Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1233



Chương 1233

“Em đến xem anh, với lại cũng muốn nói cho anh nghe chuyện này nữa.” Tống Vy lấy ghế dựa ra, ngồi xuống.

Đường Hạo Tuấn nhìn cô hỏi: “Chuyện gì vậy?”

“Lúc nãy em mới gọi điện thoại cho Kiều Phàm.”

Đường Hạo Tuấn nhíu mày.

Tống Vy đặt tay lên mu bàn tay anh, ý bảo anh đừng ghen, lúc này mới lại nói: “Em dùng bạn bè thay cho Đường Hạo Minh, hỏi chuyện tình cảm của Đường Hạo Minh với mẹ anh có phải là bình thường hay không. Kiều Phàm nói cho em biết Đường Hạo Minh không bình thường, anh ta bởi vì khuyết thiếu tình thương nên mới yêu mẹ anh.”

Ngay sau đó, cô đơn giản nói qua một lần nội dung cuộc gọi.

“Anh biết anh ta không bình thường. Nếu anh ta bình thường sẽ không tồn tại ý niệm xấu xa với thím của mình trong đầu.” Đường Hạo Tuấn nghe xong, sắc mặt âm trầm khiến cho người ta sợ hãi.

Tống Vy thở dài: “Đúng vậy, chuyện này quả thật khiến cho người ta khiếp sợ.”

Dứt lời, tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.

Tống Vy quay đầu nhìn về phía cửa: “Ai đó?”

Tiếng gõ cửa bên ngoài dừng, rất nhanh thanh âm của Trình Hiệp truyền đến: “Mợ chủ, là tôi.”

“Là trợ lý Trình, em đi mở cửa.” Tống Vy cười với Đường Hạo Tuấn, đứng dậy đi qua bên kia.

Cửa mở, Trình Hiệp hỏi Tống Vy: “Mợ chủ, tổng giám đốc đâu rồi ạ?”

“Ở bên trong đó, vào đi.” Tống Vy nghiêng người mở cửa tránh ra.

Trình Hiệp khách khí nói lời cảm ơn rồi đi vào.

Tống Vy buông tay nắm cửa ra, cũng đi theo vào.

Đường Hạo Tuấn nhìn Trình Hiệp: “Chuyện gì?”

“Mấy thứ kia đã được tiêu hủy toàn bộ rồi ạ.” Trình Hiệp trả lời.

Tống Vy biết mấy thứ kia trong miệng anh ta chính là chỉ áp phích cùng với tượng sáp của mẹ chồng cô.

Đường Hạo Tuấn nghe nói như thế, đôi lông mày đang nhăn chặt mới hơi dãn ra một chút: “Còn gì không?”

“Còn có một việc ở tập đoàn…” Có vẻ là lời gì đó khó nói, Trình Hiệp nhìn về phía Tống Vy.

Tống Vy hiểu kế tiếp bọn họ có vẻ muốn nói một ít chuyện kinh doanh, cười cười đứng lên: “Hai người cứ nói đi, em đi ra ngoài trước. Hạo Tuấn, cuốn nhật ký này em có thể lấy đi xem không?”

“Xem đi.” Đường Hạo Tuấn gật đầu.

Tống Vy đưa tay cầm cuốn nhật ký lên, xoay người mở cửa đi ra ngoài.

Tập đoàn Đại Đường là tập đoàn lớn ở trong nước, có vài chuyện kinh doanh vô cùng quan trọng, cho dù cô có là vợ của Đường Hạo Tuấn đi chăng nữa thì nếu không được nghe sẽ tận lực không nghe.

Cũng không phải do Đường Hạo Tuấn coi cô là người ngoài trong chuyện này, mà mấy thứ này càng nhiều người biết thì lại càng thêm nguy hiểm.

Dù sao tập đoàn Đại Đường cũng có đối thủ, bao nhiêu người nhìn chằm chằm, vạn nhất có người bắt cóc cô, bức cô nói ra cơ mật của tập đoàn Đại Đường thì rất phân toái.

Cho nên ở trên thương trường có một quy luật bất thành văn chính là nếu vợ không đi làm ở công ty khác thì nên tận lực không biết các chuyện cơ mật quan trọng của công ty nhà mình, đây cũng là một loại bảo vệ với vợ mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.