Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1269



Chương 1269

“Cần hay không cần, không đến lượt cô nói.” Hạ Bảo Châu khinh miệt nói.

Tống Vy không nói gì, chỉ nhìn vào Hàn Thư mà suy ngẫm cái gì đó.

Lúc này. Trình Hiệp mang máy phát hiện nói dối vào trong.

Hàn Thư thấy vậy, vội nhảy dựng lên định chạy.

Hạ Bảo Châu cười nhạo một tiếng, vắt chéo chân ngăn cô ta lại, sau đó lại dùng tay tóm lấy, đè Hàn Thư quay trở lại sofa.

Trình Hiệp thấy vậy, không nhịn được mà khen cô một câu: “Thân thủ không tồi.”

“Đương nhiên.” Hạ Bảo Châu đắc ý hất cằm lên, cưỡng chế ấn Hàn Thư lên sofa: “Trợ lý Trình, đặt tay cô ta lên đi.

“Được.” Trình Hiệp gật đầu.

Có hai người phối hợp với nhau, bàn tay của Hàn Thư đã bị cưỡng ép đặt lên trên máy phát hiện nói dối.

Ngay khi đặt tay lên đó, Hàn Thư còn tưởng bản thân sẽ bị điện giật, nên vô cùng sợ hãi.

May mà cuối cùng máy phát hiện nói dối không có động tĩnh gì, nên cô ta mới thở phào nhẹ nhõm.

“Được rồi, hỏi cô ta đi.” Đường Hạo Tuấn nhìn Tống Vy.

Tống Vy ừ một tiếng, rồi lại hỏi từ đầu: “Có phải Lâm Giai Nhi đã mua chuộc cô, bảo cô mang mấy cái hộp kia đến cho tôi không?”

Hàn Thư ngậm chặt miệng, không trả lời.

Cô ta cho rằng, thứ gọi là máy phát hiện nói dối không có bất cứ một căn cứ khoa học nào, một cái máy lạnh ngắt sao có thể biết được một người rốt cuộc có phải là đang nói dối hay không chứ.

Nhỡ đâu cô ta trả lời thật, mà nó lại phán là nói dối thì sao?

Cho nên cô ta mới không muốn trả lời.

Thấy Hàn Thư do dự không lên tiếng, Hạ Bảo Châu liền vỗ một cái vào sau đầu cô ta: “Còn ngây ra đó làm gì, mau nói đi!”

Hàn Thư bị đánh đau, quay đầu lại hung hăng trừng mắt nhìn Hạ Bảo Châu: “Tại sao tôi phải nói, nhỡ đâu cái máy này không chuẩn, bất luận tôi trả lời thế nào, thì chẳng phải cũng đều bị giật điện sao?”

“Cô không cần lo lắng.” Trình Hiệp lên tiếng: “Cái máy này có thể nhận biết được nhịp tim của con người, và sự thay đổi nhiệt độ cơ thể, từ đó có thể nhận biết, nếu như một người nói thật thì nhịp tim và nhiệt độ cơ thể của họ sẽ ở mức bình thường, nhưng nếu nói dối, thì tim sẽ đập nhanh, hoặc là giảm hẳn đi, mà nhiệt độ cơ thể cũng sẽ lên hoặc xuống, vì vậy trục trặc mà cô nói không tồn tại đâu, mau chóng trả lời đi.”

“Đã nghe thấy chưa? Cái máy này sẽ không đổ oan cho cô đâu, mau nói đi.” Hạ Bảo Châu lại thúc giục.

Hàn Thư nhìn Tống Vy, rồi lại nhìn gương mặt không chút cảm xúc của Đường Hạo Tuấn mà nuốt nước bọt, hít một hơi thật sâu, lên tiếng nói: “Không.”

Sau khi cô ta trả lời xong, tất cả mọi người, bao gồm cả Hàn Thư, đều nhìn chằm chằm vào máy phát hiện nói dối.

Một giây trôi qua rồi, mấy giây trôi qua rồi, máy phát hiện nói dối không hề bật đèn đỏ, cũng không phát điện, mà chỉ bật đèn xanh.

Đường Hạo Tuấn mím môi nói: “Cô ta không nói dối!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.