Chương 1251
“Vì thế em ở nước ngoài nhất định phải cẩn thận.” Đường Hạo Tuấn nghiêm túc dặn dò.
Tống Vy gật đầu: “Em hiểu, em biết rồi.”
Đường Hạo Tuấn “ừ” một tiếng: “May mà trung tâm chỉ huy của tổ chức này đặt ở nước khác, nhân lực dưới tay Đường Hạo Minh cũng có hạn, nếu không bây giờ anh đã chấm dứt cuộc thi quốc tế để em về nước.”
“Đừng mà, cuộc thi quốc tế này rất quan trọng, đôi khi mấy năm mới tổ chức một lần, em không muốn dừng lại giữa chừng. Yên tâm đi, em sẽ bảo vệ tốt chính mình và hai đứa bé.” Tống Vy an ủi người đàn ông.
Người đàn ông vuốt mũi: “Anh vừa sắp xếp một vài người sang chỗ em, có bọn họ anh cũng an tâm hơn.”
“Cảm ơn chồng.” Tống Vy cười.
Đường Hạo Tuấn lại hỏi: “À đúng rồi, cái bưu phẩm kia điều tra đến đâu rồi?”
Nụ cười của Tống Vy nhạt dần: “Em hỏi bưu tá, anh ta nói do một người phụ nữ phương Đông chuyển tới, do đó em nghĩ chắc chắn là Lâm Giai Nhi. Vì đề phòng Lâm Giai Nhi lại gửi bưu phẩm đáng sợ như này lần nữa, em nhờ Bảo Châu mua rất nhiều camera giám sát lắp đầy bán kính một trăm mét xung quanh biệt thự, chỉ cần có người khả nghi xuất hiện thì lập tức phát hiện ra.”
“Em làm rất tốt.” Đường Hạo Tuấn cười khẽ, khen ngợi
Tống Vy vuốt tóc, có chút ngượng ngùng.
Đường Hạo Tuấn lau phần tóc còn đang nhỏ nước: “Mấy ngày nữa, anh phải đi công tác một chuyến, có thể tiện đường ghé qua thăm các em.”
“Vâng.” Hai mắt Tống Vy sáng lên, hiển nhiên rất vui vẻ: “Cụ thể khi nào anh mới sang đây?”
“Tạm thời còn chưa biết rõ, tùy theo lịch trình.” Đường Hạo Tuấn bỏ khăn tắm xuống rồi trả lời.
Tống Vy gật đầu: “Được rồi, đến lúc đó nhớ gọi điện cho em. Chồng, anh nghỉ ngơi trước đi, nhớ sấy khô tóc trước khi đi ngủ đấy.”
Đường Hạo Tuấn đồng ý.
Sau khi cuộc gọi kết thúc, Tống Vy đặt di động xuống.
Tống Hải Dương bước lên hỏi: “Mẹ ơi, ba nói gì thế ạ?”
“Con nít đừng hỏi chuyện của người lớn.” Tống Vy
Hôm qua lúc chuyện bưu phẩm xảy ra, hai đứa trẻ còn đang chênh lệch múi giờ nên không biết xảy ra chuyện gì.
Cô không định kể cho hai con nghe, dù sao hai đứa cũng thích động vật nhỏ.
Nếu tụi nó biết trong bưu phẩm có xác một con mèo, chắc chắn sẽ để lại ám ảnh trong lòng.
Điều quan trọng nhất là, cô không muốn hai con lo lắng.
Thấy mẹ không định nói cho mình biết, Tống Hải Dương bĩu môi: “Không nói thì thôi.”
Cậu bé bỏ đi chơi với Dĩnh Nhi.
Tống Vy nở nụ cười, sau đó mở Zalo ra, nói những tin tức Đường Hạo Tuấn mới điều tra được cho Kiều Phàm biết.
Cô đợi khoảng hai phút nhưng không thấy Kiều Phàm trả lời, đoán rằng chắc lúc này có thể anh ta đang bận. Cô bấm thoát khỏi giao diện Zalo với Kiều Phàm, ấn vào nick của Giang Hạ, cũng kể cho cô ấy biết.