Kết quả là Long Thần đi qua cơ quan kia, sau đó quay đầu dừng lại. Khi Diệp Tranh đi đến, sắp đạp vào chỗ đó. Long Thần thi triển Thái Bạch Kiếm Ngục. Lúc Diệp Tranh đi đến vị trí phía dưới Thực Hỏa. Thái Bạch Kiếm Ngục đã vây gã lại. Đồng thời một kiếm khí khác của Long Thần, bay về vị trí khởi động của cơ quan Thực Hỏa.
Thái Bạch Kiếm Ngục đã bị tấn công nặng nề. Với năng lực của Diệp Tranh, thì việc hủy diệt Thái Bạch Kiếm Ngục rất đơn giản. Nhưng lúc này, Long Thần thấy kiếm khí kia đã va vào cơ quan Thực Hỏa. Hắn lập tức thu hồi Thái Bạch Kiếm Ngục. Diệp Tranh đang ngơ ngác, thì ngọn lửa màu xanh sẫm rơi xuống, bao phủ người gã.
Một tiếng kêu thảm thiết rung trời vang lên.
Long Thần thấy Thực Hỏa lao về phía mình như nước lũ. Hắn lập tức chạy trốn. Sau chuyện này, Diệp Tranh không đuổi theo nữa. Thực Hỏa lần này nhiều hơn lần trước. Chắc Diệp Tranh đã bị thương nặng. Long Thần dùng Phệ Linh Yêu Đồng quan sát, thì thấy Diệp Tranh chưa chết, nhưng chắc là rất thảm.
"Trong những người có thể giết ta, thì Diệp Tranh ngươi chả là cái thá gì."
Long Thần cười lạnh. Hắn không phải là người muốn giết là giết. Diệp Tranh theo đuôi không bỏ, đã khiến hắn phẫn nộ.
Giải quyết xong tên này. Việc tiếp theo là tìm kiếm lối ra.
Dù là chuyện tiêu diệt người của Nguyệt Ma động quật, hay cứu những người sắp bị hiến tế kia. Chúng đều là chuyện Long Thần cần làm. Hắn tin rằng Hàn Vẫn Tinh nhất định đang quan sát nơi này. Đến lúc đó, ông ta thưởng một vảy rồng cho Long Thần tu luyện Cửu Long Kinh, là hoàn mỹ nhất.
Chẳng qua những đường hầm này quá rắc rối, không dễ thoát ra.
Trên thực tế, người bị Long Thần khống hồn chỉ đi vào nội bộ của Nguyệt Ma động quật một lần. Lần đó cũng do người khác mang vào. Thế nên gã không nhớ được bản đồ nơi này. Long Thần chỉ có thể dựa vào bản thân tìm kiếm. Ưu thế duy nhất của hắn chính là Phệ Linh Yêu Đồng. Nhưng nó lại không có tác dụng.
Về phần trực giác, Long Thần mạnh hơn người khác. Sau một lát, trong phạm vi một dặm không còn người nào. Long Thần có thể đoán được mình đã đi nhanh hơn mọi người.
Long Thần đi tiếp, vòng qua vô số đường hầm. Từ đầu đến cuối, hắn chỉ đi theo một hướng cố định. Dù vậy, hắn cũng tốn hơn ba tiếng. Nơi này đúng là quá phức tạp. Sau ba tiếng, Long Thần phát hiện một bước ngoặt lớn.
Đó chính là trong phạm vi một dặm xuất hiện người của Nguyệt Ma động quật.
Long Thần biết những người này nhất định là người trông coi đường hầm. Long Thần nghĩ đến đây, bèn đi về phía những người này. Mặc dù chỉ là phạm vi một dặm, nhưng cũng tốn nửa tiếng. Sau khi đến gần, hang động phía trước xuất hiện ánh sáng chói mắt. Long Thần biết mình đã đi ra mê cung.
Phía trước có khoảng bảy tám võ giả Thần Vũ cảnh tầng năm, vừa mới vượt qua Yên Phong Kiếp. Trên cơ bản, Long Thần có thể thuấn sát loại võ giả này.
Trong nháy mắt, một cơn gió lốc màu đỏ lao ra ngoài. Thái Bạch Kiếm Ngục vây bọn chúng lại. Long Thần cầm Xích Huyết Thần Hoang. Mũi kiếm sắc bén xẹt qua ấn đường của bọn chúng. Trong thời gian rất ngắn, Long Thần đã tiêu diệt toàn bộ, chỉ để lại một người sống.
Vị trí bây giờ của Long Thần là nội bộ của Nguyệt Ma động quật. Địa hình nơi này giống như bên ngoài, không có những đường hầm chằng chịt. Nơi này không phải là nơi an toàn. Sau khi Long Thần mang võ giả kia đi, tìm một nơi vắng vẻ, mới bắt đầu dùng Khống Hồn.
Năng lực bây giờ của Long Thần, có thể Không Hồn đối phương nhẹ nhàng.
"Đại động chủ của ngươi đang ở đâu?"
Long Thần đã nghĩ kỹ câu hỏi, nên hỏi từ từ. Cuối cùng Long Thần còn khiến đối phương vẽ địa điểm và phương pháp đi vào. Thời gian trôi qua gần nửa tiếng, Long Thần mới hỏi xong.
Đương nhiên, Long Thần không để lại người sống.
Sau khi hỏi xong, Long Thần chiếm được rất nhiều thông tin, biết được tên của đại động chủ là Lý Thanh Nguyệt, đã chuẩn bị gần xong lễ tế Nguyệt Ma. Lúc này, chín trăm chín mươi chín người bị hiến tế kia đã được đưa đến tế đàn. Trên cơ bản, những người còn lại của Nguyệt Ma động quật đều canh giữ ở đó.
Dọc theo đường hầm này cũng có không ít võ giả như thế này canh gác.
Bây giờ, bọn họ chưa biết đám người Long Thần đã đánh chết Tuyết Nhai Tử, mở cơ quan. Ban đầu, bọn họ phái Tuyết Nhai Tử canh ở đó, chính là để gã tiêu diệt đám người Long Thần.
Sau khi biết được tất cả tin tức. Long Thần lao về phía tế đàn. Về phần đám người Vũ Dương. Trong địa hình lộn xộn như thế này, bọn họ tìm được tế đàn thì cũng phải mất mấy ngày. Long Thần chỉ có thể đi trước.
Rốt cuộc thiếu niên mắt tím thần bí kia là ai.
Trong quá trình Long Thần đi về phía trước, lại nhớ đến thiếu niên mắt tím. Bỗng nhiên, Long Thần cảm nhận được thiếu niên thần bí xuất hiện trong tầm mắt mình. Đồng thời gã đang đi về phía mình. Long Thần kinh hãi.
"Chẳng lẽ gã biết vị trí của mình. Hơn nữa, gã luôn theo dõi mình.
Nếu không thì gã rất khó xuyên qua được mấy chục nghìn hang động chằng chịt kia, tìm đến Long Thần.
Gã mạnh như vậy, hơn nữa không có ác ý. Long Thần bèn dừng lại. Trên thế giới này có quá nhiều cường giả. Nhưng Long Thần không yếu.
Sau một hồi, thiếu niên mắt tím xuất hiện sau lưng Long Thần. Một tiểu nha hoàn và một người hầu đi theo gã. Sau khi nhìn thấy Long Thần, thiếu niên mắt tím cười tà, rồi bay đến. Gã đánh giá Long Thần một lát, rồi hỏi:
"Ngươi biết đường đi đến tế đàn đúng không?"
Tế đàn...
Long Thần cảm thấy người này biết rất nhiều.
Nghĩ đến đây, Long Thần chỉ có thể gật đầu, hỏi:
"Ta tên là Long Thần, không biết các hạ xưng hô như thế nào?"
"Biết thì tốt rồi, chúng ta không phải tìm kiếm nữa, trực tiếp đi theo ngươi là được. Ngươi không ngại chứ."
Thiếu niên mắt tím không trả lời câu hỏi của Long Thần, mà nói như vậy.
"Đương nhiên không ngại."
Người mạnh như vậy, hơn nữa không có mâu thuẫn với mình. Đây chính là Hộ Thân Phù thiên nhiên. Đến bây giờ, Long Thần vẫn không nhìn ra được thực lực của người này.
"Vậy thì được! Cảm ơn ngươi. Nhân tiện giới thiệu một chút."
Thiếu niên mắt tím cười hắc hắc, chỉ mình rồi nói:
"Ta là Lý Thiên Cơ, đến từ Thái Âm Ma Giới. Ta nói thẳng, lần này chúng ta đến Nguyệt Ma động quật, chính là tìm Ma Nguyệt Hạp. Đó là bảo vật của Lý gia. Nếu như ngươi có ý đồ với Ma Nguyệt Hạp. Ta sẽ giải quyết ngươi. Nhưng nếu ngươi không có ý đồ với Ma Nguyệt Hạp. Vì ngươi đã dẫn đường cho bọn ta, nên ta sẽ đồng ý một thỉnh cầu của ngươi.
Thiếu niên Lý Thiên Cơ này, là người có lòng dạ ngay thẳng, vừa mở miệng đã nói rõ mọi chuyện.
Tiểu nha hoàn bên cạnh cũng dùng nắm đấm dọa Long Thần, nói:
"Ngươi tốt nhất đừng có ý đồ với Ma Nguyệt Hạp. Đó là bảo vật truyền thừa của Lý gia, bị động chủ Lý Thanh Nguyệt của Nguyệt Ma động trộm. Chúng ta nghe ngóng rất lâu, mới biết Lý Thanh Nguyệt chạy đến Chân Vũ Đế Vực.
Long Thần thở dài một hơi. Theo suy đoán của hắn, Tử Sắc Ma Nguyệt Đồ ẩn chứa một môn võ học của Thần Vũ cảnh. Long Thần có Chân Vũ Đế Phách. Đây là thứ còn quý hơn Tử Sắc Ma Nguyệt Đồ. Hiển nhiên Tử Sắc Ma Nguyệt Đồ không có tác dụng với Long Thần. Đương nhiên Long Thần cũng không vì Ma Nguyệt Hạp mà đắc tội Lý Thiên Cơ.
Vậy nên, Long Thần cũng nói rất thẳng thắn:
"Ta cũng nói thẳng. Ta là đệ tử của Tà Long điện ở Chân Vũ Đế Cung. Lần này, ta đến Nguyệt Ma động quật là vì cuộc chiến thí luyện. Nhiệm vụ của ta là tiêu diệt người của Nguyệt Ma động quật. Ta không biết Ma Nguyệt Hạp mà ngươi nói là thứ gì. Ta chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ. Bọn ta đã tiêu diệt Tuyết Nhai Tử.
Mắt Lý Thiên Cơ sáng lên. nói:
"Nói như vậy, chúng ta chung chiến tuyến. Điều này càng tốt. Đường này, ngươi cho ta xem đệ tử của Chân Vũ Đế Cung mạnh như thế nào. Trong truyền thuyết, sức mạnh của ba đại đế cung mạnh hơn chín đại giới bọn ta."
Long Thần cũng thả lỏng, nói:
"Ta không đại biểu được Chân Vũ Đế Cung. Đệ tử thiên tài chân chính của Đế cung đều ở Vũ Thần cung.
Lý Thiên Cơ gật đầu, nói:
"Ngược lại, ta cũng biết Vũ Thần cung."
Trong quá trình nói chuyện, bọn họ cách tế đàn càng ngày càng gần, chỉ cần biết đường, kỳ thật nó cũng không xa. Chẳng qua giữa đường xuất hiện một tình huống bất ngờ. Đó chính là Khương Khanh xuất hiện. Gã nhìn thấy Long Thần đi cùng Lý Thiên Cơ. Ban đầu, gã định ra tay cứu. Nhưng gã nhìn thấy hai người không xung đột với nhau. Hơn nữa, hai người đang trò chuyện rất vui vẻ. Gã chỉ có thể đi theo phía sau, không nhúng tay vào.
Trong ánh mắt của Khương Khanh lóe lên ánh sáng không tên.
Về phần đám người Vũ Dương, chắc đang đi loạn trong đường hầm chằng chịt, không biết năm nào tháng nào mới đi ra được. Người đáng tin duy nhất chính là Diệp Tranh, đã bị Long Thần dùng Thực Hỏa tấn công, không rõ sống chết.
Không ngờ ba người này là người của cái gọi là Thái Âm Ma Giới, trách không được trên ba người họ có một loại âm khí như ẩn như hiện. Khí tức này rất giống khí tức của Lý Tuyền Cơ. Hai cái tên Lý Tuyền Cơ và Lý Thiên Cơ, có vẻ như tương tự nhau. Chẳng qua bây giờ, Long Thần không dám xác định, cho nên không dám tùy tiện hỏi thăm vấn đề này.
Tế đàn ở phía trước. Lúc bọn họ cách tế đàn mười dặm, thì Lý Thiên Cơ bỗng nhiên nói:
"Ta biết vị trí của tế đàn rồi."
"Tạm biệt!"
Sau khi nói xong, gã dẫn theo hai người hầu biến mất trước mắt Long Thần. Sau khi bọn họ rời khỏi. Khương Khanh vội vàng chạy đến vị trí của Long Thần, hơi nóng nảy hỏi:
"Long Thần! Ba người đó là ai?"
"Người của Thái Âm Ma Giới."
Long Thần trả lời đúng sự thật.
"Người của Thái Âm Ma Giới đến đây là có mục đích gì?"
Khương Khanh nghi ngờ hỏi.
Long Thần nói lại mục đích đến Nguyệt Ma động quật của Lý Thiên Cơ. Khương Khanh nghe xong, bèn nói:
"Ma Nguyệt Hạp!"
"Ta chưa từng nghe nói bảo vật này. Nó dùng nhiều người hiến tế như vậy, chắc không phải vật gì tốt. Nếu có cơ hội thì phải phá hủy nó."
Lúc trước, trong quá trình nói chuyện với Lý Thiên Cơ. Long Thần đã hỏi Lý Thiên Cơ vấn đề này, không ngờ Lý Thiên Cơ lại trả lời:
"Nó là bảo vật của Lý gia, là võ đạo của Lý gia, chỉ có thể dùng huyết mạch của Lý gia mới khởi động Ma Nguyệt Hạp. Bọn họ dùng cách này chính là hạ sách. Chúng ta không cần dùng cách này."