Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1417



CHƯƠNG 1417

Sáng hôm đó, Tống Vy vốn còn trong mộng đẹp, bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, đánh thức cô.

Cô mở đôi mắt ngái ngủ ra, đưa tay sờ đầu giường, muốn lần điện thoại.

Kết quả tay vừa thò qua thì điện thoại được người khác đưa tới tay của cô.

Cô ngẩng đầu nhìn, là Đường Hạo Tuấn đang thắt cà vạt đưa điện thoại cho cô: “Tiểu Kim gọi.”

Anh nói.

Tống Vy lập tức hoàn toàn tỉnh táo, từ trên giường ngồi dậy: “Em còn tưởng anh ra ngoài rồi.”

Anh luôn dậy sớm hơn cô, về cơ bản, khi cô dậy thì anh đã ra ngoài rồi, kỷ luật khiến người ta sợ hãi.

Cũng thỉnh thoảng có lúc sẽ phá lệ.

Ví dụ như lần này, anh đã phá lệ.

“Đồng ý sẽ đưa Hải Dương đến võ quán, cho nên dậy muộn một chút.” Đường Hạo Tuấn vừa thắt cà vạt xong, hôn một cái lên trán của cô: “Mau nghe điện thoại.”

Tống Vy mỉm cười gật đầu: “Được.”

Cô cầm điện thoại lên, lướt qua nút nghe màu xanh, nghe máy: “Tiểu Kim!”

“Chị.” Giọng nói dịu dàng của Tống Kim truyền tới: “Chị, em nhận được thiệp mời của chị và anh rể gửi em rồi, chúc mừng anh chị, anh chị cuối cùng cũng sắp tổ chức đám cưới.”

Tuy chị gái và anh rể sớm đã đăng ký kết hôn, cũng là vợ chồng trên pháp luật.

Nhưng anh rể chưa cho chị gái một đám cưới, trong lòng anh ta vẫn cảm thấy tiếc nuối cho chị gái.

Có điều bây giờ thì tốt rồi, chị gái cuối cùng cũng có đám cưới rồi, sự tiếc nuối trong lòng anh ta cuối cùng cũng biến mất.

Đường Hạo Tuấn nghe thấy lời chúc phúc của Tống Kim, trong lòng rất ấm áp: “Cảm ơn Tiểu Kim, em sẽ về chứ?”

“Đương nhiên, đám cưới của chị gái, em sao có thể không tham gia, em đã xin nghỉ với thầy rồi, tối nay bay, chắc trưa mai sẽ tới, vừa hay kịp đám cưới vào ngày kia.” Tống Kim nói.

Thời gian thì anh ta đã có kế hoạch sẵn.

Tống Vy nghe thấy em trai sẽ trở về tham gia đám cưới của cô, đương nhiên là rất vui mừng, gật đầu liên tục: “Được, đến lúc đó chị ra sân bay đón em.”

“Vâng.” Tống Kim đáp một tiếng, sau đó lại nói: “Đúng rồi chị, em không nói chuyện với chị nữa, nhiệm vụ thầy sắp xếp cho em em còn chưa hoàn thành, em bây giờ sắp lập tức hoàn thành, nếu không buổi tối không đi được.”

“Đi đi.” Tống Vy mỉm cười gật đầu.

Kết thúc cuộc gọi, Đường Hạo Tuấn ngồi ở bên giường hỏi: “Tống Kim tối nay trở về sao?”

“Phải, bay chuyến tối nay.” Tống Vy để điện thoại sang một bên: “Có hơi khát rồi.”

Đường Hạo Tuấn khẽ cười một tiếng, đưa tay cầm ly nước ấm đã chuẩn bị sẵn trước sáng để ở đầu giường cho cô: “Uống đi, khi em nghe điện thoại, anh rót sẵn cho em.”

Tuy sáng nào anh đi từ rất sớm, nhưng mỗi sáng cô thức dậy có thói quen uống một ly nước ấm, anh lại rất rõ.

Bởi vì gần như đa số, anh trước khi đi thì sẽ để một ly nước ấm ở đầu giường, chỉ là có lúc đi vội quá mới kêu dì Vương bê từ dưới tầng lên cho cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.