Long Huyết Chiến Thần

Chương 957: U Minh Chiến Trường (1)



“Đây là bản đồ lộ tuyến đi Xích Dương thành.”

Hùng Chiến liền tranh thủ đem đồ của mình giao cho Long Thần.

“Trong Xích Dương thành có không ít người muốn kết bạn đi U Linh chủ thành, dù sao trên đường đi giết chóc quá nhiều rất dễ dàng ném đi tính mạng. Ngươi sau khi tới Xích Dương thành, đi tìm một nơi gọi là “Thiên Vũ dịch trạn”. Ở đây ngươi có thể tìm được người muốn đi U Linh chủ thành.”

Long Thần nhận lấy bản đồ, quét mắt qua nhìn một lần liền biết được lộ tuyến mình muốn đi.

“Gặp lại sau.”

Biển người mịt mờ, đại địa to lớn như thế có thể gặp nhau chính là duyên phận. Loại chuyện này Long Thần sớm đã nghĩ thông suốt, hắn mỉm cười rời khỏi nơi này, biến mất trong rừng rậm u ám xanh um tươi tốt.

“Uyển Nhi đi thôi, lần này chết khá nhiều người, đây cũng là lỗi của ta. Trước tiên đem các huynh đệ trở về bộ lạc, chúng ta phải cẩn thận hậu táng bọn họ, mang họ vào trong tổ lăng hưởng thụ hương khói về sau.”

“À, tốt…”

Hùng Uyển Nhi đang suy nghĩ thì bị cắt đứt, lưu luyến nhìn thoáng qua phương hướng Long Thần rời đi, nàng mới bắt đầu phụ giúp người thân.

Long Thần bây giờ đã có thể đối kháng với võ giả Thiên Vũ cảnh bát trọng. Dĩ nhiên đây chỉ là gần thôi, cảnh giới càng cao thì độ chênh lệch càng thêm lớn. Thiên Vũ cảnh bát trọng, Long Thần không nhất định đối phó được đó là khiêu chiến cực hạn của hắn.

Chiếm được bản đồ Xích Dương thành, Long Thần lúc này đang ở trên đường đi Xích Dương thành.

Dọc theo con đường này mặc dù có không ít chém giết, nhưng với thực lực của hắn bây giờ thật sự nguy hiểm đến an toàn của hắn lại không nhiều.

Với thực lực của hắn bây giờ, có tư cách đi tới địa phương chủ thành. Nơi nào có khiêu chiến hắn sẽ tới nơi đó.

“Nếu như là phương pháp tu luyện nguyên bản, ta hẳn là ẩn trốn tu luyện nhưng mà sau khi chiếm được Chân Vũ đế phách. Trong chiến đấu trở nên mạnh mẽ, xem ra ta hẳn là sáng tạo cho mình không ít cơ hội chiến đấu. Ít nhất ta phải đi đến một địa phương chủ thành, nơi đó mới có tính khiêu chiến lớn hơn nữa.”

Sau khi có mục tiêu, trong ánh mắt Long Thần lộ ra lòng tự tin mãnh liệt.

Chân Vũ đế phách cho hắn một cơ hội thăng cấp nghịch thiên.

“Bắt đầu từ hôm nay, nhân sinh của ta chỉ còn lại có một việc đó chính là chiến. Chiến cho đến khi ta xuyên qua núi đao biển lửa, bước qua từng đống bạch cốt mới nhìn thấy Linh Hi.”

Đây là ngày Long Thần phát ra lời thề.

Buông lỏng nắm đấm, trên mặt Long thần còn lưu lại nụ cười. Hắn cảm giác được ngày gặp mặt đã không còn xa.

Đại khái dùng hơn hai mươi ngày thời gian hết tốc lực lên đường. Long Thần từ phía xa xa đã có thể nhìn thấy Xích Dương thành ở phía trước. Chỉ là một tòa tiểu thành thôi, nhưng diện tích của Xích Dương thành ước chừng gấp mấy trăm lần Xích Thủy thành. Nhân khẩu trong đó cũng gấp mấy chục lần Xích Thủy thành khoảng mấy chục vạn nhân khẩu.

Tòa thành này đứng sừng sững giữa trời đất tận phía chân trời. Long Thần từ từ đến gần, ở trước đại môn của tòa thành cao chừng hơn hai mươi thước. Lúc này có không ít thương đội, nhóm người đang không ngừng liên tục đi vào trong. Sau khi tới đây, có thể nói Long Thần mở rộng tầm mắt. Khôi lỗi thú ở chỗ này vô cùng thông dụng, đoán chừng những thú dữ thật sự quá hung lệ, căn bản là không có cách nào thuần dưỡng.

Người đi đường tới tới lui lui, chỉ có là chút thân phận, phần lớn đều là ngồi trên khôi lỗi thú. Trong khôi lỗi thú phần nhiều lấy ngựa làm chủ, ngựa này nhìn cũng không lớn lắm nhưng lực lượng ẩn chứa lại không yếu giống như là con khôi lỗi mã của Triệu Không Minh vậy, đều có thể gia nhập vào trong chiến đấu.

Tất cả khôi lỗi thú lớn nhỏ trên người nó đều có phủ văn chớp động giống như là yêu thú thật sự vậy, thậm chí có một số phụ nhân thời thượng dắt mèo dắt chó… Biến thành sủng vật.

Bởi vậy có thể thấy được thế giới này, thể hệ Khôi Lỗi Sư rốt cuộc phát triển tới trình độ nào. Những Phù Sư kia, những Luyện Đan Sư kia… Đoán chừng cũng là như thế.

Mang tâm tình mới lạ, Long Thần muốn đi vào trong Xích Dương thành. Đột nhiên đại địa ở phía sau một trận chấn động, không cần quay đầu lại Long thần cũng biết một đám U Minh quân đang tới. Đám người này đại khái là một đội ngũ U Minh quân chừng mười người, Long Thần lúc này hòa mình vào trong đám người đi vào Xích Dương thành và cũng giống như người khác vậy, U minh quân trên nhất bọn họ vội vàng nhường ra thành một con đường.

Hơn mười người U Minh quân, mỗi người đều cỡi trên chiến mã, trên người khoác U Minh chiến giáp. Chiến giáp và chiến mã của hơn mười người này tương đương với Triệu Không Minh mà vị đầu lĩnh lại là một thanh thiếu niên trẻ tuổi tu vi mạnh hơn, ngay cả U Minh chiến mã so với những người khác cũng muốn cao lớn hơn.

U Minh quân ưu tiên, mọi người vội vàng nhường đường để cho bọn họ đi vào không bị cản trở. Đợi U Minh quân đi rồi, phía trước Long Thần là hai người trung niên nam nhân, một mập một gầy lúc này đang thấp giọng đàm luận. Hai trung niên nhân này thực lực chỉ vừa mới tới Thiên Vũ cảnh, tại nơi Xích Dương thành coi như là người rất bình thường.

Trong một gia đình nếu không có Thiên Vũ cảnh trấn giữ, rất dễ dàng bị người khác khi dễ.

“Người thanh niên lúc nãy hẳn là Ngũ trưởng U Minh quân, lực chiến đấu của Ngũ trưởng là Thiên Vũ cảnh bát trọng, có thể thống lĩnh mười binh sĩ U Minh quân. Tuổi còn trẻ như vậy đã là Ngũ trưởng, thật là không ai bì nổi.”

Gã mập mạp nói.

“Điều này cũng không tính là giỏi, ta có huynh đệ đi qua U Linh chủ thành nơi đó mới gọi là nơi kinh khủng, tổng cộng có năm mươi vạn U Minh quân. Bằng tuổi đó lên làm Bách phu trưởng, thậm chí tới Thần Vũ cảnh lên làm Thiên phu trưởng thống lĩnh một ngàn binh sĩ U Minh quân đều có không ít. Hơn nữa trong U Linh chủ thành có một vị nguyên soái U Minh quân, đây chính là nhân vật thống lĩnh trăm vạn U Minh quân.”

“U Minh quân thật sự quá cường đại. U Minh phủ thành lập U Minh quân, căn bản không có bất cứ thế lực gì có thể thấm thấu vào ta nghe nói những phủ khác. Thế nhưng trực tiếp bị các tông phái chiếm cứ.”

“Những phủ khác, những điều này chỉ là lời đồn đãi thôi. Ai đã đi qua những phủ kia rồi? U Minh phủ cũng không có mấy người có thể đi ra ngoài, trừ khi là thân phận cao quý có thể sử dụng truyền tong trận của U Minh phủ.”

Bọn họ đàm luận, Long thần thật cẩn thận ghi nhớ. Trong lòng hắn hơi hơi chút tính toán.

“Ngũ trưởng thống lĩnh mười người phải là Thiên Vũ cảnh bát trọng, Bách phu trưởng thống lĩnh trăm người phải là Thiên Vũ cảnh cửu trọng. Thực lực Bách phu trưởng cũng không khác biệt lắm so với mấy tên Yêu tộc kia, mà Thiên phu trưởng chính là Thần vũ cảnh nhất trọng thống lĩnh một ngàn binh sĩ, cứ như vậy thực lực nguyên soái hẳn là Thần Vũ cảnh tứ trọng.”

“Ban đầu thực lực Ngũ Đế chỉ là Thần Vũ cảnh nhất trọng, không nghĩ tới nhanh như vậy ta đã tiếp xúc với cường giả chưa từng xuất hiện qua tại vạn quốc cương lực, coi như là Thiên phu trưởng U Minh quân cũng đủ kinh khủng rồi. U Minh quân nhiều Thiên phu trưởng như vậy đều là đạt tới trình độ như mấy vị sư huynh Ngũ Đế rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.