Thập Vạn Đại Sơn bao la bát ngát, từ trên cao nhìn xuống như một
đại dương, núi cao vạn trượng, sương mù lượn lờ.
Sâu trong Thập Vạn Đại Sơn, một hạp cốc nhỏ, trong này thiên
địa linh khí nồng đậm, trên một đám cỏ có một con rắn nhỏ
theo tiếng hít thở từng tia từng tia linh khí tiến vào trong
thân vận chuyển một vòng, nó ngẩng đầu lên bầu trời trong xanh
với ước ao khi thấy những con chim tự do bay bổng trên trời. Nó
không có tự do, từ khi biết suy nghĩ đến nay nó chỉ ở trong
hạp cốc, bên ngoài như có một vòng phòng hộ không cho phép bất cứ sinh vật nào ra hoặc vào. Ở trong này nó không cảm thấy
đói, mệt, vì mỗi khi hô hấp nó lại cảm ứng được từng tia
từng năng lượng vào trong thân thể và vận chuyển thì cảm giác
đói khác biến mất, thân thể tràn đầy năng lượng.
Gió nhẹ chợt thổi qua mang theo một mùi hương thơm hấp dẫn,
bừng tỉnh từ trong suy nghĩ, men theo hướng mùi thơm phát ra,
một gốc cây chỉ cao chưa đến hai trượng, phía trên nhánh cây có
một quả màu đỏ tươi, sáng bóng. Nó không biết đây là cây gì
nhưng mà mùi hương của trái cây có sức hấp dẫn và có dụch
vọng muốn nuốt ngay trái cây đó.
Chợt có tiếng xé gió từ xa truyền đến, nó ngẩng đầu lên mang
theo sự nghi ngờ tại sao lại có sinh vật khác đến? Không phải
vòng phòng hộ không cho phép sinh vật nào ra vào hay sao? Nghi
ngờ nhưng nó vẫn tránh vào một bụi rậm để đề phòng cẩn
thận.
"Ha ha ha, không nghĩ tới đi ra ngoài một chuyết mà thu thập được Xích Chu Quả..."
"Ha ha ha, vừa đến kịp lúc, Xích Chu Quả này sẽ giúp ta từ Kết Đan sơ kỳ lên trung kỳ, ha ha ha..."
Trong khi đang nói, tay phải vỗ một cái túi mang trên người bay
ra một cái hộp bằng ngọc cẩn thận từng li từng tí hái trái
cây vào trong hộp. Xử lý xong hắn quét qua các nơi thấy không
còn gì thì biến thành một đạo cầu vồng bay thẳng lên trời mà đi.
"Bay...???"
Rắn nhỏ hai mắt trợn to, mang theo vẻ không tin tưởng khi người này bay trong khi không có cánh.