Chương 1252
Dù sao tấm huy chương kia cũng do Giang Hạ tìm được.
Hơn nữa, Giang Hạ có quyền biết việc tổ chức này cũng liên quan đến sự trong sạch của nhà họ Giang.
Giang Hạ nhanh chóng đáp lại, nhưng không phải qua zalo mà là gọi điện thẳng.
Trong điện thoại, giọng nói của Giang Hạ vô cùng kích động: “Vy Vy, đây là sự thật sao?”
“Là thật, ba mẹ Kiều Phàm đã bị cấp cao của tổ chức này giết hại.”
Giang Hạ siết chặt điện thoại: “Quá tốt rồi, quá tốt rồi, để tớ nói với Kiều Phàm.”
Nói xong, cô ấy bèn cúp máy.
Tống Vy dở khóc dở cười: “Tớ đã nói cho anh ấy nghe nhưng có lẽ đang bận mà Kiều Phàm chưa trả lời.”
“Thật sao?” Giang Hạ nghe thế thì bình tĩnh trở lại, song hốc mắt cô ấy lại đỏ lên: “Vy Vy, cậu biết không? Hiện giờ, tớ đang rất hạnh phúc, rốt cuộc tớ có thể chứng minh rằng gia đình tớ trong sạch với Kiều Phàm.”
Nhưng mà Tống Vy lại cắn môi: “Giang Hạ này, tớ muốn nói là chỉ dựa vào điều này thì vẫn chưa đủ để chứng minh đâu.”
Giang Hạ trừng mắt lớn: “Như thế vẫn chưa đủ sao? Chẳng phải đã điều tra ra tổ chức kia sao? Ba mẹ Kiều Phàm đã bị cấp cao của tổ chức đó sát hại chứ không phải do ba mẹ tớ, tại sao vẫn chưa thể chứng minh trong sạch chứ?”
“Đương nhiên chưa đủ, đúng là ba mẹ Kiều Phàm bị bọn họ sát hại nhưng anh ấy có thể nói rằng do bọn cậu tiết lộ tung tích của hba mẹ anh ấy cho phía bên kia biết nên mới giết hại ba mẹ anh ấy được.” Tống Vy nghiêm túc trả lời.
Giang Hạ lập tức im lặng.
Đúng vậy, coi như bây giờ điều tra ra tổ chức kia.
Nhưng mà vẫn không thể chứng minh trong sạch cho gia đình mình.
Giang Hạ cười giễu: “Vì sao lại như thế, khó khăn lắm mới có chút kết quả, ai ngờ vẫn rơi xuống vực thẳm. Tại sao ông trời muốn chơi bọn mình, vì sao chứ?”
Cô ấy đau đớn mà òa khóc. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Tống Vy đau lòng, thở dài: “Giang Hạ à, cậu đừng nản. Mặc dù bây giờ vẫn chưa thể chứng minh trong sạch của mọi người nhưng điều tra được cái tổ chức kia đã là một sự tiến bộ lớn. Chỉ cần tìm được cấp cao sát hại ba mẹ Kiều Phàm, để bên đó chính miệng thừa nhận vì sao bản thân tìm được ba mẹ Kiều Phàm thì vết dơ của gia đình cậu có thể được rửa sạch.”
Giang Hạ nghe vậy thì mắt sáng rực.
Nhưng ánh mắt ấy lại nhanh chóng ảm đạm: “Muốn bắt được hung thủ thì khó lắm, nếu bắt được thì sao mấy mươi năm vẫn chưa tìm thấy. Huống chi cậu cũng vừa nói đó, người trong tổ chức kia đều là kẻ điên, hung tàn vô cùng, việc làm của chúng cũng đều là giết người phóng hỏa, làm sao chúng ta có thể bắt được người nọ.”
“Điều này…” Tống Vy ấp úng.
Đúng thế, loại tổ chức này tồn tại nhiều năm ở quốc tế, không bị cảnh sát hình sự quốc tế tóm gọn, có thể thấy nó khổng lồ đến cỡ nào, lớn đến mức phía cảnh sát hình sự quốc tế không dám hành động sơ xuất.
Thế nên người bình thường như bọn họ làm sao có thể đột phá loại tổ chức đó, bắt được hung thủ chứ.
Thậm chí bọn họ còn chưa bắt được Đường Hạo Minh nữa kìa.
Hơn nữa, cô cũng không thể để Hạo Tuấn đi mạo hiểm.