long Thần cũng có thể xông vào.

Sau khi đi đến thế giới Đế vực to lớn này, Long Thần đã nghĩ rất nhiều, mục tiêu tiến bước của hắn cũng không chỉ vẻn vẹn là vì Tiểu Hi, mà còn có rất nhiều những cuộc tương phùng khác. Nói thí dụ như huynh đệ tốt nhất của hắn – Tiểu Lang, còn có muội muội mà hắn thương yêu Dương Linh Thanh. Tố Nghiên Tiêu cô nương cũng đang chờ Long Thần đến thăm nàng.

Còn có một chuyện quan trọng nhất, đó chính là Long Thanh Lan. 

“Có lẽ chỉ có đạt tới trình độ kia của người, ta mới có thể biết được tất cả những bí mật này.”

Long Thần của ngày hôm nay đã trưởng thành hơn rất nhiều, hắn đã biết cách dùng lý trí để suy nghĩ các vấn đề. Thế nhưng, nhiệt huyết vẫn còn đang sôi trào, bên dưới vẻ bề ngoài bình tĩnh cất giấu một trái tim đang đập vang dội.

“Để giải quyết nguồn gốc của tất cả các vấn đề, đó chính là sức mạnh to lớn, chỉ cần ta có sức mạnh tất cả đều làm được. Bây giờ, Xích Huyết Thiên Hoang và chiến kỹ Vô Danh là bữa tiệc thịnh soạn mà Diệp Vô Thương đã chuẩn bị cho ta, chuyện duy nhất ta cần làm chính là tăng cảnh giới lên, mà việc tăng cảnh giới này thường thường là chuyện khó khăn nhất.” 

Sau khi lên đến Thần Vũ cảnh tầng một, trong một thời gian ngắn Long Thần đã đạt đến tầng một viên mãn, chuyện này đã xem như là nghịch thiên rồi, toàn bộ Đế vực không có mấy người có thể được như hắn. Trong thời gian ngắn như vậy mà liên tục thăng cấp, là nhờ Chân Vũ Đế phách, nếu không tốc độ tu luyện của Long Thần chí ít không đến một phần mười.

Đồng thời, hắn cũng đang chuẩn bị cho cảnh giới Tổ Long, cho đến tận khi hắn đạt đến kiếp cảnh cuối cùng, hắn sẽ chính thức hóa rồng.

“Thần Vũ Thần Vũ, mới thực sự là võ đạo, tất cả trước đây, ở trước mắt Thần Vũ xem ra lại buồn cười như vậy. Chưa tới Thần Vũ cảnh thì đúng là không biết, cảnh giới khó có thể tăng lên như vậy…” 

Chuyện này không thể sốt ruột, cảnh giới vững chắc là tiền đề của sự phát huy vượt xa người bình thường, so với thiên tài mạnh nhất khu vực Tam đại đế quốc này mà nói, Long Thần không hề thua kém cái gì cả, thua cũng chỉ là ở thời gian. So với những người này mà nói, xuất thân của hắn thực sự là quá thấp, thấp đến mức độ không cách nào có thể mở miệng được. Hơn nữa, hắn so với những người khác cũng trẻ tuổi hơn rất nhiều.

Khởi điểm thấp như vậy mà Long Thần có thể leo lên đến loại cảnh giới này, nếu như để cho người khác biết đến trải nghiệm của hắn, cho dù là kẻ mạnh nhất của Đế vực này cũng sẽ phải cảm thấy khiếp sợ.

Trong lòng Long Thần nắm chắc, hắn suy tính một chút. 

“Đông Hoàng Cung là một thế lực phía dưới của Chân Vũ Đế Cung, kẻ mạnh nhất là Thần Vũ cảnh đỉnh phong. Thiên Tử Bảng kia xem chừng là bảng danh sách đánh giá đệ tử trẻ tuổi, Sở Thiên Ca nắm giữ Hạo Thiên Kiếm, dựa vào Thần Vũ cảnh tầng sáu mới miễn cưỡng bước vào Thiên Tử Bảng. Như vậy sức mạnh của võ giả trẻ tuổi mạnh nhất Đông Hoàng Cung có lẽ ở Thần Vũ cảnh tầng bảy – Thiên Địa Pháp Tướng.”

“Chân Vũ Đế Cung là thế lực thống lĩnh toàn bộ lãnh thổ Chân Vũ Đế, khẳng định có võ giả đạt tới cái gọi là Kiếp cảnh. Trong đó, võ giả trẻ tuổi mạnh nhất có lẽ là ở Thần Vũ cảnh tầng tám – Càn Khôn Thiên Đạo, thậm chí là Thần Vũ cảnh tầng chín – Niết Bàn Kim Luân. Như vậy, khoảng cách tới mục tiêu của ta đã vô cùng vô cùng gần rồi, vẫn còn thời gian bốn năm…”

Trong lúc đang chạy trốn điên cuồng, Long Thần ngẩng đầu lên, máu nóng tràn ngập trong lồng ngực, hắn ngửa mặt lên trời thét dài. 

“Kẻ gọi là Vương Thần kia cao nhất cũng là Thần Vũ cảnh đỉnh phong, dựa vào sức mạnh của ta, thêm linh huyết Tổ Long chứng tỏ rằng thời khắc của bản thân đã không còn xa nữa mà ở ngay trong tầm tay.”

Nhân tộc tràn ngập kính nể đối với con đường võ đạo, thế nhưng lúc này trong mắt Long Thần lại tràn đầy khinh thường, chuyện này hắn cũng phải cảm tạ Ngũ Đế. Cho tới bây giờ, thực tế chứng minh Chân Vũ Đế phách này là thứ chỉ đứng sau Long Ngọc thần bí trên người Long Thần. Linh huyết Tổ Long và báu vật Thái Hư Long phù, đến cả Xích Huyết Thiên Hoàng và chiến kỹ vô danh cũng không có giá trị cao như giá trị của Chân Vũ Đế phách. Bởi vì Chân Vũ Đế phách giải quyết được vấn đề quan trọng nhất của Long Thần đó là thăng cấp.

Một mạch lao nhanh, tấm lòng son sánh ngang với trời đất. 

Bầu trời của hy vọng gần trong gang tấc.

………………………………………………………………

U Minh phủ, phủ thành. 

Bên ngoài tháp trấn ngục U Minh, lúc này có một thanh niên ăn mặc trường bào màu vàng kim đang nhàn nhã thưởng thức trà ngon. Tô Tiểu Điệp ở bên cạnh hắn dùng hai tay chống cằm có chút si mê nhìn hắn, bộ ngực đầy đặn đặt ở trên bàn khiến cho người ta thèm nhỏ dãi.

“Sư huynh, ngươi cảm thấy ta có đẹp không.” Tô Tiểu Điệp chép miệng một cái nói.

“Đẹp.” Sở Thiên Ca cười nhạt, tiếp theo đó nhìn vào quyển sách trong tay. 

“Ngươi đang nhìn cái gì vậy.” Tô Tiểu Điệp hơi tức giận, hắn căn bản không hề nhìn mình.

“Quyển sách này có ghi chép một chút liên quan đến truyền thuyết về rồng, câu chuyện về Xích Huyết Giác Ma Long.” Sở Thiên Ca từ tốn nói.

“Loài vật gọi là “Rồng” này chưa từng có ai nhìn thấy, ai mà tin chứ.” Tô Tiểu Điệp nói. 

“Không phải truyền thuyết, dường như đã từng nghe nói, ở bên Kiếm Hồn Đế Cung kia đã từng xuất hiện một Long võ giả kế thừa tinh huyết rất mạnh của Thần Long. Cụ thể là thuộc tính gì ta cũng không biết, nhưng ít ra sẽ không nhỏ yếu hơn so với Xích Huyết Giác Ma Long.”

“Long võ giả thật sự lợi hại như vậy à.” Tô Tiểu Điệp không hề cảm thấy có một chút hứng thú nào.

Vào ngay lúc này, phủ chủ U Minh phủ - Dương Du Phàm tiến vào. 

“Thiếu chủ, có việc quan trọng.”

“Nói đi.” Sở Thiên Ca khép sách lại, hờ hững nói.

“Ở Thanh Minh chủ thành bên cạnh, có rất nhiều người đã nhìn thấy một trận đánh, trong đó một bên là người của Tô gia nắm giữ Tử Hỏa Phượng Hoàng, không phải Tô Mặc thì chính là Tô Dương, còn một người khác thì lại thi triển “Thí Thần Kiếm Trận”, phủ chủ U Minh phủ cẩn thận nói. 

Sở Thiên Ca nở nụ cười.

“Cái tên Tô Mặc này lá gan còn khá lớn, dám chơi trò hề này với ta, vậy Tử Hỏa Phượng Hoàng trong trận đánh kia phải là Tô Dương rồi, còn kẻ còn lại chính là mục tiêu của chúng ta. Trong thời gian ngắn như vậy có thể học được Thí Thần Kiếm Trận cũng là không tầm thường, dường như ta có hơi hứng thú rồi.”

Phủ chủ U Minh phủ gật đầu, hỏi: “Thiếu chủ muốn đi bắt hắn à.” 

Sở Thiên Ca cười cợt, nói: “Quên đi, dù sao Diệp Huyên cũng ở đây, ta từng phân tích qua tính cách của người này, hắn nhất định sẽ đến. Toàn bộ phủ thành đều nằm dưới sự khống chế của thần thức của ta, chỉ cần hắn xuất hiện ở bất cứ nơi nào ta đều có thể lập tức xuất hiện trước mặt hắn. Nếu là chơi trò mèo vờn chuột với hắn, còn không bằng khiến cho con chuột này ngoan ngoãn tự chui vào lồng sắt, ngươi nói có đúng không.”

“Lão hủ đã hiểu.” Dương Du Phàm vâng lời lui ra.

Sở Thiên Ca lại tiếp tục xem quyển sách trên tay. 

“Thật là, có gì đáng xem đâu, còn không bằng đuổi theo cái con chuột gọi là Long Thần kia, trêu chọc loại tiểu tử này thế mới thú vị.” Tô Tiểu Điệp bĩu môi nói.

“Điệp nhi, ngươi không hiểu.”

“Hừ.” 

“Nói cho ngươi biết một bí mật vậy, đây là do chính bản thân ta mở xem một số lượng lớn tư liệu mà suy đoán ra được.” Sở Thiên Ca nở nụ cười thần bí.

“Cái gì vậy.” Tô Tiểu Điệp hiếu kì hỏi.”

“Xích Huyết Thiên Hoang rất có thể là sừng của loại Thần Long thượng cổ kia – Xích Huyết Giác Ma Long, điều này có nghĩa là gì ngươi có biết không. Tuy rằng, Xích Huyết Thiên Hoang không có cấp bậc, thế nhưng nó lại càng quý giá hơn so với Hạo Thiên Kiếm.” Sở Thiên Ca hơi kích động nói. 

“Hả.” Tô Tiểu Điệp nhảy dựng lên.

“Là vật quý giá hơn so với Hạo Thiên Kiếm, sừng của Thần Long thần cổ, chuyện này…” Tô Tiểu Điệp lẩm bẩm, cũng hiểu được sự quý giá của đồ vật kia.

“Vì vậy mới nói, nhất định phải lấy được Xích Huyết Thiên Hoang.” 

……………………………………………………………….

Tốc độ của Long Thần tăng nhanh, cuối cùng sau một tháng, hắn đã thành công dung hợp tất cả tiểu thú Lôi Đình màu vàng. Lúc này, khiếu huyệt có chứa Lôi Đình màu vàng kia đã từ bàn tay đã lan ra cả cánh tay, một nửa khiếu huyệt bên tay trái Long Thần đã tràn đầy tiểu thú Lôi Đình màu vàng, thực ra bọn họ là một thể thống nhất.

Tổng cộng đã tiêu hao hết mười ngàn thần tinh, Long Thần rốt cuộc mới nuôi hết tất cả Lôi Đình màu vàng tới trạng thái hoàn hảo nhất, cho chúng nó ăn no. 

Lôi Đình màu vàng mỗi giờ mỗi khắc đều tôi luyện thân thể của Long Thần khiến cho tốc độ của hắn được tăng lên. Đây là một quá trình chậm rãi, thế nhưng Long Thần biết, chí ít hiện tại mà nói tốc độ của hắn đã đuổi tới Thần Vũ cảnh tầng năm, thậm chí trong đó đã ở trình độ trung đẳng.

Người tới Thần Vũ cảnh tầng một mà có thể có tốc độ này, nói thật khu vực Tam đại đế vực từ trước tới nay chưa từng có ai như vậy.

Sau khi tất cả đã hoàn thành xong, Long Thần không thể không cân nhắc một cách thận trọng, con đường tiếp theo sẽ phải đi như thế nào. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.