“Thiên tài như thế nhưng không thể để Vũ Minh sử dụng mà còn cùng một ruột với Long tộc. Phương pháp duy nhất chính là sớm tru diệt mới an tâm.”
Dương Ngưng Phong trong lòng đã quyết định chủ ý.
Thiếu niên này làm cho hắn tràn đầy kiêng kị.
Bên Vũ Minh sát khí mười phần mà bên phía Cổ Ma vực càng thêm phẫn nộ. Ma hoàng lúc này lạnh lùng nhìn Long Thần, nói: “Buông hắn ra, nếu không hôm nay các ngươi chắc chắn tan xương nát thịt.”
Long Thần không bị hắn hù ngã ngựa, chỉ lạnh nhạt nói: “Buông hắn ra? Chuyện này tương đối dễ dàng nhưng có đi mà không có về sao? Ta buông hắn ra, Ma hoàng mang Xích Đế ấn đưa cho chúng ta, thấy thế nào?”
Lời của Long Thần cũng nằm trong dự liệu của mọi người nơi này. Chỉ là khi Long Thần chân chính nói ra, mọi người mới cảm giác được tiểu tử này thật sự có chút to gan lớn mật.
Dĩ nhiên ở chỗ này còn có Long Nguyệt che chở cho hắn nên hắn mới có tư cách nói lời như vậy.
Vừa mới bắt đầu Ma hoàng cũng có dự cảm nhưng khi Long Thần thật sự nói ra, lửa giận trong lòng Ma hoàng mới phun ra từng tí một.
Một trong những Ma thánh sắc mặt xanh mét, âm trầm nói: “Tiểu tử, các ngươi đã là địch với Vũ Minh rồi, chẳng lẽ còn muốn là địch với Cổ Ma vực chúng ta sao? Cho dù Long tộc có nhiều cường giả hơn nữa cũng không gánh nổi đâu. Ngươi cũng đừng ép đám người các ngươi đến đường chết.”
Một Ma thánh nói: “Hôm nay các ngươi cho chúng ta một cơ hội, ngày khác chúng ta có thể trợ giúp các ngươi một lần. Nếu như trở mặt, Vũ Minh và Cổ Ma vực lớn như vậy, ngươi có thể đảm bảo cho các thành viên Long tộc ngươi sao? Ngươi không biết ở trong tối, giết một người là mất đi một người ư? Cũng không phải từng người Long tộc đều cường đại giống như Băng sơn Long hoàng.”
Hai Ma thánh này đã sống một bó niên kỷ, đã là hạng người cáo già.
Lời bọn họ nói quả thật rất có đạo lý.
Thế nhưng Long Thần và Long Nguyệt cũng không bị hù sợ. Thành thật mà nói thì hiện tại Cổ Ma vực đã là địch nhân của Long tộc. Nếu như sợ lời của bọn họ thì hôm nay Long Nguyệt đã không tới nơi này. Phía ngoài có Khương Vô Nhai xử lý nên Long Thần vô cùng yên tâm. Khương Vô Nhai là một người rất đáng tin cậy. Có hắn mang theo bốn người khác, cho dù là Vũ Minh hay Cổ Ma vực động thủ cũng khó khăn.
Dù sao Thần Vũ thánh triều cũng lớn như vậy, muốn tìm ra một người thì nói dễ hơn làm.
Coi như là tại Vân Mộng trạch, muốn tìm được đám người Khương Vô Nhai rời đi lúc nãy cũng không phải chuyện dễ dàng.
Long Thần và Long Nguyệt liếc nhau một cái, sau đó Long Thần tiếp tục nói: “Hai vị tiền bối cũng không cần lừa dối ta. Hôm nay Xích Đế ấn không tới tay ta, Khương Vô Thương cũng không thể đến tận tay các ngươi. Để ta xem một chút, hình như hắn đang chảy máu. Nhìn tình trạng như vậy, nếu kéo dài thời gian, máu chảy hết thì sẽ chết nhưng đừng có mà trách ta đấy.”
Khẩu khí của Long Thần vô cùng đê tiện.
Đám người Ma hoàng cũng bị Long Thần ép cho sắc mặt xanh mét.
Bọn họ hối hận tại sao khi còn ở Cổ Ma vực không sớm giết chết Long Thần một chút, nếu như sớm giết chết hắn thì sẽ không có cục diện bế tắc như ngày hôm nay.
Nhìn Khương Vô Thương ở trong tay Long Thần, trái tim Khương Vô Tà như muốn nát tan.
Những giọt máu chảy ra từ bụng Khương Vô Thương đều là tâm huyết của Khương Vô Tà hắn.
“Làm sao bây giờ?”
Trong đầu Khương Vô Tà hỗn loạn thành một mảnh.
“Xích Đế ấn là một trong năm đại đến ấn, chẳng phải Khương Vô Tà ngươi có thể tập hợp được năm đại đế ấn, nhận được Hoàng cấp chiến kỹ sao? Có Vũ đế tại đây, dĩ nhiên là không thể làm được. Cho dù gom đủ, ngươi có căn cơ Cổ Ma vực, Vũ đế muốn giết ngươi thì Ma hoàng ngươi có thể trốn đi nơi nào? Long tộc chúng ta thì không giống như vậy. Vũ đế cũng không giữ được chúng ta nên thức thời mới là tuấn kiệt.”
Long Thần lại nhắc nhở một lần nữa.
Lời hắn nói đúng là sự thật. Ma hoàng có căn cơ Cổ Ma vực thì chứng tỏ hắn không giống với Long tộc, thần không ra thần, quỷ không ra quỷ. Cho dù gom đủ Ngũ Đế ấn thì đứng trước Vũ đế cường thế, hắn cũng có thể vì người khác mà làm mai mối.
Sau khi nghĩ tới đây, Ma hoàng và hai đại Ma thánh liếc mắt nhìn nhau. Bọn họ đã nhận được mệnh lệnh, lời Long Thần nói đã thành công trong việc kích động bọn họ.
Thế nhưng người Vũ Minh làm sao có thể từ bỏ ý đồ?
Ma hoàng kiêng kị việc sống chết của Khương Vô Thương nhưng bọn họ lại không kiêng kị chút nào. Nên ngay lúc Ma hoàng đang do dự, Dương Ngưng Phong vẫy tay một cái, nhất thời đám người Vũ Minh vây quanh Long Thần. Cứ như vậy, việc Long Thần muốn hoàn thành giao dịch với Ma hoàng xem ra không đơn giản như vậy.
Tình thế lại lâm vào cục diện bế tắc.
Chân mày Long Thần cũng cau lại. Có Vũ Minh nhúng tay vào, hết thảy nhìn rất khó khăn.
“Đại tỷ, làm sao bây giờ?”
Long Thần dò hỏi, Vũ Minh ở bên cạnh đang nhìn hắn chằm chằm, hắn cũng không có biện pháp giải quyết.
Long Nguyệt cũng không nắm chắc việc hoàn thành giao dịch dưới tình thế người Vũ Minh vờn quanh.
Cục diện bế tắc như vậy nên không ai dám động thủ trước, cứ duy trì như vậy.
Mọi người ở đây cũng dần mất đi kiên nhẫn. Mà sắc mặt Khương Vô Thương càng lúc càng tái nhợt, đột nhiên xảy ra chuyện ngoài dự liệu.
Sau chỗ đứng của Long Thần một khoảng không xa, một tiếng nổ tung, bùn nhão bay múa đầy trời. Sau đó mọi người nhìn thấy một đạo ánh lửa mãnh liệt phóng lên cao gấp mười lần so với lúc trước, triệt để nung đỏ bầu trời bao la Vân Mộng trạch. Hỏa hồng trong tầng mây vang lên từng tiếng phạm âm. Tại thời khắc khác, thân ảnh của một cái đế ấn to lớn khác hiện ra ở nơi đó, sau đó lại ẩn không vào.
Thời gian duy trì dị tượng này so với trước kia dài hơn mười lần. Cho đến khi tất cả mọi người trợn tròn con mắt, dị tượng mới biến mất. Nhưng vào lúc này, mặt đất lại xảy ra từng đợt chấn động. Hình như có đồ vật gì đó đang từ từ trồi lên từ bên dưới.
Long Thần ngây ngốc một chút, đầu óc của hắn luôn chuyển động ở tốc độ nhanh. Hắn liên tưởng đến truyền thuyết Xích Đế ấn, dị tượng lúc nãy cùng hai lần trong truyền thuyết giống nhau như đúc, cũng xuất hiện bóng dáng Xích Đế ấn mà một đạo dị tượng lúc trước chỉ có ánh lửa mà thôi!
Việc này chẳng phải nói lên rằng, Xích Đế ấn lúc nãy Ma hoàng lấy được là đồ giả sao?
Sau khi Long Thần phản ứng, Long Nguyệt cũng phản ứng rất nhanh! Lúc này, ánh mắt của mọi người đều tụ tập trên người Ma hoàng. Ma hoàng ngẩn ra, chỉ trong nháy mắt hắn đã lấy Xích Đế ấn có được ra. Một chưởng vỗ xuống, nhất thời cái gọi là Xích Đế ấn nát bấy thành từng mảnh.
“Giả dối, chúng ta đều bị chơi xỏ cả!”
Trong lòng mọi người lập tức hiện ra ý nghĩ như vậy. Đến lúc này, bọn họ nhất định là bị người ta đùa giỡn! Lần dị tượng xuất hiện lúc trước nhất định là do người tạo ra. Mà Xích Đế ấn cũng là được người ta đem ra lừa dối người!